Chương 14
Lâm Quang Hi
31/01/2024
Triệu Tế Vũ hỏi lại: "Cậu ấy đi Tây An? "
"Đúng vậy", Hứa Điềm thấy Triệu Tế Vũ phản ứng như vậy thì hỏi, "Cậu ấy không nói với cậu à? Cậu ấy có đăng trên vòng bạn bè ấy."
Lần trước khi Triệu Tế Vũ đến, Hứa Điềm đã đoán được mối quan hệ giữa hắn và Thân Nhiên, nhưng ngại thái độ của Thân Nhiên, Hứa Điềm lúc đó cũng không tiện nhiều lời. Bây giờ cô thấy phản ứng của Triệu Tế Vũ, xem ra là yêu đơn phương rồi.
Người đẹp luôn có nhiều ưu thế hơn, điển hình là dễ làm người khác mềm lòng. Dù Triệu Tế Vũ không nói gì nhưng Hứa Điềm cũng tự bổ não ra được kịch bản phim tám giờ* về tình đơn phương máu chó giữa hắn và Thân Nhiên, khó khăn trắc trở trùng trùng, Thân Nhiên thì chặn hắn khỏi vòng bạn bè.
* Khung 8h tối là khung giờ vàng chiếu phim tại Trung Quốc, các bộ phim với kịch bản gay cấn, chất lượng sẽ thường được chiếu ở khung giờ này.
"À thì", Hứa Điềm đang cố lựa lời nói, nhưng cô chưa kịp nói thì Triệu Tế Vũ đã ngắt lời.
"Tôi không có WeChat của cậu ấy, cô có thể cho tôi xem vòng bạn bè của cậu ấy một chút không?"
Hứa Điềm không ngờ hắn sẽ nói vậy nhưng cô cũng lập tức mở khóa điện thoại đưa cho hắn xem. Lúc này, phía sau hắn có vài vị khách vào mua hàng nên Đường Vĩ và Hứa Điềm đổi chỗ cho nhau.
Triệu Tế Vũ xem chín tấm ảnh đăng trên vòng bạn bè của cậu, từ sân bay Cao Khi đến sân bay Hàm Dương đến bốn phố đông, tây, nam, bắc của Tây An, mặc dù chỉ có chín bức ảnh, nhưng Thân Nhiên chụp rất tinh tế, mỗi bức đều thể hiện rõ phong cảnh đẹp đẽ mà cậu tham quan ngày hôm nay.
Triệu Tế Vũ trả điện thoại di động cho Hứa Điềm rồi nói cảm ơn cô, sau đó hắn đẩy cửa đi ra ngoài, không nói gì thêm.
Hứa Điềm nhìn bóng lưng của hắn thì không khỏi lắc đầu: "Khổ thân, lại có thêm một chuyện tình BE vì thích trai thẳng rồi."
Triệu Tế Vũ đi vào phòng đặt riêng của nhà hàng Nhật Bản, chào hỏi Hoàng Tuế Hủ và bạn gái Ôn Lâm của cậu ta, rồi ngồi xuống cạnh Du Tuyết Đồng.
Hoàng Tuế Hủ nhìn chai nước điện giải hắn đặt trên bàn rồi hỏi: "Đừng có nói là cậu đi ăn không uống rượu mà uống cái này nhá?"
Triệu Tế Vũ mở nắp chai, hóp một ngụm, rồi đặt lên bàn, nói: "Tôi cũng chưa nói là sẽ không uống rượu, mấy người khác đâu? Chưa đến à?"
"Ngụy Kỳ sắp đến rồi, Kiều Húc thì đi xem buổi đấu giá với cha ở Thâm Quyến, Gia Dật đi đón Huệ Huệ." Hoàng Tuế Hủ nói.
Triệu Tế Vũ gật đầu, hắn cởi cúc áo sơ mi ra, xắn tay áo lên cẳng tay. Du Tuyết Đồng đang xem thực đơn, cô lật đến một trang thì đưa sang cho hắn xem: "Gọi lại món đi, lần trước cậu nói món này rất ngon."
Triệu Tế Vũ liếc nhìn cánh gà nướng mật ong, rồi lạnh lùng nói: "Hôm nay tôi không muốn ăn, đổi sang món khác đi."
Du Tuyết Đồng liếc mắt nhìn hắn, cô lấy lại thực đơn rồi tiếp tục lật xem, bạn gái của Hoàng Tuế Hủ cũng xem thực đơn, trong lúc hai người đang gọi món, Hoàng Tuế Hủ gõ nhẹ bàn phía Triệu Tế Vũ: "Ra ngoài hút thuốc không?"
Triệu Tế Vũ đứng trước cửa sổ khu vực hút thuốc, hắn lấy một điếu thuốc vân vê trên tay nhưng không châm lửa.
Hoàng Tuế Hủ tự châm thuốc, rít hai hơi, cậu ta quay lưng dựa vào bậu cửa sổ, nhìn sang hắn ở bên cạnh.
Triệu Tế Vũ vốn đã quen với đủ thể loại ánh mắt người khác nhìn mình nhưng bị Hoàng Tuế Hủ nhìn chằm chằm vậy cũng không thể phớt lờ được, hắn liếc nhìn Hoàng Tuế Hủ rồi nói: "Có chuyện gì thì nói đi."
Hoàng Tuế Hủ buồn cười, hỏi: "Lại có ai gây sự với cậu à, sao tâm trạng tệ vậy?"
Triệu Tế Vũ duỗi tay chống lên khung cửa sổ, hắn nhìn chằm chằm vào đám cỏ đung đưa theo gió trên gác xếp ở phía đối diện, nói: "Không ai gây sự với tôi cả."
Hoàng Tuế Hủ hút được nửa điếu thuốc thì lại hỏi: "Hòa thuận với Tuyết Đồng có khó lắm không?"
Hắn không trả lời, Hoàng Tuế Hủ thấy vậy thì tự trả lời: "Bậy rồi, cô ta và cậu chỉ là giả vờ, hai người cũng không cần phải thân mật gì cả."
Đối diện với ánh mắt đầy uy hiếp của hắn, Hoàng Tuế Hủ cười cười búng tàn thuốc, cậu ta không đi tìm đường chết nữa: "Không chọc cậu nữa, không nói bây giờ thì thôi, khi nào cậu muốn nói thì nói, tôi luôn sẵn sàng nghe."
Triệu Tế Vũ lại nhìn đám cỏ ven đường, hắn cau mày suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra.
Thực ra, Thân Nhiên không cần phải thông báo cụ thể cho hắn biết là cậu sẽ đi du lịch. Còn về chuyện vòng bạn bè, Thân Nhiên cũng không biết hắn gửi lời mời kết bạn cho cậu, cậu chỉ đăng bài trong một nhóm bạn bè, giới hạn những người không quen biết thì không xem được.
Sau khi đứng cùng hắn một lúc, Hoàng Tuế Hủ nhận được điện thoại của Ôn Lâm, nói Ngụy Kỳ và Đường Gia Dật đã đến. Triệu Tế Vũ ném điếu thuốc chưa hút vào thùng rác, một mình đi vệ sinh rồi mới trở về phòng ăn.
Bầu không khí sôi nổi hơn rất nhiều khi Ngụy Kỳ đến, khi hắn bước vào, 3 cô gái đang trò chuyện cười đùa, vài món tươi sống đã được dọn lên bàn.
Bữa tiệc hôm nay là để chào đón Du Tuyết Đồng, Ngụy Kỳ nhấp một ngụm rượu sake, ngạc nhiên nói: "Không gian trang trí của nhà hàng này chỉ ở mức tạm ổn, nhưng không ngờ rượu lại ngon thế này."
"Chị Tuyết Đông, sao chị biết nhà hàng này vậy?"
Du Tuyết Đồng có quen vài người trong số họ từ trước, cũng không câu nệ gì nên trả lời ngay: "Lần trước tôi đi cùng Triệu Tế Vũ."
Ngụy Kỳ nhíu mày, định nói vài câu trêu ghẹo nhưng nhớ tới xu hướng tính dục của Triệu Tế Vũ nên đành phải ngậm miệng lại, đổi chủ đề sang nói về căn nhà mới đang sửa chữa của Du Tuyết Đồng.
Tối nay Triệu Tế Vũ không muốn nói chuyện, hắn chỉ chăm chăm nốc rượu, cả bữa ăn chỉ có mỗi Hoàng Tuế Hủ lảm nhảm cười đùa suốt buổi. Đường Gia Dật cũng thấy tâm trạng của hắn không tốt. Sau bữa ăn, mọi người giải tán, không đi tăng hai, Du Tuyết Đồng gọi tài xế ở nhà đến đón, Hoàng Tuế Hủ gọi tài xế cho Triệu Tế Vũ.
Triệu Tế Vũ uống rất nhiều rượu, khi tới gần có thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc nhưng hắn vẫn còn khá tỉnh táo, hắn vừa dựa vào bên cửa xe, vừa cầm điều thuốc. Hoàng Tuế Hủ đưa xe cho Ôn Lâm lái về, khi trở lại thì thấy hắn đang nhìn chằm chằm phía bên kia đường.
Nhìn theo tầm mắt của hắn, cậu ta thấy cửa sổ đang sáng đèn của cửa hàng tiện lợi, Hoàng Tuế Hủ hỏi hắn: "Khát à?"
Triệu Tế Vũ chớp chớp mí mắt, hắn khẽ lắc đầu, tiếp tục hút thuốc, ánh mắt u ám.
Tài xế nhanh chóng đến nơi, Triệu Tế Vũ ngồi ở ghế sau, được một lát thì hắn thấy nhàm chán, bèn yêu cầu tài xế mở mui mềm. Gió mang theo hơi nóng phả thẳng vào mặt hắn, hắn tựa đầu vào ghế nhìn bầu trời đêm, chẳng mấy chốc đã nhắm mắt lại.
Hoàng Tuế Hủ ngồi ở ghế phó lái, thông qua gương chiếu hậu cậu ta có nhìn hắn vài lần. Hoàng Tuế Hủ cảm thấy hắn có cái gì khác khác so với mấy lần gặp gần đây, nhưng cậu ta không chắc việc này có liên quan đến chuyện Triệu Hâm Hồng thúc giục hắn có bạn gái hay không.
Đối với xu hướng tính dục của Triệu Tế Vũ, bạn bè thân thiết đều hỗ trợ hết mình, nhưng cũng không ai thực sự hiểu rõ áp lực mà hắn đang chịu, nhất là hoàn cảnh gia đình của hắn phức tạp hơn nhiều so với họ.
Không tính tới người mẹ nổi tiếng nghiêm khắc với hắn từ nhỏ, chỉ riêng chuyện cha hắn vứt bỏ vợ mình mà ngoại tình có con riêng là đã đủ rắc rối rồi. Mẹ hắn ly hôn khi biết cha hắn có con riêng, bà dứt khoát bỏ sang Hồng Kông, để lại mình hắn đối mặt với mớ hỗn độn.
Hoàng Tuế Hủ nhớ rất rõ, khi bọn họ mới học lớp 10, đột nhiên trong nhà Triệu Tế Vũ lòi ra đứa em trai với bà mẹ kế, điểm số của hắn tuột dốc không phanh, hắn nghỉ học mấy tháng, đánh nhau, đi bar, hút thuốc, rượu bia không thiếu món nào, bay nhảy suốt đêm, cuối cùng bị ông nội mình - Triệu Hâm Hồng tóm cổ đưa về.
Ký ức quá khứ ùa về. Hoàng Tuế Hủ châm một điếu thuốc, nhìn bóng cây rậm rạp trên đường, phì phèo mấy đợt khói thuốc.
Lúc đến dưới tầng nhà Triệu Tế Vũ, Hoàng Tuế Hủ muốn đỡ hắn lên nhà, nhưng hắn phất phất tay, tự đi vào thang máy.
Hắn ngả người dựa vào thành kim loại lạnh lẽo cứng ngắt trong thang máy, ánh mắt mơ màng nhìn bảng điều khiển thang máy đang nhảy số. Lên tới nơi, hắn không vào phòng mà nằm vật luôn trên ghế sofa.
Phòng khách rộng 80 mét vuông chỉ có TV màn hình LCD lớn và một bộ ghế sofa, sàn nhà trống trơn phản chiếu ánh trăng bên ngoài cửa kính trong suốt lắp từ trần nhà xuống sàn. Hắn kéo gối qua, thay đổi tư thế thoải mái để ngủ. 10 phút sau, hắn bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Hắn nheo mắt nhìn tên hiển thị trên màn hình rồi giơ tay cúp điện thoại. Vừa ném điện thoại lên bàn trà thì chuông lại reo, hắn lấy gối trùm kín đầu, quay mặt vào lưng ghế sofa nhưng đối phương rất cố chấp, tiếp tục gọi điện.
Triệu Tế Vũ ném chiếc gối đập vào bức tường đối diện, lấy tay vuốt mặt rồi cầm điện thoại lên nghe máy.
"Tế Vũ, cậu có ở nhà không?"
Giọng nói của người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại nghe cũng không còn trẻ, giọng điệu bình tĩnh từ tốn. Triệu Tế Vũ dựa lưng vào ghế sofa, vừa nãy ném gối đi đã dùng hết sức lực, hắn nuốt khan cổ họng khô khốc: "Ừm, có chuyện gì?"
"Tôi có chọn thông tin của hai trường đại học cho cậu, gửi qua email rồi, khi nào rảnh thì nhớ đọc đó."
"Biết rồi."
"Vậy được rồi, nhớ đi ngủ sớm."
Người phụ nữ nói xong thì cúp điện thoại. Triệu Tế Vũ nghe âm thanh tút tút ngắn ngủi phát ra trong điện thoại, một lúc lâu sau hắn mới bỏ tay xuống. Hắn đi đến tủ lạnh trong nhà bếp lấy một lon bia đen, vừa uống vừa mở WeChat. Hắn tìm tên người có biểu tượng hình mặt trời trong tin nhắn, thêm ngôi sao vào danh thiếp của người nọ, rồi mở vòng bạn bè lên.
Tất nhiên là vòng bạn bè vẫn trống. Không biết là do Thân Nhiên không đăng bài hay là do đã chọn chế độ giới hạn chỉ có bạn bè mới xem được.
Hắn mở khung chat ra, nhập một dòng tin nhắn rồi gửi đi.
【Cậu đến Tây An chơi mấy ngày?】
"Đúng vậy", Hứa Điềm thấy Triệu Tế Vũ phản ứng như vậy thì hỏi, "Cậu ấy không nói với cậu à? Cậu ấy có đăng trên vòng bạn bè ấy."
Lần trước khi Triệu Tế Vũ đến, Hứa Điềm đã đoán được mối quan hệ giữa hắn và Thân Nhiên, nhưng ngại thái độ của Thân Nhiên, Hứa Điềm lúc đó cũng không tiện nhiều lời. Bây giờ cô thấy phản ứng của Triệu Tế Vũ, xem ra là yêu đơn phương rồi.
Người đẹp luôn có nhiều ưu thế hơn, điển hình là dễ làm người khác mềm lòng. Dù Triệu Tế Vũ không nói gì nhưng Hứa Điềm cũng tự bổ não ra được kịch bản phim tám giờ* về tình đơn phương máu chó giữa hắn và Thân Nhiên, khó khăn trắc trở trùng trùng, Thân Nhiên thì chặn hắn khỏi vòng bạn bè.
* Khung 8h tối là khung giờ vàng chiếu phim tại Trung Quốc, các bộ phim với kịch bản gay cấn, chất lượng sẽ thường được chiếu ở khung giờ này.
"À thì", Hứa Điềm đang cố lựa lời nói, nhưng cô chưa kịp nói thì Triệu Tế Vũ đã ngắt lời.
"Tôi không có WeChat của cậu ấy, cô có thể cho tôi xem vòng bạn bè của cậu ấy một chút không?"
Hứa Điềm không ngờ hắn sẽ nói vậy nhưng cô cũng lập tức mở khóa điện thoại đưa cho hắn xem. Lúc này, phía sau hắn có vài vị khách vào mua hàng nên Đường Vĩ và Hứa Điềm đổi chỗ cho nhau.
Triệu Tế Vũ xem chín tấm ảnh đăng trên vòng bạn bè của cậu, từ sân bay Cao Khi đến sân bay Hàm Dương đến bốn phố đông, tây, nam, bắc của Tây An, mặc dù chỉ có chín bức ảnh, nhưng Thân Nhiên chụp rất tinh tế, mỗi bức đều thể hiện rõ phong cảnh đẹp đẽ mà cậu tham quan ngày hôm nay.
Triệu Tế Vũ trả điện thoại di động cho Hứa Điềm rồi nói cảm ơn cô, sau đó hắn đẩy cửa đi ra ngoài, không nói gì thêm.
Hứa Điềm nhìn bóng lưng của hắn thì không khỏi lắc đầu: "Khổ thân, lại có thêm một chuyện tình BE vì thích trai thẳng rồi."
Triệu Tế Vũ đi vào phòng đặt riêng của nhà hàng Nhật Bản, chào hỏi Hoàng Tuế Hủ và bạn gái Ôn Lâm của cậu ta, rồi ngồi xuống cạnh Du Tuyết Đồng.
Hoàng Tuế Hủ nhìn chai nước điện giải hắn đặt trên bàn rồi hỏi: "Đừng có nói là cậu đi ăn không uống rượu mà uống cái này nhá?"
Triệu Tế Vũ mở nắp chai, hóp một ngụm, rồi đặt lên bàn, nói: "Tôi cũng chưa nói là sẽ không uống rượu, mấy người khác đâu? Chưa đến à?"
"Ngụy Kỳ sắp đến rồi, Kiều Húc thì đi xem buổi đấu giá với cha ở Thâm Quyến, Gia Dật đi đón Huệ Huệ." Hoàng Tuế Hủ nói.
Triệu Tế Vũ gật đầu, hắn cởi cúc áo sơ mi ra, xắn tay áo lên cẳng tay. Du Tuyết Đồng đang xem thực đơn, cô lật đến một trang thì đưa sang cho hắn xem: "Gọi lại món đi, lần trước cậu nói món này rất ngon."
Triệu Tế Vũ liếc nhìn cánh gà nướng mật ong, rồi lạnh lùng nói: "Hôm nay tôi không muốn ăn, đổi sang món khác đi."
Du Tuyết Đồng liếc mắt nhìn hắn, cô lấy lại thực đơn rồi tiếp tục lật xem, bạn gái của Hoàng Tuế Hủ cũng xem thực đơn, trong lúc hai người đang gọi món, Hoàng Tuế Hủ gõ nhẹ bàn phía Triệu Tế Vũ: "Ra ngoài hút thuốc không?"
Triệu Tế Vũ đứng trước cửa sổ khu vực hút thuốc, hắn lấy một điếu thuốc vân vê trên tay nhưng không châm lửa.
Hoàng Tuế Hủ tự châm thuốc, rít hai hơi, cậu ta quay lưng dựa vào bậu cửa sổ, nhìn sang hắn ở bên cạnh.
Triệu Tế Vũ vốn đã quen với đủ thể loại ánh mắt người khác nhìn mình nhưng bị Hoàng Tuế Hủ nhìn chằm chằm vậy cũng không thể phớt lờ được, hắn liếc nhìn Hoàng Tuế Hủ rồi nói: "Có chuyện gì thì nói đi."
Hoàng Tuế Hủ buồn cười, hỏi: "Lại có ai gây sự với cậu à, sao tâm trạng tệ vậy?"
Triệu Tế Vũ duỗi tay chống lên khung cửa sổ, hắn nhìn chằm chằm vào đám cỏ đung đưa theo gió trên gác xếp ở phía đối diện, nói: "Không ai gây sự với tôi cả."
Hoàng Tuế Hủ hút được nửa điếu thuốc thì lại hỏi: "Hòa thuận với Tuyết Đồng có khó lắm không?"
Hắn không trả lời, Hoàng Tuế Hủ thấy vậy thì tự trả lời: "Bậy rồi, cô ta và cậu chỉ là giả vờ, hai người cũng không cần phải thân mật gì cả."
Đối diện với ánh mắt đầy uy hiếp của hắn, Hoàng Tuế Hủ cười cười búng tàn thuốc, cậu ta không đi tìm đường chết nữa: "Không chọc cậu nữa, không nói bây giờ thì thôi, khi nào cậu muốn nói thì nói, tôi luôn sẵn sàng nghe."
Triệu Tế Vũ lại nhìn đám cỏ ven đường, hắn cau mày suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra.
Thực ra, Thân Nhiên không cần phải thông báo cụ thể cho hắn biết là cậu sẽ đi du lịch. Còn về chuyện vòng bạn bè, Thân Nhiên cũng không biết hắn gửi lời mời kết bạn cho cậu, cậu chỉ đăng bài trong một nhóm bạn bè, giới hạn những người không quen biết thì không xem được.
Sau khi đứng cùng hắn một lúc, Hoàng Tuế Hủ nhận được điện thoại của Ôn Lâm, nói Ngụy Kỳ và Đường Gia Dật đã đến. Triệu Tế Vũ ném điếu thuốc chưa hút vào thùng rác, một mình đi vệ sinh rồi mới trở về phòng ăn.
Bầu không khí sôi nổi hơn rất nhiều khi Ngụy Kỳ đến, khi hắn bước vào, 3 cô gái đang trò chuyện cười đùa, vài món tươi sống đã được dọn lên bàn.
Bữa tiệc hôm nay là để chào đón Du Tuyết Đồng, Ngụy Kỳ nhấp một ngụm rượu sake, ngạc nhiên nói: "Không gian trang trí của nhà hàng này chỉ ở mức tạm ổn, nhưng không ngờ rượu lại ngon thế này."
"Chị Tuyết Đông, sao chị biết nhà hàng này vậy?"
Du Tuyết Đồng có quen vài người trong số họ từ trước, cũng không câu nệ gì nên trả lời ngay: "Lần trước tôi đi cùng Triệu Tế Vũ."
Ngụy Kỳ nhíu mày, định nói vài câu trêu ghẹo nhưng nhớ tới xu hướng tính dục của Triệu Tế Vũ nên đành phải ngậm miệng lại, đổi chủ đề sang nói về căn nhà mới đang sửa chữa của Du Tuyết Đồng.
Tối nay Triệu Tế Vũ không muốn nói chuyện, hắn chỉ chăm chăm nốc rượu, cả bữa ăn chỉ có mỗi Hoàng Tuế Hủ lảm nhảm cười đùa suốt buổi. Đường Gia Dật cũng thấy tâm trạng của hắn không tốt. Sau bữa ăn, mọi người giải tán, không đi tăng hai, Du Tuyết Đồng gọi tài xế ở nhà đến đón, Hoàng Tuế Hủ gọi tài xế cho Triệu Tế Vũ.
Triệu Tế Vũ uống rất nhiều rượu, khi tới gần có thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc nhưng hắn vẫn còn khá tỉnh táo, hắn vừa dựa vào bên cửa xe, vừa cầm điều thuốc. Hoàng Tuế Hủ đưa xe cho Ôn Lâm lái về, khi trở lại thì thấy hắn đang nhìn chằm chằm phía bên kia đường.
Nhìn theo tầm mắt của hắn, cậu ta thấy cửa sổ đang sáng đèn của cửa hàng tiện lợi, Hoàng Tuế Hủ hỏi hắn: "Khát à?"
Triệu Tế Vũ chớp chớp mí mắt, hắn khẽ lắc đầu, tiếp tục hút thuốc, ánh mắt u ám.
Tài xế nhanh chóng đến nơi, Triệu Tế Vũ ngồi ở ghế sau, được một lát thì hắn thấy nhàm chán, bèn yêu cầu tài xế mở mui mềm. Gió mang theo hơi nóng phả thẳng vào mặt hắn, hắn tựa đầu vào ghế nhìn bầu trời đêm, chẳng mấy chốc đã nhắm mắt lại.
Hoàng Tuế Hủ ngồi ở ghế phó lái, thông qua gương chiếu hậu cậu ta có nhìn hắn vài lần. Hoàng Tuế Hủ cảm thấy hắn có cái gì khác khác so với mấy lần gặp gần đây, nhưng cậu ta không chắc việc này có liên quan đến chuyện Triệu Hâm Hồng thúc giục hắn có bạn gái hay không.
Đối với xu hướng tính dục của Triệu Tế Vũ, bạn bè thân thiết đều hỗ trợ hết mình, nhưng cũng không ai thực sự hiểu rõ áp lực mà hắn đang chịu, nhất là hoàn cảnh gia đình của hắn phức tạp hơn nhiều so với họ.
Không tính tới người mẹ nổi tiếng nghiêm khắc với hắn từ nhỏ, chỉ riêng chuyện cha hắn vứt bỏ vợ mình mà ngoại tình có con riêng là đã đủ rắc rối rồi. Mẹ hắn ly hôn khi biết cha hắn có con riêng, bà dứt khoát bỏ sang Hồng Kông, để lại mình hắn đối mặt với mớ hỗn độn.
Hoàng Tuế Hủ nhớ rất rõ, khi bọn họ mới học lớp 10, đột nhiên trong nhà Triệu Tế Vũ lòi ra đứa em trai với bà mẹ kế, điểm số của hắn tuột dốc không phanh, hắn nghỉ học mấy tháng, đánh nhau, đi bar, hút thuốc, rượu bia không thiếu món nào, bay nhảy suốt đêm, cuối cùng bị ông nội mình - Triệu Hâm Hồng tóm cổ đưa về.
Ký ức quá khứ ùa về. Hoàng Tuế Hủ châm một điếu thuốc, nhìn bóng cây rậm rạp trên đường, phì phèo mấy đợt khói thuốc.
Lúc đến dưới tầng nhà Triệu Tế Vũ, Hoàng Tuế Hủ muốn đỡ hắn lên nhà, nhưng hắn phất phất tay, tự đi vào thang máy.
Hắn ngả người dựa vào thành kim loại lạnh lẽo cứng ngắt trong thang máy, ánh mắt mơ màng nhìn bảng điều khiển thang máy đang nhảy số. Lên tới nơi, hắn không vào phòng mà nằm vật luôn trên ghế sofa.
Phòng khách rộng 80 mét vuông chỉ có TV màn hình LCD lớn và một bộ ghế sofa, sàn nhà trống trơn phản chiếu ánh trăng bên ngoài cửa kính trong suốt lắp từ trần nhà xuống sàn. Hắn kéo gối qua, thay đổi tư thế thoải mái để ngủ. 10 phút sau, hắn bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Hắn nheo mắt nhìn tên hiển thị trên màn hình rồi giơ tay cúp điện thoại. Vừa ném điện thoại lên bàn trà thì chuông lại reo, hắn lấy gối trùm kín đầu, quay mặt vào lưng ghế sofa nhưng đối phương rất cố chấp, tiếp tục gọi điện.
Triệu Tế Vũ ném chiếc gối đập vào bức tường đối diện, lấy tay vuốt mặt rồi cầm điện thoại lên nghe máy.
"Tế Vũ, cậu có ở nhà không?"
Giọng nói của người phụ nữ ở đầu bên kia điện thoại nghe cũng không còn trẻ, giọng điệu bình tĩnh từ tốn. Triệu Tế Vũ dựa lưng vào ghế sofa, vừa nãy ném gối đi đã dùng hết sức lực, hắn nuốt khan cổ họng khô khốc: "Ừm, có chuyện gì?"
"Tôi có chọn thông tin của hai trường đại học cho cậu, gửi qua email rồi, khi nào rảnh thì nhớ đọc đó."
"Biết rồi."
"Vậy được rồi, nhớ đi ngủ sớm."
Người phụ nữ nói xong thì cúp điện thoại. Triệu Tế Vũ nghe âm thanh tút tút ngắn ngủi phát ra trong điện thoại, một lúc lâu sau hắn mới bỏ tay xuống. Hắn đi đến tủ lạnh trong nhà bếp lấy một lon bia đen, vừa uống vừa mở WeChat. Hắn tìm tên người có biểu tượng hình mặt trời trong tin nhắn, thêm ngôi sao vào danh thiếp của người nọ, rồi mở vòng bạn bè lên.
Tất nhiên là vòng bạn bè vẫn trống. Không biết là do Thân Nhiên không đăng bài hay là do đã chọn chế độ giới hạn chỉ có bạn bè mới xem được.
Hắn mở khung chat ra, nhập một dòng tin nhắn rồi gửi đi.
【Cậu đến Tây An chơi mấy ngày?】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.