Sử Thượng Tối Cường Lão Bản

Chương 4: Quách Tĩnh

Nam Cực Liệt Nhật

16/12/2019

Đi thế giới nào?

Thời điểm này Chu Dương thầm hô may mắn, may mắn vì mình có được một trái tim mạnh mẽ, bằng không đã vỡ tim mà chết.

Mỗi cái thế giới đều có lực hấp dẫn mạnh đối với hắn, Chu Dương trong lúc nhất thời có hơi do dự, đầu tiên an toàn là trọng yếu nhất, thứ hai mới là có thể thu hoạch được cái gì, tốt nhất là lấy được một đống bí tịch võ công miễn phí, hoặc các loại dược liệu trân quý, vậy thì mình càng được nhiều lợi ích.

Tam Quốc Diễn Nghĩa? Diệp Vấn? Thần Điêu Hiệp Lữ?

Chu Dương dùng di động gọi hai phần thức ăn nhanh, ăn xong hai phần thức ăn nhanh, liền mở máy tính, đem toàn bộ nội dung liên quan đến những thế giới này tải về điện thoại di động, đem hoàn cảnh từng thế giới một nhớ vào trong đầu.

Không biết ngồi chọn lựa trong bao lâu, Chu Dương liền mơ mơ màng màng nằm sấp trên bàn ngủ mất.

Trong lúc đang ngủ hắn còn nằm mộng, mơ thấy từ sau khi có Hệ thống cửa hàng vạn giới, hắn trở thành tuyệt thế cao thủ một phương, hấp dẫn vô số tiểu muội tử xinh đẹp, tiền tài, mỹ nữ xài không hết, trường sinh bất lão không còn là giấc mơ nữa, nữ thần từ xa xưa đều không phải là huyễn tưởng, thậm chí cùng nhân vật 2D trong anime làm một số sự tình kích thích, san bằng còn đường FA lúc trước.

Chu Dương ở trong mộng nhất thời kìm lòng không được ngửa mặt lên trời gào thét, đến nổi sáng sớm hôm sau khi thức dẩy còn phải thay cái quần.

Sáng hôm sau, Chu Dương rồi giường sớm, đi quán ăn gần nhà ăn xong bữa sáng liền về phòng, chuẩn bị hành trình lần thứ tiến vào dị giới của mình.

Đối với lần thứ nhất tiến vào thế giới khác, Chu Dương trong lòng khó tránh khỏi có chút hồi hợp cùng tò mò, đem con dao gọt trái cây duy nhất trong phòng giấu vô ngực, liền biến mất không thấy đâu.

"Thời không định vị: Xạ Điêu Anh Hùng Truyện."

"Địa điểm: Trương gia thôn."

"Kỳ hạn mở ra của vị diện: Ba ngày."

Chu Dương chỉ cảm thấy đầu óc mơ hồ, sau đó từng đợt âm thanh nhắc nhỡ của hệ thống vang lên trong đầu, quấy đến hắn cảm thấy trời đất quay cuồng.

Xoa cái đầu đang đau nhức của mình một hồi, Chu Dương mới chậm rãi mở đôi mắt đang đóng chặt ra, chỉ cảm thấy quang mang chói mắt đập vào mặt, lúc này tóc tai ngắn củn kèm với bộ âu phục màu đen hắn đang mặc đã trở thành tóc dài bay phấp phới cùng với một bộ trường bào xanh nhạt, không khác với cách ăn mặc của cổ nhân chút nào.

- Thật tiện lợi!

Chu Dương thầm đánh giá cách ăn mặt như thư sinh của chính mình, rất tiêu sái anh tuấn, bởi vì ở chỗ này chỉ có ba ngày, hắn cũng không thèm để ý người khác nhìn thấy bộ dáng kỳ lạ của mình, bất quá bộ dáng hiện tại thích hợp hoạt động hơn, dù gì có thể không bị vây xem như con khỉ diễn xiếc mới là tốt nhất.

Xạ Điêu Anh Hùng Truyện là thế giới mà Chu Dương chọn đến.

Chu Dương sở dĩ lựa chọn cái thế giới võ hiệp này, đầu tiên là bởi vì đẳng cấp, trong tất cả các thế đã mở ra, cái thế giới này đã tiếp cận đẳng cấp trung ưu, vả lại cái thế giới này tương đối hòa bình, thời điểm hiện tại hai nước Tống Kim cũng không có bao nhiêu động tác lớn, không cần lo lắng bị chiến tranh gây phiền phức, càng quan trọng hơn là cái thế giới này có thể tìm thấy bí tịch miễn phí.

Thế giới đẳng cấp cao một chút, tự nhiên là có vô số bí tịch tuyệt thế.

Cửu Âm Chân Kinh, Cửu Dương Chân Kinh, Hàng Long Thập Bát Chưởng, Nhất Dương Chỉ!!!

Đồ vật có thể lấy được miễn phí, tự nhiên sẽ chiếm được lợi hơn đi mua.

Vô luận là một loại võ học cao thâm nào ở đây đều trâu bò hơn Tử Hà Thần Công mà hắn đang tu luyện rất nhiều.

Nhưng mà, thời gian có thể ở trong Xạ Điêu Anh Hùng Truyện chỉ có ba ngày, hơn nữa địa điểm xuất hiện còn là nằm ở địa phương vắng vẻ như Trương gia thôn.



Ba ngày???

Ba ngày có thể làm gì được???

Chẳng lẻ để cho ta ở trong Xạ Điêu Anh Hùng Truyện lượm một bình xì dầu cổ xưa?

- Cửu Âm Chân Kinh của ta, Hàng Long Thập Bát chưởng của ta, hết thảy đều đã hết???

Chu Dương âm thầm cười khổ, khoảng cách giữa Trương gia thôn và Toàn Chân giáo hoặc là thành Tương Dương có thể nói là xa ngàn dặm, không có hai ba ngày thời gian là không được, ngoài ra cho dù không chiến loạn, nhưng ai đảm bảo không có hai ba cái trộm cướp vặt nhảy trong bụi ra chặn đường, mặc dù bay giờ hắn cũng là cao thủ tam lưu nhưng mà một chiêu võ công hắn cũng không biết, sức chiến đấu có thể nói là cặn bã, trên người không có bản lãnh làm sao thuận buồm xuôi gió đến mục đích.

Chẳng lẽ chỉ có thể dạo chơi vô ích ở Trương gia thôn ba ngày?

- Bí tịch võ công tuyệt đỉnh của ta, tuyệt thế thần công của ta!

Lòng Chu Dương đang rỉ máu, bí tịch nơi này, mỗi một cái đều trâu bò hơn bí tịch phái Hoa Sơn rất nhiều.

Chẳng lẽ mình chỉ có thể luyện quyển Tử Hà Thần Công kia?

Nhạc Bất Quần luyện nửa đời người mới đạt được cảnh giới cao thủ nhất lưu, cho dù chính mình tu luyện tới cảnh giới tối cao cũng không đột phá đến Tiên Thiên nổi.

- Vị đại ca kia, có thể nhường một chút hay không?

Trong lúc Chu Dương đang xoắn xuýt trong lòng, một đoàn âm thanh nhân hậu thật thà truyền vào lỗ tai.

Chu Dương ngẫn đầu lên nhìn, chỉ thấy một thiếu niên thoạt nhìn mười bảy mười tám tuổi, mày rậm mắt to, làn da có chút đen, thân thể cường tráng, thần sắc giản dị, một thân áo vải thô, bộ dáng mười phần chất phác, trong tay dắt một con Hản Huyết Bảo Mã.

Con đường đi nhỏ hẹp bị Chu Dương đứng chắn ngang, cho dù một người có thể đi lọt nhưng mà vướn con ngựa.

Chu Dương vội vàng lui qua một bên, tránh khỏi đường đi.

- Cám ơn, vị đại ca kia.

Thiếu niên chất phác nói lời cảm tạ, sau đó dắt con Hản Huyết kia rời đi.

Trương gia thôn?

Thiếu niên chất phác?

Hãn Huyết Bảo Mã?

Ta đi (Câu cửa miệng, giống như Oh đệ*), cảnh tượng này có chút quen thuộc a!

Chu Dương hơi có chút sững sờ, vội vàng gọi thiếu niên chất phác trước mắt lại.

- Ta họ Chu, tên Dương, còn chưa biết tính danh của tiểu huynh đệ?

Quách Tĩnh vừa ra giang hồ, cũng không biết người trong giang hồ hiểm ác, lại thêm hắn trời sinh mười phần chất phác, thấy Chu Dương hỏi như vậy liền không do dự trả lời.

- Gặp qua Chu đại ca, ta họ Quách, tên một chữ Tĩnh.



Nghe vậy, Chu Dương có chút kích động, người trước mắt này quả nhiên là Quách đại hiệp trong tương lai, trung hậu trung thực, nhân nghĩa vô song, tinh trung báo quốc, là một người thực hiện tốt câu khẩu hiệu “Anh hùng bì nước vì dân” là anh hùng hào kiệt chân chính.

Nhẹ thở ra một hơi, Chu Dương giả vờ hỏi.

- Quách huynh đệ đây là chuẩn bị đi đâu a?

- Sư phụ bảo ta đến Gia Hưng.

Lời nói Quách Tĩnh có chút hưng phấn, dù sao cũng là lần đầu tiên tới Trung Nguyên.

- Không biết Quách huynh đệ có vội đi Gia Hưng hay không?

Chu Dương đè nén ảnh mắt hưng phấn xuống, đây là một bảo tiêu miễn phí.

- Tại hạ đang nghĩ muốn đi Thiếu Lâm Tự một chuyến để cầu kinh Phật, chỉ là đường xá xa xôi, sợ gặp phải đạo tặc, ta nhìn Quách huynh đệ dáng người khôi ngô, hẳn là võ nghệ cao cường, hy vọng ngươi có thể hộ tống ta một chút, nhất định thâm tạ.

Chu Dương không đợi Quách Tĩnh đáp lời, mỉm cười nhìn hắn nói.

Bên trong Xạ Điêu Anh Hùng Truyện, ba khu bảo địa nổi tiếng nhất là U Cốc Thần Điêu, Thiếu Lâm Cửu Dương, Cổ Mộ Cửu Âm.

Nếu như Chu Dương một mình một người tự đi đến một trong ba bảo địa này an toàn là không thể nào.

Đến lúc đó chỉ có thể để hệ thống truyền tống trở về thế giới hiện đại, cái gì cũng lấy không được.

Nhưng mà hiện tại thì khác, Quách Tĩnh ích nhất cũng là cao thủ tam lưu, hơn nữa trên người còn mang bug “Hào quang nhân vật chính”, có hắn đi cùng, chí ít gặp phải cướp đường không cần né tránh.

Trong vòng ba ngày muốn học được truyền thừa Độc Cô Cầu Bại, thu hoạch võ công khắc trên tường của Vương Trùng Dương, lấy đi Cửu Dương Chân Kinh ở Thiếu Lâm là không thể nào, cá cùng tay gấu chỉ có thể chọn một, nhất định phải suy nghĩ kỹ.

Truyền thừa Độc Cô Cầu Bại cần một thời gian dài để học cùng Thần Điêu, mà chưa chắc con điêu kia sẽ chịu dạy cho hắn, dù sao, Chu Dương đã sớm bỏ lỡ độ tuổi tập võ công tốt nhất, cho dù con điêu kia nguyện ý, thì trong ba ngày cũng không thể học được.

Học được truyền thừa Độc Cô Cầu Bại có tỉ lệ thành công nhỏ nhất, loại bỏ đầu tiên.

Cửu Âm Chân Kinh do Vương Trùng Dương khắc bên trong Cổ Mộ cũng không được trọn vẹn, lại nằm bên trong cấm địa của Trùng Dương cung, đề phòng sâm nghiêm, nếu như bị phát hiện, trong thời gian ngắn khó mà lấy được.

Như vậy, chỉ còn Tàng Kinh Các trong Thiếu Lâm Tự, bản đầy đủ của Cửu Dương Chân Kinh chính là lựa chọn tốt nhất, chỉ cần an toàn đến được Thiếu Lâm Tự, chắc chắn cũng có tám phần lấy được Cửu Dương Chân Kinh.

- Chu đại ca, ta có thể đi cùng ngươi!

Gương mặt Quách Tĩnh có hơi hồng lên, lần đầu tiên được người ta khen võ công cao cường, hắn đối với Thiếu Lâm Tự, Bắc Đẩu của võ lâm Trung Nguyên cũng hâm mộ đã lâu, hơi nghĩ một chút liền đáp ứng.

Vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới tới thời gian hẹn với sư phụ.

- Tốt, Quách huynh đệ, ngươi tới khách điếm nghỉ ngơi một lát, ta đi tìm một con ngựa tốt rồi chúng ta xuất phát.

Nghe vậy Chu Dương dương vô cùng vui mừng, vội vàng kéo Quách Tĩnh đến một quán trọ.

(Các đạo hữu ủng hộ nhé, Kim phiếu, TLT... Truyện có Songoku, cũng có Doraemon)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sử Thượng Tối Cường Lão Bản

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook