Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Chương 860: Được thôi
Chấp Niệm Thành Ma
25/03/2024
Để xác định hoa Trường Sinh có tồn tại trên đời thật hay không, Hoàng đế Gutian âm thầm điều tra gần như toàn bộ gia tộc Lasombra.
'Tấm bia đã, sách cổ, thủy tổ Maya và Cốt Cầm. Tất cả những thứ này đều tồn tại!
Bởi vậy, Hoàng đế Gutian đã xác nhận những lời Brandy nói trước khi chết là sự thật, cho nên ông ta bắt buộc phải tìm được Quân Đế.
Ông ta nhất định phải có được hoa Trường Sinh, cho dù phải trả cái giá nào!
Nhưng mà Hoàng đế không thể ngờ rằng Quân Đế sẽ tự mình đi đến bán đảo Glanville!
Quan sát chàng trai ở ngay trước mắt, lời nói của Hoàng đế Gutian tràn ngập ẩn ý: “Mục đích của tôi rất rõ ràng, cho nên cậu nói trước đi.”
“Được thôi.”
Lý Trạch Vũ cũng không do dự, vẻ mặt bình tĩnh, nói: “nếu như tôi đoán không lầm, có lẽ nước Mỹ đã phái người tới liên lạc với ông đúng không?”
Nghe đến đây, Hoàng đế Gutian gật đầu thừa nhận, nói chỉ tiết: “Từ nửa tháng trước, những nhà chính trị gia phiên phức đó đã liên lạc với tôi nhưng lại bị tôi từ chối, bởi vì tộc Bất Tử chúng tôi thâm nghĩ chỉ muốn sống an phận ở một vùng, không muốn dính dáng đến mâu thuẫn của nhân loại mấy người.”
Lý Trạch Vũ cười, hỏi: “Cho nên bọn họ mới Brandy?” “Đúng vậy, tiếc là cái tên ngu xuẩn kia đã chết trong tay của cậu.” Khi hoàng đế Gutian nói lời này không hề có chút tiếc nuối nào.
Theo như những lời Decela nói, trong số sáu gia tộc lớn của liên minh Sabbat, ngày thường có Brandy là hung hăng ngang ngược nhất.
Nếu không vì những người trong tộc, có lẽ ông ta đã muốn tự mình ra tay giải quyết cái tên kia rồi.
“Huyết Hoàng, ông nên thấy may mắn khi không đứng ở phe đối lập với tôi.”
Lý Trạch Vũ có hơi kiêu ngạo cười nói.
Hoàng đế Gutian đã sống mấy trăm năm, cũng không vì câu nói này mà tức giận, trầm giọng nói: “Tôi hi vọng cậu đừng quanh co lòng vòng nữa, thẳng thắn một chút đi.”
“Được lắm, tôi thích những người thành thật thẳng thắn.”
Sau khi nói xong, Lý Trạch Vũ lại đổi chủ đề, nói: “Thật ra, mục đích tôi đến bán đảo Glanville lần này đúng là để giải cứu các người.”
Hử?
Hoàng đế Gutian nghe thấy thế thì ngây người, trong đôi mắt lộ ra sự khó hiểu.
Lý Trạch Vũ cười nhạt, nói: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh nước Mỹ sẽ tiếp tục liên lạc với ông, hơn nữa còn muốn ông đối phó với tôi.”
“Sau đó thì sao?” Gutian nhỏ giọng hỏi.
Lý Trạch Vũ nhún vai: “Nếu ông đã đồng ý với bọn họ, tôi sẽ giết toàn bộ người của tộc Bất Tử trên bán đảo Glanville.
Giọng nói của hắn rất bình tĩnh nhưng sâu trong đó lại ẩn chứa sự tự tin.
Hoàng đế Gutian thật sự rất bội phục sự quyết đoán của chàng trai phương Đông trước mắt.
Ít nhất không có người nào dám tuyên bố sẽ giết cả tộc Bất Tử trước mặt ông ta!
Cho dù là quốc vương nước Anh cũng không dám! “Cậu vừa mới nói muốn cứu chúng tôi là có ý gì?”
Hoàng đế Gutian quay trở lại chủ đề chính.
Lý Trạch Vũ rít một hơi thuốc lá, bình tĩnh nói: “Từ khi nước Mỹ đặt sự chú ý
lên mấy người đã xác định tộc Bất Tử của các người cũng sẽ bị
“Nói cho rõ ràng đi!” Hoàng đế Gutian có chút không kiên nhẫn.
“Ông biết rõ ràng mà, những năm gần đây người trong tộc của ông càng ngày càng ngang ngược, quan phủ nước Anh càng ngày càng bất mãn về các người!”
Lý Trạch Vũ trực tiếp nói rõ.
Hoàng đế Gutian nhíu mày, cười lạnh, nói: “Tất nhiên là tôi biết rồi, nhưng cậu cho rằng quan phủ nước Anh dám tùy tiện động đến chúng tôi sao?
Câu nói này không hề khoa trương chút nào, nếu nước Anh không thể giết sạch bọn họ trong vòng một lần, chỉ cần có một người trong số bọn họ còn sống như vậy sau này nước Anh sẽ không bao giờ có một ngày yên bình.
Cho nên hoàng đế Gutian không sợ hãi.
Lý Trạch Vũ cười hề hề, nói: “Biết tộc Bất Tử của các người không dễ trêu chọc cho nên Alex không dám tùy tiện ra tay với các người nhưng nếu như nước Mỹ ra mặt thì sao?”
'Tấm bia đã, sách cổ, thủy tổ Maya và Cốt Cầm. Tất cả những thứ này đều tồn tại!
Bởi vậy, Hoàng đế Gutian đã xác nhận những lời Brandy nói trước khi chết là sự thật, cho nên ông ta bắt buộc phải tìm được Quân Đế.
Ông ta nhất định phải có được hoa Trường Sinh, cho dù phải trả cái giá nào!
Nhưng mà Hoàng đế không thể ngờ rằng Quân Đế sẽ tự mình đi đến bán đảo Glanville!
Quan sát chàng trai ở ngay trước mắt, lời nói của Hoàng đế Gutian tràn ngập ẩn ý: “Mục đích của tôi rất rõ ràng, cho nên cậu nói trước đi.”
“Được thôi.”
Lý Trạch Vũ cũng không do dự, vẻ mặt bình tĩnh, nói: “nếu như tôi đoán không lầm, có lẽ nước Mỹ đã phái người tới liên lạc với ông đúng không?”
Nghe đến đây, Hoàng đế Gutian gật đầu thừa nhận, nói chỉ tiết: “Từ nửa tháng trước, những nhà chính trị gia phiên phức đó đã liên lạc với tôi nhưng lại bị tôi từ chối, bởi vì tộc Bất Tử chúng tôi thâm nghĩ chỉ muốn sống an phận ở một vùng, không muốn dính dáng đến mâu thuẫn của nhân loại mấy người.”
Lý Trạch Vũ cười, hỏi: “Cho nên bọn họ mới Brandy?” “Đúng vậy, tiếc là cái tên ngu xuẩn kia đã chết trong tay của cậu.” Khi hoàng đế Gutian nói lời này không hề có chút tiếc nuối nào.
Theo như những lời Decela nói, trong số sáu gia tộc lớn của liên minh Sabbat, ngày thường có Brandy là hung hăng ngang ngược nhất.
Nếu không vì những người trong tộc, có lẽ ông ta đã muốn tự mình ra tay giải quyết cái tên kia rồi.
“Huyết Hoàng, ông nên thấy may mắn khi không đứng ở phe đối lập với tôi.”
Lý Trạch Vũ có hơi kiêu ngạo cười nói.
Hoàng đế Gutian đã sống mấy trăm năm, cũng không vì câu nói này mà tức giận, trầm giọng nói: “Tôi hi vọng cậu đừng quanh co lòng vòng nữa, thẳng thắn một chút đi.”
“Được lắm, tôi thích những người thành thật thẳng thắn.”
Sau khi nói xong, Lý Trạch Vũ lại đổi chủ đề, nói: “Thật ra, mục đích tôi đến bán đảo Glanville lần này đúng là để giải cứu các người.”
Hử?
Hoàng đế Gutian nghe thấy thế thì ngây người, trong đôi mắt lộ ra sự khó hiểu.
Lý Trạch Vũ cười nhạt, nói: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh nước Mỹ sẽ tiếp tục liên lạc với ông, hơn nữa còn muốn ông đối phó với tôi.”
“Sau đó thì sao?” Gutian nhỏ giọng hỏi.
Lý Trạch Vũ nhún vai: “Nếu ông đã đồng ý với bọn họ, tôi sẽ giết toàn bộ người của tộc Bất Tử trên bán đảo Glanville.
Giọng nói của hắn rất bình tĩnh nhưng sâu trong đó lại ẩn chứa sự tự tin.
Hoàng đế Gutian thật sự rất bội phục sự quyết đoán của chàng trai phương Đông trước mắt.
Ít nhất không có người nào dám tuyên bố sẽ giết cả tộc Bất Tử trước mặt ông ta!
Cho dù là quốc vương nước Anh cũng không dám! “Cậu vừa mới nói muốn cứu chúng tôi là có ý gì?”
Hoàng đế Gutian quay trở lại chủ đề chính.
Lý Trạch Vũ rít một hơi thuốc lá, bình tĩnh nói: “Từ khi nước Mỹ đặt sự chú ý
lên mấy người đã xác định tộc Bất Tử của các người cũng sẽ bị
“Nói cho rõ ràng đi!” Hoàng đế Gutian có chút không kiên nhẫn.
“Ông biết rõ ràng mà, những năm gần đây người trong tộc của ông càng ngày càng ngang ngược, quan phủ nước Anh càng ngày càng bất mãn về các người!”
Lý Trạch Vũ trực tiếp nói rõ.
Hoàng đế Gutian nhíu mày, cười lạnh, nói: “Tất nhiên là tôi biết rồi, nhưng cậu cho rằng quan phủ nước Anh dám tùy tiện động đến chúng tôi sao?
Câu nói này không hề khoa trương chút nào, nếu nước Anh không thể giết sạch bọn họ trong vòng một lần, chỉ cần có một người trong số bọn họ còn sống như vậy sau này nước Anh sẽ không bao giờ có một ngày yên bình.
Cho nên hoàng đế Gutian không sợ hãi.
Lý Trạch Vũ cười hề hề, nói: “Biết tộc Bất Tử của các người không dễ trêu chọc cho nên Alex không dám tùy tiện ra tay với các người nhưng nếu như nước Mỹ ra mặt thì sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.