Sư Phụ Trong Game Muốn Gặp Ta!
Chương 10: Trúng tuyển
Hồ Lô Đường
27/01/2024
Thâm Hải Quân cầm thương tung từng chiêu thức ra, Tầm Thiên chỉ di chuyển để tránh chứ chưa động thủ. Hải Thâm thấy đối phương chỉ tránh chứ không phản công, lên tiếng:" Tầm Thiên, sao anh chỉ tránh chứ không đánh vậy?"
Tầm Thiên không để ý cậu ta, hướng Phi Thiên Tiếu chỉ dạy:" Đây gọi là 'binh bất yếm trá' học được chưa?"
Hải Thâm thấy hắn không để ý lời nói của mình thì như muốn xông lên cắn chết đối phương. " Này Tầm Thiên, anh chú ý đến trận đấu chút được không?"
Cậu ta vừa dứt lời thì thấy Tầm Thiên bắt đầu phản công, nhưng vũ khí mà hắn sử dụng lại là thanh kiếm bình thường, lực sát thương không lớn. Hải Thâm thấy Tầm Thiên chỉ sử dụng thanh kiếm bình thường thì không nhịn được nữa.
"Anh như vậy là đang muốn làm gì? Sao anh không sử dụng Hắc Phong?"
" Dùng tạm. Hắc Phong đang tu sửa." Tầm Thiên chỉ trả lời cho có.
Hải Thâm thấy hắn nói vậy thì không muốn 'ức hiếp người khác ' nên cũng đổi lại một cây thương khác. " Tôi không muốn bị nói là 'ăn hiếp người khác ' nên đổi cây thương này để giao đấu với anh. "
Tầm Thiên nhả ra hai chữ "tùy cậu " rồi xông vào đánh tiếp.
Bên dưới có vài người xôn xao:
- Thâm Hải Quân nghĩ mình có thể 'ăn hiếp ' được Tầm Thiên sao?
- Theo tôi thấy thì chắc là anh ta sợ cầm vũ khí lợi hại nhất của mình mà vẫn thua Đại Thần nên mới nói như vậy đi.
- Đúng vậy, đúng vậy. Tôi cũng nghĩ như vậy đó.
- Thâm Hải Quân mà cầm vũ khí lợi hại nhất của bản thân đánh với Tầm Thiên nếu thắng thì bị gọi là 'ức hiếp người khác ' còn nếu thua thì chắc chả còn mặt mũi nào mà chơi tiếp quá. Ha ha ha.
Trên Võ đài, hai bên giao đấu không cân sức khi Tầm Thiên luôn giữ thế thượng phong. Bên dưới Võ đài có người hô:" Thâm Hải Quân, hay là anh lấy cây thương lúc trước ra đánh đi, nhìn nó còn có vài phần sát thương, may ra có cơ hội thắng. Ha ha ha.. "
Hải Thâm nghe vậy thực muốn lao xuống đánh cho tên kia một trận. " Nếu hôm nay tôi có thua thì cũng vẻ vang. Bại dưới tay của Đại Thần không mất mặt. Nhưng nếu tôi nghe lời mấy người đổi vũ khí mà vẫn thua thì thực sự sẽ rất mất mặt đó. "
Đánh thêm được một lúc thì Thâm Hải Quân không trụ được nữa vậy là phần thắng thuộc về Tầm Thiên.
- Tôi đã biết trước Đại Thần sẽ thắng mà.
- Nhưng Thâm Hải Quân cũng lợi hại đó chứ. Có thể trụ được gần 5 phút.
- Nhưng nếu Đại Thần dùng Hắc Phong thì hắn có trụ được lâu như vậy nữa không?
- Nói cũng đúng. Vậy hôm nay coi như Thâm Hải Quân vẫn còn gặp may đi.
...
Không để ý đến những lời bàn tán của những người dưới Võ đài, Thâm Hải Quân di chuyển lại chỗ của Phi Thiên Tiếu. " Tiểu Thiên, kết bạn đi!! Cả mấy cậu nữa. "
" Cậu là bạn cùng phòng của Tiểu Thiên sao?"
"Đúng vậy. Trước kia có hay bắt nạt cậu thì cậu cũng đừng để bụng nha. Đây cũng chỉ là trò chơi thôi mà. " Thâm Hải Quân hướng Ta là bụt nói. Nhà bán hành thấy tên này từng bắt nạt lão tam nhà mình thì chen vào chỗ hai người:" Kết bạn rồi sau này có muốn ăn 'hành' thì đến tìm lão đại nhà tôi, luôn có sẵn ' hành ' phần anh đấy. "
" Chứ không phải là đến tìm cậu sao?"
" Đến tìm tôi làm gì? Tôi cũng đâu có bán 'hành'. "
"Tôi thấy tên của cậu là 'Nhà bán hành ' còn tưởng nhà cậu bán 'hành ' thật chứ. "
" Tôi không bán 'hành ' nhưng lão đại với lão nhị thì biết 'hành ' người khác đó. Nếu không tin thì cậu có thể thử. "
"Thôi thôi thôi. Ở cùng Tiểu Thiên tôi bị ăn 'hành' nhiều rồi nên không có nhu cầu thử thêm nữa đâu. "
Lâm Thiên nghe Hải Thâm nhắc đến mình thì cũng lên tiếng:" A Thâm, tôi cho cậu ăn 'hành ' lúc nào mà cậu nói như vậy. Lát nữa cơm tôi nấu ra cậu đừng có ăn, trong đó có 'hành ' đấy. "
Nghe đến nguy cơ cơm tối bị cắt, Hải Thâm vội khóc lóc:" Tiểu Thiên, tôi sai rồi, cậu đừng đối xử với tôi như vậy mà. Hu hu hu.. Từ giờ cậu bảo gì tôi đều nghe theo cậu hết, được chưa?"
"Được rồi, được rồi!!! Không nói chuyện với cậu nữa, tôi đi tìm sư phụ đây. " Nói rồi, Lâm Thiên liền điều khiển Phi Thiên Tiếu đi tìm kiếm Tầm Thiên. Cậu gửi tin nhắn cho Tầm Thiên.
Phi Thiên Tiếu: Sư phụ, người đang ở đâu vậy?
Tầm Thiên: Trên cầu Ước Nguyện.
Phi Thiên Tiếu: Sư phụ gửi toạ độ đi.
Tầm Thiên: [53:206]
Lâm Thiên ấn vào toạ độ liền được truyền tống đến bên cạnh Tầm Thiên. Nhìn thấy hắn chỉ đứng đó mà không làm gì, cậu tò mò:" Sư phụ, người đứng đây làm gì vậy?"
"Ngắm cảnh nơi đây. "
Nghe hắn nói, cậu cũng nhìn ngắm quang cảnh nơi đây. Quả thực rất đẹp.
Đang ngắm cảnh thì bên ngoài Hải Thâm lên tiếng gọi cậu:" Tiểu Thiên, cũng muộn rồi, cậu không định chuẩn bị ăn cơm à?"
" Hả?" Lâm Thiên nhìn ra ngoài cửa sổ thấy trời đã tối dần. " Đã muộn vậy rồi sao? " Cậu quay lại nói với Tầm Thiên:" Sư phụ, muộn rồi, ta thoát trước đây. "
Đáp lại cậu chỉ là một tiếng "ừ " nhẹ.
Vừa tắt máy tính, cậu liền nhận được điện thoại trúng tuyển của công ty chi nhánh 1 Tập Đoàn Thiên Không. Cậu quay ra nhìn Hải Thâm thấy cậu ta cũng đang nghe điện thoại. Kết thúc cuộc gọi, Hải Thâm vẻ mặt tươi như hoa chạy lại chỗ cậu.
"Tiểu Thiên, tôi trúng tuyển rồi! "
Tầm Thiên không để ý cậu ta, hướng Phi Thiên Tiếu chỉ dạy:" Đây gọi là 'binh bất yếm trá' học được chưa?"
Hải Thâm thấy hắn không để ý lời nói của mình thì như muốn xông lên cắn chết đối phương. " Này Tầm Thiên, anh chú ý đến trận đấu chút được không?"
Cậu ta vừa dứt lời thì thấy Tầm Thiên bắt đầu phản công, nhưng vũ khí mà hắn sử dụng lại là thanh kiếm bình thường, lực sát thương không lớn. Hải Thâm thấy Tầm Thiên chỉ sử dụng thanh kiếm bình thường thì không nhịn được nữa.
"Anh như vậy là đang muốn làm gì? Sao anh không sử dụng Hắc Phong?"
" Dùng tạm. Hắc Phong đang tu sửa." Tầm Thiên chỉ trả lời cho có.
Hải Thâm thấy hắn nói vậy thì không muốn 'ức hiếp người khác ' nên cũng đổi lại một cây thương khác. " Tôi không muốn bị nói là 'ăn hiếp người khác ' nên đổi cây thương này để giao đấu với anh. "
Tầm Thiên nhả ra hai chữ "tùy cậu " rồi xông vào đánh tiếp.
Bên dưới có vài người xôn xao:
- Thâm Hải Quân nghĩ mình có thể 'ăn hiếp ' được Tầm Thiên sao?
- Theo tôi thấy thì chắc là anh ta sợ cầm vũ khí lợi hại nhất của mình mà vẫn thua Đại Thần nên mới nói như vậy đi.
- Đúng vậy, đúng vậy. Tôi cũng nghĩ như vậy đó.
- Thâm Hải Quân mà cầm vũ khí lợi hại nhất của bản thân đánh với Tầm Thiên nếu thắng thì bị gọi là 'ức hiếp người khác ' còn nếu thua thì chắc chả còn mặt mũi nào mà chơi tiếp quá. Ha ha ha.
Trên Võ đài, hai bên giao đấu không cân sức khi Tầm Thiên luôn giữ thế thượng phong. Bên dưới Võ đài có người hô:" Thâm Hải Quân, hay là anh lấy cây thương lúc trước ra đánh đi, nhìn nó còn có vài phần sát thương, may ra có cơ hội thắng. Ha ha ha.. "
Hải Thâm nghe vậy thực muốn lao xuống đánh cho tên kia một trận. " Nếu hôm nay tôi có thua thì cũng vẻ vang. Bại dưới tay của Đại Thần không mất mặt. Nhưng nếu tôi nghe lời mấy người đổi vũ khí mà vẫn thua thì thực sự sẽ rất mất mặt đó. "
Đánh thêm được một lúc thì Thâm Hải Quân không trụ được nữa vậy là phần thắng thuộc về Tầm Thiên.
- Tôi đã biết trước Đại Thần sẽ thắng mà.
- Nhưng Thâm Hải Quân cũng lợi hại đó chứ. Có thể trụ được gần 5 phút.
- Nhưng nếu Đại Thần dùng Hắc Phong thì hắn có trụ được lâu như vậy nữa không?
- Nói cũng đúng. Vậy hôm nay coi như Thâm Hải Quân vẫn còn gặp may đi.
...
Không để ý đến những lời bàn tán của những người dưới Võ đài, Thâm Hải Quân di chuyển lại chỗ của Phi Thiên Tiếu. " Tiểu Thiên, kết bạn đi!! Cả mấy cậu nữa. "
" Cậu là bạn cùng phòng của Tiểu Thiên sao?"
"Đúng vậy. Trước kia có hay bắt nạt cậu thì cậu cũng đừng để bụng nha. Đây cũng chỉ là trò chơi thôi mà. " Thâm Hải Quân hướng Ta là bụt nói. Nhà bán hành thấy tên này từng bắt nạt lão tam nhà mình thì chen vào chỗ hai người:" Kết bạn rồi sau này có muốn ăn 'hành' thì đến tìm lão đại nhà tôi, luôn có sẵn ' hành ' phần anh đấy. "
" Chứ không phải là đến tìm cậu sao?"
" Đến tìm tôi làm gì? Tôi cũng đâu có bán 'hành'. "
"Tôi thấy tên của cậu là 'Nhà bán hành ' còn tưởng nhà cậu bán 'hành ' thật chứ. "
" Tôi không bán 'hành ' nhưng lão đại với lão nhị thì biết 'hành ' người khác đó. Nếu không tin thì cậu có thể thử. "
"Thôi thôi thôi. Ở cùng Tiểu Thiên tôi bị ăn 'hành' nhiều rồi nên không có nhu cầu thử thêm nữa đâu. "
Lâm Thiên nghe Hải Thâm nhắc đến mình thì cũng lên tiếng:" A Thâm, tôi cho cậu ăn 'hành ' lúc nào mà cậu nói như vậy. Lát nữa cơm tôi nấu ra cậu đừng có ăn, trong đó có 'hành ' đấy. "
Nghe đến nguy cơ cơm tối bị cắt, Hải Thâm vội khóc lóc:" Tiểu Thiên, tôi sai rồi, cậu đừng đối xử với tôi như vậy mà. Hu hu hu.. Từ giờ cậu bảo gì tôi đều nghe theo cậu hết, được chưa?"
"Được rồi, được rồi!!! Không nói chuyện với cậu nữa, tôi đi tìm sư phụ đây. " Nói rồi, Lâm Thiên liền điều khiển Phi Thiên Tiếu đi tìm kiếm Tầm Thiên. Cậu gửi tin nhắn cho Tầm Thiên.
Phi Thiên Tiếu: Sư phụ, người đang ở đâu vậy?
Tầm Thiên: Trên cầu Ước Nguyện.
Phi Thiên Tiếu: Sư phụ gửi toạ độ đi.
Tầm Thiên: [53:206]
Lâm Thiên ấn vào toạ độ liền được truyền tống đến bên cạnh Tầm Thiên. Nhìn thấy hắn chỉ đứng đó mà không làm gì, cậu tò mò:" Sư phụ, người đứng đây làm gì vậy?"
"Ngắm cảnh nơi đây. "
Nghe hắn nói, cậu cũng nhìn ngắm quang cảnh nơi đây. Quả thực rất đẹp.
Đang ngắm cảnh thì bên ngoài Hải Thâm lên tiếng gọi cậu:" Tiểu Thiên, cũng muộn rồi, cậu không định chuẩn bị ăn cơm à?"
" Hả?" Lâm Thiên nhìn ra ngoài cửa sổ thấy trời đã tối dần. " Đã muộn vậy rồi sao? " Cậu quay lại nói với Tầm Thiên:" Sư phụ, muộn rồi, ta thoát trước đây. "
Đáp lại cậu chỉ là một tiếng "ừ " nhẹ.
Vừa tắt máy tính, cậu liền nhận được điện thoại trúng tuyển của công ty chi nhánh 1 Tập Đoàn Thiên Không. Cậu quay ra nhìn Hải Thâm thấy cậu ta cũng đang nghe điện thoại. Kết thúc cuộc gọi, Hải Thâm vẻ mặt tươi như hoa chạy lại chỗ cậu.
"Tiểu Thiên, tôi trúng tuyển rồi! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.