Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 106: Lẻn vào chiến hạm

Phương Tưởng

19/03/2013

Diệp Trùng không thấy được cảnh tượng rực rỡ khi chiếc Bạch Khả đó nổ tung, vội vàng tránh ra xa, tránh va chạm với mấy cái quang giáp đang bay thẳng tới. Mấy cái quang giáp tuy rằng cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng mấy tay lão luyện này rất rõ, trên chiến trường rõ ràng không phải là lúc để suy nghĩ mấy vấn đề này, chỉ thấy thân hình bọn họ đan xen hỗ trợ lẫn nhau, rồi bắt đầu tìm kiếm mục tiêu!

Chiến trường hỗn loạn vô cùng, khắp nơi là quang giáp đang bay với tốc độ cao, chùm tia laser giăng đầy trời giống như là bắn pháo hoa, lâu lâu lại có 1 vụ nổ đẩy bữa tiệc này lên một cao trào rồi lại một cao trào khác.

Không chỉ là kẻ địch, ngay cả đám đạn lạc này cũng làm người ta không thể đề phòng, có nguy hiểm bị bắn trúng.

Mục nói: "Diệp tử, xem ra kỹ xảo xạ kích của ngươi nếu có thời gian nhất định phải rèn giũa đi, trong hoàn cảnh này, xạ kích càng phát huy được tác dụng!"

Diệp Trùng không khỏi thầm tán đồng. Nhìn thế nào cận chiến cũng giống như cực khổ cày cuốc vậy!

Diệp Trùng đi lòng vòng khắp nơi, chốc chốc lại bắn ra vài viên đạn hỗ trợ các loại trong hộp, nhưng Diệp Trùng rõ ràng là không có năng khiếu xạ kích tầm xa, mặc dù thiết bị bắn của hộp bắn đạn đã được đơn giản hóa, nhưng Diệp Trùng vẫn thường xuyên xảy ra chuyện bắn lầm.

Số lượng Bạch Khả giảm xuống nhanh chóng, hỗn chiến bắt đầu chưa tới 5 phút, số lượng Bạch Khả đã không còn lại một nửa. Nhưng tổn thất của quang giáp phía Saberi càng nghiêm trọng hơn, trung bình 1 Bạch Khả tiêu diệt 7, 8 cái quang giáp thông thường của bên này, hơn nữa còn ở trong tình huống bị vây công.

Sức chiến đấu mạnh mẽ của Bạch Khả có thể thấy rõ! Thực lực của Hiệp hội sư sĩ làm Diệp Trùng không khỏi cảm thấy lạnh lòng!

Phía bên này đều là cao thủ khá có danh tiếng, giả sử là sư sĩ bình thường, vậy thì đây chắc chắn là một cuộc đồ sát!

Mục đột nhiên nói với Diệp Trùng: "Diệp tử, theo ta!"

- Ừ! Diệp Trùng trả lời theo bản năng, đến khi nhìn rõ hướng bay của Mục, không khỏi giật bắn người: "Mục, chúng ta thế này không phải là đi tìm chết sao?"

- Rất kỳ quái, trong đống tư liệu hư hại trong kho tư liệu của ta lại có tư liệu về loại chiến hạm này! Mục không nóng không lạnh nói.

- Cái gì? Diệp Trùng thất kinh: "Ngươi lại có tư liệu của chiến hạm này?"

- Đúng vậy! Nhưng không hoàn chỉnh, có 1 bộ phận đã bị tổn hại! Nếu như tư liệu của ta không sai, 42 cái quang giáp màu trắng này chẳng qua chỉ là đợt công kích đầu tiên! Theo như bố trí tiêu chuẩn của nó, chắc là 42 cái quang giáp tiêu chuẩn, còn có 6 cái quang giáp chủ lực còn cao cấp hơn. Mục bình tĩnh nói.

- Còn có 6 cái quang giáp còn cao cấp hơn? Diệp Trùng lập tức nhíu mày, vừa cẩn thận né tránh đạn lạc, vừa hỏi ngược lại: "Tại sao chúng không phái 6 cái quang giáp này ra ngay từ đầu? Vậy thắng bại không phải đã sớm quyết định rồi sao?"

- Theo tư liệu cho biết, đáp án không biết. Nhưng, theo tư liệu bị hư hại trong kho tư liệu của ta thì biết, tác dụng thật sự của chiến hạm này tịnh không phải là dùng để chiến đấu!

- Vậy là gì? Diệp Trùng tò mò hỏi.

- Tên đầy đủ của nó là Tàu hộ vệ Song Nguyệt! Tác dụng chủ yếu là hộ tống nhân vật hoặc vật phẩm đặc biệt quan trọng. Thông thường lấy 7 con tàu làm thành một đơn vị tác chiến! Cũng có thể có tàu đơn lẻ thực hiện nhiệm vụ chiến đấu! Hỏa lực của nó lắp đặt không kỹ càng, làm cho tổn hại nội dung! Theo như tíin hiệu ta vừa thu được thì phát hiện, phương thức mã hóa và tần suất tín hiệu của nó hoàn toàn giống với tín hiệu mà chúng ta thu được trên tàu. Về cơ bản có thể phán định 2 đám này là 1 bọn! Mục bình tĩnh nói.



- Hơn nữa, hệ thống nhận biết tín hiệu của chúng là nhận biết tín hiệu bị động, liên quan tới phương thức mã hóa và tần suất tín hiệu của bọn họ đã chuyển tới quang não của ngươi, dùng quang não cài đặt tự động, chúng ta sẽ có thể tránh được hệ thống quét tín hiệu của chúng.

- Ừ! Diệp Trùng nửa hiểu nửa không gật đầu, lập tức hỏi: "Chúng ta phải làm gì tiếp theo? Đánh lén tàu địch?"

Mục nói kỹ lưỡng: "Theo tính toán, kế hoạch của ta là mai phục bên cạnh lối ra nào đó của bọn chúng, đánh lén quang giáp đi ra, rồi thừa cơ lẻn vào trong chiến hạm, với tốc độ nhanh nhất tiêu diệt trung tâm chỉ huy của tàu địch, rồi biến chiến hạm của địch làm chủ chiến trường! Ở trong đó ưu thế của chúng ta mới càng thêm rõ ràng."

Diệp Trùng hỏi: "Nếu như lối ra chúng ta mai phục không có quang giáp đi ra thì làm sao?"

Mục không hề lúng túng nói: "Theo tư liệu cho biết, lối đi mà quang giáp chủ lực và quang giáp tiêu chuẩn sử dụng không hề giống nhau, 6 lối ra cộng thêm 2 lối ra dự bị, xác suất cực kỳ lớn! Nếu như không được, vậy chúng ta chỉ có thể sử dụng tạc đạn đánh phá cửa lối ra! Nhưng như vậy sẽ rất dễ làm cho kẻ địch cảnh giác! Khi đó có thể sẽ vô cùng nguy hiểm!"

Diệp Trùng dường như nghĩ tới một cách không tệ: "Mục, ngươi không phải có thể xâm nhập sao? Chẳng lẽ đối với cái này không có tác dụng? Với lại, chúng ta không thể nhờ tín hiệu mà ngươi nói để lẻn vào sao?"

- Thời gian không đủ! Mục ngắn gọn giải thích: "Hơn nữa tín hiệu này chỉ là dùng để nhận biết bên ngoài. Nếu như muốn vào bên trong, bọn họ có tín hiệu nhận biết phức tạp hơn! Hơn nữa, chúng ta cũng không cách nào tránh được cửa ải quét hình. Quang giáp của chúng ta khác biệt quá lớn với bọn họ!"

Chính trong lúc nói chuyện này, Diệp Trùng và Mục đã bay tới nơi rất gần với Tàu hộ vệ Song Nguyệt, ở không xa còn có 2 cái quang giáp, cũng đang bay về phía chiến hạm, hình như bọn họ cũng có cùng ý nghĩ với Diệp Trùng. Nhưng bọn họ rõ ràng không có tín hiệu nhận biết. Vừa mới tới gần chiến hạm, mấy cái pháo laser liền bắn về phía bọn họ, làm cho bọn họ vội vàng né tránh, chật vật vô cùng!

Nhưng kỹ xảo né tránh của bọn họ lại làm trước mắt Diệp Trùng sáng lên, 2 người này là cao thủ! Trong lòng Diệp Trùng lập tức đưa ra đánh giá!

Giọng nói của Mục truyền tới: "Theo ta!"

Diệp Trùng vội vàng tỉnh lại, không rảnh quan tâm người khác, cẩn thận trôi nổi 2 bên cửa ra mà Mục đã chọn.

Hít sâu một hơi, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm cửa khoang của lối ra này, lúc này đã không cho phép hắn suy nghĩ nhiều, hai tay thoải mái đặt trên bàn điều khiển, đặt trong tình trạng có thể ra tay bất cứ lúc nào.

Vẫn chưa quá quen thuộc với Ngư, nếu là Sương chi Vịnh Thán Điệu, Diệp Trùng dám xác định mình tuyệt đối có thể nắm rõ trong tay!

Thời gian từng giây, từng giây vô cùng chậm, 2 cái quang giáp đó vẫn không ngừng né tránh hỏa lực của chiến hạm, nhưng chiến hạm rõ ràng không coi 2 con ruồi nhặng này ra gì, muốn nhờ 2 cái quang giáp này mà công phá chiến hạm, đây đơn giản là người điên nói chuyện viễn vông. Nhưng đối với bọn Diệp Trùng, rõ ràng đã được cho là quang giáp của phe mình.

Mục đột nhiên nói: "Diệp tử, chuẩn bị!"

Diệp Trùng không dám sơ suất, toàn thân có hơi căng cứng, 2 tay hơi để trên bàn điều khiển, chỉ đợi Mục hạ lệnh một tiếng.

Cửa khoang lối ra từ từ mở ra.



- Ra tay!

Hai tay Diệp Trùng đột nhiên hóa thành một màn hư ảnh! Ngư đột nhiên tăng tốc, bay tới trước cửa khoang lối ra, trường thương laser nhắm thẳng cửa khoang lối ra!

Trước mắt quang giáp đối phương đột nhiên tối sầm, nhưng tốc độ quang giáp đã được đưa lên tối đa, thêm vào sự tăng tốc của thiết bị phóng, căn bản là không kịp có chút phản ứng nào!

Diệp Trùng vừa mới tới vị trí, binh, một lực lớn truyền tới!

Ngư giống như bị một ngôi sao băng đụng phải, trong thoáng chốc bị bắn ra xa!

Độ lớn của lực va chạm, vượt hẳn dự liệu của Diệp Trùng, trong khoảnh khắc va chạm, Diệp Trùng cảm thấy toàn thân giống như bị một cái chùy sắt mạnh mẽ đập vào, trước ngực khó chịu, lập tức phun ra một ngụm máu tươi! Nhưng cho dù như vậy, động tác của 2 tay lại không hề dừng lại. Chính trong khoảnh khắc ngắn ngủi vừa rồi, tốc độ tay kinh người của Diệp Trùng điểu khiển đao từ trường siêu tần chém trúng đối phương một nhát, trong khoảnh khắc bị đẩy ra, Diệp Trùng vẫn không quên bắn mũi thương laser về phía đối phương, khoảng cách gần như vậy, chắc là sẽ không bắn hụt đâu! Diệp Trùng nghĩ!

Còn Mục trong khoảnh khắc mà cái quang giáp đó xông ra , xông vào trong lối bay ra ngoài, nếu không, quang giáp vừa rời khỏi lối ra, cửa khoang lối ra sẽ tự động đóng lại.

Quang giáp bay ra khỏi lối ra với tốc độ lớn nhất đâm thẳng vào Ngư, lập tức với tốc độ không thua gì lúc lao ra bay ngược trở lại!

Mục tiêu sái hơn Diệp Trùng nhiều, khẽ nghiêng người, cái quang giáp này liền giống như một viên vẫn thạch, mạnh mẽ va trúng cửa khoang trong của lối ra, lực đạo rất mạnh, cửa khoang trong vốn chỉ có tác dụng bảo vệ, cách ly lập tức vỡ tan tành, không khí trong chiến hạm điên cuồng thoát ra, cả lối ra lập tức trở thành một đầu ngọn gió.

Cùng lúc này, 5 cái quang giáp chủ lực còn lại cũng đã bay ra khỏi lối ra! Rõ ràng là cũng chú ý tới sự khác lạ ở bên này, Diệp Trùng vừa thấy không ổn, không rảnh mà kiểm tra tình hình thụ thương của mình thế nào, cũng không kịp kiểm tra tình hình của Ngư thế nào, với tốc độ nhanh nhất chui vào trong lối ra. Cũng may hệ thống lực hấp dẫn của chiến hạm không bị mất tác dụng, nếu không, đủ loại mảnh vỡ trong tình trạng không trọng lực, bị luồng khí này thổi đi, sẽ có lực sát thương rất lớn!

Hai cái quang giáp vẫn luôn né tránh bên cạnh chiến hạm vừa thấy tình hình này, cũng vội vàng theo sau Diệp Trùng chui vào trong lối ra!

Lối ra không hề dài, trong thoáng chốc, Diệp Trùng đã bay tới cuối đường, trên mặt đất sau cửa khoang trong có một cái quang giáp màu trắng đang nằm, hình dáng đã sớm làm người ta không thể phân biệt rõ ràng, trước ngực có một lỗ sâu rất lớn, bên cạnh bị cháy đen một mảng, vai trái bị vỡ nát, phỏng chừng là bị đao từ trường siêu tần chém trúng! Dưới thân còn đè lên rất nhiều mảnh vỡ của cửa khoang trong, xem ra, có thể sống sót cũng chỉ còn kỳ tích, một loại khả năng này nữa thôi!

Tường bên trong chiến hạm không hề dày, rõ ràng khi thiết kế, bọn họ cũng không hề nghĩ tới loại tình huống này xảy ra, độ cứng và độ dày của chúng không hề gây cản trở gì với quang giáp, đừng nói chi tới Mục và Ngư!

Mấy cái quang giáp vừa bay ra đồng thời phát hiện sự khác thường, lập tức bay về phía này, Mục căn bản không có thời gian xâm nhập toàn bộ hệ thống của chiến hạm, chỉ có thể phá hoại phòng điều khiển chính trước khi đám người này tới, nếu không, nhất cử nhất động của mấy người đều lộ ra dưới sự giám sát của đối phương, vậy thật sự trở thành rùa trong vại rồi, tuy rằng Diệp Trùng chưa từng nhìn thấy qua loại động vật này!

Hai cái quang giáp đó cũng xông vào trong chiến hạm, đợi 2 người vừa lướt qua bên cạnh Diệp Trùng, Diệp Trùng liền hướng về phía trong lối ra bắn một viên đạn nổ mạnh, bắn xong ngoảnh đầu bỏ đi, sư sĩ trong 2 cái quang giáp cũng không ngốc, hiểu rõ thứ Diệp Trùng bắn ra cũng tuyệt sẽ không phải thứ tốt đẹp gì, vội vàng theo sau Diệp Trùng bay về phía trước!

Không quá 2, 3 giây, sau lưng liền truyền tới một tiếng nổ lớn!

Thử nghĩ trong hoàn cảnh nhỏ hẹp như thế bị đạn nổ mạnh đánh trúng, tình hình tuyệt đối làm cho người ta phải tê cả da đầu!

Mấy cái quang giáp theo Mục rẽ ngang rẽ dọc, giết thẳng tới phòng điều khiển chính!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Sĩ Truyền Thuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook