Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!
Chương 986: Rốt cuộc là ai?
Chấp Niệm Thành Ma
20/05/2024
Hách Liên Trì và Tư Mã Thừa Phong lần lượt tỏ thái độ.
Dù sao bớt một người tham dự tranh đoạt thần công, bọn họ sẽ nhiều thêm một phần cơ hội!
Cớ sao mà không làm chứ? Những gia chủ còn lại giận mà không dám nói gì.
Bọn họ cũng muốn Ngự Long Thần Công, chỉ tiếc bốn thế gia đứng đầu sẽ không cho bọn họ một chút cơ hội nào cả.
Đệ Ngũ Nam thản nhiên hỏi: “Tôi đề nghị chờ đến lúc giải quyết xong mấy tên trộm xâm nhập thì chúng ta sẽ lập tức xuất phát, các vị cảm thấy thế nào?”
“Tôi cảm thấy không cần chờ, chúng ta có thể lập tức xuất phát ngay.” Thượng Quan Vân có vẻ hơi sốt ruột.
Hách Liên Trì cũng đồng ý, nói: 'Mấy tên trộm râu ria kia thì cứ giao cho người của Chấp Pháp Đường đi xử lý là được.”
Tư Mã Thừa Phong chuẩn bị lên tiếng...
“Gia chủ, gia chủ...”
Một thanh niên vô cùng lo lắng chạy vào: “Gia chủ, Chấp Pháp Đường vừa truyền tin đến, mười mấy người nhà họ Trần đã bị sát hại!”
Vừa dứt lời, một ông già chống quải trượng ở chính điện đột nhiên đứng dậy nói: “Cậu nói cái gì?”
Ông ta chính là gia chủ của nhà họ Trần, Trần Bách Vạn.
Tên đệ tử gia tộc Tư Mã kia ngượng ngùng nói: “Gia chủ nhà họ Trần, mười mấy tộc nhân nhà ngài chết thảm, trong đó có cả... Có cả con của ngài.”
“Rầm!” “Lão Trần, nén bi thương!” “Đừng quá kích động...”
Thân hình Trần Bách Vạn lảo đảo, suýt nữa đứng không vững, cũng may hai người ở bên cạnh đã đỡ lấy ông ta.
“Kẻ nào làm? Rốt cuộc là ai?”
“Nhất định là tên trộm từ bên ngoài!”
“Nhất định phải mau chóng bắt được bọn họ...” Các gia chủ trong chính điện lần lượt lên tiếng.
Mặc dù nhà họ Trần gặp phải tai ương, nhưng ai dám đảm bảo lần sau có phải là gia tộc của bọn họ hay không?
“Gia chủ gia tộc Tư Mã, gia chủ Hách Liên, gia chủ Thượng Quan, gia chủ Đệ Ngũ”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.com hoặc truyen.azz.com thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Trần Bách Vạn cố nén đau thương, ôm quyền: “Khẩn cầu các ông làm chủ nhà họ Trần chúng tôi.”
Mấy người Tư Mã Thừa Phong nhìn nhau, sắc mặt đều trở nên u ám.
Đối với bọn họ mà nói, Ngự Long Thần Công mới là thứ quan trọng nhất, nhưng bọn họ là dê đầu đàn của Quy Khư, nếu vấn đề này không được xử lý kịp thời, có khả năng sẽ gây ra sự bất mãn cho những người khác.
“Chú em Trần yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cho ông một lời giải thích!”
“Thông báo cho Chấp Pháp Đường tìm kiếm ngày đêm, nhất định phải tìm ra tung tích của những tên trộm kia!”
Bóng đêm dần dân buông xuống. Trong một hang đá ẩn trong Quy Khư, Gutian là người đầu tiên tỉnh lại. Cung Vô Địch còn ngủ say ở bên cạnh.
Từ khi biến thành tộc Bất Tử, mấy ngày nay, ông ta đã quen với quy luật nghỉ ngơi khi mặt trời mọc và tỉnh dậy lúc mặt trời lặn.
“Vô Địch, tỉnh lại đi” Gutian hô một tiếng. Cung Vô Địch chậm rãi mở hai mắt ra.
Hai người tỉnh táo một lát.
Gutian đứng dậy: “Đi thôi, chúng ta phải đi kiếm đồ ăn, nhân tiện kiếm thêm một ít nô lệ.”
“Huyết Hoàng, chúng ta không tìm hoa trường sinh nữa sao?”
Cung Vô Địch thấp thỏm hỏi một tiếng.
Gutian chắp hai tay sau lưng, không hề sợ hãi, nói: 'Không cần phải gấp, dù sao hoa trường sinh cũng không biến mất, chỉ cần bản hoàng phát triển nơi này. thành lĩnh vực của chúng ta, thì khi thời cơ đến sẽ thuận tiện hơn.”
Những lời của McKitrick đã khiến ông ta rất xúc động.
So với đất phong chim không thèm ị ở nước Mỹ, thì rõ ràng nơi này thích hợp cho tộc Bất Tử sinh hoạt hơn nhiều.
“Tính toán thời gian, chắc McKitrick cũng đã dẫn người đến nước Hạ rồi.”
Gutian hăng hái, tưởng tượng mình có thể nhanh chóng biến Quy Khư thành địa bàn của mình.
Nhưng mà ông ta lại không biết, ngay lúc này, McKitrick đang phải chịu sự tra tấn vô nhân đạo...
Dù sao bớt một người tham dự tranh đoạt thần công, bọn họ sẽ nhiều thêm một phần cơ hội!
Cớ sao mà không làm chứ? Những gia chủ còn lại giận mà không dám nói gì.
Bọn họ cũng muốn Ngự Long Thần Công, chỉ tiếc bốn thế gia đứng đầu sẽ không cho bọn họ một chút cơ hội nào cả.
Đệ Ngũ Nam thản nhiên hỏi: “Tôi đề nghị chờ đến lúc giải quyết xong mấy tên trộm xâm nhập thì chúng ta sẽ lập tức xuất phát, các vị cảm thấy thế nào?”
“Tôi cảm thấy không cần chờ, chúng ta có thể lập tức xuất phát ngay.” Thượng Quan Vân có vẻ hơi sốt ruột.
Hách Liên Trì cũng đồng ý, nói: 'Mấy tên trộm râu ria kia thì cứ giao cho người của Chấp Pháp Đường đi xử lý là được.”
Tư Mã Thừa Phong chuẩn bị lên tiếng...
“Gia chủ, gia chủ...”
Một thanh niên vô cùng lo lắng chạy vào: “Gia chủ, Chấp Pháp Đường vừa truyền tin đến, mười mấy người nhà họ Trần đã bị sát hại!”
Vừa dứt lời, một ông già chống quải trượng ở chính điện đột nhiên đứng dậy nói: “Cậu nói cái gì?”
Ông ta chính là gia chủ của nhà họ Trần, Trần Bách Vạn.
Tên đệ tử gia tộc Tư Mã kia ngượng ngùng nói: “Gia chủ nhà họ Trần, mười mấy tộc nhân nhà ngài chết thảm, trong đó có cả... Có cả con của ngài.”
“Rầm!” “Lão Trần, nén bi thương!” “Đừng quá kích động...”
Thân hình Trần Bách Vạn lảo đảo, suýt nữa đứng không vững, cũng may hai người ở bên cạnh đã đỡ lấy ông ta.
“Kẻ nào làm? Rốt cuộc là ai?”
“Nhất định là tên trộm từ bên ngoài!”
“Nhất định phải mau chóng bắt được bọn họ...” Các gia chủ trong chính điện lần lượt lên tiếng.
Mặc dù nhà họ Trần gặp phải tai ương, nhưng ai dám đảm bảo lần sau có phải là gia tộc của bọn họ hay không?
“Gia chủ gia tộc Tư Mã, gia chủ Hách Liên, gia chủ Thượng Quan, gia chủ Đệ Ngũ”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.com hoặc truyen.azz.com thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Trần Bách Vạn cố nén đau thương, ôm quyền: “Khẩn cầu các ông làm chủ nhà họ Trần chúng tôi.”
Mấy người Tư Mã Thừa Phong nhìn nhau, sắc mặt đều trở nên u ám.
Đối với bọn họ mà nói, Ngự Long Thần Công mới là thứ quan trọng nhất, nhưng bọn họ là dê đầu đàn của Quy Khư, nếu vấn đề này không được xử lý kịp thời, có khả năng sẽ gây ra sự bất mãn cho những người khác.
“Chú em Trần yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cho ông một lời giải thích!”
“Thông báo cho Chấp Pháp Đường tìm kiếm ngày đêm, nhất định phải tìm ra tung tích của những tên trộm kia!”
Bóng đêm dần dân buông xuống. Trong một hang đá ẩn trong Quy Khư, Gutian là người đầu tiên tỉnh lại. Cung Vô Địch còn ngủ say ở bên cạnh.
Từ khi biến thành tộc Bất Tử, mấy ngày nay, ông ta đã quen với quy luật nghỉ ngơi khi mặt trời mọc và tỉnh dậy lúc mặt trời lặn.
“Vô Địch, tỉnh lại đi” Gutian hô một tiếng. Cung Vô Địch chậm rãi mở hai mắt ra.
Hai người tỉnh táo một lát.
Gutian đứng dậy: “Đi thôi, chúng ta phải đi kiếm đồ ăn, nhân tiện kiếm thêm một ít nô lệ.”
“Huyết Hoàng, chúng ta không tìm hoa trường sinh nữa sao?”
Cung Vô Địch thấp thỏm hỏi một tiếng.
Gutian chắp hai tay sau lưng, không hề sợ hãi, nói: 'Không cần phải gấp, dù sao hoa trường sinh cũng không biến mất, chỉ cần bản hoàng phát triển nơi này. thành lĩnh vực của chúng ta, thì khi thời cơ đến sẽ thuận tiện hơn.”
Những lời của McKitrick đã khiến ông ta rất xúc động.
So với đất phong chim không thèm ị ở nước Mỹ, thì rõ ràng nơi này thích hợp cho tộc Bất Tử sinh hoạt hơn nhiều.
“Tính toán thời gian, chắc McKitrick cũng đã dẫn người đến nước Hạ rồi.”
Gutian hăng hái, tưởng tượng mình có thể nhanh chóng biến Quy Khư thành địa bàn của mình.
Nhưng mà ông ta lại không biết, ngay lúc này, McKitrick đang phải chịu sự tra tấn vô nhân đạo...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.