Chương 16: thầy giáo ác ma
Akame Hell
25/02/2015
Từ sau vụ việc trong căng tin, ai ai cũng dè chừng tụi nó.
Điều này khiến tụi hắn buồn vì nghĩ tụi nó bị bạn bè cô lập.
Bảo thì thấy bình thường.
Nhỏ thì thấy hơi khó chịu khi nụ cười của những người xung quanh có phần gượng gạo khi nhìn thấy mình
Cô và Quân vẫn bình thản, vẫn lạnh lùng.
Trong giờ học của bà chủ nhiệm:
Bà chủ nhiệm chúng nó là 1 giáo viên dạy toán lâu đời và có kinh nghiệm nên nhiều lúc ông hiệu trưởng (ông Lâm) cũng phải nhường bà vài phần. Chính vì thế nên bà cứ ngửa mặt lên trời mà đi. (Cô ơi! Đi thế kẻo té dập mặt đấy!)
Vụ việc ở căng tin vừa qua khiến bà ko mấy hài lòng về Hàn B và Hải B bởi ả Tuyết và ả Hồng là 2 đứa hs cưng của bà.
Để "trừng trị" tụi nó về vụ náo loạn vừa rồi, bà viết lên một bài toán khó (chưa biết ai trừng trị ai đâu). Bài toán này chính bà nghĩ 2 ngày mới ra đc đáp án. Nghĩ gì lũ hs miệng còn hôi sữa kia có thể làm đc.
Bọn hs há hốc mồm, mắt như muốn rớt ra ngoài.
Thiên cũng ko kém phần ngạc nhiên vì bài này chính là bài cậu vắt óc 4 tiếng đồng hồ mới ra.
Hắn thì vẫn thản nhiên như thường vì cậu này có bao giờ quan tâm đến việc ở trên lớp đâu.
Nhỏ thì ngủ còn cô thì mặc kệ coi như đó ko phải việc của mình.
-em kia! Lên bảng - bà ta chỉ thẳng vào cô, ý muốn làm cho cô bẽ mặt.
Cô dứng lên, đi về phía bảng.
Hắn giữ tay cô lại, nói:
-có làm đc ko, để tôi lên cho.
Cả lớp mắt chữ O mồm chữ A vì chưa thấy hắn đối xử với ai như vậy bao giờ. Mọi người bắt đầu nghi ngờ về quan hệ của 2 người này.
Mọi người nghĩ cô sẽ lấy hắn làm vật thế thân nhưng ko, cô hất tay hắn ra, cầm phấn bắt đầu viết.
2 phút sau, cô đã làm xong và ném phấn lại cho bà giáo rồi đi về chỗ trong con mắt ngỡ ngàng của các hs (cả bọn hắn) và những gương mặt thản nhiên của nhỏ, Quân và Bảo.
Bà giáo kt lại thấy cô làm đúng hết thì tức điên người.
-cô giỏi thế!- hắn bắt chuyện với cô.
Cô ko đáp lại, bộ mặt lạnh lùng nhìn đi chỗ khác khiến hắn bị quê.
-chị cô giỏi à nha!- Thiên quay sang nhỏ.
-hứ....chị tôi mà. Ko có bất cứ bài nào mà chị tôi ko giải đc hết.- nhỏ vênh mặt tự mãn thay cho chị mình.
Ừm......- thiên.
BỐP-một cục phấn bay chúng đầu nhỏ
-á...-nhỏ xoa xoa cục u đang trắng bệch vì bụi phấn trên đầu mình.
-em kia ko đc nói chuyện.- thủ phạm chính là bà giáo. Bà đang sung sướng vì đã làm cho 1 trong 2 đứa có thể bẽ mặt.
-có sao ko?- Thiên quay sang chỗ nhỏ, tỏ vẻ ân cần.
Cả lớp nhìn về phía nhỏ rồi lại liếc nhìn sang cô thì thấy mặt cô đang đen dần bèn ngồi im ko dám nói câu nào và đưa ánh mắt cảm thông về phía bà giáo.
Cô đứng lên, mặt hằm hằm, ánh mắt long sòng sọc đi về phía bà.
-CÚT- cô gằn từng chữ, chỉ về phía cửa.
-em....em là cái thá gì mà giám đuổi tôi- bà giáo hơi chột dạ nhưng vẫn huyênh hoang cố gắng vớt vát tí thể diện.
Cô ko nói gì, rút điện thoại và bấm số gọi ai đó.
Khi cô cất điện thoại vào trong túi, cả lớp ngạc nhiên vì tại sao cô ko xử bà giáo này.
Bà giáo thấy vậy thì vui lắm, tiếp tục vênh:
-đấy thấy chưa, em đâu có làm gì đc tôi.
Vừa dứt lời thì....
-cô giáo Nguyễn Thanh Mai chủ nhiệm 10A7 đã bị đuổi việc. Mời cô về phòng giáo viên thu xếp đồ đạc.- giọng ông hiệu trưởng vang lên trên loa.
Bà tái mặt, đứng cắm rễ một chỗ.
Từ sau vụ đó, cả lớp cảng thêm khiêm dè tụi nó.
5' sau, có một anh thầy giáo khá trẻ và điển trai khoảng 24 tuổi bước vào lớp.
Bọn con gái phía dưới ngây ngất.
-chào cả lớp, tôi tên Nguyễn Thành Huy Khánh. Từ giờ sẽ là giáo viên chủ nhiệm và là thầy giáo dậy văn của lớp chúng ta.- anh nở nụ cười hiền hậu.
-anh......- Khánh vừa nói xong thì nhỏ chạy lên ôm cổ anh giữa lớp.
-Ồ.....-cả lớp ồ lên.
Thiên cảm thấy tức tối.
-----------gtnv---------
Nguyễn Thành Huy Khánh: anh trai họ của Quân và Bảo. Là ng sói. Anh kết nghĩa của tụi nó.
-----------end---------
-Hải B à.....lâu ko gặp, lớn quà rồi nhỉ.- Khánh nói, xoa xoa đầu nhỏ mà ko để ý đến khuôn mặt Thiên đang tối xầm lại.
-dạ.- Hải B cười tươi làm bọn con trai xịt máu mũi.
-Hàn B đâu?- anh hỏi
-dạ....chị em kia!- nhỏ nói, chỉ tay về phía cô.
Cô ko nói gì.
Hắn thấy thế thì liếc nhìn Khánh một cái sắc lạnh như muốn cảnh báo rằng: cô ấy là của tôi (chị ấy là của anh bao giờ)
-ehem......quên bọn này rồi hả?- Bảo tí tởn nói.
-ai quên chứ!- Khánh cũng nói lại.
-ehem.......nơi công cộng nha!- cô hắng giọng
Cả lớp bất ngờ vì lần đầu tiên thấy cô nói một câu dài đến vậy.
Hải B giật mình quay về chỗ.
-khụ....khụ..... thầy xin thông báo một số với các em một số việc như sau. Tuần sau chúng ta sẽ đi tham quan tại Tokyo trong vòng 1 tuần. Bạn nào đi thì đăng kí nhá. Vậy thôi! Hết giờ rồi. Cả lớp về nhớ làm bt về nhà nha.- Khánh nói sau đó chạy ra ngoài cửa lớp.
-chị! Chúng ta có đi ko?- Nhỏ hớn hở chạy lại chỗ chị mình.
-chắc ko- cô TL.
câu trả lời của cô khiến nhỏ mặt xụ xuống vì ko đc đi chơi.
Bọn hắn cũng đang định ở nhà luôn vì ko có bọn nó đi cùng.
-à.....em Hàn B ra tôi gặp một chút nha.- Khánh ngó đầu vào.
Cô bc ra ngoài lớp.
Khánh nhanh chóng kéo tay cô vào một góc khuất.
- cô chủ! Tốt nhất là cô nên đi vì đó là hang ổ đầu tiên của bọn quỷ người mà bá tước yêu cầu chúng ta giệt- Khánh đổi xưng hô, bộ mặt trở nên nghiêm túc.
-thôi đc rồi.- cô thở dài.
-cô chủ! Đây là tài liệu về bọn chúng.- khánh dứt lời thì đưa cho cô một xấp giấy khoảng 200 trang.
-rồi-cô nói rồi đi vào lớp.
Vừa vào lớp, hắn đã chạy lại chỗ cô, hỏi:
-chuyện gì thế?
-ko
Quay sang bên nhóm Quân và em mình, cô nói
-chúng ta sẽ đi Tokyo.
Hơi ngạc nhiên nhưng bọn họ cũng gật đầu.
Bọn hắn cũng vui vẻ, ngay lập tức đăng kí cùng đi.
Điều này khiến tụi hắn buồn vì nghĩ tụi nó bị bạn bè cô lập.
Bảo thì thấy bình thường.
Nhỏ thì thấy hơi khó chịu khi nụ cười của những người xung quanh có phần gượng gạo khi nhìn thấy mình
Cô và Quân vẫn bình thản, vẫn lạnh lùng.
Trong giờ học của bà chủ nhiệm:
Bà chủ nhiệm chúng nó là 1 giáo viên dạy toán lâu đời và có kinh nghiệm nên nhiều lúc ông hiệu trưởng (ông Lâm) cũng phải nhường bà vài phần. Chính vì thế nên bà cứ ngửa mặt lên trời mà đi. (Cô ơi! Đi thế kẻo té dập mặt đấy!)
Vụ việc ở căng tin vừa qua khiến bà ko mấy hài lòng về Hàn B và Hải B bởi ả Tuyết và ả Hồng là 2 đứa hs cưng của bà.
Để "trừng trị" tụi nó về vụ náo loạn vừa rồi, bà viết lên một bài toán khó (chưa biết ai trừng trị ai đâu). Bài toán này chính bà nghĩ 2 ngày mới ra đc đáp án. Nghĩ gì lũ hs miệng còn hôi sữa kia có thể làm đc.
Bọn hs há hốc mồm, mắt như muốn rớt ra ngoài.
Thiên cũng ko kém phần ngạc nhiên vì bài này chính là bài cậu vắt óc 4 tiếng đồng hồ mới ra.
Hắn thì vẫn thản nhiên như thường vì cậu này có bao giờ quan tâm đến việc ở trên lớp đâu.
Nhỏ thì ngủ còn cô thì mặc kệ coi như đó ko phải việc của mình.
-em kia! Lên bảng - bà ta chỉ thẳng vào cô, ý muốn làm cho cô bẽ mặt.
Cô dứng lên, đi về phía bảng.
Hắn giữ tay cô lại, nói:
-có làm đc ko, để tôi lên cho.
Cả lớp mắt chữ O mồm chữ A vì chưa thấy hắn đối xử với ai như vậy bao giờ. Mọi người bắt đầu nghi ngờ về quan hệ của 2 người này.
Mọi người nghĩ cô sẽ lấy hắn làm vật thế thân nhưng ko, cô hất tay hắn ra, cầm phấn bắt đầu viết.
2 phút sau, cô đã làm xong và ném phấn lại cho bà giáo rồi đi về chỗ trong con mắt ngỡ ngàng của các hs (cả bọn hắn) và những gương mặt thản nhiên của nhỏ, Quân và Bảo.
Bà giáo kt lại thấy cô làm đúng hết thì tức điên người.
-cô giỏi thế!- hắn bắt chuyện với cô.
Cô ko đáp lại, bộ mặt lạnh lùng nhìn đi chỗ khác khiến hắn bị quê.
-chị cô giỏi à nha!- Thiên quay sang nhỏ.
-hứ....chị tôi mà. Ko có bất cứ bài nào mà chị tôi ko giải đc hết.- nhỏ vênh mặt tự mãn thay cho chị mình.
Ừm......- thiên.
BỐP-một cục phấn bay chúng đầu nhỏ
-á...-nhỏ xoa xoa cục u đang trắng bệch vì bụi phấn trên đầu mình.
-em kia ko đc nói chuyện.- thủ phạm chính là bà giáo. Bà đang sung sướng vì đã làm cho 1 trong 2 đứa có thể bẽ mặt.
-có sao ko?- Thiên quay sang chỗ nhỏ, tỏ vẻ ân cần.
Cả lớp nhìn về phía nhỏ rồi lại liếc nhìn sang cô thì thấy mặt cô đang đen dần bèn ngồi im ko dám nói câu nào và đưa ánh mắt cảm thông về phía bà giáo.
Cô đứng lên, mặt hằm hằm, ánh mắt long sòng sọc đi về phía bà.
-CÚT- cô gằn từng chữ, chỉ về phía cửa.
-em....em là cái thá gì mà giám đuổi tôi- bà giáo hơi chột dạ nhưng vẫn huyênh hoang cố gắng vớt vát tí thể diện.
Cô ko nói gì, rút điện thoại và bấm số gọi ai đó.
Khi cô cất điện thoại vào trong túi, cả lớp ngạc nhiên vì tại sao cô ko xử bà giáo này.
Bà giáo thấy vậy thì vui lắm, tiếp tục vênh:
-đấy thấy chưa, em đâu có làm gì đc tôi.
Vừa dứt lời thì....
-cô giáo Nguyễn Thanh Mai chủ nhiệm 10A7 đã bị đuổi việc. Mời cô về phòng giáo viên thu xếp đồ đạc.- giọng ông hiệu trưởng vang lên trên loa.
Bà tái mặt, đứng cắm rễ một chỗ.
Từ sau vụ đó, cả lớp cảng thêm khiêm dè tụi nó.
5' sau, có một anh thầy giáo khá trẻ và điển trai khoảng 24 tuổi bước vào lớp.
Bọn con gái phía dưới ngây ngất.
-chào cả lớp, tôi tên Nguyễn Thành Huy Khánh. Từ giờ sẽ là giáo viên chủ nhiệm và là thầy giáo dậy văn của lớp chúng ta.- anh nở nụ cười hiền hậu.
-anh......- Khánh vừa nói xong thì nhỏ chạy lên ôm cổ anh giữa lớp.
-Ồ.....-cả lớp ồ lên.
Thiên cảm thấy tức tối.
-----------gtnv---------
Nguyễn Thành Huy Khánh: anh trai họ của Quân và Bảo. Là ng sói. Anh kết nghĩa của tụi nó.
-----------end---------
-Hải B à.....lâu ko gặp, lớn quà rồi nhỉ.- Khánh nói, xoa xoa đầu nhỏ mà ko để ý đến khuôn mặt Thiên đang tối xầm lại.
-dạ.- Hải B cười tươi làm bọn con trai xịt máu mũi.
-Hàn B đâu?- anh hỏi
-dạ....chị em kia!- nhỏ nói, chỉ tay về phía cô.
Cô ko nói gì.
Hắn thấy thế thì liếc nhìn Khánh một cái sắc lạnh như muốn cảnh báo rằng: cô ấy là của tôi (chị ấy là của anh bao giờ)
-ehem......quên bọn này rồi hả?- Bảo tí tởn nói.
-ai quên chứ!- Khánh cũng nói lại.
-ehem.......nơi công cộng nha!- cô hắng giọng
Cả lớp bất ngờ vì lần đầu tiên thấy cô nói một câu dài đến vậy.
Hải B giật mình quay về chỗ.
-khụ....khụ..... thầy xin thông báo một số với các em một số việc như sau. Tuần sau chúng ta sẽ đi tham quan tại Tokyo trong vòng 1 tuần. Bạn nào đi thì đăng kí nhá. Vậy thôi! Hết giờ rồi. Cả lớp về nhớ làm bt về nhà nha.- Khánh nói sau đó chạy ra ngoài cửa lớp.
-chị! Chúng ta có đi ko?- Nhỏ hớn hở chạy lại chỗ chị mình.
-chắc ko- cô TL.
câu trả lời của cô khiến nhỏ mặt xụ xuống vì ko đc đi chơi.
Bọn hắn cũng đang định ở nhà luôn vì ko có bọn nó đi cùng.
-à.....em Hàn B ra tôi gặp một chút nha.- Khánh ngó đầu vào.
Cô bc ra ngoài lớp.
Khánh nhanh chóng kéo tay cô vào một góc khuất.
- cô chủ! Tốt nhất là cô nên đi vì đó là hang ổ đầu tiên của bọn quỷ người mà bá tước yêu cầu chúng ta giệt- Khánh đổi xưng hô, bộ mặt trở nên nghiêm túc.
-thôi đc rồi.- cô thở dài.
-cô chủ! Đây là tài liệu về bọn chúng.- khánh dứt lời thì đưa cho cô một xấp giấy khoảng 200 trang.
-rồi-cô nói rồi đi vào lớp.
Vừa vào lớp, hắn đã chạy lại chỗ cô, hỏi:
-chuyện gì thế?
-ko
Quay sang bên nhóm Quân và em mình, cô nói
-chúng ta sẽ đi Tokyo.
Hơi ngạc nhiên nhưng bọn họ cũng gật đầu.
Bọn hắn cũng vui vẻ, ngay lập tức đăng kí cùng đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.