Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 902: Bảo mình đi chết?!

Chấp Niệm Thành Ma

28/03/2024

Bảo mình đi chết?!

Nhìn tên học trò trước mặt, Louis ngoài kinh ngạc thì chỉ còn lại sự thất vọng và phẫn nộ.

Nhưng Gurio hoàn toàn không quan tâm đến phản ứng của thầy mình, chỉ nịnh hót lấy lòng Lý Trạch Vũ: “Quân Đế, cho tôi sống đi, ta sẵn sàng nhường ngôi lại cho Kardashian.”

Tuy nói vậy nhưng trong lòng hắn ta lại

nghĩ chỉ cần bản thân rời khỏi điện Cự Lộc, bên ngoài có hơn vạn tên Thánh sĩ.

Đến lúc đó cũng không phải thứ Quân Đế

có thể định đoạt được nữa!

“Chết tiệt.”

Louis di chuyển, cố nén sự ngứa ngáy và vết thương trên người, chuẩn bị đưa tên nghịch đồ này đi gặp Chúa. Nhưng Lý Trạch Vũ đã nhanh hơn ông ta!

“Uỳnh!”

Sau một khắc, ngực Louis trúng một quyền, cả người nhanh chóng bị đẩy lùi.

Ông ta vừa phẫn nộ vừa bất đắc dĩ nhìn

Lý Trạch Vũ: “Để ta giết hẳn ta, vì chỉ có ta mới có thể nâng đỡ Kardashian lên ngôi Thánh Hoàng.”



Lời này tuyệt không phải nói suông,

bởi vì trong suốt nghìn năm qua, Thánh Đình chưa bao giờ xuất huống phái

nữ nắm quyền, hơn nữa quyền khống chế Thánh Đình vẫn nằm trong tay ông †a.

Cho dù ông ta chết thì chưa chắc Gurio đã áp chế được Hồng Y Giám Mục. “Quân Đế, cậu đừng tin lời lão già hồ đồ này, chỉ cần ông ta chết, tôi có thể trong thời gian ngắn nhất đoạt lấy đại quyền, sau đó sẽ nâng đỡ Kardashian lên kế Không khó để thấy Gurio lúc này đang vùng vẫy giãy chết.

Lý Trạch Vũ nhìn cả hai một lượt, cuối cùng vẫn chọn Gurio.

Dù sao thì thực lực của Louis cũng quá mạnh, nếu không loại bỏ nhân vật nguy hiểm này, Kardashian có lên kế vị thì vẫn gặp nguy cơ bị buộc phải thoái vị bất cứ lúc nào.

“Ông có thể chết rồi!”

Dứt lời, Lý Trạch Vũ từ từ tiến lại gần Louis.

Louis há nào chịu ngồi chờ chết, ông ta tập trung toàn bộ sức mạnh tung ra một cú đấm. Cảm nhận được tiếng xé gió ập đến, Lý

Trạch Vũ cũng vận chuyển toàn bộ khí lực, tung ra một chưởng mạnh nhất. Làn sóng cường đại buộc Lang Vương và Gurio. phải lùi lại.

“Âm ầm!”

Khoảnh khắc quyền chưởng va chạm nhau,

một tiếng nổ lớn vang lên, gạch đá dưới chân hai bên nứt vỡ, đèn treo trên đầu



bị lưồng khí khiến nó rung lắc lư lắc dữ dội.

“Rầm!”

Chỉ thấy Louis lui lại vài bước, quỳ

một chân trên đất: “Cậu đúng là yêu nghiệt!”

Ông ta chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bại

dưới tay người khác, thậm chí còn không có cơ hội chạy trốn, càng không ngờ mình sẽ chết dưới tay một người trẻ tuổi.

“Phụt!”

Vừa dứt lời, Louis phun ra một ngụm máu lớn, rồi từ từ ngã gục xuống đất.

Nhìn thấy “ân sư” áp bức mình nhiều năm nay đã chết, trong mắt Gurio lóe lên một tia sáng. Bởi vì từ nay về sau, hắn ta sẽ trở thành chủ nhân thực sự của Thánh Đình rồi!

Đáng tiếc, đây chỉ là hắn ta cho rằng thế thôi.

“Ông qua đây.”

Lý Trạch Vũ vẫy tay.

Gurio vốn đang vui mừng khôn xiết bỗng chốc sa sầm mặt lại, nhưng vẫn cố gắng kiên trì đi đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook