Chương 219: Chấn nhiếp
Phương Tưởng
19/03/2013
Tàu vũ trụ cấp Scar từ đầu tới đuôi dài 5 km, có thể nói là vật to lớn kềnh càng. Chiến hạm vì muốn có tốc độ và sự linh hoạt, phần lớn thể hình nhỏ bé. Bốn chiến hạm ở gần bên Hoa hoa công tử, loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt.
Trong ánh mắt của mọi người trên 4 chiến hạm, Hoa hoa công tử đột nhiên dựng lên vô số tấm chắn, đồng thời thò ra lượng lớn họng pháo, còn thiết bị bắn tia laser lộ ra càng thêm đông nghịt.
Gần như vẻ mặt mọi người đều thay đổi. Vốn cho rằng, đây chỉ là 1 con cừu chờ mổ, không ngờ, lại là 1 động vật ăn thịt dữ tợn đội lốt cừu. Họng pháo đen kịt hung ác nhưng đầy sát ý, thiết bị bắn laser linh hoạt lúc này tuy vẫn giữ được sự yên tĩnh, nhưng số lượng kinh người đó làm người ta có thể tưởng tượng, 1 khi khai chiến, mật độ hỏa lực sẽ đạt tới mức kinh người thế nào.
Chuyển biến đột nhiên này rõ ràng làm mọi người nhất thời khó có thể tiếp thụ. Hầu hết mọi người đều trợn tròn mắt, há hốc mồm, nhìn hình chiếu trên chiến hạm, vẻ mặt ngơ ngẩn quả thật làm người ta hoài nghi mấy người này thật sự là tinh anh chiến đấu sao.
Đột nhiên, 1 nhân viên chiến đấu trên Đơn nguyệt huyền xung hạm của Hiệp hội sư sĩ chỉ hình chiếu la lên: "A, đây không phải là pháo điện từ sao?" Tiếng la này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người trên chiến hạm. Mấy người này tự nhiên quen thuộc với pháo điện từ đến mức không thể quen thuộc hơn, chỉ cần liếc 1 cái liền có thể phân biệt thật giả. Nhất thời, cả chiến hạm loạn cào cào cả lên, mọi người đều không khỏi bàn tán xôn xao, mà người chỉ huy của chiến hạm cũng trở nên khó coi hơn.
- Trời ạ, quả nhiên là pháo điện từ!
- Đây là trò đùa gì vậy chứ, pháo điện từ không phải là vũ khí bảo mật sao? Trên chiến hạm này tại sao lại có?
- Cái này ai mà biết, chắc là bị tiết lộ bí mật rồi.
- Mấy tên ban ngành bảo mật này thật là đáng giết!
.......................
Trong đầu thuyền trưởng lúc cũng loạn cả lên. Hắn đảm nhận thuyền trưởng đã rất nhiều năm, những nhiệm vụ chỉ huy chiếc Đơn nguyệt huyền xung hạm này giải quyết nhiều không kể xiết, không có ai hiểu rõ uy lực của chiến hạm này hơn hắn. Mà nguồn gốc hỏa lực chủ yếu nhất của chiến hạm này: pháo điện từ, cũng có nhược điểm vô cùng trí mạng, đó chính là tiêu hao năng lượng cao. Đây vẫn luôn là nhân tố chủ yếu nhất hạn chế hỏa lực của chiếc Đơn nguyệt huyền xung hạm này, bọn họ không có chỗ để đặt nhiều tấm năng lượng hơn.
Mà con tàu vũ trụ trước mắt này, không, đích xác mà nói, nó nên được gọi là chiến hạm. Thuyền trưởng rất tự giác thay đổi đánh giá trong lòng đối với nó. Số lượng pháo điện từ của chiến hạm này so với tàu của mình còn nhiều hơn, tuy nhất thời vẫn không thể đếm rõ số lượng cụ thể, nhưng hắn rất khẳng định, cho dù giao tranh, bên mình cũng tuyệt đối phó không nổi. Hơn nữa, vị trí bố trí pháo điện từ của đối phương cực kỳ hợp lý. Một điểm này, là thuyền trưởng lão luyện, hắn có đủ tư cách đánh giá. Đương nhiên, nếu như 2 bên thật sự khai chiến, hắn tự tin đối phương cũng đừng mong chiếm tiện nghi của mình. Thủ hạ của hắn đều là tinh anh thân kinh bách chiến, phối hợp ăn ý, không phải thứ tạp nham nào cũng có thể đánh bại. Tỉ lệ thắng của 2 bên là 5-5, hắn suy tính trong lòng.
Còn có 1 điểm rất quan trọng nữa, số lượng pháo điện từ của đối phương tăng thêm, đây cũng có nghĩa là đối phương tiêu hao năng lượng càng mau. Tàu vũ trụ cấp Scar tuy thể hình to lớn, nhưng nhân viên thao tác mà nó cần càng nhiều, tấm năng lượng thật sự có thể trang bị chưa chắc được bao nhiêu. Hơn nữa nó dù sao cũng không phải chiến hạm chuyên nghiệp, ở rất nhiều phương diện, thí dụ như tính phòng ngự của vỏ giáp, nó không cách nào so được với chiến hạm chuyên nghiệp. Tốc độ chậm chạp, đổi hướng cũng là 1 nhược điểm của nó.
Trong lòng thuyền trưởng không ngừng mau chóng so sánh 2 bên.
Nhưng nếu như hắn biết trong tàu vũ trụ cấp Scar to lớn này chỉ có 6 người, không biết sẽ có biểu tình thế nào.
Ánh mắt thuyền trưởng nhìn về phía chiến hạm to lớn này bỗng nhiên cứng lại, giống như phát hiện cái gì, sắc mặt hắn không khỏi đại biến, lớn tiếng gào lên: "Quan sát viên, phóng lớn hình chiếu! Mau!" Giọng nói thuyền trưởng lúc này như sấm sét vậy. Trong bạo nộ tràn đầy sự gấp gáp, tất cả mọi người trong chiến hạm đều ngậm miệng lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía thuyền trưởng, bọn họ không biết thuyền trưởng trước giờ vốn nổi tiếng bình tĩnh, trầm ổn rốt cuộc là phát hiện cái gì mà lại thất thái như vậy.
Quan sát viên phụ trách điều chỉnh hệ thống quang học toàn thân phát lạnh, cũng may hắn rất chuyên nghiệp, tuy trong lòng hoảng loạn, nhưng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành yêu cầu của thuyền trưởng.
- Phóng lớn pháo điện từ của đối phương. Sự hoang mang trong lời nói của thuyền trưởng làm tất cả mọi người thở mạnh cũng không dám.
Pháo điện từ của Hoa hoa công tử lập tức được phóng lớn trước mắt mọi người, mỗi chi tiết của nó đều có thể nhìn rõ mồn một, họng pháo đen bóng uy nghiêm đáng sợ.
Mặt thuyền trưởng đen tới mức gần như sắp giống màu của họng pháo này.
Đây là cái gì? Cùng với Hắc giác chiến đấu nhiều năm như vậy, thuyền trưởng thế nào mà nhìn không ra kim loại tạo thành họng pháo này? Hắc kim là khoáng vật đặc hữu của Hắc giác, mà kim loại có bỏ Hắc kim vào đều sẽ có 1 loại lấp lánh màu đen bóng kỳ dị, đây là chỗ mà tất cả hợp kim khác đều mô phỏng không được. Hắc kim cũng làm cao tầng của Hiệp hội sư sĩ đỏ mắt không thôi, nhưng loại khoáng thạch chỉ sinh ra ở sâu trong Hắc giác này cũng làm bọn họ chỉ có thể đỏ mắt mà thôi. Nhưng nghiên cứu của Hiệp hội sư sĩ đối với loại khoáng vật đặc biệt Hắc kim này lại vẫn luôn không có ngừng lại. Kết quả nghiên cứu của bọn họ cho biết, biểu hiện của Hắc kim ở phương diện vũ khí năng lượng thậm chí vượt qua tính năng vật lý của Hắc kim. Công năng kích hoạt của Hắc kim đối với năng lượng có phạm vi khá lớn, là 1 loại tài liệu cực tốt để chế tạo vũ khí năng lượng.
Vốn dĩ loại tư liệu nghiên cứu này không phải nhân viên chiến đấu thông thường có thể hiểu được, nhưng thuyền trưởng lại bởi vì con đường đặc thù mà vô tình biết được. Nhưng Hắc giác tuy rằng có khoáng vật tốt như vậy, nhưng sự phát triển của họ về mặt vũ khí năng lượng, không cần phải nghi ngờ, lạc hậu hơn Hiệp hội sư sĩ rất nhiều. Điều này cũng làm cho chiến hạm của 2 bên lại như kỳ tích, nằm ở cùng 1 trình độ.
Nhưng trước mắt, hắn nhìn thấy thứ gì vậy chứ? Thứ hắn nhìn thấy là 1 họng pháo pháo điện từ do Hắc kim chế tạo hoàn toàn giống với cấu tạo pháo điện từ của mình. Một phe có trình độ khoa học kỹ thuật của Hiệp hội sư sĩ, đồng thời còn có kim loại cực tốt của Hắc giác, đồng thời còn chế tạo pháo điện từ. Uy lực của nó rốt cuộc bao lớn, trong lòng hắn đã không dám suy đoán rồi. Hiệp hội sư sĩ trước giờ chưa từng làm qua thí nghiệm này, bởi vì Hắc kim trên tay họ vẫn không cho phép bọn họ hoang phí như vậy.
Nếu như nói, trên tàu Đơn nguyệt huyền xung hạm này của Hiệp hội sư sĩ chỉ có 1 mình thuyền trưởng hiểu 1 điểm này, vậy chỉ e là trên chiến hạm đó của Hắc giác không có ai không biết điểm này. Đối với Hắc kim, bọn họ càng hiểu biết sâu sắc hơn Hiệp hội sư sĩ. Nhưng do phong cách cận chiến đặc biệt của bọn họ, làm cho nghiên cứu của bọn họ về vũ khí năng lượng lạc hậu hơn Hiệp hội sư sĩ quá nhiều. Hắc kim thích hợp chế tạo vũ khí năng lượng đã hoàn toàn không phải là bí mật gì trong Hắc giác rồi, mà pháo điện từ của Hiệp hội sư sĩ cũng là thứ vũ khí năng lượng bọn họ đỏ mắt đã lâu. Nhưng bọn họ vô luận nghĩ hết mọi phương pháp, cũng không có được bất cứ sơ đồ thiết kế nào liên quan tới pháo điện từ.
Nghi vấn lớn nhất trong lòng bọn họ lúc này là, tên này là từ đâu mà có được Hắc kim?
Hắc kim cho dù là ở Hắc giác, cũng không phải 1 loại vật chất thường thấy, ngược lại, là 1 loại tài nguyên chiến lược và kim loại quý trọng. Sự ra vào của nó chịu sự khống chế nghiêm ngặt, căn bản không thể nào bị chảy ra ngoài.
Phát hiện điểm này không chỉ là Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ, Tông sở và tổ chức thần bí đó cũng chú ý tới 1 điểm này.
Gần như tất cả mọi người đều suy đoán trong con tàu vũ trụ cấp Scar này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Một kẻ vốn dĩ yếu nhất lại trở thành kẻ có hỏa lực mạnh nhất, 4 chiến hạm, ai cũng không dám khinh cử vọng động. Hỏa lực cường đại của chiến hạm này đã ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người. Ai cũng không nắm chắc chiến thắng được chiến hạm này, 1 khi thực lực của mình bị tổn hại, vậy cũng tức là tiền đề rút khỏi trận chiến này. Mấy chiến hạm cố kỵ lẫn nhau, ân oán với nhau nhiều đến mức ngay cả bọn họ cũng đếm không rõ, có cơ hội bỏ đá xuống giếng, chỉ e bọn họ không ai sẽ bỏ qua.
Cục thế lại 1 lần nữa trở về mức cân bằng mới.
Đột nhiên, 1 tiếng kêu thét thê thảm từ xa truyền tới! Mọi người không khỏi kinh ngạc. Sắc mặt Diệp Trùng lại biến đổi. Năm người đứng cạnh Diệp Trùng không khỏi kỳ quái, trên gương mặt trước giờ hững hờ như nước của thiếu niên lại xuất hiện biểu tình như vậy, vậy âm thanh này rốt cuộc là do thứ khủng bố gì phát ra chứ? Đây là nghi vấn lớn nhất trong lòng 5 người.
Diệp Trùng không hề mất chừng mực, vẻ mặt chỉ hơi thay đổi, rồi lập tức khôi phục bình thường.
- Mục, chúng ta phải mau chóng rời khỏi chỗ này. Diệp Trùng lập tức liên hệ với Mục.
- Ừ, kiến nghị hợp lý, lập tức chấp hành. Giọng nói của Mục vẫn như bình thường.
Tất cả chiến đấu nhân viên của 4 chiến hạm không khỏi nhìn nhau, bọn họ ngạc nhiên phát hiện sau âm thanh kỳ quái này, chiến hạm lớn nhất này lại lùi ra sau.
Rút lui?
Hoa hoa công tử tuy rút lui, nhưng họng pháo đó vẫn như có như không nhắm vào 4 chiến hạm, 4 chiến hạm cũng không dám manh động. Thuyền trưởng của 4 chiến hạm tuy trong lòng buồn bực, nhưng cũng rất vui mừng, có người tự động rút lui, vậy tự nhiên là tốt rồi. Bốn thuyền trưởng này không ai không là kẻ lão luyện, hiểu được trước mắt 4 chiến hạm tuyệt đối không thể xảy ra xung đột. Nếu như chiến hạm này muốn nhân 4 phe nội loạn mà kiếm tiện nghi, vậy hắn nghĩ sai rồi. Đến khi 4 phe đã hoàn tất hiệp nghị, chiến hạm này nếu như còn muốn xen vào, vậy đón chào hắn chắc hẳn sẽ là hợp kích của 4 phe thế lực.
Thanh âm kỳ quái đó tuy cũng thoáng qua trong lòng 4 thuyền trưởng, nhưng lại không làm họ chú ý chút nào. Có sinh vật nào có thể đối kháng với chiến hạm chứ? Nói ra bọn họ cũng không tin.
Diệp Trùng cuối cùng cũng thở phào, 4 chiến hạm vẫn đang đối mặt ở dưới hiện giờ càng lúc càng nhỏ trong mắt Diệp Trùng, dần dần biến thành 4 điểm đen. Không biết 4 chiến hạm này nếu như gặp phải quái thú không biết tên đó sẽ là quang cảnh thế nào. Nhưng Diệp Trùng ước đoán cho dù là Hoa hoa công tử gặp phải quái thú đó cũng không nhất định có thể đối phó được. Đối với 4 chiến hạm này sẽ đối diện với vận mệnh thế nào, Diệp Trùng cũng lười nghĩ tới.
Chỉ cần tiến vào vũ trụ, Diệp Trùng liền có thể hoàn toàn thở phào, trong vũ trụ không có không khí, cho dù sóng âm của quái vật có lợi hại hơn thì cũng không làm hại được mình. Vừa nghĩ tới sóng âm khủng bố không thể né tránh đó, trong lòng Diệp Trùng lại khiếp sợ vô cùng.
Nhưng may mà cuối cùng cũng rời khỏi được hành tinh có vài phần ngụy dị này. Đối với kết cục của 4 chiến hạm đó sẽ thế nào, vậy thì không ở trong phạm vi quan tâm của Diệp Trùng.
Mà 5 người khác trong chiến hạm, vẻ mặt ai nấy đểu không tốt tí nào, bản thân bọn họ bị thương, thêm vào vừa rồi bị dọa chết khiếp, vừa mới bình tĩnh lại bị khiếp sợ.
- Vừa rồi... Đó là chiến hạm ư? Mông Phi Nhi cắn môi, lưỡng lự 1 lát, vẫn buột miệng hỏi. Ánh mắt 4 người còn lại đều tập trung trên người Diệp Trùng, rất rõ ràng, nội tình thiếu niên lạnh lùng này biết nhiều hơn bọn họ rất nhiều.
Diệp Trùng có chút kinh ngạc nhìn Mông Phi Nhi, gật đầu nói: "Đúng vậy, 4 cái đó đều là chiến hạm." Diệp Trùng không nói Hoa hoa công tử cũng là 1 chiến hạm, bọn họ ở trong chiến hạm không hề phát hiện ra biến hóa của Hoa hoa công tử.
Bỗng nhiên, nước mắt của Mông Phi Nhi yên lặng từ trên gò má rơi xuống, nàng không bật khóc, chỉ là vẫn nhẹ nhàng hỏi: "Sắp xảy ra chiến tranh ư?" Tuy trên mặt vẫn có 2 vệt nước mắt, nhưng biểu tình của nàng lúc này lại rất thong dong, bình tĩnh.
Đây có lẽ cũng là suy nghĩ trong lòng 4 người, vô luận là ai, lần đầu nhìn thấy chiến hạm, từ đầu tiên bật ra trong đầu nhất định là chiến tranh. Lời Mông Phi Nhi vừa thốt ra, trong mắt 4 người còn lại đều lóe lên sự hoảng sợ, bọn họ đều không phải thiếu niên không hiểu việc, trải qua rất nhiều việc, bọn họ hiểu sâu sắc sự đáng sợ của chiến tranh.
Diệp Trùng trầm ngâm nói: "Việc này chờ chúng ta tiến vào thiên hà Thapelo thì có thể biết thôi, nhưng chiến tranh bùng nổ, chỉ là vấn đề sớm muộn." Thật ra hắn đối với việc 3 thế lực lớn vẫn luôn có thể duy trì khắc chế lẫn nhau cũng rất kinh ngạc, nhưng lần này hình như lại xuất hiện 1 thế lực mới, chỉ e cân bẳng 3 phe thế lực hình thành lúc trước sẽ lập tức bị phá vỡ. Mà xây dựng 1 cân bằng mới, lại cần 1 quá trình, mà quá trình này, nhất định sẽ không phải là hòa bình.
Lời Diệp Trùng vừa nói xong, nước mắt của Mông Phi Nhi liền như 1 chuỗi trân châu rơi xuống, từng giọt, từng giọt rơi trên sàn. Mà 4 người khác cũng mất hồn mất vía, tinh thần hoảng hốt. Diệp Trùng lại nào hiểu được 1 cư dân của 5 thiên hà lớn sau khi trải qua nhiều năm hòa bình như vậy, sẽ hoảng sợ thế nào với chiến tranh.
Cho dù là biết đi, chỉ e Diệp Trùng cũng sẽ cảm thấy có thời gian đi thương cảm, vậy chi bằng đi bổ sung thực lực của mình, làm mình có thêm vài phần hy vọng sống sót trong chiến đấu.
Diệp Trùng đứng trước Trường trùng, Trường trùng bị hắn bỏ trong 1 căn phòng độc lập, thứ liên quan tới thực lực của mình, người biết càng ít, càng tốt với mình.
Điều hắn làm hiện giờ chính là kiểm kê thu hoạch, việc này vô nghi là 1 trong những việc Diệp Trùng khá thích làm.
Trút Lệ thạch từ trong túi ra, đếm được tổng cộng 7 viên, tuy là thứ tốt, nhưng giống Đa côn thạch, cũng là thứ tạm thời không cách nào sử dụng được, không như thực tế như mấy quặng năng lượng biến dị trong Trường trùng đó.
Dáng vẻ Trường trùng hiện giờ có thể nói là thảm không nỡ nhìn, công kích sóng âm của quái vật làm cho nó bị thương hại nghiêm trọng, vỏ giáp ở rất nhiều chỗ bị chấn động tới tan nát, mấy mươi cái chân máy cũng bị chấn gẫy gần 1 nửa. Mà sau đó, bị Mục mạnh mẽ thôi thúc Trường trùng bò ra khỏi hang động càng làm nó đã bị thương lại càng thêm bị thương, hiện giờ đã cách vứt đi không còn bao xa nữa rồi.
Nhưng quặng năng lượng biến dị bên trong vẫn bảo tồn vô cùng hoàn hảo.
Dưới sự giải thích của Mục, Diệp Trùng cuối cùng cũng hiểu cái gì là quặng năng lượng biến dị.
Phản hồi và góp ý: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451
Trong ánh mắt của mọi người trên 4 chiến hạm, Hoa hoa công tử đột nhiên dựng lên vô số tấm chắn, đồng thời thò ra lượng lớn họng pháo, còn thiết bị bắn tia laser lộ ra càng thêm đông nghịt.
Gần như vẻ mặt mọi người đều thay đổi. Vốn cho rằng, đây chỉ là 1 con cừu chờ mổ, không ngờ, lại là 1 động vật ăn thịt dữ tợn đội lốt cừu. Họng pháo đen kịt hung ác nhưng đầy sát ý, thiết bị bắn laser linh hoạt lúc này tuy vẫn giữ được sự yên tĩnh, nhưng số lượng kinh người đó làm người ta có thể tưởng tượng, 1 khi khai chiến, mật độ hỏa lực sẽ đạt tới mức kinh người thế nào.
Chuyển biến đột nhiên này rõ ràng làm mọi người nhất thời khó có thể tiếp thụ. Hầu hết mọi người đều trợn tròn mắt, há hốc mồm, nhìn hình chiếu trên chiến hạm, vẻ mặt ngơ ngẩn quả thật làm người ta hoài nghi mấy người này thật sự là tinh anh chiến đấu sao.
Đột nhiên, 1 nhân viên chiến đấu trên Đơn nguyệt huyền xung hạm của Hiệp hội sư sĩ chỉ hình chiếu la lên: "A, đây không phải là pháo điện từ sao?" Tiếng la này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người trên chiến hạm. Mấy người này tự nhiên quen thuộc với pháo điện từ đến mức không thể quen thuộc hơn, chỉ cần liếc 1 cái liền có thể phân biệt thật giả. Nhất thời, cả chiến hạm loạn cào cào cả lên, mọi người đều không khỏi bàn tán xôn xao, mà người chỉ huy của chiến hạm cũng trở nên khó coi hơn.
- Trời ạ, quả nhiên là pháo điện từ!
- Đây là trò đùa gì vậy chứ, pháo điện từ không phải là vũ khí bảo mật sao? Trên chiến hạm này tại sao lại có?
- Cái này ai mà biết, chắc là bị tiết lộ bí mật rồi.
- Mấy tên ban ngành bảo mật này thật là đáng giết!
.......................
Trong đầu thuyền trưởng lúc cũng loạn cả lên. Hắn đảm nhận thuyền trưởng đã rất nhiều năm, những nhiệm vụ chỉ huy chiếc Đơn nguyệt huyền xung hạm này giải quyết nhiều không kể xiết, không có ai hiểu rõ uy lực của chiến hạm này hơn hắn. Mà nguồn gốc hỏa lực chủ yếu nhất của chiến hạm này: pháo điện từ, cũng có nhược điểm vô cùng trí mạng, đó chính là tiêu hao năng lượng cao. Đây vẫn luôn là nhân tố chủ yếu nhất hạn chế hỏa lực của chiếc Đơn nguyệt huyền xung hạm này, bọn họ không có chỗ để đặt nhiều tấm năng lượng hơn.
Mà con tàu vũ trụ trước mắt này, không, đích xác mà nói, nó nên được gọi là chiến hạm. Thuyền trưởng rất tự giác thay đổi đánh giá trong lòng đối với nó. Số lượng pháo điện từ của chiến hạm này so với tàu của mình còn nhiều hơn, tuy nhất thời vẫn không thể đếm rõ số lượng cụ thể, nhưng hắn rất khẳng định, cho dù giao tranh, bên mình cũng tuyệt đối phó không nổi. Hơn nữa, vị trí bố trí pháo điện từ của đối phương cực kỳ hợp lý. Một điểm này, là thuyền trưởng lão luyện, hắn có đủ tư cách đánh giá. Đương nhiên, nếu như 2 bên thật sự khai chiến, hắn tự tin đối phương cũng đừng mong chiếm tiện nghi của mình. Thủ hạ của hắn đều là tinh anh thân kinh bách chiến, phối hợp ăn ý, không phải thứ tạp nham nào cũng có thể đánh bại. Tỉ lệ thắng của 2 bên là 5-5, hắn suy tính trong lòng.
Còn có 1 điểm rất quan trọng nữa, số lượng pháo điện từ của đối phương tăng thêm, đây cũng có nghĩa là đối phương tiêu hao năng lượng càng mau. Tàu vũ trụ cấp Scar tuy thể hình to lớn, nhưng nhân viên thao tác mà nó cần càng nhiều, tấm năng lượng thật sự có thể trang bị chưa chắc được bao nhiêu. Hơn nữa nó dù sao cũng không phải chiến hạm chuyên nghiệp, ở rất nhiều phương diện, thí dụ như tính phòng ngự của vỏ giáp, nó không cách nào so được với chiến hạm chuyên nghiệp. Tốc độ chậm chạp, đổi hướng cũng là 1 nhược điểm của nó.
Trong lòng thuyền trưởng không ngừng mau chóng so sánh 2 bên.
Nhưng nếu như hắn biết trong tàu vũ trụ cấp Scar to lớn này chỉ có 6 người, không biết sẽ có biểu tình thế nào.
Ánh mắt thuyền trưởng nhìn về phía chiến hạm to lớn này bỗng nhiên cứng lại, giống như phát hiện cái gì, sắc mặt hắn không khỏi đại biến, lớn tiếng gào lên: "Quan sát viên, phóng lớn hình chiếu! Mau!" Giọng nói thuyền trưởng lúc này như sấm sét vậy. Trong bạo nộ tràn đầy sự gấp gáp, tất cả mọi người trong chiến hạm đều ngậm miệng lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía thuyền trưởng, bọn họ không biết thuyền trưởng trước giờ vốn nổi tiếng bình tĩnh, trầm ổn rốt cuộc là phát hiện cái gì mà lại thất thái như vậy.
Quan sát viên phụ trách điều chỉnh hệ thống quang học toàn thân phát lạnh, cũng may hắn rất chuyên nghiệp, tuy trong lòng hoảng loạn, nhưng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành yêu cầu của thuyền trưởng.
- Phóng lớn pháo điện từ của đối phương. Sự hoang mang trong lời nói của thuyền trưởng làm tất cả mọi người thở mạnh cũng không dám.
Pháo điện từ của Hoa hoa công tử lập tức được phóng lớn trước mắt mọi người, mỗi chi tiết của nó đều có thể nhìn rõ mồn một, họng pháo đen bóng uy nghiêm đáng sợ.
Mặt thuyền trưởng đen tới mức gần như sắp giống màu của họng pháo này.
Đây là cái gì? Cùng với Hắc giác chiến đấu nhiều năm như vậy, thuyền trưởng thế nào mà nhìn không ra kim loại tạo thành họng pháo này? Hắc kim là khoáng vật đặc hữu của Hắc giác, mà kim loại có bỏ Hắc kim vào đều sẽ có 1 loại lấp lánh màu đen bóng kỳ dị, đây là chỗ mà tất cả hợp kim khác đều mô phỏng không được. Hắc kim cũng làm cao tầng của Hiệp hội sư sĩ đỏ mắt không thôi, nhưng loại khoáng thạch chỉ sinh ra ở sâu trong Hắc giác này cũng làm bọn họ chỉ có thể đỏ mắt mà thôi. Nhưng nghiên cứu của Hiệp hội sư sĩ đối với loại khoáng vật đặc biệt Hắc kim này lại vẫn luôn không có ngừng lại. Kết quả nghiên cứu của bọn họ cho biết, biểu hiện của Hắc kim ở phương diện vũ khí năng lượng thậm chí vượt qua tính năng vật lý của Hắc kim. Công năng kích hoạt của Hắc kim đối với năng lượng có phạm vi khá lớn, là 1 loại tài liệu cực tốt để chế tạo vũ khí năng lượng.
Vốn dĩ loại tư liệu nghiên cứu này không phải nhân viên chiến đấu thông thường có thể hiểu được, nhưng thuyền trưởng lại bởi vì con đường đặc thù mà vô tình biết được. Nhưng Hắc giác tuy rằng có khoáng vật tốt như vậy, nhưng sự phát triển của họ về mặt vũ khí năng lượng, không cần phải nghi ngờ, lạc hậu hơn Hiệp hội sư sĩ rất nhiều. Điều này cũng làm cho chiến hạm của 2 bên lại như kỳ tích, nằm ở cùng 1 trình độ.
Nhưng trước mắt, hắn nhìn thấy thứ gì vậy chứ? Thứ hắn nhìn thấy là 1 họng pháo pháo điện từ do Hắc kim chế tạo hoàn toàn giống với cấu tạo pháo điện từ của mình. Một phe có trình độ khoa học kỹ thuật của Hiệp hội sư sĩ, đồng thời còn có kim loại cực tốt của Hắc giác, đồng thời còn chế tạo pháo điện từ. Uy lực của nó rốt cuộc bao lớn, trong lòng hắn đã không dám suy đoán rồi. Hiệp hội sư sĩ trước giờ chưa từng làm qua thí nghiệm này, bởi vì Hắc kim trên tay họ vẫn không cho phép bọn họ hoang phí như vậy.
Nếu như nói, trên tàu Đơn nguyệt huyền xung hạm này của Hiệp hội sư sĩ chỉ có 1 mình thuyền trưởng hiểu 1 điểm này, vậy chỉ e là trên chiến hạm đó của Hắc giác không có ai không biết điểm này. Đối với Hắc kim, bọn họ càng hiểu biết sâu sắc hơn Hiệp hội sư sĩ. Nhưng do phong cách cận chiến đặc biệt của bọn họ, làm cho nghiên cứu của bọn họ về vũ khí năng lượng lạc hậu hơn Hiệp hội sư sĩ quá nhiều. Hắc kim thích hợp chế tạo vũ khí năng lượng đã hoàn toàn không phải là bí mật gì trong Hắc giác rồi, mà pháo điện từ của Hiệp hội sư sĩ cũng là thứ vũ khí năng lượng bọn họ đỏ mắt đã lâu. Nhưng bọn họ vô luận nghĩ hết mọi phương pháp, cũng không có được bất cứ sơ đồ thiết kế nào liên quan tới pháo điện từ.
Nghi vấn lớn nhất trong lòng bọn họ lúc này là, tên này là từ đâu mà có được Hắc kim?
Hắc kim cho dù là ở Hắc giác, cũng không phải 1 loại vật chất thường thấy, ngược lại, là 1 loại tài nguyên chiến lược và kim loại quý trọng. Sự ra vào của nó chịu sự khống chế nghiêm ngặt, căn bản không thể nào bị chảy ra ngoài.
Phát hiện điểm này không chỉ là Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ, Tông sở và tổ chức thần bí đó cũng chú ý tới 1 điểm này.
Gần như tất cả mọi người đều suy đoán trong con tàu vũ trụ cấp Scar này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Một kẻ vốn dĩ yếu nhất lại trở thành kẻ có hỏa lực mạnh nhất, 4 chiến hạm, ai cũng không dám khinh cử vọng động. Hỏa lực cường đại của chiến hạm này đã ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người. Ai cũng không nắm chắc chiến thắng được chiến hạm này, 1 khi thực lực của mình bị tổn hại, vậy cũng tức là tiền đề rút khỏi trận chiến này. Mấy chiến hạm cố kỵ lẫn nhau, ân oán với nhau nhiều đến mức ngay cả bọn họ cũng đếm không rõ, có cơ hội bỏ đá xuống giếng, chỉ e bọn họ không ai sẽ bỏ qua.
Cục thế lại 1 lần nữa trở về mức cân bằng mới.
Đột nhiên, 1 tiếng kêu thét thê thảm từ xa truyền tới! Mọi người không khỏi kinh ngạc. Sắc mặt Diệp Trùng lại biến đổi. Năm người đứng cạnh Diệp Trùng không khỏi kỳ quái, trên gương mặt trước giờ hững hờ như nước của thiếu niên lại xuất hiện biểu tình như vậy, vậy âm thanh này rốt cuộc là do thứ khủng bố gì phát ra chứ? Đây là nghi vấn lớn nhất trong lòng 5 người.
Diệp Trùng không hề mất chừng mực, vẻ mặt chỉ hơi thay đổi, rồi lập tức khôi phục bình thường.
- Mục, chúng ta phải mau chóng rời khỏi chỗ này. Diệp Trùng lập tức liên hệ với Mục.
- Ừ, kiến nghị hợp lý, lập tức chấp hành. Giọng nói của Mục vẫn như bình thường.
Tất cả chiến đấu nhân viên của 4 chiến hạm không khỏi nhìn nhau, bọn họ ngạc nhiên phát hiện sau âm thanh kỳ quái này, chiến hạm lớn nhất này lại lùi ra sau.
Rút lui?
Hoa hoa công tử tuy rút lui, nhưng họng pháo đó vẫn như có như không nhắm vào 4 chiến hạm, 4 chiến hạm cũng không dám manh động. Thuyền trưởng của 4 chiến hạm tuy trong lòng buồn bực, nhưng cũng rất vui mừng, có người tự động rút lui, vậy tự nhiên là tốt rồi. Bốn thuyền trưởng này không ai không là kẻ lão luyện, hiểu được trước mắt 4 chiến hạm tuyệt đối không thể xảy ra xung đột. Nếu như chiến hạm này muốn nhân 4 phe nội loạn mà kiếm tiện nghi, vậy hắn nghĩ sai rồi. Đến khi 4 phe đã hoàn tất hiệp nghị, chiến hạm này nếu như còn muốn xen vào, vậy đón chào hắn chắc hẳn sẽ là hợp kích của 4 phe thế lực.
Thanh âm kỳ quái đó tuy cũng thoáng qua trong lòng 4 thuyền trưởng, nhưng lại không làm họ chú ý chút nào. Có sinh vật nào có thể đối kháng với chiến hạm chứ? Nói ra bọn họ cũng không tin.
Diệp Trùng cuối cùng cũng thở phào, 4 chiến hạm vẫn đang đối mặt ở dưới hiện giờ càng lúc càng nhỏ trong mắt Diệp Trùng, dần dần biến thành 4 điểm đen. Không biết 4 chiến hạm này nếu như gặp phải quái thú không biết tên đó sẽ là quang cảnh thế nào. Nhưng Diệp Trùng ước đoán cho dù là Hoa hoa công tử gặp phải quái thú đó cũng không nhất định có thể đối phó được. Đối với 4 chiến hạm này sẽ đối diện với vận mệnh thế nào, Diệp Trùng cũng lười nghĩ tới.
Chỉ cần tiến vào vũ trụ, Diệp Trùng liền có thể hoàn toàn thở phào, trong vũ trụ không có không khí, cho dù sóng âm của quái vật có lợi hại hơn thì cũng không làm hại được mình. Vừa nghĩ tới sóng âm khủng bố không thể né tránh đó, trong lòng Diệp Trùng lại khiếp sợ vô cùng.
Nhưng may mà cuối cùng cũng rời khỏi được hành tinh có vài phần ngụy dị này. Đối với kết cục của 4 chiến hạm đó sẽ thế nào, vậy thì không ở trong phạm vi quan tâm của Diệp Trùng.
Mà 5 người khác trong chiến hạm, vẻ mặt ai nấy đểu không tốt tí nào, bản thân bọn họ bị thương, thêm vào vừa rồi bị dọa chết khiếp, vừa mới bình tĩnh lại bị khiếp sợ.
- Vừa rồi... Đó là chiến hạm ư? Mông Phi Nhi cắn môi, lưỡng lự 1 lát, vẫn buột miệng hỏi. Ánh mắt 4 người còn lại đều tập trung trên người Diệp Trùng, rất rõ ràng, nội tình thiếu niên lạnh lùng này biết nhiều hơn bọn họ rất nhiều.
Diệp Trùng có chút kinh ngạc nhìn Mông Phi Nhi, gật đầu nói: "Đúng vậy, 4 cái đó đều là chiến hạm." Diệp Trùng không nói Hoa hoa công tử cũng là 1 chiến hạm, bọn họ ở trong chiến hạm không hề phát hiện ra biến hóa của Hoa hoa công tử.
Bỗng nhiên, nước mắt của Mông Phi Nhi yên lặng từ trên gò má rơi xuống, nàng không bật khóc, chỉ là vẫn nhẹ nhàng hỏi: "Sắp xảy ra chiến tranh ư?" Tuy trên mặt vẫn có 2 vệt nước mắt, nhưng biểu tình của nàng lúc này lại rất thong dong, bình tĩnh.
Đây có lẽ cũng là suy nghĩ trong lòng 4 người, vô luận là ai, lần đầu nhìn thấy chiến hạm, từ đầu tiên bật ra trong đầu nhất định là chiến tranh. Lời Mông Phi Nhi vừa thốt ra, trong mắt 4 người còn lại đều lóe lên sự hoảng sợ, bọn họ đều không phải thiếu niên không hiểu việc, trải qua rất nhiều việc, bọn họ hiểu sâu sắc sự đáng sợ của chiến tranh.
Diệp Trùng trầm ngâm nói: "Việc này chờ chúng ta tiến vào thiên hà Thapelo thì có thể biết thôi, nhưng chiến tranh bùng nổ, chỉ là vấn đề sớm muộn." Thật ra hắn đối với việc 3 thế lực lớn vẫn luôn có thể duy trì khắc chế lẫn nhau cũng rất kinh ngạc, nhưng lần này hình như lại xuất hiện 1 thế lực mới, chỉ e cân bẳng 3 phe thế lực hình thành lúc trước sẽ lập tức bị phá vỡ. Mà xây dựng 1 cân bằng mới, lại cần 1 quá trình, mà quá trình này, nhất định sẽ không phải là hòa bình.
Lời Diệp Trùng vừa nói xong, nước mắt của Mông Phi Nhi liền như 1 chuỗi trân châu rơi xuống, từng giọt, từng giọt rơi trên sàn. Mà 4 người khác cũng mất hồn mất vía, tinh thần hoảng hốt. Diệp Trùng lại nào hiểu được 1 cư dân của 5 thiên hà lớn sau khi trải qua nhiều năm hòa bình như vậy, sẽ hoảng sợ thế nào với chiến tranh.
Cho dù là biết đi, chỉ e Diệp Trùng cũng sẽ cảm thấy có thời gian đi thương cảm, vậy chi bằng đi bổ sung thực lực của mình, làm mình có thêm vài phần hy vọng sống sót trong chiến đấu.
Diệp Trùng đứng trước Trường trùng, Trường trùng bị hắn bỏ trong 1 căn phòng độc lập, thứ liên quan tới thực lực của mình, người biết càng ít, càng tốt với mình.
Điều hắn làm hiện giờ chính là kiểm kê thu hoạch, việc này vô nghi là 1 trong những việc Diệp Trùng khá thích làm.
Trút Lệ thạch từ trong túi ra, đếm được tổng cộng 7 viên, tuy là thứ tốt, nhưng giống Đa côn thạch, cũng là thứ tạm thời không cách nào sử dụng được, không như thực tế như mấy quặng năng lượng biến dị trong Trường trùng đó.
Dáng vẻ Trường trùng hiện giờ có thể nói là thảm không nỡ nhìn, công kích sóng âm của quái vật làm cho nó bị thương hại nghiêm trọng, vỏ giáp ở rất nhiều chỗ bị chấn động tới tan nát, mấy mươi cái chân máy cũng bị chấn gẫy gần 1 nửa. Mà sau đó, bị Mục mạnh mẽ thôi thúc Trường trùng bò ra khỏi hang động càng làm nó đã bị thương lại càng thêm bị thương, hiện giờ đã cách vứt đi không còn bao xa nữa rồi.
Nhưng quặng năng lượng biến dị bên trong vẫn bảo tồn vô cùng hoàn hảo.
Dưới sự giải thích của Mục, Diệp Trùng cuối cùng cũng hiểu cái gì là quặng năng lượng biến dị.
Phản hồi và góp ý: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.