Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Chương 72: Có ngu mới tin!
Chấp Niệm Thành Ma
19/01/2024
Vẻ mặt mấy người đang núp trong bóng tối đều biến đổi ngay lập tức, giống như không ngờ lại có người dám tới tập kích đại bản doanh của bọn họ.
"Phòng thủ!"
'Ầm!"
Người đàn ông mới vừa kêu lên một tiếng, đầu đã nổ tung trong nháy mắt.
Mấy người còn lại phản ứng mau lẹ, lập tức lăn một vòng, thay đổi chỗ ẩn núp.
Cũng ngay lúc này, tất cả những người khác trong sơn trang đều nhận ra tình hình.
"Là ai có lá gan như thết"
Trong một ngôi biệt thự, một cô gái có dáng vẻ quỷ quyệt ngồi trên ghế sofa, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười nhạt ma quái.
Chỉ thấy da thịt cô ta trắng nõn, mặt mũi xinh đẹp, đặc biệt cặp mắt đào hoa, mê hoặc lòng người, chỉ cần nhìn một chút là có thể khiến cho bất kỳ tên đàn ông nào say đắm.
Làm gì có ai tin được, cô gái trẻ tuổi đẹp đẽ quyến rũ như thế này, thế mà lại là thủ lĩnh Thập Tuyệt Môn khiến lão làng các phe đều kiêng ky.
"Hay cho một cô nàng xinh đẹp!"
Đột nhiên, một giọng nói xuất hiện bên tai cô gái, khiến cô ta biến sắc.
"Là ail"
Cô gái nhìn khắp bốn phía, phát hiện một người đàn ông không biết xuất hiện từ lúc nào giữa căn phòng này.
Tác phong nhanh nhẹn, diện mạo bất phàm!
Cho dù đã từng gặp qua không ít đàn ông đẹp trai nhưng về cơ bản vẫn khác một trời một vực so với người đứng trước mặt đây.
"Cô chính là Tê Tiên Nhi?"
Lý Trạch Vũ hỏi với giọng điệu bề trên.
Tê Tiên Nhi nhíu mày hỏi: "Rốt cuộc các hạ là ai?"
"Tôi?"
Lý Trạch Vũ nhếch miệng cười nhạt, giễu cợt nói: 'Mấy ngày trước nhà họ Hà tìm các người tới ám sát tôi, chắc có lẽ các cô cũng có ấn tượng chứt"
"Ha ha ha..."
"Tôi còn tưởng là ai, thì ra là cậu ấm quần là áo lượt của Đại Hạ chúng ta đó àI"
Tê Tiên Nhi bật cười, quyến rũ hỏi: "Chẳng lẽ anh nếm thử hương vị mỹ nữ số một Hoàng Thành rồi nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn, thế nên mới tới đây chấm mút một cô gái yếu đuối như tôi?"
Yểu điệu quyến rũ thế này, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ vô cùng thích thú, tất nhiên Lý Trạch Vũ cũng không ngoại lệ.
Chỉ có điều...
Hắn cười hả hả nói: 'Mặc dù tôi đây rất phong lưu nhưng tuyệt đối không phải kẻ hạ lưu, chuyện hiếp trước giết sau kiểu này thì tôi không làm được. Nếu đã lựa chọn giết cô, tôi sẽ
không ngủ với cô!"
"Ai cũng nói đại thiếu gia nhà họ Lý chỉ biết ăn chơi phá phách, xem ra chỉ toàn là tin vịt thôi nhỉ."
Trong mắt Tề Tiên Nhi lộ ra sát khí, cô ta khinh miệt nói: "Còn dám nói muốn giết tôi? Sợ là Lý thiếu gia chơi đàn bà
nhiều đến mức ngu đi rồi!"
Nếu Lý Trạch Vũ có thể lẻn vào nơi này thì chứng tỏ hắn đã chuẩn bị rất đầy đủ, thế nhưng cô ta vẫn không hề sợ hãi.
Dẫu sao nơi này cũng chính là sân nhà cô tal "Cô không tin?"
"Có ngu mới tin!"
"Cô không tin thì tôi sẽ khiến cho cô tinl"
Vừa nói hết câu, Lý Trạch Vũ đứng trên lầu đã tung người một cái, vững vàng đáp xuống trước mặt Tề Tiên Nhi.
"Tiểu mỹ nhân, nếu như cô còn không chịu ra tay, chờ lát nữa sẽ không có cơ hội làm gì đâu..."
"Phòng thủ!"
'Ầm!"
Người đàn ông mới vừa kêu lên một tiếng, đầu đã nổ tung trong nháy mắt.
Mấy người còn lại phản ứng mau lẹ, lập tức lăn một vòng, thay đổi chỗ ẩn núp.
Cũng ngay lúc này, tất cả những người khác trong sơn trang đều nhận ra tình hình.
"Là ai có lá gan như thết"
Trong một ngôi biệt thự, một cô gái có dáng vẻ quỷ quyệt ngồi trên ghế sofa, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười nhạt ma quái.
Chỉ thấy da thịt cô ta trắng nõn, mặt mũi xinh đẹp, đặc biệt cặp mắt đào hoa, mê hoặc lòng người, chỉ cần nhìn một chút là có thể khiến cho bất kỳ tên đàn ông nào say đắm.
Làm gì có ai tin được, cô gái trẻ tuổi đẹp đẽ quyến rũ như thế này, thế mà lại là thủ lĩnh Thập Tuyệt Môn khiến lão làng các phe đều kiêng ky.
"Hay cho một cô nàng xinh đẹp!"
Đột nhiên, một giọng nói xuất hiện bên tai cô gái, khiến cô ta biến sắc.
"Là ail"
Cô gái nhìn khắp bốn phía, phát hiện một người đàn ông không biết xuất hiện từ lúc nào giữa căn phòng này.
Tác phong nhanh nhẹn, diện mạo bất phàm!
Cho dù đã từng gặp qua không ít đàn ông đẹp trai nhưng về cơ bản vẫn khác một trời một vực so với người đứng trước mặt đây.
"Cô chính là Tê Tiên Nhi?"
Lý Trạch Vũ hỏi với giọng điệu bề trên.
Tê Tiên Nhi nhíu mày hỏi: "Rốt cuộc các hạ là ai?"
"Tôi?"
Lý Trạch Vũ nhếch miệng cười nhạt, giễu cợt nói: 'Mấy ngày trước nhà họ Hà tìm các người tới ám sát tôi, chắc có lẽ các cô cũng có ấn tượng chứt"
"Ha ha ha..."
"Tôi còn tưởng là ai, thì ra là cậu ấm quần là áo lượt của Đại Hạ chúng ta đó àI"
Tê Tiên Nhi bật cười, quyến rũ hỏi: "Chẳng lẽ anh nếm thử hương vị mỹ nữ số một Hoàng Thành rồi nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn, thế nên mới tới đây chấm mút một cô gái yếu đuối như tôi?"
Yểu điệu quyến rũ thế này, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ vô cùng thích thú, tất nhiên Lý Trạch Vũ cũng không ngoại lệ.
Chỉ có điều...
Hắn cười hả hả nói: 'Mặc dù tôi đây rất phong lưu nhưng tuyệt đối không phải kẻ hạ lưu, chuyện hiếp trước giết sau kiểu này thì tôi không làm được. Nếu đã lựa chọn giết cô, tôi sẽ
không ngủ với cô!"
"Ai cũng nói đại thiếu gia nhà họ Lý chỉ biết ăn chơi phá phách, xem ra chỉ toàn là tin vịt thôi nhỉ."
Trong mắt Tề Tiên Nhi lộ ra sát khí, cô ta khinh miệt nói: "Còn dám nói muốn giết tôi? Sợ là Lý thiếu gia chơi đàn bà
nhiều đến mức ngu đi rồi!"
Nếu Lý Trạch Vũ có thể lẻn vào nơi này thì chứng tỏ hắn đã chuẩn bị rất đầy đủ, thế nhưng cô ta vẫn không hề sợ hãi.
Dẫu sao nơi này cũng chính là sân nhà cô tal "Cô không tin?"
"Có ngu mới tin!"
"Cô không tin thì tôi sẽ khiến cho cô tinl"
Vừa nói hết câu, Lý Trạch Vũ đứng trên lầu đã tung người một cái, vững vàng đáp xuống trước mặt Tề Tiên Nhi.
"Tiểu mỹ nhân, nếu như cô còn không chịu ra tay, chờ lát nữa sẽ không có cơ hội làm gì đâu..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.