Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Chương 169: Hoàng Thành
Chấp Niệm Thành Ma
19/01/2024
Đế chế thương nghiệp nhà họ Khương chính thức sụp đổi
Các tạp chí lớn thi nhau đăng tải tịn tức rũng động như nổ bom nguyên tử này, chỉ sau nửa tiếng ngắn ngủi đã lan truyền khắp nước Hạ.
Không ai dám tin gia tộc siêu cường này lại sụp đổ chớp nhoáng như thết
Hoàng Thành, phủ Long Chủ.
Một ông già tóc bạc nửa đầu, đeo kính lão đang ngồi trên bàn làm việc xét duyệt văn kiện.
Người này không được đẹp lắm, trông giống một ông già bình thường, nhưng trên người lão lại toả ra khí chất của kẻ bề trên.
'Tô Cẩn Hoa, đương kim long chủ!
Người ngồi trước mặt lão là Lý Định Quốc - nguyên soái quân đoàn Hổ Khiếu.
Ít ai biết răng giữa hai người này không chỉ là quan hệ cấp. trên cấp dưới đơn thuần mà họ còn là một đôi huynh đệ kết nghĩa lâu năm.
“Lão Lý này, tên nhóc nhà ông ẩn mình kín kẽ thật đấy.
Tô Cẩn Hoa đặt cây bút trên tay xuống, ra vẻ bất mãn: “Ông cũng hay ho lắm, giấu diếm tôi kĩ thật!”
Lão Tô, ông đừng đùa tôi nữa.”
Lý Định Quốc cười khổ: “Nói thật với ông, chính tôi cũng khong nhìn thấu thắng cháu kia, chẳng biết ngày trước nó có giả vờ giả vịt hay không!
Mới chỉ không gặp ba năm ngắn ngủi mà Lý Trạch Vũ đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Hắn không chỉ sở hữu sức mạnh cao thâm khó lường mà còn có thể điều khiển thần tài chính, khiến bốn trong mười gia tộc hàng đầu phải tuân theo mệnh lệnh của mình.
Ông thật sự không dám tin thằng cháu phá gia chỉ tử của mình lại có năng lực khủng khiếp đến vậy!
“Ông cứ vờ vịt tiếp đi!”
'Tô Cẩn Hoa hiển nhiên không tin.
Lý Định Quốc nhún vai: “Không tin thì thôi!”
“Được rồi, giữa hai chúng ta đừng có nói nhảm nhiều lời.”
Tô Cẩn Hoa hằng giọng, đổi chủ đề: “Đế chế thương nghiệp nhà họ Khương sụp đổ rồi, kéo theo những ảnh hưởng khó lường. Đó là hoạ do thăng cháu nhà ông gây ra, mau chùi đít giúp nó cho sạch vào!
Nghe vậy, Lý Định Quốc có chút khó chịu.
Tại nhà họ Khương chủ động chọc tới nhà họ Lý mà, sao lại bắt nhà ông phải chùi đít hộ?
Song, Tô Cẩn Hoa không cho đối phương cơ hội bày tỏ sự bất mãn, ông bổ sung: “Sản nghiệp Khoa học kỹ thuật Vân Dương nhà ông chắc cũng kiếm được đầy túi rồi, tranh thủ lần này mở rộng lĩnh vực phát triển đi.”
Ừm?
Mắt Lý Định Quốc bừng sáng.
Bởi vì Tô Cẩn Hoa rõ ràng đang muốn hỗ trợ Khoa học kỹ thuật Vân Dương thâu tóm hoàn toàn sản nghiệp mà đế chế thương nghiệp nhà Khương từng sở hữu.
Đúng là một món hời trời chol
Các tạp chí lớn thi nhau đăng tải tịn tức rũng động như nổ bom nguyên tử này, chỉ sau nửa tiếng ngắn ngủi đã lan truyền khắp nước Hạ.
Không ai dám tin gia tộc siêu cường này lại sụp đổ chớp nhoáng như thết
Hoàng Thành, phủ Long Chủ.
Một ông già tóc bạc nửa đầu, đeo kính lão đang ngồi trên bàn làm việc xét duyệt văn kiện.
Người này không được đẹp lắm, trông giống một ông già bình thường, nhưng trên người lão lại toả ra khí chất của kẻ bề trên.
'Tô Cẩn Hoa, đương kim long chủ!
Người ngồi trước mặt lão là Lý Định Quốc - nguyên soái quân đoàn Hổ Khiếu.
Ít ai biết răng giữa hai người này không chỉ là quan hệ cấp. trên cấp dưới đơn thuần mà họ còn là một đôi huynh đệ kết nghĩa lâu năm.
“Lão Lý này, tên nhóc nhà ông ẩn mình kín kẽ thật đấy.
Tô Cẩn Hoa đặt cây bút trên tay xuống, ra vẻ bất mãn: “Ông cũng hay ho lắm, giấu diếm tôi kĩ thật!”
Lão Tô, ông đừng đùa tôi nữa.”
Lý Định Quốc cười khổ: “Nói thật với ông, chính tôi cũng khong nhìn thấu thắng cháu kia, chẳng biết ngày trước nó có giả vờ giả vịt hay không!
Mới chỉ không gặp ba năm ngắn ngủi mà Lý Trạch Vũ đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Hắn không chỉ sở hữu sức mạnh cao thâm khó lường mà còn có thể điều khiển thần tài chính, khiến bốn trong mười gia tộc hàng đầu phải tuân theo mệnh lệnh của mình.
Ông thật sự không dám tin thằng cháu phá gia chỉ tử của mình lại có năng lực khủng khiếp đến vậy!
“Ông cứ vờ vịt tiếp đi!”
'Tô Cẩn Hoa hiển nhiên không tin.
Lý Định Quốc nhún vai: “Không tin thì thôi!”
“Được rồi, giữa hai chúng ta đừng có nói nhảm nhiều lời.”
Tô Cẩn Hoa hằng giọng, đổi chủ đề: “Đế chế thương nghiệp nhà họ Khương sụp đổ rồi, kéo theo những ảnh hưởng khó lường. Đó là hoạ do thăng cháu nhà ông gây ra, mau chùi đít giúp nó cho sạch vào!
Nghe vậy, Lý Định Quốc có chút khó chịu.
Tại nhà họ Khương chủ động chọc tới nhà họ Lý mà, sao lại bắt nhà ông phải chùi đít hộ?
Song, Tô Cẩn Hoa không cho đối phương cơ hội bày tỏ sự bất mãn, ông bổ sung: “Sản nghiệp Khoa học kỹ thuật Vân Dương nhà ông chắc cũng kiếm được đầy túi rồi, tranh thủ lần này mở rộng lĩnh vực phát triển đi.”
Ừm?
Mắt Lý Định Quốc bừng sáng.
Bởi vì Tô Cẩn Hoa rõ ràng đang muốn hỗ trợ Khoa học kỹ thuật Vân Dương thâu tóm hoàn toàn sản nghiệp mà đế chế thương nghiệp nhà Khương từng sở hữu.
Đúng là một món hời trời chol
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.