Chương 18: Vào cung 3
U Nhã
19/01/2017
Có nhiều lúc, tâm tình của hắn không khống chế được?
Hắn vẫn sẽ hết sức không chế tâm tình của mình, cái gọi là, hỉ nộ không hiện ra ngoài.
Thế nhưng, hôm nay, hắn chỉ sợ rằng hắn cũng không biết được, hỉ nộ của hắn lại bất thường như vậy ——
Hách Liên Kình Thiên sờ sờ gò má của mình, môi nàng tựa như một cục bông, chạm vào mặt mình, hơi tê tê, khiến hắn rất thích.
Hoa Tiểu Nhã cũng không để ý, không phải chỉ là không cẩn thận chạm phải mặt hắn thôi sao. Có cần thiết phải đỏ mặt, ánh mắt này nhìn mình chằm chằm, giống như mình làm gì hắn vậy!
Đến khi gặp được Hách Liên Diệu Sở, hoàng thượng của Hách Liên Quốc.
Khuôn mặt đỏ bừng kia của Hách Liên Kình Thiên mới khôi phục bình thường ——
Hoàng thượng a! Hoa Tiểu Nhã bình tĩnh nhìn Hách Liên Diệu Sở, ông ta chính là hoàng thượng? Thoạt nhìn có vẻ ốm yếu! Giống như người không có khí lực gì!
“Tiểu Nhã, mau mau hành lễ đi!” Thái tử Hách Liên Kình Thiên thấy nàng nhìn thẳng phụ hoàng của mình như thế, trong lòng gấp gáp, vội vàng nhắc nhở.
Hách Liên Diệu Sở cũng không để ý, xua xua tay, “Từ nhỏ nàng đã lớn lên bên ngoài cung, không có gì đáng ngại, quy củ trong cung từ từ làm quen!”
Thấy phụ hoàng nói vậy, Hách Liên Kình Thiên lúc này mới vui vẻ cười một tiếng, “Đa tạ phụ hoàng.”
Hách Liên Diệu Sở ho khan mấy tiếng, trên mặt có chút yếu ớt, “Tốt, Kình Thiên vừa ý cô nương này không?”
“Thưa phụ hoàng, Kình Thiên rất thích Tiểu Nhã.” Hách Liên Kình Thiên cung tay làm lễ nói.
Khóe miệng Hoa Tiểu Nhã giật giật, nhưng vẫn nhịn xuống, dù sao, mình hoàn toàn không có chỗ nói chuyện.
“Tốt, tối sau đưa vào trong cung của con đi.”
“Đa tạ phụ hoàng!”
Hoa Tiểu Nhã được sắp xếp ở Tử Dao Cung bên cạnh Kình Thiên Cung.
Tử Dao Cung không lớn, cũng rất lịch sự tao nhã, so với cung khác, nơi này tương đối yên lặng.
Hoa Tiểu Nhã để mặc Thu Nương tắm rửa thay quần áo cho nàng ——
Mặc một chiếc váy bó thật sát, rồi mang nàng tới Thái Tử Cung!
Không thể nào. Khóe miệng Hoa Tiểu Nhã giật giật, nàng sẽ cứ như vậy bị lâm hạnh sao?
Không phải là chưa có tiến hành đại lễ gì sao? Người xưa không phải là rất phong kiến sao? Sao hôm nay đã để cho nàng thị tẩm chứ?
“Thu Nương, ta đây là ————” Hoa Tiểu Nhã thử dò hỏi.
Trên mặt Thu Nương mang theo mấy phần nghiêm túc, “Hầu hạ Thái tử điện hạ cho tốt.”
Kình Thiên Cung của Thái tử không xa, nhưng kế hoạch lớn của Hoa Tiểu Nhã lại đại loạn.
Nhìn trời đã tối thui, nàng âm thầm lo lắng cho những mai hoa nữ kia ——
“Thái tử điện hạ, Hoa cô nương đã đến!”
“Vào đi.” Thanh âm dịu dàng của Thái tử vang lên, đợi cửa phòng mở ra, nhìn thấy Hoa Tiểu Nhã kiến khỏa linh lung, trong mắt hắn thoáng qua một chút si mê ——
Đem Hoa Tiểu Nhã bỏ trên giường, tất cả mọi người lui ra ngoài, chỉ để lại thái tử cùng Hoa Tiểu Nhã.
Thái tử từ từ đi về phía nàng, thanh âm vài phần lúng túng, “Tiểu Nhã ————”
Hoa Tiểu Nhã ừ một tiếng, trong mắt chuyển động một cái, nhìn thấy trên bàn bên cạnh hình như có một ít y phục đã chuẩn bị cho mình, rồi mới lên tiếng, “Có thể giúp ta cởi ra trước được không?”
Hách Liên Kình Thiên liền vội vàng gật đầu, ngón tay thon dài trắng nõn lướt qua đường cong của nàng ——
Nhìn eo của nàng, hắn cơ hồ nuốt nước miếng xuống mấy lần ————
Đợi khi rốt cục thân thể vốn được che kín nửa trần trụi như ẩn như hiện qua lớp vải mỏng kia, Hách Liên Kình Thiên vội vàng quay đầu.
Hoa Tiểu Nhã âm thầm vui mừng, thật tốt là hắn không háo sắc, “Kình Thiên, lấy giúp ta y phục tới được không?”
Hách Liên Kình Thiên liền vội vàng gật đầu, nhưng vừa nghĩ lại, lại lắc đầu, “Ta, nàng ——”
“Ta biết Kình Thiên là chính nhân quân tử, giữa chúng ta cũng chưa đủ quen thuộc, cho nên, Kình Thiên cũng sẽ không chiếm đoạt ta ở nơi này chứ?” Hoa Tiểu Nhã trực tiếp hỏi, chớp đôi mắt to, tựa hồ mang theo vài phần điềm đạm đáng yêu.
Hắn vẫn sẽ hết sức không chế tâm tình của mình, cái gọi là, hỉ nộ không hiện ra ngoài.
Thế nhưng, hôm nay, hắn chỉ sợ rằng hắn cũng không biết được, hỉ nộ của hắn lại bất thường như vậy ——
Hách Liên Kình Thiên sờ sờ gò má của mình, môi nàng tựa như một cục bông, chạm vào mặt mình, hơi tê tê, khiến hắn rất thích.
Hoa Tiểu Nhã cũng không để ý, không phải chỉ là không cẩn thận chạm phải mặt hắn thôi sao. Có cần thiết phải đỏ mặt, ánh mắt này nhìn mình chằm chằm, giống như mình làm gì hắn vậy!
Đến khi gặp được Hách Liên Diệu Sở, hoàng thượng của Hách Liên Quốc.
Khuôn mặt đỏ bừng kia của Hách Liên Kình Thiên mới khôi phục bình thường ——
Hoàng thượng a! Hoa Tiểu Nhã bình tĩnh nhìn Hách Liên Diệu Sở, ông ta chính là hoàng thượng? Thoạt nhìn có vẻ ốm yếu! Giống như người không có khí lực gì!
“Tiểu Nhã, mau mau hành lễ đi!” Thái tử Hách Liên Kình Thiên thấy nàng nhìn thẳng phụ hoàng của mình như thế, trong lòng gấp gáp, vội vàng nhắc nhở.
Hách Liên Diệu Sở cũng không để ý, xua xua tay, “Từ nhỏ nàng đã lớn lên bên ngoài cung, không có gì đáng ngại, quy củ trong cung từ từ làm quen!”
Thấy phụ hoàng nói vậy, Hách Liên Kình Thiên lúc này mới vui vẻ cười một tiếng, “Đa tạ phụ hoàng.”
Hách Liên Diệu Sở ho khan mấy tiếng, trên mặt có chút yếu ớt, “Tốt, Kình Thiên vừa ý cô nương này không?”
“Thưa phụ hoàng, Kình Thiên rất thích Tiểu Nhã.” Hách Liên Kình Thiên cung tay làm lễ nói.
Khóe miệng Hoa Tiểu Nhã giật giật, nhưng vẫn nhịn xuống, dù sao, mình hoàn toàn không có chỗ nói chuyện.
“Tốt, tối sau đưa vào trong cung của con đi.”
“Đa tạ phụ hoàng!”
Hoa Tiểu Nhã được sắp xếp ở Tử Dao Cung bên cạnh Kình Thiên Cung.
Tử Dao Cung không lớn, cũng rất lịch sự tao nhã, so với cung khác, nơi này tương đối yên lặng.
Hoa Tiểu Nhã để mặc Thu Nương tắm rửa thay quần áo cho nàng ——
Mặc một chiếc váy bó thật sát, rồi mang nàng tới Thái Tử Cung!
Không thể nào. Khóe miệng Hoa Tiểu Nhã giật giật, nàng sẽ cứ như vậy bị lâm hạnh sao?
Không phải là chưa có tiến hành đại lễ gì sao? Người xưa không phải là rất phong kiến sao? Sao hôm nay đã để cho nàng thị tẩm chứ?
“Thu Nương, ta đây là ————” Hoa Tiểu Nhã thử dò hỏi.
Trên mặt Thu Nương mang theo mấy phần nghiêm túc, “Hầu hạ Thái tử điện hạ cho tốt.”
Kình Thiên Cung của Thái tử không xa, nhưng kế hoạch lớn của Hoa Tiểu Nhã lại đại loạn.
Nhìn trời đã tối thui, nàng âm thầm lo lắng cho những mai hoa nữ kia ——
“Thái tử điện hạ, Hoa cô nương đã đến!”
“Vào đi.” Thanh âm dịu dàng của Thái tử vang lên, đợi cửa phòng mở ra, nhìn thấy Hoa Tiểu Nhã kiến khỏa linh lung, trong mắt hắn thoáng qua một chút si mê ——
Đem Hoa Tiểu Nhã bỏ trên giường, tất cả mọi người lui ra ngoài, chỉ để lại thái tử cùng Hoa Tiểu Nhã.
Thái tử từ từ đi về phía nàng, thanh âm vài phần lúng túng, “Tiểu Nhã ————”
Hoa Tiểu Nhã ừ một tiếng, trong mắt chuyển động một cái, nhìn thấy trên bàn bên cạnh hình như có một ít y phục đã chuẩn bị cho mình, rồi mới lên tiếng, “Có thể giúp ta cởi ra trước được không?”
Hách Liên Kình Thiên liền vội vàng gật đầu, ngón tay thon dài trắng nõn lướt qua đường cong của nàng ——
Nhìn eo của nàng, hắn cơ hồ nuốt nước miếng xuống mấy lần ————
Đợi khi rốt cục thân thể vốn được che kín nửa trần trụi như ẩn như hiện qua lớp vải mỏng kia, Hách Liên Kình Thiên vội vàng quay đầu.
Hoa Tiểu Nhã âm thầm vui mừng, thật tốt là hắn không háo sắc, “Kình Thiên, lấy giúp ta y phục tới được không?”
Hách Liên Kình Thiên liền vội vàng gật đầu, nhưng vừa nghĩ lại, lại lắc đầu, “Ta, nàng ——”
“Ta biết Kình Thiên là chính nhân quân tử, giữa chúng ta cũng chưa đủ quen thuộc, cho nên, Kình Thiên cũng sẽ không chiếm đoạt ta ở nơi này chứ?” Hoa Tiểu Nhã trực tiếp hỏi, chớp đôi mắt to, tựa hồ mang theo vài phần điềm đạm đáng yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.