Chương 28: Anh có phải đồng tính luyến ái không?
Phấn Hòa
12/08/2021
Từ ipad truyền ra tiếng rên rỉ khẽ khàng, râm ran giống như cẳng chân bị con kiến nhỏ bò lên. Cơ thể diễn viên nữ phim khiêu dâm đầy đặn như một quả lựu khổng lồ, bị diễn viên nam đè lên mặt thảm lông dê trắng trêu chọc.
Kha Ninh mặt không đổi sắc xem nhưng tâm lý lại sắp nôn mửa.
Cả một tháng nay cậu xem AV còn nhiều hơn tổng số lần cậu xem trong hai mươi năm qua, gần như xem đủ các loại tư thế, các kiểu làm tình. Thật ra cương thì vẫn cương được nhưng không còn kích động như ban đầu nữa.
“Tôi vào phòng vệ sinh một lát.” Tần Kiêu xoay người xuống giường, tiện thể mang theo cả hộp thuốc lá và bật lửa để ở đầu giường.
Kha Ninh lẳng lặng nằm ngửa trên chiếc giường lớn, hai mắt thất vọng nhìn chằm chằm lên trần nhà. Cậu nghe thấy tiếng động trong phòng tắm vang lên, vì vậy nghiêng đầu qua nhìn cánh cửa kính mờ, đường nét dáng người cao lớn của Tần Kiêu lúc ẩn lúc hiện.
Bàn tay thò vào trong quần, cậu tưởng tượng người kia đang nằm bên cạnh mình, hắn lật người cậu lại, hôn cậu, dâm loạn chịch cậu, khiến cậu mồ hôi đầm đìa giống hắn.
“A, ha…”
Tiếng hai người cùng thở dốc bị cánh cửa phòng vệ sinh ngăn cách thành hai khu vực trong và ngoài.
Một cách chậm rãi, Kha Ninh bắn, cổ tay tê rần, trút hết nỗi lòng ra khiến cậu cạn kiệt sức lực, vô cùng mệt mỏi. Cậu nhắm mắt lại chợp mắt trên giường, trong tay còn cầm cục giấy vo tròn, trên mặt khăn giấy còn vương chất dịch màu trắng đục.
Cứ uống rược độc giải khát(*) qua ngày như vậy, rốt cuộc đến khi nào mới có thể kết thúc đây?
(*) Ví với việc chỉ giải quyết khó khăn trước mắt mà không tính đến hậu quả mai sau.
Cậu nghiêng đầu, lặng lẽ vùi mặt vào gối của Tần Kiêu ngủ, hít sâu một hơi thật mạnh giống như kẻ nghiện, biểu cảm tỏ ra thỏa mãn say mèm.
Mùi hương của Tần Kiêu khiến cậu yên tâm, chỉ có như vậy cậu mới có thể kiềm chế được dục vọng càng ngày càng nguy hiểm của mình.
Tần Kiêu tiện thể tắm rửa sạch sẽ trong phòng tắm luôn, lúc hắn ra ngoài, Kha Ninh đã thu dọn bản thân mình gọn gàng.
“Chúng ta tiếp tục nhé?”
“Vâng.”
Cảnh phim lại tiếp tục chạy, điều hòa trong phòng rất mát mẻ, Tần Kiêu đang xem, đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó âm ấm nhích sát lại gần mình.
Kha Ninh rất tự nhiên co người lại thành một cục, dựa đầu lên vai hắn. Tóc của nhóc con này rất mềm, giống như những sợi lông mảnh mềm mại cọ vào bên gáy hắn, khiến hắn thấy ngưa ngứa.
Nhưng hắn không đẩy cậu ra, cảm thấy mức độ tiếp xúc thế này cũng không sao cả.
Diễn viên nam trong phim rất dịu dàng, ngón tay anh ta vuốt ve tai diễn viên nữ, đầu tiên là phần lồi lên tinh tế sau tai, sau đó là vành tai mỏng có đeo hoa tai.
Kha Ninh nhìn chằm chằm cảnh tượng ấy không chớp mắt, xem đến mê mẩn, không kìm lòng được cũng bắt chước theo diễn viên nam, vươn tay vòng qua sau bả vai Tần Kiêu, chạm vào tai hắn.
Lòng bàn tay cậu chầm chậm xoa nhẹ lên xương tai Tần Kiêu, cảm thấy người đàn ông này ngày càng nóng bỏng.
Rõ ràng chỉ là một động tác mô phỏng thôi nhưng lại bị Kha Ninh thực hiện rất không đơn thuần, thậm chí còn toát ra vài tình cảm, thế nhưng Tần Kiêu cũng không tránh né.
Dường như nhận được sự đồng ý ngầm, tay Kha Ninh không khỏi dùng sức mạnh hơn, cậu xoa nắn, đột nhiên hỏi Tần Kiêu: “Anh như thế phải không?”
“Sao?” Tần Kiêu nắm lấy tay cậu.
Không đợi cậu trả lời, Tần Kiêu cụp mắt xuống, giơ bàn tay hắn đang nắm lên trước mũi mình, hung hăng hít một hơi mùi hương trong lòng bàn tay Kha Ninh, có mùi tanh tanh của tinh dịch.
————-Nhưng nữ chính trong phim không làm động tác này.
Kha Ninh run rẩy nói: “Đồng tính luyến ái.”
Cậu suy nghĩ rồi bổ sung thêm một câu: “Giống như em.”
Tần Kiêu im lặng rất lâu, chỉ lạnh nhạt nói: “Tôi không giao du với bạn trai.”
Câu nói này hiểu theo cách nào cũng được, có thể hiểu là “đúng vậy” nhưng hắn không có bạn trai, cũng có thể vì muốn giải thích “không phải” cho nên mới không giao du với bạn trai.
Chưa kịp để Kha Ninh nghiên cứu kỹ, Tần Kiêu nhanh chóng đáp lại một câu: “Có lẽ không phải đâu.”
Kha Ninh đã chuẩn bị sẵn tinh thần trước câu trả lời này. Bởi vì trước đây Tần Kiêu từng nói mình có bạn gái, nhưng cậu vẫn không nhịn được hỏi thành lời, vì thế bây giờ nhận được đáp án lại khiến đôi bên cùng lúng túng xấu hổ.
———-Tần Kiêu không phải đồng tính, hiểu theo cách khác, Tần Kiêu vẫn luôn chỉ thích phụ nữ mà thôi.
Trái tim thít chặt lại đau đớn, Kha Ninh lặng lẽ dùng răng nhọn cắn đầu lưỡi, cắn rất tàn nhẫn. Vết thương này giống như bị kim đâm sắc bén, lập tức lấn át sự xót xa trong lòng.
Trên cơ thể có sự tổn thương nặng nề nhất thì sẽ không còn quan tâm đến những nỗi đau nhẹ hơn, trong miệng lan ra mùi máu tanh nhàn nhạt. Cậu bằng lòng chịu nỗi đau thể xác chứ không muốn đau trong lòng.
Trên phim hai diễn viên vẫn đang triền miên, Kha Ninh cũng không muốn xem tiếp nữa. Cậu quay đầu nhìn Tần Kiêu, Tần Kiêu lại né tránh ánh mắt của cậu.
“Hôm nay đến đây thôi.” Tần Kiêu tắt video nói với cậu: “Cậu về sớm nghỉ ngơi chút đi.”
Kha Ninh ngồi im không nhúc nhích.
Ánh mắt cậu lướt qua màn hình tối đen rồi đến gương mặt Tần Kiêu, một lúc lâu sau mới hỏi: “Anh không phải đồng tính luyến ái nhưng có thể thích một người đàn ông không?”
Trong phòng lại yên tĩnh.
Lồng ngực nín thở một lát, Tần Kiêu chỉ trả lời cậu ba chữ: “Không biết nữa.”
Kha Ninh nghĩ thầm may quá, ít nhất không phải một đáp án hoàn toàn phủ định, ít nhiều gì cũng hé ra chút hi vọng tương lai.
Bầu không khí có phần giằng co, ai cũng không lên tiếng. Tần Kiêu duỗi tay ra đầu giường lấy hộp thuốc lá, vừa mở ra thì không còn điếu nào nữa.
Hắn buồn bực ném hộp thuốc lá rỗng vào thùng rác, sau một hồi đình trệ rất lâu, bỗng nhiên hắn xoay người kéo Kha Ninh vào lồng ngực, đè cậu xuống mặt giường mềm mại.
Hành động này chỉ phát sinh trong vài giây ngắn ngủi, trước mắt Kha Ninh quay cuồng trời đất, đợi đến khi trở nên bất động, cậu không còn giãy giụa nữa.
Thật ra cậu cũng chẳng muốn giãy giụa.
Tần Kiêu giam cậu dưới thân hắn, bóng tối u ám bao trùm lên cơ thể gầy yếu của cậu.
“Tôi không chắc lắm mình có phải đồng tính hay không, bởi vì tôi chưa từng thích đàn ông.” Giọng Tần Kiêu trầm thấp hơi khàn, “Thế nhưng hình như cả đàn ông lẫn phụ nữ… tôi đều chưa từng thích.”
Trái tim Kha Ninh nhảy lên cuống họng trong nháy mắt, cậu không hiểu lắm tại sao Tần Kiêu lại làm vậy, câu hắn nói có ý gì thế?
Nhưng Tần Kiêu tự biết, có vẻ như hắn đã mất kiểm soát, cho dù đã cố khiến đầu óc nguội lạnh nhưng nó vẫn xốn xang như cũ. Vì thế cơ thể thành thật hơn đại não, nhanh chóng hành động trước.
Còn những câu nói kia cũng là những lời hắn nói mà không kịp suy nghĩ.
“Nhưng…” Kha Ninh lắp bắp: “Nhưng, nhưng chẳng phải anh từng có bạn gái sao?”
“Vì thế cô ấy đá tôi, nói tôi không đủ yêu cô ấy.”
“…”
Tần Kiêu nói sát bên tai Kha Ninh, hắn tưởng rằng bản thân có thể duy trì được thái độ chuyên nghiệp của một điều phối viên cảnh nóng. Thế nhưng đến gần rồi mới phát hiện hoàn toàn không thể nào tiếp tục như vậy được, nhịp tim hắn đập rộn lên quấy nhiễu không chịu nổi.
Hắn cụp mắt nhìn xuống miệng Kha Ninh, bờ môi hắn không nhịn được nhích sát tới vành tai cậu gần trong gang tấc. Nhưng người trong ngực hắn cứ một mực muốn tránh, lần này lại khơi dậy dục vọng chiếm hữu của hắn, tựa như truy kích như xa như gần. Hắn dùng răng nhọn nhẹ nhàng cắn lấy vành tai mong mỏng của chàng trai.
“A.” Kha Ninh vô thức hừ nhẹ một tiếng, gò má ửng hồng nóng rực.
Vành tai bị cắn ngưa ngứa, hơi thở của người đàn ông cứ phả lên tai cũng ngứa, trái tim càng ngứa hơn, lục phủ ngũ tạng cũng ngứa ngáy đến khó chịu.
Tần Kiêu cắn trong chốc lát mới nhả răng ra, gương mặt vẫn gần sát như thế. Hắn nhìn vành tai nhỏ bị cắn vừa nóng vừa hồng, bên trên còn dính chút nước bọt.
Hắn thì thầm nói: “Đừng bao giờ xỏ lỗ tai.”
Cơ thể Kha Ninh mềm nhũn, cậu vô thức vùi đầu vào lồng ngực hắn, rụt rè gật đầu.
Ánh đèn chiếu rọi rất đúng chỗ, hai đôi mắt lẳng lặng đối diện nhau, còn đang trao đổi chút cảm xúc phức tạp trong mắt nhau. Dường như hai người bọn họ đều hiểu nhưng lại không muốn mở miệng phá vỡ giây phút cân bằng trong chớp mắt này.
Khoảng cách rất gần, hơi thở phả lên chóp mũi đối phương, mơ mơ màng màng. Tần Kiêu đã đánh mất sự trói buộc của bản thân, chậm rãi cúi đầu.
Môi hắn rất gần môi Kha Ninh, càng ngày càng gần…
“Kính coong——” Âm thanh đột ngột bỗng nhiên đâm thủng bầu không khí đang ám muội đến đỉnh điểm.
Kha Ninh mặt không đổi sắc xem nhưng tâm lý lại sắp nôn mửa.
Cả một tháng nay cậu xem AV còn nhiều hơn tổng số lần cậu xem trong hai mươi năm qua, gần như xem đủ các loại tư thế, các kiểu làm tình. Thật ra cương thì vẫn cương được nhưng không còn kích động như ban đầu nữa.
“Tôi vào phòng vệ sinh một lát.” Tần Kiêu xoay người xuống giường, tiện thể mang theo cả hộp thuốc lá và bật lửa để ở đầu giường.
Kha Ninh lẳng lặng nằm ngửa trên chiếc giường lớn, hai mắt thất vọng nhìn chằm chằm lên trần nhà. Cậu nghe thấy tiếng động trong phòng tắm vang lên, vì vậy nghiêng đầu qua nhìn cánh cửa kính mờ, đường nét dáng người cao lớn của Tần Kiêu lúc ẩn lúc hiện.
Bàn tay thò vào trong quần, cậu tưởng tượng người kia đang nằm bên cạnh mình, hắn lật người cậu lại, hôn cậu, dâm loạn chịch cậu, khiến cậu mồ hôi đầm đìa giống hắn.
“A, ha…”
Tiếng hai người cùng thở dốc bị cánh cửa phòng vệ sinh ngăn cách thành hai khu vực trong và ngoài.
Một cách chậm rãi, Kha Ninh bắn, cổ tay tê rần, trút hết nỗi lòng ra khiến cậu cạn kiệt sức lực, vô cùng mệt mỏi. Cậu nhắm mắt lại chợp mắt trên giường, trong tay còn cầm cục giấy vo tròn, trên mặt khăn giấy còn vương chất dịch màu trắng đục.
Cứ uống rược độc giải khát(*) qua ngày như vậy, rốt cuộc đến khi nào mới có thể kết thúc đây?
(*) Ví với việc chỉ giải quyết khó khăn trước mắt mà không tính đến hậu quả mai sau.
Cậu nghiêng đầu, lặng lẽ vùi mặt vào gối của Tần Kiêu ngủ, hít sâu một hơi thật mạnh giống như kẻ nghiện, biểu cảm tỏ ra thỏa mãn say mèm.
Mùi hương của Tần Kiêu khiến cậu yên tâm, chỉ có như vậy cậu mới có thể kiềm chế được dục vọng càng ngày càng nguy hiểm của mình.
Tần Kiêu tiện thể tắm rửa sạch sẽ trong phòng tắm luôn, lúc hắn ra ngoài, Kha Ninh đã thu dọn bản thân mình gọn gàng.
“Chúng ta tiếp tục nhé?”
“Vâng.”
Cảnh phim lại tiếp tục chạy, điều hòa trong phòng rất mát mẻ, Tần Kiêu đang xem, đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó âm ấm nhích sát lại gần mình.
Kha Ninh rất tự nhiên co người lại thành một cục, dựa đầu lên vai hắn. Tóc của nhóc con này rất mềm, giống như những sợi lông mảnh mềm mại cọ vào bên gáy hắn, khiến hắn thấy ngưa ngứa.
Nhưng hắn không đẩy cậu ra, cảm thấy mức độ tiếp xúc thế này cũng không sao cả.
Diễn viên nam trong phim rất dịu dàng, ngón tay anh ta vuốt ve tai diễn viên nữ, đầu tiên là phần lồi lên tinh tế sau tai, sau đó là vành tai mỏng có đeo hoa tai.
Kha Ninh nhìn chằm chằm cảnh tượng ấy không chớp mắt, xem đến mê mẩn, không kìm lòng được cũng bắt chước theo diễn viên nam, vươn tay vòng qua sau bả vai Tần Kiêu, chạm vào tai hắn.
Lòng bàn tay cậu chầm chậm xoa nhẹ lên xương tai Tần Kiêu, cảm thấy người đàn ông này ngày càng nóng bỏng.
Rõ ràng chỉ là một động tác mô phỏng thôi nhưng lại bị Kha Ninh thực hiện rất không đơn thuần, thậm chí còn toát ra vài tình cảm, thế nhưng Tần Kiêu cũng không tránh né.
Dường như nhận được sự đồng ý ngầm, tay Kha Ninh không khỏi dùng sức mạnh hơn, cậu xoa nắn, đột nhiên hỏi Tần Kiêu: “Anh như thế phải không?”
“Sao?” Tần Kiêu nắm lấy tay cậu.
Không đợi cậu trả lời, Tần Kiêu cụp mắt xuống, giơ bàn tay hắn đang nắm lên trước mũi mình, hung hăng hít một hơi mùi hương trong lòng bàn tay Kha Ninh, có mùi tanh tanh của tinh dịch.
————-Nhưng nữ chính trong phim không làm động tác này.
Kha Ninh run rẩy nói: “Đồng tính luyến ái.”
Cậu suy nghĩ rồi bổ sung thêm một câu: “Giống như em.”
Tần Kiêu im lặng rất lâu, chỉ lạnh nhạt nói: “Tôi không giao du với bạn trai.”
Câu nói này hiểu theo cách nào cũng được, có thể hiểu là “đúng vậy” nhưng hắn không có bạn trai, cũng có thể vì muốn giải thích “không phải” cho nên mới không giao du với bạn trai.
Chưa kịp để Kha Ninh nghiên cứu kỹ, Tần Kiêu nhanh chóng đáp lại một câu: “Có lẽ không phải đâu.”
Kha Ninh đã chuẩn bị sẵn tinh thần trước câu trả lời này. Bởi vì trước đây Tần Kiêu từng nói mình có bạn gái, nhưng cậu vẫn không nhịn được hỏi thành lời, vì thế bây giờ nhận được đáp án lại khiến đôi bên cùng lúng túng xấu hổ.
———-Tần Kiêu không phải đồng tính, hiểu theo cách khác, Tần Kiêu vẫn luôn chỉ thích phụ nữ mà thôi.
Trái tim thít chặt lại đau đớn, Kha Ninh lặng lẽ dùng răng nhọn cắn đầu lưỡi, cắn rất tàn nhẫn. Vết thương này giống như bị kim đâm sắc bén, lập tức lấn át sự xót xa trong lòng.
Trên cơ thể có sự tổn thương nặng nề nhất thì sẽ không còn quan tâm đến những nỗi đau nhẹ hơn, trong miệng lan ra mùi máu tanh nhàn nhạt. Cậu bằng lòng chịu nỗi đau thể xác chứ không muốn đau trong lòng.
Trên phim hai diễn viên vẫn đang triền miên, Kha Ninh cũng không muốn xem tiếp nữa. Cậu quay đầu nhìn Tần Kiêu, Tần Kiêu lại né tránh ánh mắt của cậu.
“Hôm nay đến đây thôi.” Tần Kiêu tắt video nói với cậu: “Cậu về sớm nghỉ ngơi chút đi.”
Kha Ninh ngồi im không nhúc nhích.
Ánh mắt cậu lướt qua màn hình tối đen rồi đến gương mặt Tần Kiêu, một lúc lâu sau mới hỏi: “Anh không phải đồng tính luyến ái nhưng có thể thích một người đàn ông không?”
Trong phòng lại yên tĩnh.
Lồng ngực nín thở một lát, Tần Kiêu chỉ trả lời cậu ba chữ: “Không biết nữa.”
Kha Ninh nghĩ thầm may quá, ít nhất không phải một đáp án hoàn toàn phủ định, ít nhiều gì cũng hé ra chút hi vọng tương lai.
Bầu không khí có phần giằng co, ai cũng không lên tiếng. Tần Kiêu duỗi tay ra đầu giường lấy hộp thuốc lá, vừa mở ra thì không còn điếu nào nữa.
Hắn buồn bực ném hộp thuốc lá rỗng vào thùng rác, sau một hồi đình trệ rất lâu, bỗng nhiên hắn xoay người kéo Kha Ninh vào lồng ngực, đè cậu xuống mặt giường mềm mại.
Hành động này chỉ phát sinh trong vài giây ngắn ngủi, trước mắt Kha Ninh quay cuồng trời đất, đợi đến khi trở nên bất động, cậu không còn giãy giụa nữa.
Thật ra cậu cũng chẳng muốn giãy giụa.
Tần Kiêu giam cậu dưới thân hắn, bóng tối u ám bao trùm lên cơ thể gầy yếu của cậu.
“Tôi không chắc lắm mình có phải đồng tính hay không, bởi vì tôi chưa từng thích đàn ông.” Giọng Tần Kiêu trầm thấp hơi khàn, “Thế nhưng hình như cả đàn ông lẫn phụ nữ… tôi đều chưa từng thích.”
Trái tim Kha Ninh nhảy lên cuống họng trong nháy mắt, cậu không hiểu lắm tại sao Tần Kiêu lại làm vậy, câu hắn nói có ý gì thế?
Nhưng Tần Kiêu tự biết, có vẻ như hắn đã mất kiểm soát, cho dù đã cố khiến đầu óc nguội lạnh nhưng nó vẫn xốn xang như cũ. Vì thế cơ thể thành thật hơn đại não, nhanh chóng hành động trước.
Còn những câu nói kia cũng là những lời hắn nói mà không kịp suy nghĩ.
“Nhưng…” Kha Ninh lắp bắp: “Nhưng, nhưng chẳng phải anh từng có bạn gái sao?”
“Vì thế cô ấy đá tôi, nói tôi không đủ yêu cô ấy.”
“…”
Tần Kiêu nói sát bên tai Kha Ninh, hắn tưởng rằng bản thân có thể duy trì được thái độ chuyên nghiệp của một điều phối viên cảnh nóng. Thế nhưng đến gần rồi mới phát hiện hoàn toàn không thể nào tiếp tục như vậy được, nhịp tim hắn đập rộn lên quấy nhiễu không chịu nổi.
Hắn cụp mắt nhìn xuống miệng Kha Ninh, bờ môi hắn không nhịn được nhích sát tới vành tai cậu gần trong gang tấc. Nhưng người trong ngực hắn cứ một mực muốn tránh, lần này lại khơi dậy dục vọng chiếm hữu của hắn, tựa như truy kích như xa như gần. Hắn dùng răng nhọn nhẹ nhàng cắn lấy vành tai mong mỏng của chàng trai.
“A.” Kha Ninh vô thức hừ nhẹ một tiếng, gò má ửng hồng nóng rực.
Vành tai bị cắn ngưa ngứa, hơi thở của người đàn ông cứ phả lên tai cũng ngứa, trái tim càng ngứa hơn, lục phủ ngũ tạng cũng ngứa ngáy đến khó chịu.
Tần Kiêu cắn trong chốc lát mới nhả răng ra, gương mặt vẫn gần sát như thế. Hắn nhìn vành tai nhỏ bị cắn vừa nóng vừa hồng, bên trên còn dính chút nước bọt.
Hắn thì thầm nói: “Đừng bao giờ xỏ lỗ tai.”
Cơ thể Kha Ninh mềm nhũn, cậu vô thức vùi đầu vào lồng ngực hắn, rụt rè gật đầu.
Ánh đèn chiếu rọi rất đúng chỗ, hai đôi mắt lẳng lặng đối diện nhau, còn đang trao đổi chút cảm xúc phức tạp trong mắt nhau. Dường như hai người bọn họ đều hiểu nhưng lại không muốn mở miệng phá vỡ giây phút cân bằng trong chớp mắt này.
Khoảng cách rất gần, hơi thở phả lên chóp mũi đối phương, mơ mơ màng màng. Tần Kiêu đã đánh mất sự trói buộc của bản thân, chậm rãi cúi đầu.
Môi hắn rất gần môi Kha Ninh, càng ngày càng gần…
“Kính coong——” Âm thanh đột ngột bỗng nhiên đâm thủng bầu không khí đang ám muội đến đỉnh điểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.