Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Chương 59: Chắc chản là ông ngoại gã ra tay rồi!
Chấp Niệm Thành Ma
19/01/2024
Tin tức nhà họ Hà ở Giang Đông bị tiêu diệt nhanh chóng lan truyền khắp nước Hạ.
Trong lúc nhất thời khiến bốn phía hốt hoảng!
Các thế lực ở khắp nơi đều đang thăm dò xem rốt cuộc là thần thánh phương nào đã ra tay...
Phòng pháp vụ Tuyên Thành. "Con trai à, tại sao bọn họ lại thả chúng ta ra?"
Lâm Trung Hổ cõng con trai Lâm Đông Dương chậm rãi đi ra ngoài, vẫn không thể tin được sự thật này như cũ.
Trong số hơn hai mươi thành viên nòng cốt của Hưng Nghĩa Các, chỉ có hai cha con bọn họ là may mắn được đặc xá, thật sự rất lạ!
"Cha, chỉ mới mấy ngày thôi mà, cha bị giam đến váng đầu rồi à?"
Lâm Đông Dương nhìn cha mình như một thằng ngốc.
Chuyện này con mẹ nó còn cần đoán sao?
Chắc chản là ông ngoại gã ra tay rồi!
Lâm Trung Hổ giật mình, chợt nhận ra, nói: "Cha đúng là hồ đồ, bây giờ chúng ta đi Kim Lăng tìm ông ngoại con báo thù cho hai ta!"
Lâm Đông Dương vội vàng nói: "Cha, đưa con đi bệnh viện trước đã, chân của con..."
"Bây giờ đi bệnh viện thì chân của con cũng không thể chữa khỏi được, vẫn là báo thù quan trọng hơn!"
Lâm Trung Hổ nghĩ đến những gì mình đã gặp phải trong mấy ngày qua, lửa giận trong lòng càng ngày càng tràn đầy.
Hản ta đã âm thầm thề rằng chỉ cần được ra ngoài, hẳn ta sẽ chém chết thằng khốn kial
"Bíp bíp!"
Một chiếc taxi dừng trước mặt hai cha con.
Lâm Trung Hổ mở cửa ghế sau không chút nghĩ ngợi, đầu tiên là ném Lâm Đông Dương vào, sau đó nóng lòng muốn ngồi vào ghế lái phụ.
"Vụt..."
Lâm Trung Hổ còn chưa báo điểm đến, lái xe đã đạp mạnh chân ga.
Má!
"Đm mày muốn chết hả? Chạy nhanh như vậy để đi đầu thai à?"
Lâm Đông Dương đang ngồi ghế sau tức giận. Tài xế đội mũ lưỡi trai, cúi đầu cười hê hê nói: "Đúng là chạy đi đầu thai, nhưng tao mới là người đưa chúng mày đi đầu thai."
Ngay khi những lời này nói ra, sắc mặt của cả hai cha con đều thay đổi.
“Lại là mày!" Lâm Trung Hổ nhận ra thân phận của tài xế.
"He he, ánh mắt không tệ đâu, chính là ông nội Cẩu của chúng mày đây!"
Cẩu Phú Quý nhếch miệng cười lạnh lùng, nói.
Trong lúc nhất thời khiến bốn phía hốt hoảng!
Các thế lực ở khắp nơi đều đang thăm dò xem rốt cuộc là thần thánh phương nào đã ra tay...
Phòng pháp vụ Tuyên Thành. "Con trai à, tại sao bọn họ lại thả chúng ta ra?"
Lâm Trung Hổ cõng con trai Lâm Đông Dương chậm rãi đi ra ngoài, vẫn không thể tin được sự thật này như cũ.
Trong số hơn hai mươi thành viên nòng cốt của Hưng Nghĩa Các, chỉ có hai cha con bọn họ là may mắn được đặc xá, thật sự rất lạ!
"Cha, chỉ mới mấy ngày thôi mà, cha bị giam đến váng đầu rồi à?"
Lâm Đông Dương nhìn cha mình như một thằng ngốc.
Chuyện này con mẹ nó còn cần đoán sao?
Chắc chản là ông ngoại gã ra tay rồi!
Lâm Trung Hổ giật mình, chợt nhận ra, nói: "Cha đúng là hồ đồ, bây giờ chúng ta đi Kim Lăng tìm ông ngoại con báo thù cho hai ta!"
Lâm Đông Dương vội vàng nói: "Cha, đưa con đi bệnh viện trước đã, chân của con..."
"Bây giờ đi bệnh viện thì chân của con cũng không thể chữa khỏi được, vẫn là báo thù quan trọng hơn!"
Lâm Trung Hổ nghĩ đến những gì mình đã gặp phải trong mấy ngày qua, lửa giận trong lòng càng ngày càng tràn đầy.
Hản ta đã âm thầm thề rằng chỉ cần được ra ngoài, hẳn ta sẽ chém chết thằng khốn kial
"Bíp bíp!"
Một chiếc taxi dừng trước mặt hai cha con.
Lâm Trung Hổ mở cửa ghế sau không chút nghĩ ngợi, đầu tiên là ném Lâm Đông Dương vào, sau đó nóng lòng muốn ngồi vào ghế lái phụ.
"Vụt..."
Lâm Trung Hổ còn chưa báo điểm đến, lái xe đã đạp mạnh chân ga.
Má!
"Đm mày muốn chết hả? Chạy nhanh như vậy để đi đầu thai à?"
Lâm Đông Dương đang ngồi ghế sau tức giận. Tài xế đội mũ lưỡi trai, cúi đầu cười hê hê nói: "Đúng là chạy đi đầu thai, nhưng tao mới là người đưa chúng mày đi đầu thai."
Ngay khi những lời này nói ra, sắc mặt của cả hai cha con đều thay đổi.
“Lại là mày!" Lâm Trung Hổ nhận ra thân phận của tài xế.
"He he, ánh mắt không tệ đâu, chính là ông nội Cẩu của chúng mày đây!"
Cẩu Phú Quý nhếch miệng cười lạnh lùng, nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.