Chương 1: Cầm nhầm kịch bản a!
Bát Nguyệt Phi Ưng
21/07/2016
Bát Cực Đại thế giới, Thiên Vực, Thiên Trung châu,
sơn môn của một trong những Võ đạo Thánh địa Quảng Thừa Sơn đương thời
điều biết.
Yến Triệu Ca một bộ bạch y, khoác ngoài lam bào, trên áo bào có trục viền đen, chứng tỏ thân phận hạch tâm đệ tử của Quảng Thừa Sơn.
Mà đối diện, là một thanh niên mặc hoàng y, vẻ mặt không cam lòng:
- Yến Triệu Ca, ngươi không phải chỉ có một người cha tốt thôi hay sao?
Mặt Yến Triệu Ca không chút thay đổi:
- Ngươi vừa mắng ta cái gì? Ngươi có lá gan lập lại lần nữa.
- Lời đã nói, sợ ngươi sao? Ngươi không phải chỉ có một người cha tốt thôi hay sao?
Yến Triệu Ca nhìn hắn, đột nhiên nhoẻn miệng cười:
- Tốt, hay cho câu này, ta thích nhất người khác đem những lời này nói với ta.
Hoàng y thanh niên trợn mắt cứng lưỡi.
Sau một lúc lâu, hắn mới phục hồi lại tinh thần, thẹn quá hoá giận, bất chấp mọi thứ, hướng Yến Triệu Ca đánh tới.
Yến Triệu Ca không điếm xỉa tới mà nói:
- Xuất thủ nhẹ một chút, đừng đánh chết.
Hoàng y thanh niên sửng sốt, sau đó toàn thân tê dại, cảnh tượng trước mắt biến đổi, sau một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần, bản thân lặng yên không một tiếng động bị nắm ngang lưng, sau đó cả người bị giơ lên cao!
Một người thân hình vạm vỡ xuất hiện trước mặt Yến Triệu Ca, một tay đem hoàng y nam tử xách ở giữa không trung, như xách một đứa bé.
Đại hán cười híp mắt nói:
- Mời công tử đi trước!
Yến Triệu Ca gật đầu, hai tay chắp sau lưng, thản nhiên xoay người ly khai.
Đại hán kia lập tức cười hắc hắc, quả đấm ném hoàng y thanh niên ra xa, đối phương chỉ có thể phát ra một trận tiếng “ô…ô…”.
Yến Triệu Ca vào sơn môn nhà mình, đi trên đường, vẻ mặt đùa giỡn đã không thấy, mặt nhìn thẳng, ánh mắt yên tĩnh.
Nhìn qua, phong phạm rất trầm ổn.
Nhưng hàm nghĩa chân chính của vẻ mặt này là. . .
Vẻ mặt mộng bức!
- Cái kịch bản này là sai a.
Yến Triệu Ca tự lẩm bẩm, là một phần tử xuyên không, cách thức của mình nhất định có vấn đề.
Lần đầu tiên xuyên việt, xuyên tới thế giới có Văn minh Võ đạo phồn thịnh chí cực, đi tới Tàng Thư Các của Thần Cung có cất toàn bộ thiên hạ kinh điển, bao hàm toàn diện.
Nhưng sau đó, là một hồi thiên địa đại kiếp nạn, Thần Cung tan vỡ.
Kế tiếp lại xuyên qua lần thứ hai, linh hồn đi tới cùng một thế giới, thời đại rất nhiều năm sau đó.
Con người khai quật ra các di tích còn sót lại sau kiếp nạn, Văn minh Võ đạo một lần nữa khởi bước, vẫn còn trong thời kỳ mới phát triển.
Yến Triệu Ca mang đầy trong đầu điển tịch của Thần Cung, lần thứ hai xuyên qua đến thời đại này, giống như cùng một người chơi phó bản cấp địa ngục, đột nhiên bị ném tới phó bản cấp bình thường.
Thật là không quá thoải mái!
Vấn đề duy nhất là, sau khi xuyên qua lần thứ hai, nguyên chủ của cổ thân thể này, để lại một cục diện rối rắm.
- Công tử, đồ vật ngươi phân phó thu thập, đều đã chuẩn bị xong.
Đại hán vạm vỡ, lúc này lại theo sau:
- Ly Diễm Chân Hỏa Hoả chủng tăm tích, đã có tin tức.
Cước bộ của Yến Triệu Ca hơi chút chậm lại:
- Vật này hiếm có, thế nhưng lại tra ra được tăm tích xác thực?
- Khu vực đông bắc, Trấn Long Uyên, đã tận lực thu nhỏ phạm vi lại, cấp dưới rất nhanh sẽ có tin tức xác thực truyền về.
Đại hán thật thà cười.
Yến Triệu Ca hài lòng gật đầu:
- Không tệ, không tệ.
Gọi hắn là công tử, cũng không phải sư huynh đệ đồng môn, mà đều là người của Yến thị gia tộc, cha của hắn, không chỉ là Trưởng lão có quyền cao chức trọng trong Tông môn, mà còn là Tộc trưởng thế hệ này của Yến gia, thế gia vọng tộc thanh danh hiển hách trên toàn bộ thế giới.
Yến Triệu Ca muốn cái gì, chỉ cần đưa ra danh sách, tự có cấp dưới làm chân chạy.
Đơn giản mà nói, Yến Triệu Ca bây giờ, gia thế hiển hách, cha ngưu bức, bản thân là thiên tài, thuận buồm xuôi gió.
Thế nhưng… hình như có chỗ nào không đúng?
- Công tử, còn có chuyện…
Đại hán bên cạnh hắn muốn tiếp tục mở miệng nói cái gì đó, đột nhiên lại đem lời nói nuốt trở lại trong bụng.
Đối diện trước mặt là một trung niên nam tử có khí tức hùng hậu đi tới, đi mỗi một bước, giống như đều khiến cho cảnh vật không gian xung quanh chấn động một cái.
Đến gần, Yến Triệu Ca cùng đối phương hành lễ, trung niên nam tử kia mỉm cười nói:
- Mấy ngày không gặp, tu vi của Yến sư điệt ngày càng nâng cao a.
Yến Triệu Ca cười nói:
- Muốn chịu khó, bớt phóng túng, không dám buông thả.
Trung niên nam tử nói:
- Vài ngày trước, Trấn Long Uyên có chút động tĩnh, chuẩn bị điều người đến tra xét, do đệ tử trẻ tuổi đi, vừa lúc tiểu bỉ (tỉ thí nhỏ) của Tông môn vừa kết thúc, liền đem tám tên đầu tân đệ tử của tiểu bỉ thêm vào, xem đây như một phen lịch lãm.
- Chỉ là có tin đồn, có một đối thủ cũ của ngươi, đã xuất hiện phụ cận Trấn Long Uyên, Yến sư điệt nếu là gần đây không có việc, dứt khoát làm một lần lĩnh đội đi?
Hắn nhìn Yến Triệu Ca, trong ánh mắt tràn đầy mong đợi cùng tán thưởng.
Thiên phú Võ đạo của người trẻ tuổi trước mặt trác tuyệt, là thiên chi kiêu tử chân chính, là người nổi bật trong bạn cùng lứa, nhân vật lĩnh quân (đầu lĩnh), đại diện của thế hệ trẻ Quảng Thừa Sơn.
Cùng người khác so với, đều là thiên tài trong thiên tài của bạn cùng lứa, trong các thế lực cao cấp Tông môn khác của Bát Cực Đại thế giới, được công nhận là thiên tài kiệt xuất nhất, yêu nghiệt, quái thai.
Một trong tứ đại công tử đương thời Quảng Thừa công tử Yến Triệu Ca, tuy rằng tuổi tác còn nhỏ, nhưng đã là anh tài tuấn kiệt mà toàn bộ Bát Cực Đại thế giới nghe tiếng gần xa, chỉ cần không chết non, một thời gian sau tất thành một nhân vật truyền kỳ.
“Trấn Long Uyên sao…” Yến Triệu Ca suy nghĩ một chút, liền gật đầu đáp ứng:
- Dù sao cũng không có việc, ta liền đi một chuyến được rồi, các sư đệ sư muội, thì sẽ chiếu cố một ... hai ....
Ý của đối phương, Yến Triệu Ca hiểu rõ, là có mạnh mẽ thế hệ trẻ của những Tông môn thế lực khác, hoạt động phụ cận Trấn Long Uyên.
Nếu như đụng phải, đệ tử trẻ tuổi nhà mình bị đối phương áp chế, thể diện của Tông môn liền nhục nhã.
Các sư thúc bá tiền bối mang đội, tự nhiên sẽ không bị khi dễ, nhưng cuối cùng là thanh thế của thế hệ trẻ yếu đi
Yến Triệu Ca mang đội, mấy vấn đề này liền không là vấn đề.
Đối với bản thân mà nói, Yến Triệu Ca kỳ thực rất thích đi ra ngoài nhiều một chút, quan sát toàn bộ thế giới mới chân thật đối với hắn mà nói, có thể ấn chứng những ký ức tin tức trong đầu.
Thứ bản thân muốn tìm, đã ở Trấn Long Uyên, một số mưu đồ của hắn, cũng cần dùng đến hoàn cảnh của Trấn Long Uyên, sớm muộn gì cũng phải đi một lần, lần này coi như là tiện đường.
Thấy Yến Triệu Ca đáp ứng, trung niên nam tử liền thoải mái:
- Lần này xuất hành, Yến sư điệt cũng cấp cho các đệ tử ít hiểu biết làm gương mẫu, tin rằng có thể để cho bọn chúng học được không ít thứ.
Tạm biệt trung niên nam tử, Yến Triệu Ca cất bước đi trước, đại hán vạm vỡ đi ở bên cạnh, nói tiếp:
- Công tử, ta đây vừa rồi muốn cùng ngươi nói, bên phía Lâm cô nương, thời gian bế quan tựa hồ muốn kéo dài, không thể xuất quan đúng hạn.
Ở hắn suy nghĩ, khi công tử nghe tin tức này, liền có chút tiếc nuối cùng bất mãn.
Nhưng thực tế, lúc này Yến Triệu Ca lại có xung động muốn trợn trắng mắt.
Đây là nguyên chủ nhân thân thể lưu cho mình rối rắm cục diện.
Nguyên chủ thân thể, tại một lần lịch lãm bên ngoài, cùng một muội tử gặp nhau.
Muội tử vốn đã có một người yêu thanh mai trúc mã, nhưng lúc gặp phải nguyên chủ thân thể này cao phú soái (giàu có đẹp trai), cuối cùng động tâm, muốn trèo cao, rời bỏ người yêu ban đầu.
Tuy rằng không phải chủ động đục khoét nền tảng, nhưng nguyên chủ thân thể nguyên đối với mỹ nữ, hiển nhiên ai đến cũng không cự tuyệt, người yêu cũ rẽ cỏ (hèn kém) của muội tử tức thì căm phẫn.
Hai bên chênh lệch quá lớn, nguyên chủ thân thể này ngược lại cũng chưa đến nổi chèn ép làm khó đối phương, đối với sự căm thù của đối thủ, chỉ xem thường.
Thiên phú Võ đạo của bản thân muội tử xác thực không tầm thường, trước đây ở địa phương nhỏ, minh châu bị long đong, lúc này theo nguyên chủ trở về Quảng Thừa Sơn, bái nhập môn hạ, tu vi bắt đầu đột nhiên tăng mạnh.
Sau Nhập môn một thời gian ngắn, muội tử đi bế quan, mà Yến Triệu Ca lần thứ hai xuyên qua, đến nơi này.
Quả thật, muội tử là một mỹ nữ mười phần vẹn mười.
Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, bất quá đối với Yến Triệu Ca bây giờ mà nói, không hơn, cảnh đẹp ý vui bên mắt, nhưng cũng không có cái gì ý nghĩ đặc biệt.
Lần đầu tiên xuyên việt thì trải qua thiên địa đại kiếp nạn, mắt thấy cảnh tượng Thần Cung tan biến, vĩnh hằng tuyên khắc ở trong đầu Yến Triệu Ca.
Thần Cung cường đại như vậy còn khó giữ được, trong thiên địa này có vĩnh viễn bình an?
Mắt thấy một màn như vậy, làm người muốn tuyệt vọng, hôm nay có rượu hôm nay say (được hôm nào lo hôm ấy), mà Yến Triệu Ca tuyển chọn, là nỗ lực đề thăng chính mình.
Tuy rằng lão cha nhà mình ra vẻ rất trâu bò, khởi điểm của mình rất tốt, bối cảnh rất tốt, thủ hạ chó săn lại rất nhiều, nhưng Yến Triệu Ca giống như đói khát mà quý trọng mỗi một phần tài nguyên, cường hóa bản thân, không một chút lãng phí.
Mỗi một phút mỗi một giây, cũng đều nắm chặt.
Đây hết thảy đã trở thành bản năng.
Theo thời gian qua đi, trong đoạn thời gian sau khi lần thứ hai xuyên qua, Yến Triệu Ca cũng từ từ thích ứng thân phận cùng hoàn cảnh mới, thích ứng những người chung quanh cùng sự việc, nhưng có một số việc thủy chung cũng sẽ không cải biến.
Đối với hắn mà nói, việc vô cùng trọng yếu hiện tại là tu luyện tốt, mới không uổng công điều kiện hoàn cảnh ưu việt như thế này.
Ở nơi Võ đạo xưng hùng này, lực lượng cá nhân có thể quyết định đại thế của thời đại, thực lực vi tôn, người thắng làm vua.
Nhưng Yến Triệu Ca phát hiện, sự tình tựa hồ không có đơn giản như vậy.
Đại hán bên cạnh lúc này nói rằng:
- Ngoài ra, công tử, cái tên Diệp Cảnh kia cũng đã điều tra.
- Năm nay mười sáu tuổi, Thiên Vực, Thiên Đông châu, người Đông Đường quốc, khi ba tuổi thì phụ mẫu đều mất, do những người khác trong gia tộc nuôi nấng lớn lên, ăn nhờ ở đậu, nhiều lần bị khi dễ
- Bản thân biểu hiện bình thường không có gì lạ, thiên phú Võ đạo tầm thường, ngoại trừ cùng Lâm cô nương cùng nhau lớn lên, không có chỗ nào đáng giá chú ý.
- Nhưng sau khi người mang theo Lâm cô nương rời đi, hắn đột nhiên phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, tu vi đột nhiên tăng mạnh, biểu hiện kinh diễm, đầu tiên là ở gia tộc đứng vững gót chân, sau đó giúp đỡ thế lực gia tộc ở địa phương phát triển an toàn, áp chế thế lực đối địch.
- Sau đó đi thủ đô Đông Đường quốc, danh tiếng nổi lên, trở thành một đời thiếu niên nổi bật của Đông Đường, thu được tư cách tham gia khảo hạch nhập môn Quảng Thừa Sơn.
- Thành công vượt qua khảo hạch, bái nhập Quảng Thừa Sơn, xu thế nâng cao tựa hồ so với Lâm cô nương còn mạnh hơn, biểu hiện cực kỳ nổi bật.
- Hắn ở trong hàng đệ tử mới được hạng nhất, lúc này trong tông môn tiểu bỉ, lại bắt đệ nhất.
Đại hán nói đến đây, thật thà cười:
- Bất quá, so với công tử người, không có sức cạnh tranh.
Yến Triệu Ca lại bĩu môi, thầm nghĩ: "Mới là lạ!"
Không có biện pháp, dù thế nào, hàng này đều giống như khuôn mẫu vai chính vậy.
Như vậy vấn đề hiên tại, nơi đây chính là trên đường Diệp đại diễn viên quật khởi, vậy chính mình thành cái vai gì?
"Theo ta nghĩ, ta là nhân vật thiên tài của thế hệ trẻ đồng môn trước mắt, cậu ấm Thiếu công tử, bản thân cũng có vài phần thực lực, phía sau có một người cha có thể cho ta ra mặt, bối cảnh không cạn, và trọng yếu hơn là, “ta” dường như chiếm hắn muội tử?"
"Nguyên chủ nhân thân thể này, tựa hồ đều lấy lần đầu của Lâm muội tử?"
". . . Ừ, thân thể của ta, bề ngoài cũng không tệ lắm, nhìn cũng rất trang bức, đánh hoặc đạp lên mặt, nghĩ đến rất sảng khoái a…"
"Sau đó cha ta cho ta xuất đầu, biến thành một khối đá đạp chân cho hắn, thành con đường quật khởi của hắn, một người đưa mặt chịu đòn, toàn gia ôm gửi tới cửa…"
Yến Triệu Ca liếc mắt.
Nội dung vở kịch này, thực sự không đúng a!
Yến Triệu Ca một bộ bạch y, khoác ngoài lam bào, trên áo bào có trục viền đen, chứng tỏ thân phận hạch tâm đệ tử của Quảng Thừa Sơn.
Mà đối diện, là một thanh niên mặc hoàng y, vẻ mặt không cam lòng:
- Yến Triệu Ca, ngươi không phải chỉ có một người cha tốt thôi hay sao?
Mặt Yến Triệu Ca không chút thay đổi:
- Ngươi vừa mắng ta cái gì? Ngươi có lá gan lập lại lần nữa.
- Lời đã nói, sợ ngươi sao? Ngươi không phải chỉ có một người cha tốt thôi hay sao?
Yến Triệu Ca nhìn hắn, đột nhiên nhoẻn miệng cười:
- Tốt, hay cho câu này, ta thích nhất người khác đem những lời này nói với ta.
Hoàng y thanh niên trợn mắt cứng lưỡi.
Sau một lúc lâu, hắn mới phục hồi lại tinh thần, thẹn quá hoá giận, bất chấp mọi thứ, hướng Yến Triệu Ca đánh tới.
Yến Triệu Ca không điếm xỉa tới mà nói:
- Xuất thủ nhẹ một chút, đừng đánh chết.
Hoàng y thanh niên sửng sốt, sau đó toàn thân tê dại, cảnh tượng trước mắt biến đổi, sau một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần, bản thân lặng yên không một tiếng động bị nắm ngang lưng, sau đó cả người bị giơ lên cao!
Một người thân hình vạm vỡ xuất hiện trước mặt Yến Triệu Ca, một tay đem hoàng y nam tử xách ở giữa không trung, như xách một đứa bé.
Đại hán cười híp mắt nói:
- Mời công tử đi trước!
Yến Triệu Ca gật đầu, hai tay chắp sau lưng, thản nhiên xoay người ly khai.
Đại hán kia lập tức cười hắc hắc, quả đấm ném hoàng y thanh niên ra xa, đối phương chỉ có thể phát ra một trận tiếng “ô…ô…”.
Yến Triệu Ca vào sơn môn nhà mình, đi trên đường, vẻ mặt đùa giỡn đã không thấy, mặt nhìn thẳng, ánh mắt yên tĩnh.
Nhìn qua, phong phạm rất trầm ổn.
Nhưng hàm nghĩa chân chính của vẻ mặt này là. . .
Vẻ mặt mộng bức!
- Cái kịch bản này là sai a.
Yến Triệu Ca tự lẩm bẩm, là một phần tử xuyên không, cách thức của mình nhất định có vấn đề.
Lần đầu tiên xuyên việt, xuyên tới thế giới có Văn minh Võ đạo phồn thịnh chí cực, đi tới Tàng Thư Các của Thần Cung có cất toàn bộ thiên hạ kinh điển, bao hàm toàn diện.
Nhưng sau đó, là một hồi thiên địa đại kiếp nạn, Thần Cung tan vỡ.
Kế tiếp lại xuyên qua lần thứ hai, linh hồn đi tới cùng một thế giới, thời đại rất nhiều năm sau đó.
Con người khai quật ra các di tích còn sót lại sau kiếp nạn, Văn minh Võ đạo một lần nữa khởi bước, vẫn còn trong thời kỳ mới phát triển.
Yến Triệu Ca mang đầy trong đầu điển tịch của Thần Cung, lần thứ hai xuyên qua đến thời đại này, giống như cùng một người chơi phó bản cấp địa ngục, đột nhiên bị ném tới phó bản cấp bình thường.
Thật là không quá thoải mái!
Vấn đề duy nhất là, sau khi xuyên qua lần thứ hai, nguyên chủ của cổ thân thể này, để lại một cục diện rối rắm.
- Công tử, đồ vật ngươi phân phó thu thập, đều đã chuẩn bị xong.
Đại hán vạm vỡ, lúc này lại theo sau:
- Ly Diễm Chân Hỏa Hoả chủng tăm tích, đã có tin tức.
Cước bộ của Yến Triệu Ca hơi chút chậm lại:
- Vật này hiếm có, thế nhưng lại tra ra được tăm tích xác thực?
- Khu vực đông bắc, Trấn Long Uyên, đã tận lực thu nhỏ phạm vi lại, cấp dưới rất nhanh sẽ có tin tức xác thực truyền về.
Đại hán thật thà cười.
Yến Triệu Ca hài lòng gật đầu:
- Không tệ, không tệ.
Gọi hắn là công tử, cũng không phải sư huynh đệ đồng môn, mà đều là người của Yến thị gia tộc, cha của hắn, không chỉ là Trưởng lão có quyền cao chức trọng trong Tông môn, mà còn là Tộc trưởng thế hệ này của Yến gia, thế gia vọng tộc thanh danh hiển hách trên toàn bộ thế giới.
Yến Triệu Ca muốn cái gì, chỉ cần đưa ra danh sách, tự có cấp dưới làm chân chạy.
Đơn giản mà nói, Yến Triệu Ca bây giờ, gia thế hiển hách, cha ngưu bức, bản thân là thiên tài, thuận buồm xuôi gió.
Thế nhưng… hình như có chỗ nào không đúng?
- Công tử, còn có chuyện…
Đại hán bên cạnh hắn muốn tiếp tục mở miệng nói cái gì đó, đột nhiên lại đem lời nói nuốt trở lại trong bụng.
Đối diện trước mặt là một trung niên nam tử có khí tức hùng hậu đi tới, đi mỗi một bước, giống như đều khiến cho cảnh vật không gian xung quanh chấn động một cái.
Đến gần, Yến Triệu Ca cùng đối phương hành lễ, trung niên nam tử kia mỉm cười nói:
- Mấy ngày không gặp, tu vi của Yến sư điệt ngày càng nâng cao a.
Yến Triệu Ca cười nói:
- Muốn chịu khó, bớt phóng túng, không dám buông thả.
Trung niên nam tử nói:
- Vài ngày trước, Trấn Long Uyên có chút động tĩnh, chuẩn bị điều người đến tra xét, do đệ tử trẻ tuổi đi, vừa lúc tiểu bỉ (tỉ thí nhỏ) của Tông môn vừa kết thúc, liền đem tám tên đầu tân đệ tử của tiểu bỉ thêm vào, xem đây như một phen lịch lãm.
- Chỉ là có tin đồn, có một đối thủ cũ của ngươi, đã xuất hiện phụ cận Trấn Long Uyên, Yến sư điệt nếu là gần đây không có việc, dứt khoát làm một lần lĩnh đội đi?
Hắn nhìn Yến Triệu Ca, trong ánh mắt tràn đầy mong đợi cùng tán thưởng.
Thiên phú Võ đạo của người trẻ tuổi trước mặt trác tuyệt, là thiên chi kiêu tử chân chính, là người nổi bật trong bạn cùng lứa, nhân vật lĩnh quân (đầu lĩnh), đại diện của thế hệ trẻ Quảng Thừa Sơn.
Cùng người khác so với, đều là thiên tài trong thiên tài của bạn cùng lứa, trong các thế lực cao cấp Tông môn khác của Bát Cực Đại thế giới, được công nhận là thiên tài kiệt xuất nhất, yêu nghiệt, quái thai.
Một trong tứ đại công tử đương thời Quảng Thừa công tử Yến Triệu Ca, tuy rằng tuổi tác còn nhỏ, nhưng đã là anh tài tuấn kiệt mà toàn bộ Bát Cực Đại thế giới nghe tiếng gần xa, chỉ cần không chết non, một thời gian sau tất thành một nhân vật truyền kỳ.
“Trấn Long Uyên sao…” Yến Triệu Ca suy nghĩ một chút, liền gật đầu đáp ứng:
- Dù sao cũng không có việc, ta liền đi một chuyến được rồi, các sư đệ sư muội, thì sẽ chiếu cố một ... hai ....
Ý của đối phương, Yến Triệu Ca hiểu rõ, là có mạnh mẽ thế hệ trẻ của những Tông môn thế lực khác, hoạt động phụ cận Trấn Long Uyên.
Nếu như đụng phải, đệ tử trẻ tuổi nhà mình bị đối phương áp chế, thể diện của Tông môn liền nhục nhã.
Các sư thúc bá tiền bối mang đội, tự nhiên sẽ không bị khi dễ, nhưng cuối cùng là thanh thế của thế hệ trẻ yếu đi
Yến Triệu Ca mang đội, mấy vấn đề này liền không là vấn đề.
Đối với bản thân mà nói, Yến Triệu Ca kỳ thực rất thích đi ra ngoài nhiều một chút, quan sát toàn bộ thế giới mới chân thật đối với hắn mà nói, có thể ấn chứng những ký ức tin tức trong đầu.
Thứ bản thân muốn tìm, đã ở Trấn Long Uyên, một số mưu đồ của hắn, cũng cần dùng đến hoàn cảnh của Trấn Long Uyên, sớm muộn gì cũng phải đi một lần, lần này coi như là tiện đường.
Thấy Yến Triệu Ca đáp ứng, trung niên nam tử liền thoải mái:
- Lần này xuất hành, Yến sư điệt cũng cấp cho các đệ tử ít hiểu biết làm gương mẫu, tin rằng có thể để cho bọn chúng học được không ít thứ.
Tạm biệt trung niên nam tử, Yến Triệu Ca cất bước đi trước, đại hán vạm vỡ đi ở bên cạnh, nói tiếp:
- Công tử, ta đây vừa rồi muốn cùng ngươi nói, bên phía Lâm cô nương, thời gian bế quan tựa hồ muốn kéo dài, không thể xuất quan đúng hạn.
Ở hắn suy nghĩ, khi công tử nghe tin tức này, liền có chút tiếc nuối cùng bất mãn.
Nhưng thực tế, lúc này Yến Triệu Ca lại có xung động muốn trợn trắng mắt.
Đây là nguyên chủ nhân thân thể lưu cho mình rối rắm cục diện.
Nguyên chủ thân thể, tại một lần lịch lãm bên ngoài, cùng một muội tử gặp nhau.
Muội tử vốn đã có một người yêu thanh mai trúc mã, nhưng lúc gặp phải nguyên chủ thân thể này cao phú soái (giàu có đẹp trai), cuối cùng động tâm, muốn trèo cao, rời bỏ người yêu ban đầu.
Tuy rằng không phải chủ động đục khoét nền tảng, nhưng nguyên chủ thân thể nguyên đối với mỹ nữ, hiển nhiên ai đến cũng không cự tuyệt, người yêu cũ rẽ cỏ (hèn kém) của muội tử tức thì căm phẫn.
Hai bên chênh lệch quá lớn, nguyên chủ thân thể này ngược lại cũng chưa đến nổi chèn ép làm khó đối phương, đối với sự căm thù của đối thủ, chỉ xem thường.
Thiên phú Võ đạo của bản thân muội tử xác thực không tầm thường, trước đây ở địa phương nhỏ, minh châu bị long đong, lúc này theo nguyên chủ trở về Quảng Thừa Sơn, bái nhập môn hạ, tu vi bắt đầu đột nhiên tăng mạnh.
Sau Nhập môn một thời gian ngắn, muội tử đi bế quan, mà Yến Triệu Ca lần thứ hai xuyên qua, đến nơi này.
Quả thật, muội tử là một mỹ nữ mười phần vẹn mười.
Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, bất quá đối với Yến Triệu Ca bây giờ mà nói, không hơn, cảnh đẹp ý vui bên mắt, nhưng cũng không có cái gì ý nghĩ đặc biệt.
Lần đầu tiên xuyên việt thì trải qua thiên địa đại kiếp nạn, mắt thấy cảnh tượng Thần Cung tan biến, vĩnh hằng tuyên khắc ở trong đầu Yến Triệu Ca.
Thần Cung cường đại như vậy còn khó giữ được, trong thiên địa này có vĩnh viễn bình an?
Mắt thấy một màn như vậy, làm người muốn tuyệt vọng, hôm nay có rượu hôm nay say (được hôm nào lo hôm ấy), mà Yến Triệu Ca tuyển chọn, là nỗ lực đề thăng chính mình.
Tuy rằng lão cha nhà mình ra vẻ rất trâu bò, khởi điểm của mình rất tốt, bối cảnh rất tốt, thủ hạ chó săn lại rất nhiều, nhưng Yến Triệu Ca giống như đói khát mà quý trọng mỗi một phần tài nguyên, cường hóa bản thân, không một chút lãng phí.
Mỗi một phút mỗi một giây, cũng đều nắm chặt.
Đây hết thảy đã trở thành bản năng.
Theo thời gian qua đi, trong đoạn thời gian sau khi lần thứ hai xuyên qua, Yến Triệu Ca cũng từ từ thích ứng thân phận cùng hoàn cảnh mới, thích ứng những người chung quanh cùng sự việc, nhưng có một số việc thủy chung cũng sẽ không cải biến.
Đối với hắn mà nói, việc vô cùng trọng yếu hiện tại là tu luyện tốt, mới không uổng công điều kiện hoàn cảnh ưu việt như thế này.
Ở nơi Võ đạo xưng hùng này, lực lượng cá nhân có thể quyết định đại thế của thời đại, thực lực vi tôn, người thắng làm vua.
Nhưng Yến Triệu Ca phát hiện, sự tình tựa hồ không có đơn giản như vậy.
Đại hán bên cạnh lúc này nói rằng:
- Ngoài ra, công tử, cái tên Diệp Cảnh kia cũng đã điều tra.
- Năm nay mười sáu tuổi, Thiên Vực, Thiên Đông châu, người Đông Đường quốc, khi ba tuổi thì phụ mẫu đều mất, do những người khác trong gia tộc nuôi nấng lớn lên, ăn nhờ ở đậu, nhiều lần bị khi dễ
- Bản thân biểu hiện bình thường không có gì lạ, thiên phú Võ đạo tầm thường, ngoại trừ cùng Lâm cô nương cùng nhau lớn lên, không có chỗ nào đáng giá chú ý.
- Nhưng sau khi người mang theo Lâm cô nương rời đi, hắn đột nhiên phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, tu vi đột nhiên tăng mạnh, biểu hiện kinh diễm, đầu tiên là ở gia tộc đứng vững gót chân, sau đó giúp đỡ thế lực gia tộc ở địa phương phát triển an toàn, áp chế thế lực đối địch.
- Sau đó đi thủ đô Đông Đường quốc, danh tiếng nổi lên, trở thành một đời thiếu niên nổi bật của Đông Đường, thu được tư cách tham gia khảo hạch nhập môn Quảng Thừa Sơn.
- Thành công vượt qua khảo hạch, bái nhập Quảng Thừa Sơn, xu thế nâng cao tựa hồ so với Lâm cô nương còn mạnh hơn, biểu hiện cực kỳ nổi bật.
- Hắn ở trong hàng đệ tử mới được hạng nhất, lúc này trong tông môn tiểu bỉ, lại bắt đệ nhất.
Đại hán nói đến đây, thật thà cười:
- Bất quá, so với công tử người, không có sức cạnh tranh.
Yến Triệu Ca lại bĩu môi, thầm nghĩ: "Mới là lạ!"
Không có biện pháp, dù thế nào, hàng này đều giống như khuôn mẫu vai chính vậy.
Như vậy vấn đề hiên tại, nơi đây chính là trên đường Diệp đại diễn viên quật khởi, vậy chính mình thành cái vai gì?
"Theo ta nghĩ, ta là nhân vật thiên tài của thế hệ trẻ đồng môn trước mắt, cậu ấm Thiếu công tử, bản thân cũng có vài phần thực lực, phía sau có một người cha có thể cho ta ra mặt, bối cảnh không cạn, và trọng yếu hơn là, “ta” dường như chiếm hắn muội tử?"
"Nguyên chủ nhân thân thể này, tựa hồ đều lấy lần đầu của Lâm muội tử?"
". . . Ừ, thân thể của ta, bề ngoài cũng không tệ lắm, nhìn cũng rất trang bức, đánh hoặc đạp lên mặt, nghĩ đến rất sảng khoái a…"
"Sau đó cha ta cho ta xuất đầu, biến thành một khối đá đạp chân cho hắn, thành con đường quật khởi của hắn, một người đưa mặt chịu đòn, toàn gia ôm gửi tới cửa…"
Yến Triệu Ca liếc mắt.
Nội dung vở kịch này, thực sự không đúng a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.