Chương 603: Bắn cảnh cáo
Phương Tưởng
19/03/2013
Trước giờ, sương tím không hề tan ra trong vũ trụ, chúng giống như đám khí tụ lại với nhau, chỗ sâu của nó giống như có lực hút vậy, hút chặt lấy mấy sương tím này.
Nhưng lần này, Tuyết Lai tộc lại nhìn thấy một màn bọn họ chưa từng thấy qua.
Đám sương tím không bờ không bến bỗng giống như nước sôi đun lên, sôi sục dữ dội. Đường kính đám sương tím vượt quá mấy ngàn km, cảnh tượng đám khí khổng lồ thế này sôi sục không ngừng cực kỳ chấn động lòng người.
Khoảnh khắc này, rất nhiều người xuất hiện sự thất thần ngắn ngủi.
Tộc trưởng Tuyết Lai nhìn thấy hình ảnh truyền về từ tiền phương, thất thần lẩm bẩm: “Đây… rốt cuộc là chuyện làm sao?” Mọi người xung quanh bà ta, toàn bộ đều khó che giấu vẻ chấn kinh, nghẹn họng nhìn trân trối.
Mấy sư sĩ ở tiền phương sau khoảnh khắc ngớ người ngắn ngủi, lập tức mừng rỡ. Tuy bọn họ không biết loại biến hóa này tới cùng có nghĩa là gì, nhưng biết rõ nhất định có lợi rất lớn với phe mình. Lập tức càng thêm tăng tốc, đuổi dữ dội, cắn chặt phía sau Xích vĩ thú đi cứu viện phía trước.
Diệp Trùng cuối cùng đã tìm thấy phương pháp tốt nhất để đối phó Xích vĩ thú.
Đạn nổ mạnh!
Loại vũ khí đã sớm rút khỏi vũ đài lịch sử rất nhiều năm này, lại phát huy uy lực cực lớn trên tay Diệp Trùng. Đạn nổ mạnh có thể mang lại đả kích có tính hủy diệt đối với thân mềm trong sương tím, một viên đạn nổ mạnh nổ tung, có thể nổ banh một mảng lớn thân mềm. Sát thương xuyên thấu của chùm năng lượng đối với ổ thân mềm khổng lồ mà nói, tính sát thương có hạn.
Nổ tung dữ dội gây hỗn loạn trong sương tím, chất lỏng bắn tung tóe, Xích vĩ thú vẫn chưa trưởng thành bên trong mấy bướu thịt đó cũng bị xé thành mảnh vụn trong từng đợt, từng đợt nổ. Chúng không biểu hiện ra chút năng lực phòng ngự cường hãn đặc hữu của Xích vĩ thú. Chúng sau khi trưởng thành vô nghi cực kỳ cường đại, nhưng hiện giờ, chúng yếu ớt vô cùng.
Bỗng, ánh mắt Diệp Trùng rơi trên màn hình.
Một con Xích vĩ thú sáu ngón, chật vật né tránh trong hỏa pháo dày đặc. Trên người nó khắp nơi là vết đọng do chất lỏng để lại. Trên vai còn dính một miếng thịt vụn không biết của con Xích vĩ thú nào.
Người phát hiện con Xích vĩ thú sáu ngón này sớm nhất là Sa Á. Giao lưu giữa các xạ thủ mau chóng, tiện lợi vô cùng, trong nháy mắt, tất cả xạ thủ đều khóa chặt con Xích vĩ thú sáu ngón này.
Sáu ngón! Có cái gì so với loại con mồi cường đại này càng làm họ hưng phấn hơn? Chiến sĩ cường đại đương nhiên cần đối thủ cường đại, nếu không chiến đấu há không phải tẻ nhạt, vô vị? Trong quan niệm một cách vô thức của rất nhiều người trong mấy xạ thủ này vẫn còn giữ cách nghĩ này.
Nhưng Diệp Trùng không cho bọn họ cơ hội biểu hiện đơn độc, lạnh lùng ra lệnh với Sa Á: “Giết nó, cùng lên đi!”
Sa Á không chút do dự, nàng biết vị chủ nhân này của mình không có chút hứng thú gì với việc đơn đả độc đấu với bất cứ hình thức nào. Mệnh lệnh lập tức được truyền đạt xuống.
Chỉ thấy trên màn hình, hỏa lực bỗng thay đổi.
Mấy xạ thủ chi làm hai đám, ba trăm người đối phó Xích vĩ thú xung quanh, mà ba trăm người còn lại dưới sự chỉ huy của Sa Á, đồng loạt nhắm con Xích vĩ thú sáu ngón đó.
Ba trăm xạ thủ cấp sáu đã trải qua huấn luyện, cộng thêm trường kỳ phối hợp, trải qua thực chiến, trang bị hỏa lực có bổ sung độ chính xác cực cao, dưới sự chỉ huy của một vị xạ thủ cấp chín, có thể phát huy được uy lực bao lớn?
Vô số thần niệm giống như sóng cả hung dữ, gầm gừ lao về phía con Xích vĩ thú sáu ngón.
Diệp Trùng nhìn thấy rõ ràng con Xích vĩ thú sáu ngón trên màn hình đó đã xuất hiện một sự co cứng cực kỳ ngắn ngủi. Trong con mắt đỏ ké hung hăng, dữ tợn, thứ lần này lộ ra lại là sự sợ hãi.
Sa Á không hề có chút ý đùa giỡn, nàng cực kỳ trung thực, thông suốt mệnh lệnh của Diệp Trùng.
Ba trăm chùm sáng tạo thành một hàng rào ánh sáng dày đặc, hàng rào ánh sáng này chắc chắn nhốt con Xích vĩ thú sáu ngón vào trong. Trong hàng rào ánh sáng, sắp xếp của mỗi chùm sáng đều đã trải qua tính toán tỉ mỉ, bọn họ đối phó Xích vĩ thú đã khá có kinh nghiệm.
Phạm vi hàng rào ánh sáng bao phủ quá lớn, Xích vĩ thú sáu ngón tuy cố hết sức lực muốn thoát khỏi phạm vi bao phủ của hàng rào ánh sáng nhưng lại chỉ phí công. Bất quá, trong khoảnh khắc chùm sáng sắp đánh trúng thân thể nó, nó cuối cùng đã biểu hiện ra thực lực chân chính của Xích vĩ thú sáu ngón!
Chỉ thấy eo của nó bỗng uốn éo kỳ dị một cái, thân thể bày ra một hình dáng ngụy dị, mấy chùm sáng hiểm hóc vô cùng, sượt sát rạt qua thân thể nó, có một chùm sáng trong đó để lại trên vai nó một vết thương sâu khoảng năm cm.
Thật lợi hại! Tất cả xạ thủ không kiềm được, sắc mặt hơi biến đổi. Chiến thuật bọn họ hiện đang sử dụng hoàn toàn là nhắm đến loại kẻ địch linh hoạt, tốc độ nhanh như là Xích vĩ thú. Suốt dọc đường, loại chiến thuật này không ngừng trải qua kiểm nghiệm thực chiến, cũng càng lúc càng hoàn thiện, chính xác.
Không ngờ con Xích vĩ thú sáu ngón này lại có thể dùng phương thức ngụy dị thế này chui vào giữa kẽ hở của hàng rào ánh sáng.
Bả vai bị thương, con Xích vĩ thú sáu ngón này nhìn cũng không nhìn một cái, thân thể uốn éo của nó bỗng cong một cái.
Nó muốn chạy! Mọi người nhảy nhỏm một cái trong lòng một cách vô ý thức. Chỉ cần nó tránh được công kích này, kế tiếp đó, nhất định là chạy trốn thục mạng như điên cuồng.
Cặp mắt dữ tợn đỏ ké của con Xích vĩ thú sáu ngón bỗng gấp rút co lại, tránh né hoang mang không biết làm sao.
Ba chùm sáng, không hề chói mắt giữa tất cả chùm sáng, chúng thậm chí hơi rớt lại phía sau hàng rào ánh sáng. Nhưng chúng lại giống như ba ánh đao thích khách vạch ra, chuẩn xác vô cùng chui vào trong kẽ hở của hàng rào ánh sáng.
Bụp bụp bụp.
Ba chỗ, giữa lông mày Xích vĩ thú sáu ngón, cổ họng, trái tim để lại ba lỗ máu. Thân thể Xích vĩ thú sáu ngón duy trì uốn éo ngụy dị, cặp mắt hung dữ thất thần từ từ trống rỗng, ảm đạm.
Ba chùm sáng cuối cùng là Sa Á rat ay! Nàng ngay khoảnh khắc Xích vĩ thú sáu ngón vừa mới cong người lại thì đã đưa ra phán đoán chuẩn xác, bắn thêm ba phát.
Nghịch chuyển đột nhiên làm tất cả Tuyết Lai tộc vui mừng khôn xiết. Bọn họ cũng là lần đầu tiên nếm sự thỏa thuê, sung sướng chiến đấu với Xích vĩ thú. Ở phía trước bọn họ, số lượng Xích vĩ thú càng lúc càng ít. Mấy ngàn con Xích vĩ thú hiện chỉ còn lại không tới hơn trăm con.
Thắng lợi ở ngay trước mắt!
Trong mắt tất cả sư sĩ Tuyết Lai tộc là một mảng cuồng nhiệt.
Đám sương tím đó dường như mất đi trói buộc, bắt đầu mau chóng tan ra xung quanh. Tuy không ngừng có Xích vĩ thú ngã xuống, nhưng vẫn có mấy mươi con Xích vĩ thú ngoan cường sắp tới gần sương tím.
Chính ngay lúc mọi người đều cho rằng mấy mươi con Xích vĩ thú này sẽ chạy vào sương tím, bỗng biến cố lớn đột ngột xảy ra!
Mấy mươi chùm sáng bắn ra từ trong sương tím. Trong khoảnh khắc đã nghiền mấy mươi con Xích vĩ thú này thành bột phấn!
Một màn xảy ra trước mắt này làm mọi sư sĩ Tuyết Lai tộc kinh ngạc ngây ra, bọn họ đã quên phản ứng. Trong kênh liên lạc chỉ có âm thanh nhiễu rè rè, chiến trường xuất hiện một sự yên lặng cực kỳ ngắn ngủi.
Đây là chuyện làm sao? Trong sương tím làm sao lại có người?
Bỗng, trong kênh liên lạc không biết là ai gân cổ kêu gào: “Trời… Đó là thứ gì… mau chuyển quang học…” Giọng nói của hắn chứa đầy sự kinh khủng, giống như nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ.
Một chiến hạm to lớn vô cùng từ từ chui ra từ trong sương tím.
Làm sao có thể? Trong sương tím làm sao lại có chiến hạm?
Tộc trưởng Tuyết Lai tộc ngạc nhiên nhìn chiến hạm thần bí xông ra từ trong sương tím trên màn hình đó, ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu bà ta là: Chiến hạm này lại lịch thế nào?
Chiến hạm không bằng tàu vũ trụ. Yêu cầu đối với tốc độ và tính linh hoạt của nó so với tàu vũ trụ cao hơn nhiều, cho nên thông thường mà nói, thể hình của chiến hạm đều sẽ không làm quá to lớn. Nhưng chiến hạm trước mắt này lại đều to hơn bất cứ chiến hạm nào bọn họ từng thấy. Với lại, điều làm người ta chấn kinh nhất là, bọn họ lại không sao lợi dụng hệ thống quét hình thăm dò được sự tồn tại của đối phương!
Ánh mắt của mọi người, toàn bộ đều bị chiến hạm này hấp dẫn chặt. Thân chiến hạm có thể so với tàu vũ trụ hào hoa cấp Silan, lúc này ở trong mắt mọi người đầy cảm giác áp bức. Bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng, độ chính xác của mấy mươi chùm sáng vừa rồi đó, lại không phát nào hụt. Trong này dĩ nhiên có nhân tố Xích vĩ thú bất ngờ không kịp đề phòng ở trong, nhưng sức chiến đấu mà chiến hạm này biểu hiện ra, đã đủ làm người ta sợ hãi!
Cũng không biết có phải là nhân tố tâm lý hay không, tàu Darkness ở trong mắt Tuyết Lai tộc, trở nên càng thêm khổng lồ. Ngay cả cái bóng nặng nề nó để lại sau lưng cũng làm người ta khó thở.
Gần như là vô ý thức, quang giáp vốn đang đuổi sát không bỏ đồng loạt dừng lại, đồng loạt làm tư thế giới bị.
Phản ứng của bọn họ không hề sai lầm, chỉ là phản ứng bản năng khi gặp phải sự tồn tại cường đại chưa biết của con người.
Một lát sau, mấy sư sĩ lớn gan điều khiển quang giáp bay về phía chiến hạm siêu thần bí.
An Bỉ Lạc Kỳ mặt không cảm xúc ra lệnh: “Bắn cảnh cáo.” Gần như phàm là quan chỉ huy Diệp Trùng dẫn ra, ai nấy đều học đầy đủ bộ dáng vẻ đó của Diệp Trùng. Rất khó tưởng tượng, trên gương mặt khôi ngô, trẻ trung thế này của An Bỉ Lạc Kỳ, dáng vẻ cứng đơ này, là phong cảnh cực tới bực nào.
Chiến hạm đột nhiên bắn ra mười chùm sáng, rạch nát bầu trời.
Tất cả Tuyết Lai tộc bỗng giật thót trong lòng, chẳng lẽ đối phương là kẻ địch? Sắc mặt tộc trưởng Tuyết Lai tộc càng biến đổi dữ dội, bà ta rất rõ ràng, Tuyết Lai tộc hiện giờ đã tới mức cung mạnh hết đà, trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm được bất cứ trận chém giết nào. Nếu như đối phương là kẻ địch, vậy hậu quả không hề lạc quan.
Mấy cái quang giáp đó căn bản không kịp phản ứng, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn mấy chùm sáng đó lao về phía bọn họ.
Quá nhanh! Đối phương vừa tới liền biểu hiện ra địch ý, điều này ra ngoài ý liệu của mọi người.
Chùm sáng to cỡ cánh tay để lại ánh sáng tuyệt đẹp trong vũ trụ, mấy con Xích vĩ thú mà bọn họ đuổi sát không bỏ vừa rồi chính là bị mấy chùm sáng này nghiền thành bột phấn. Không ai hoài nghi uy lực của chúng, đồng thời cũng không ai hoài nghi độ chuẩn của chúng!
Bắn trúng rồi!
Còn may, không bắn trúng chỗ yếu hại. Mấy chùm sáng này chỉ bắn trúng súng quang trên tay mấy quang giáp này, không ít người vui mừng trong lòng.
Bùm! Mặc dù trong kênh liên lạc, tàn âm của mấy khẩu súng quang của quang giáp nổ tung đồng thời vang lên, nhưng trên màn hình của mọi người, lại có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng mấy khẩu súng quang này khi không nổ thành bụi phấn. Bọn họ thậm chí có thể nhìn thấy hình ảnh mảnh vụn của súng quang bắn tung tóe ra xung quanh với dạng sóng.
Trong kênh liên lạc im lặng như tờ, dư âm súng quang nổ giống như khói sương vởn vơ bên tai mọi người. Súng quang của năm cái quang giáp hóa thành mảnh vụn trong cùng một giây.
Mấy sư sĩ Tuyết Lai tộc mới vừa giết tới mức máu nóng sục sôi giống như đột nhiên bị một gáo nước tuyết lạnh tới thấu xương dội lên đỉnh đầu, trong lòng hơi lạnh xông thẳng lên.
Đây… đây là kỹ thuật bắn gì chứ?
Nhưng lần này, Tuyết Lai tộc lại nhìn thấy một màn bọn họ chưa từng thấy qua.
Đám sương tím không bờ không bến bỗng giống như nước sôi đun lên, sôi sục dữ dội. Đường kính đám sương tím vượt quá mấy ngàn km, cảnh tượng đám khí khổng lồ thế này sôi sục không ngừng cực kỳ chấn động lòng người.
Khoảnh khắc này, rất nhiều người xuất hiện sự thất thần ngắn ngủi.
Tộc trưởng Tuyết Lai nhìn thấy hình ảnh truyền về từ tiền phương, thất thần lẩm bẩm: “Đây… rốt cuộc là chuyện làm sao?” Mọi người xung quanh bà ta, toàn bộ đều khó che giấu vẻ chấn kinh, nghẹn họng nhìn trân trối.
Mấy sư sĩ ở tiền phương sau khoảnh khắc ngớ người ngắn ngủi, lập tức mừng rỡ. Tuy bọn họ không biết loại biến hóa này tới cùng có nghĩa là gì, nhưng biết rõ nhất định có lợi rất lớn với phe mình. Lập tức càng thêm tăng tốc, đuổi dữ dội, cắn chặt phía sau Xích vĩ thú đi cứu viện phía trước.
Diệp Trùng cuối cùng đã tìm thấy phương pháp tốt nhất để đối phó Xích vĩ thú.
Đạn nổ mạnh!
Loại vũ khí đã sớm rút khỏi vũ đài lịch sử rất nhiều năm này, lại phát huy uy lực cực lớn trên tay Diệp Trùng. Đạn nổ mạnh có thể mang lại đả kích có tính hủy diệt đối với thân mềm trong sương tím, một viên đạn nổ mạnh nổ tung, có thể nổ banh một mảng lớn thân mềm. Sát thương xuyên thấu của chùm năng lượng đối với ổ thân mềm khổng lồ mà nói, tính sát thương có hạn.
Nổ tung dữ dội gây hỗn loạn trong sương tím, chất lỏng bắn tung tóe, Xích vĩ thú vẫn chưa trưởng thành bên trong mấy bướu thịt đó cũng bị xé thành mảnh vụn trong từng đợt, từng đợt nổ. Chúng không biểu hiện ra chút năng lực phòng ngự cường hãn đặc hữu của Xích vĩ thú. Chúng sau khi trưởng thành vô nghi cực kỳ cường đại, nhưng hiện giờ, chúng yếu ớt vô cùng.
Bỗng, ánh mắt Diệp Trùng rơi trên màn hình.
Một con Xích vĩ thú sáu ngón, chật vật né tránh trong hỏa pháo dày đặc. Trên người nó khắp nơi là vết đọng do chất lỏng để lại. Trên vai còn dính một miếng thịt vụn không biết của con Xích vĩ thú nào.
Người phát hiện con Xích vĩ thú sáu ngón này sớm nhất là Sa Á. Giao lưu giữa các xạ thủ mau chóng, tiện lợi vô cùng, trong nháy mắt, tất cả xạ thủ đều khóa chặt con Xích vĩ thú sáu ngón này.
Sáu ngón! Có cái gì so với loại con mồi cường đại này càng làm họ hưng phấn hơn? Chiến sĩ cường đại đương nhiên cần đối thủ cường đại, nếu không chiến đấu há không phải tẻ nhạt, vô vị? Trong quan niệm một cách vô thức của rất nhiều người trong mấy xạ thủ này vẫn còn giữ cách nghĩ này.
Nhưng Diệp Trùng không cho bọn họ cơ hội biểu hiện đơn độc, lạnh lùng ra lệnh với Sa Á: “Giết nó, cùng lên đi!”
Sa Á không chút do dự, nàng biết vị chủ nhân này của mình không có chút hứng thú gì với việc đơn đả độc đấu với bất cứ hình thức nào. Mệnh lệnh lập tức được truyền đạt xuống.
Chỉ thấy trên màn hình, hỏa lực bỗng thay đổi.
Mấy xạ thủ chi làm hai đám, ba trăm người đối phó Xích vĩ thú xung quanh, mà ba trăm người còn lại dưới sự chỉ huy của Sa Á, đồng loạt nhắm con Xích vĩ thú sáu ngón đó.
Ba trăm xạ thủ cấp sáu đã trải qua huấn luyện, cộng thêm trường kỳ phối hợp, trải qua thực chiến, trang bị hỏa lực có bổ sung độ chính xác cực cao, dưới sự chỉ huy của một vị xạ thủ cấp chín, có thể phát huy được uy lực bao lớn?
Vô số thần niệm giống như sóng cả hung dữ, gầm gừ lao về phía con Xích vĩ thú sáu ngón.
Diệp Trùng nhìn thấy rõ ràng con Xích vĩ thú sáu ngón trên màn hình đó đã xuất hiện một sự co cứng cực kỳ ngắn ngủi. Trong con mắt đỏ ké hung hăng, dữ tợn, thứ lần này lộ ra lại là sự sợ hãi.
Sa Á không hề có chút ý đùa giỡn, nàng cực kỳ trung thực, thông suốt mệnh lệnh của Diệp Trùng.
Ba trăm chùm sáng tạo thành một hàng rào ánh sáng dày đặc, hàng rào ánh sáng này chắc chắn nhốt con Xích vĩ thú sáu ngón vào trong. Trong hàng rào ánh sáng, sắp xếp của mỗi chùm sáng đều đã trải qua tính toán tỉ mỉ, bọn họ đối phó Xích vĩ thú đã khá có kinh nghiệm.
Phạm vi hàng rào ánh sáng bao phủ quá lớn, Xích vĩ thú sáu ngón tuy cố hết sức lực muốn thoát khỏi phạm vi bao phủ của hàng rào ánh sáng nhưng lại chỉ phí công. Bất quá, trong khoảnh khắc chùm sáng sắp đánh trúng thân thể nó, nó cuối cùng đã biểu hiện ra thực lực chân chính của Xích vĩ thú sáu ngón!
Chỉ thấy eo của nó bỗng uốn éo kỳ dị một cái, thân thể bày ra một hình dáng ngụy dị, mấy chùm sáng hiểm hóc vô cùng, sượt sát rạt qua thân thể nó, có một chùm sáng trong đó để lại trên vai nó một vết thương sâu khoảng năm cm.
Thật lợi hại! Tất cả xạ thủ không kiềm được, sắc mặt hơi biến đổi. Chiến thuật bọn họ hiện đang sử dụng hoàn toàn là nhắm đến loại kẻ địch linh hoạt, tốc độ nhanh như là Xích vĩ thú. Suốt dọc đường, loại chiến thuật này không ngừng trải qua kiểm nghiệm thực chiến, cũng càng lúc càng hoàn thiện, chính xác.
Không ngờ con Xích vĩ thú sáu ngón này lại có thể dùng phương thức ngụy dị thế này chui vào giữa kẽ hở của hàng rào ánh sáng.
Bả vai bị thương, con Xích vĩ thú sáu ngón này nhìn cũng không nhìn một cái, thân thể uốn éo của nó bỗng cong một cái.
Nó muốn chạy! Mọi người nhảy nhỏm một cái trong lòng một cách vô ý thức. Chỉ cần nó tránh được công kích này, kế tiếp đó, nhất định là chạy trốn thục mạng như điên cuồng.
Cặp mắt dữ tợn đỏ ké của con Xích vĩ thú sáu ngón bỗng gấp rút co lại, tránh né hoang mang không biết làm sao.
Ba chùm sáng, không hề chói mắt giữa tất cả chùm sáng, chúng thậm chí hơi rớt lại phía sau hàng rào ánh sáng. Nhưng chúng lại giống như ba ánh đao thích khách vạch ra, chuẩn xác vô cùng chui vào trong kẽ hở của hàng rào ánh sáng.
Bụp bụp bụp.
Ba chỗ, giữa lông mày Xích vĩ thú sáu ngón, cổ họng, trái tim để lại ba lỗ máu. Thân thể Xích vĩ thú sáu ngón duy trì uốn éo ngụy dị, cặp mắt hung dữ thất thần từ từ trống rỗng, ảm đạm.
Ba chùm sáng cuối cùng là Sa Á rat ay! Nàng ngay khoảnh khắc Xích vĩ thú sáu ngón vừa mới cong người lại thì đã đưa ra phán đoán chuẩn xác, bắn thêm ba phát.
Nghịch chuyển đột nhiên làm tất cả Tuyết Lai tộc vui mừng khôn xiết. Bọn họ cũng là lần đầu tiên nếm sự thỏa thuê, sung sướng chiến đấu với Xích vĩ thú. Ở phía trước bọn họ, số lượng Xích vĩ thú càng lúc càng ít. Mấy ngàn con Xích vĩ thú hiện chỉ còn lại không tới hơn trăm con.
Thắng lợi ở ngay trước mắt!
Trong mắt tất cả sư sĩ Tuyết Lai tộc là một mảng cuồng nhiệt.
Đám sương tím đó dường như mất đi trói buộc, bắt đầu mau chóng tan ra xung quanh. Tuy không ngừng có Xích vĩ thú ngã xuống, nhưng vẫn có mấy mươi con Xích vĩ thú ngoan cường sắp tới gần sương tím.
Chính ngay lúc mọi người đều cho rằng mấy mươi con Xích vĩ thú này sẽ chạy vào sương tím, bỗng biến cố lớn đột ngột xảy ra!
Mấy mươi chùm sáng bắn ra từ trong sương tím. Trong khoảnh khắc đã nghiền mấy mươi con Xích vĩ thú này thành bột phấn!
Một màn xảy ra trước mắt này làm mọi sư sĩ Tuyết Lai tộc kinh ngạc ngây ra, bọn họ đã quên phản ứng. Trong kênh liên lạc chỉ có âm thanh nhiễu rè rè, chiến trường xuất hiện một sự yên lặng cực kỳ ngắn ngủi.
Đây là chuyện làm sao? Trong sương tím làm sao lại có người?
Bỗng, trong kênh liên lạc không biết là ai gân cổ kêu gào: “Trời… Đó là thứ gì… mau chuyển quang học…” Giọng nói của hắn chứa đầy sự kinh khủng, giống như nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ.
Một chiến hạm to lớn vô cùng từ từ chui ra từ trong sương tím.
Làm sao có thể? Trong sương tím làm sao lại có chiến hạm?
Tộc trưởng Tuyết Lai tộc ngạc nhiên nhìn chiến hạm thần bí xông ra từ trong sương tím trên màn hình đó, ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu bà ta là: Chiến hạm này lại lịch thế nào?
Chiến hạm không bằng tàu vũ trụ. Yêu cầu đối với tốc độ và tính linh hoạt của nó so với tàu vũ trụ cao hơn nhiều, cho nên thông thường mà nói, thể hình của chiến hạm đều sẽ không làm quá to lớn. Nhưng chiến hạm trước mắt này lại đều to hơn bất cứ chiến hạm nào bọn họ từng thấy. Với lại, điều làm người ta chấn kinh nhất là, bọn họ lại không sao lợi dụng hệ thống quét hình thăm dò được sự tồn tại của đối phương!
Ánh mắt của mọi người, toàn bộ đều bị chiến hạm này hấp dẫn chặt. Thân chiến hạm có thể so với tàu vũ trụ hào hoa cấp Silan, lúc này ở trong mắt mọi người đầy cảm giác áp bức. Bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng, độ chính xác của mấy mươi chùm sáng vừa rồi đó, lại không phát nào hụt. Trong này dĩ nhiên có nhân tố Xích vĩ thú bất ngờ không kịp đề phòng ở trong, nhưng sức chiến đấu mà chiến hạm này biểu hiện ra, đã đủ làm người ta sợ hãi!
Cũng không biết có phải là nhân tố tâm lý hay không, tàu Darkness ở trong mắt Tuyết Lai tộc, trở nên càng thêm khổng lồ. Ngay cả cái bóng nặng nề nó để lại sau lưng cũng làm người ta khó thở.
Gần như là vô ý thức, quang giáp vốn đang đuổi sát không bỏ đồng loạt dừng lại, đồng loạt làm tư thế giới bị.
Phản ứng của bọn họ không hề sai lầm, chỉ là phản ứng bản năng khi gặp phải sự tồn tại cường đại chưa biết của con người.
Một lát sau, mấy sư sĩ lớn gan điều khiển quang giáp bay về phía chiến hạm siêu thần bí.
An Bỉ Lạc Kỳ mặt không cảm xúc ra lệnh: “Bắn cảnh cáo.” Gần như phàm là quan chỉ huy Diệp Trùng dẫn ra, ai nấy đều học đầy đủ bộ dáng vẻ đó của Diệp Trùng. Rất khó tưởng tượng, trên gương mặt khôi ngô, trẻ trung thế này của An Bỉ Lạc Kỳ, dáng vẻ cứng đơ này, là phong cảnh cực tới bực nào.
Chiến hạm đột nhiên bắn ra mười chùm sáng, rạch nát bầu trời.
Tất cả Tuyết Lai tộc bỗng giật thót trong lòng, chẳng lẽ đối phương là kẻ địch? Sắc mặt tộc trưởng Tuyết Lai tộc càng biến đổi dữ dội, bà ta rất rõ ràng, Tuyết Lai tộc hiện giờ đã tới mức cung mạnh hết đà, trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm được bất cứ trận chém giết nào. Nếu như đối phương là kẻ địch, vậy hậu quả không hề lạc quan.
Mấy cái quang giáp đó căn bản không kịp phản ứng, chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn mấy chùm sáng đó lao về phía bọn họ.
Quá nhanh! Đối phương vừa tới liền biểu hiện ra địch ý, điều này ra ngoài ý liệu của mọi người.
Chùm sáng to cỡ cánh tay để lại ánh sáng tuyệt đẹp trong vũ trụ, mấy con Xích vĩ thú mà bọn họ đuổi sát không bỏ vừa rồi chính là bị mấy chùm sáng này nghiền thành bột phấn. Không ai hoài nghi uy lực của chúng, đồng thời cũng không ai hoài nghi độ chuẩn của chúng!
Bắn trúng rồi!
Còn may, không bắn trúng chỗ yếu hại. Mấy chùm sáng này chỉ bắn trúng súng quang trên tay mấy quang giáp này, không ít người vui mừng trong lòng.
Bùm! Mặc dù trong kênh liên lạc, tàn âm của mấy khẩu súng quang của quang giáp nổ tung đồng thời vang lên, nhưng trên màn hình của mọi người, lại có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng mấy khẩu súng quang này khi không nổ thành bụi phấn. Bọn họ thậm chí có thể nhìn thấy hình ảnh mảnh vụn của súng quang bắn tung tóe ra xung quanh với dạng sóng.
Trong kênh liên lạc im lặng như tờ, dư âm súng quang nổ giống như khói sương vởn vơ bên tai mọi người. Súng quang của năm cái quang giáp hóa thành mảnh vụn trong cùng một giây.
Mấy sư sĩ Tuyết Lai tộc mới vừa giết tới mức máu nóng sục sôi giống như đột nhiên bị một gáo nước tuyết lạnh tới thấu xương dội lên đỉnh đầu, trong lòng hơi lạnh xông thẳng lên.
Đây… đây là kỹ thuật bắn gì chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.