Chương 166: Cương khí hóa thiên địa hư ảo
Bát Nguyệt Phi Ưng
13/01/2017
Dịch giả: rolland
Quảng Thừa Tiên Đan, lúc Yến Triệu Ca ban cầm tới tay đã ăn vào.
Đan dược này giúp tăng cường linh tính của Cương khí, làm cho Võ giả thuận tiện hơn khi cảm ngộ thiên địa hư ảo.
Công hiệu này nhìn như đơn giản, nhưng hơn ở hiệu quả mạnh mẽ, cho dù Võ giả Đại Tông Sư sử dụng cũng có ích lợi vô cùng, Võ giả Tông Sư sử dụng thì hiệu quả không cần phải nói.
Trên thực tế, Võ giả Tông Sư căn bản không cách nào luyện hóa dược tính của Quảng Thừa Tiên Đan hoàn toàn được.
Dược tính của đan dược, sẽ lưu lại trong cơ thể của Võ giả, một mực kéo dài, giúp Võ giả tu luyện được lợi.
Đây được coi như là đan dược thượng thừa nhất mà Quảng Thừa Sơn nắm giữ, cho dù Yến Triệu Ca có kiến thức rộng lớn, đối với dược hiệu của đan dược này cũng phải khen ngợi.
Lúc này Yến Triệu Ca ngồi xếp bằng, bên trong Đan điền, thanh khí tản ra, khối khí hỗn độn chuyển động, nóng lạnh luân phiên, âm dương tương tế, giống như thiên đĩa hỏa lò không ngừng luyện hóa dược tính của Quảng Thừa Tiên Đan.
Dược tính bị Cương khí của Yến Triệu Ca dẫn đạo, không ngừng tản ra tứ chi bách hải.
Huyệt khiếu toàn thân của Yến Triệu Ca đóng mở liên tục, từng đạo băng long, hỏa long chuyển động cuồn cuộn không ngừng.
Cương khí tạo thành long hình như thật, vảy rồng toàn thân mấp máy, tràn đầy linh tính, phát ra từng trận long ngâm trầm thấp.
Yến Triệu Ca mở hai mắt ra, trong mắt đột nhiên có lôi quang thoáng hiện.
Thánh binh tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn, hiện ra trong mắt phải của Yến Triệu Ca.
Lôi Đế Chi Nhãn lóe lên, chớp động ánh sáng giống như hỗn độn sơ khai, một đạo lôi đình bổ xuống, phân chia trời đất.
Đến đây, vạn vật hình thành, thế giới rộng lớn diễn hóa biến thiên.
Bạch vân thương cẩu, thương hải tang điền (*), thời gian trường hà (**) vô tận, cuồn cuộn lao nhanh, tựa như "sát na", lại tựa như "vĩnh hằng".
Yến Triệu Ca cùng Lôi Đế Chi Nhãn tâm ý tương thông, trong nháy mắt, giống như cảm nhận được ý cảnh trong một "sát na" kia, thế giới sinh diệt.
Thiên Lôi mặc dù mãnh liệt hung ác, nhưng không lưu lại chút vết tích nào trong đầu của Yến Triệu Ca.
Ánh mắt của Yến Triệu Ca nhẹ nhàng khép lại sau đó lại mở ra.
Trong thời gian một cái nháy mắt này, lại giống như thời gian trăm triệu năm tháng trôi qua.
Lúc này, Yến Triệu Ca cảm thấy liên hệ giữa mình và Lôi Đế Chi Nhãn rõ ràng tiến thêm một bước, thậm chí sinh ra cảm giác tâm ý tương thông.
Yến Triệu Ca khẽ quát một tiếng, toàn thân đột nhiên bộc phát lôi quang trận trận, truyền ra một tiếng nổ vang.
Ngoài trúc lâu, bầu trời phía trên Thanh Già Đảo, vân vụ quay cuồng, giống như truyền tới một tiếng nổ vang, một tia chớp phá vỡ thương khung!
"Đùng đoàng đùng đoàng!"
Bầu trời, mặt đất, tiếng sấm vang dội, tựa như hồng hoang sơ khai!
Xung quanh thân thể của Yến Triệu Ca, từng luồng Cương khí hóa thành thiên long, vảy rồng toàn thân mở ra, lôi đình phún dũng ra ngoài.
Hồ quang dầy đặc nhảy nhót trong trúc lâu, tụ thành một chỗ như hóa thành lôi hải.
Lôi đình mãnh liệt, cũng không tổn hại tiểu lâu chút nào, từng cái Cương khí thiên long mở mắt ra, tất cả đều có ánh sáng thoáng hiện, giống như vẽ rồng điểm mắt, tràn đầy linh tính cùng sức sống, hư long hóa thành chân long.
Yến Triệu Ca đưa một bàn tay ra, đẩy về phía trước một cách bình thường.
Từng luồng Cương khí thiên long lượn quanh, hóa thành một mảnh hỗn độn!
Vô thủy vô chung, vô tiền vô hậu, mặc dù là cảnh tượng hư ảo do Cương khí biến thành, nhưng cũng khiến người khác cảm nhận được ý cảnh huyền diệu trong đó.
Đây chính là thiên địa hư ảo do Cương khí Quyền ý của Yến Triệu Ca hóa thành!
Cương khí hóa thành thiên địa hư ảo, chính là tiêu chí của Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư!
Yến Triệu Ca khẽ cười, chưởng thế biến đổi, lòng bàn tay đỏ bừng, cảnh tượng hư ảo do Cương khí hóa thành cũng theo đó mà biến đổi, hóa thành một mảnh đỏ tím.
Bị bao quanh bởi từng đoàn lửa màu tím, là một đan lô màu tím như ẩn như hiện, giống như thật.
Chưởng thế của Yến Triệu Ca lại thay đổi, hai ngón tay giữa bắt kiếm ấn, lấy ngón tay thay kiếm nhẹ nhàng điểm ra.
Đâu Suất Hỏa màu đỏ tím cùng đan lô biến mất không thấy, Cương khí đan xen hóa thành tinh không tối đen, trong màn đêm, Thất Tinh Cao Huyền, Củng Chiếu Bắc Thần (***).
Yến Triệu Ca thu tay về, đánh ra từng cái Lục Linh Ma Quyền, Cương khí hóa thành thiên địa hư ảo, giống như trở về viễn cổ hồng hoang, vô tận dị thú cường đại hoành hành, bá đạo vô biên.
Sau khi Yến Triệu Ca thu lại quyền thế, tất cả cảnh tượng biến mất, trở về hỗn độn hư vô.
Tựa như có thể hóa sinh vạn vật, chứa đựng vạn vật cũng có thể chôn vùi vạn vật.
Yến Triệu Ca phun ra một ngụm trọc khí thật dài, đứng dậy đi ra trúc lâu.
A Hổ đang chơi đùa cùng đại gấu trúc, thấy Yến Triệu Ca, không khỏi hỏi: - Công tử, thiên lôi vừa rồi, là ngươi thúc giục tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn sao?
Yến Triệu Ca cười nói:
- Không sai, ta nuốt Quảng Thừa Tiên Đan là căn cơ vững chắc, tích lũy càng thâm hậu, tu luyện dần đến bình cảnh, sau đó tìm hiểu lực lượng ý cảnh của Lôi Đế Chi Nhãn, thành công tiến thêm một bước.
A Hổ há miệng một cái nói:
- Công tử à, ngài vừa mới đột phá Tiên Thiên sơ kỳ Tông Sư ở Vân Triệu Sơn a.
- Nhanh như vậy lại đột phá Tiên Thiên trung kỳ, năm đó gia chủ cũng không mạnh như ngài a!
Yến Triệu Ca đưa tay xoa mắt phải, nói:
- Do cơ duyên mà thôi, coi như một sự ngạc nhiên vui mừng đi.
A Hổ cho Yến Triệu Ca một ngón tay cái:
- Coi như cơ duyên, thì công tử ngài phải có bản lĩnh mới lấy được.
Yến Triệu Ca nhìn A Hổ một cái, rồi nói:
- A, A Hổ, bây giờ ngươi nịnh hót, biểu tình càng ngày càng chân thành.
A Hổ thật thà cười một tiếng:
- Là do công tử dạy bảo, ta đây thường xuyên hướng về tấm gương phía trước mà học tập a.
Hắn vỗ vỗ cái đầu cứng của mình, nói:
- Đúng rồi, công tử, Thiên Bằng đã đến.
- Hả, Từ sư huynh tới sao?
Yến Triệu Ca cười hắc hắc:
- Đang ở chỗ của Tạ sư tỷ chứ gì?
A Hổ cũng cười hắc hắc:
- Sau khi chào hỏi Phương trưởng lão, rồi tới nơi này, thấy công tử ngài đang bế quan, liền như một làn khói chạy tới chỗ Tạ cô nương.
Hai người nhìn nhau một cái, gian xảo cười hề hề:
- Có một chân (****)...
Yến Triệu Ca cười nói:
- Đi, đi xem một chút.
Từ Phi năm nay ba mươi tuổi, tuổi tác lớn hơn Lục Vấn và Yến Triệu Ca không ít, hiện tại đã là Võ giả Thông Thiên cảnh, cách Đại Tông Sư cảnh giới chỉ kém nửa bước.
Thông thường mà nói, phần lớn Thông Thiên cảnh Tông Sư đều tiềm tu, ích đi ra ngoài.
Nhưng gần đây Đại Nhật Thánh Tông mất thể diện quá nhiều, tại Thông Thiên Hội Minh lần này vì tìm về mặt mũi, nên phái người đứng đầu Sơ Dương tứ kiệt, Đường Vĩnh Hạo xuống núi.
Đường Vĩnh Hạo cũng có tu vi Thông Thiên cảnh, Từ Phi tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này, chính là vì ngăn chặn Đường Vĩnh Hạo.
Đến ngoài trúc lâu của Tạ Du Thiền, cách thật xa, nhưng cái mũi của Yến Triệu Ca hít hít, đã nghe thấy một mùi rượu bay tới.
Sau đó liền thấy bên ngoài trúc lầu, một cái bàn đá trong sân, hai người đang ngồi đối diện nhau, một người chính là Tạ Du Thiền, người còn lại là một hán tử khôi ngô, vóc người rất cao lớn.
Người này mày rậm mắt to, mũi cao thẳng, trông thật uy vũ, ánh mắt trong suốt, khí thế như sơn nhạc.
Mặc dù trẻ tuổi, nhưng lại tỏa ra khí độ phi phàm (nguyên văn 渟岳峙的: uyên đình nhạc trì).
Chẳng qua lúc này nam tử hành động có chút là lạ, cười híp mắt cầm một bình rượu, rót vào trong ly.
Nhìn kỹ lại, trong cái ly của nam tử, rõ ràng là để lá trà. Nhìn bộ dáng của hắn chính là lấy rượu pha trà a.
----------------
(*) Nguyên văn 白云苍狗 - "bạch vân thương cẩu": trong bài thơ "Khả Thán" của Đỗ Phủ có câu "Thiên thượng phù vân như bạch y, tư tu cải biến như thương cẩu." ý chỉ thế sự biến ảo khôn lường. (tham khảo nguồn thivien.net).
Nguyên văn 沧海桑田 - "thương hải tang điền" - "biển xanh hóa ruộng dâu": chỉ thế sự xoay vần.
(**) Nguyên văn 长河 - "trường hà": dòng sông dài.
(***) Nguyên văn 七星高悬, 拱照北辰 - "thất tinh cao huyền, củng chiếu Bắc Thần": chiêu thức của Thất Tinh Kiếm trong truyện. "huyền": treo cao; "củng" cùng tôn lên...; "Bắc Thần": ở đây chỉ sao Bắc Đẩu hay sao Bắc Cực.
(****) Nguyên văn 有一腿 - "có một chân": (từ lóng) ý chỉ có tư tình, gian tình lén lút với nhau (tham khảo baike.baidu.com).
Quảng Thừa Tiên Đan, lúc Yến Triệu Ca ban cầm tới tay đã ăn vào.
Đan dược này giúp tăng cường linh tính của Cương khí, làm cho Võ giả thuận tiện hơn khi cảm ngộ thiên địa hư ảo.
Công hiệu này nhìn như đơn giản, nhưng hơn ở hiệu quả mạnh mẽ, cho dù Võ giả Đại Tông Sư sử dụng cũng có ích lợi vô cùng, Võ giả Tông Sư sử dụng thì hiệu quả không cần phải nói.
Trên thực tế, Võ giả Tông Sư căn bản không cách nào luyện hóa dược tính của Quảng Thừa Tiên Đan hoàn toàn được.
Dược tính của đan dược, sẽ lưu lại trong cơ thể của Võ giả, một mực kéo dài, giúp Võ giả tu luyện được lợi.
Đây được coi như là đan dược thượng thừa nhất mà Quảng Thừa Sơn nắm giữ, cho dù Yến Triệu Ca có kiến thức rộng lớn, đối với dược hiệu của đan dược này cũng phải khen ngợi.
Lúc này Yến Triệu Ca ngồi xếp bằng, bên trong Đan điền, thanh khí tản ra, khối khí hỗn độn chuyển động, nóng lạnh luân phiên, âm dương tương tế, giống như thiên đĩa hỏa lò không ngừng luyện hóa dược tính của Quảng Thừa Tiên Đan.
Dược tính bị Cương khí của Yến Triệu Ca dẫn đạo, không ngừng tản ra tứ chi bách hải.
Huyệt khiếu toàn thân của Yến Triệu Ca đóng mở liên tục, từng đạo băng long, hỏa long chuyển động cuồn cuộn không ngừng.
Cương khí tạo thành long hình như thật, vảy rồng toàn thân mấp máy, tràn đầy linh tính, phát ra từng trận long ngâm trầm thấp.
Yến Triệu Ca mở hai mắt ra, trong mắt đột nhiên có lôi quang thoáng hiện.
Thánh binh tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn, hiện ra trong mắt phải của Yến Triệu Ca.
Lôi Đế Chi Nhãn lóe lên, chớp động ánh sáng giống như hỗn độn sơ khai, một đạo lôi đình bổ xuống, phân chia trời đất.
Đến đây, vạn vật hình thành, thế giới rộng lớn diễn hóa biến thiên.
Bạch vân thương cẩu, thương hải tang điền (*), thời gian trường hà (**) vô tận, cuồn cuộn lao nhanh, tựa như "sát na", lại tựa như "vĩnh hằng".
Yến Triệu Ca cùng Lôi Đế Chi Nhãn tâm ý tương thông, trong nháy mắt, giống như cảm nhận được ý cảnh trong một "sát na" kia, thế giới sinh diệt.
Thiên Lôi mặc dù mãnh liệt hung ác, nhưng không lưu lại chút vết tích nào trong đầu của Yến Triệu Ca.
Ánh mắt của Yến Triệu Ca nhẹ nhàng khép lại sau đó lại mở ra.
Trong thời gian một cái nháy mắt này, lại giống như thời gian trăm triệu năm tháng trôi qua.
Lúc này, Yến Triệu Ca cảm thấy liên hệ giữa mình và Lôi Đế Chi Nhãn rõ ràng tiến thêm một bước, thậm chí sinh ra cảm giác tâm ý tương thông.
Yến Triệu Ca khẽ quát một tiếng, toàn thân đột nhiên bộc phát lôi quang trận trận, truyền ra một tiếng nổ vang.
Ngoài trúc lâu, bầu trời phía trên Thanh Già Đảo, vân vụ quay cuồng, giống như truyền tới một tiếng nổ vang, một tia chớp phá vỡ thương khung!
"Đùng đoàng đùng đoàng!"
Bầu trời, mặt đất, tiếng sấm vang dội, tựa như hồng hoang sơ khai!
Xung quanh thân thể của Yến Triệu Ca, từng luồng Cương khí hóa thành thiên long, vảy rồng toàn thân mở ra, lôi đình phún dũng ra ngoài.
Hồ quang dầy đặc nhảy nhót trong trúc lâu, tụ thành một chỗ như hóa thành lôi hải.
Lôi đình mãnh liệt, cũng không tổn hại tiểu lâu chút nào, từng cái Cương khí thiên long mở mắt ra, tất cả đều có ánh sáng thoáng hiện, giống như vẽ rồng điểm mắt, tràn đầy linh tính cùng sức sống, hư long hóa thành chân long.
Yến Triệu Ca đưa một bàn tay ra, đẩy về phía trước một cách bình thường.
Từng luồng Cương khí thiên long lượn quanh, hóa thành một mảnh hỗn độn!
Vô thủy vô chung, vô tiền vô hậu, mặc dù là cảnh tượng hư ảo do Cương khí biến thành, nhưng cũng khiến người khác cảm nhận được ý cảnh huyền diệu trong đó.
Đây chính là thiên địa hư ảo do Cương khí Quyền ý của Yến Triệu Ca hóa thành!
Cương khí hóa thành thiên địa hư ảo, chính là tiêu chí của Tiên Thiên trung kỳ Tông Sư!
Yến Triệu Ca khẽ cười, chưởng thế biến đổi, lòng bàn tay đỏ bừng, cảnh tượng hư ảo do Cương khí hóa thành cũng theo đó mà biến đổi, hóa thành một mảnh đỏ tím.
Bị bao quanh bởi từng đoàn lửa màu tím, là một đan lô màu tím như ẩn như hiện, giống như thật.
Chưởng thế của Yến Triệu Ca lại thay đổi, hai ngón tay giữa bắt kiếm ấn, lấy ngón tay thay kiếm nhẹ nhàng điểm ra.
Đâu Suất Hỏa màu đỏ tím cùng đan lô biến mất không thấy, Cương khí đan xen hóa thành tinh không tối đen, trong màn đêm, Thất Tinh Cao Huyền, Củng Chiếu Bắc Thần (***).
Yến Triệu Ca thu tay về, đánh ra từng cái Lục Linh Ma Quyền, Cương khí hóa thành thiên địa hư ảo, giống như trở về viễn cổ hồng hoang, vô tận dị thú cường đại hoành hành, bá đạo vô biên.
Sau khi Yến Triệu Ca thu lại quyền thế, tất cả cảnh tượng biến mất, trở về hỗn độn hư vô.
Tựa như có thể hóa sinh vạn vật, chứa đựng vạn vật cũng có thể chôn vùi vạn vật.
Yến Triệu Ca phun ra một ngụm trọc khí thật dài, đứng dậy đi ra trúc lâu.
A Hổ đang chơi đùa cùng đại gấu trúc, thấy Yến Triệu Ca, không khỏi hỏi: - Công tử, thiên lôi vừa rồi, là ngươi thúc giục tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn sao?
Yến Triệu Ca cười nói:
- Không sai, ta nuốt Quảng Thừa Tiên Đan là căn cơ vững chắc, tích lũy càng thâm hậu, tu luyện dần đến bình cảnh, sau đó tìm hiểu lực lượng ý cảnh của Lôi Đế Chi Nhãn, thành công tiến thêm một bước.
A Hổ há miệng một cái nói:
- Công tử à, ngài vừa mới đột phá Tiên Thiên sơ kỳ Tông Sư ở Vân Triệu Sơn a.
- Nhanh như vậy lại đột phá Tiên Thiên trung kỳ, năm đó gia chủ cũng không mạnh như ngài a!
Yến Triệu Ca đưa tay xoa mắt phải, nói:
- Do cơ duyên mà thôi, coi như một sự ngạc nhiên vui mừng đi.
A Hổ cho Yến Triệu Ca một ngón tay cái:
- Coi như cơ duyên, thì công tử ngài phải có bản lĩnh mới lấy được.
Yến Triệu Ca nhìn A Hổ một cái, rồi nói:
- A, A Hổ, bây giờ ngươi nịnh hót, biểu tình càng ngày càng chân thành.
A Hổ thật thà cười một tiếng:
- Là do công tử dạy bảo, ta đây thường xuyên hướng về tấm gương phía trước mà học tập a.
Hắn vỗ vỗ cái đầu cứng của mình, nói:
- Đúng rồi, công tử, Thiên Bằng đã đến.
- Hả, Từ sư huynh tới sao?
Yến Triệu Ca cười hắc hắc:
- Đang ở chỗ của Tạ sư tỷ chứ gì?
A Hổ cũng cười hắc hắc:
- Sau khi chào hỏi Phương trưởng lão, rồi tới nơi này, thấy công tử ngài đang bế quan, liền như một làn khói chạy tới chỗ Tạ cô nương.
Hai người nhìn nhau một cái, gian xảo cười hề hề:
- Có một chân (****)...
Yến Triệu Ca cười nói:
- Đi, đi xem một chút.
Từ Phi năm nay ba mươi tuổi, tuổi tác lớn hơn Lục Vấn và Yến Triệu Ca không ít, hiện tại đã là Võ giả Thông Thiên cảnh, cách Đại Tông Sư cảnh giới chỉ kém nửa bước.
Thông thường mà nói, phần lớn Thông Thiên cảnh Tông Sư đều tiềm tu, ích đi ra ngoài.
Nhưng gần đây Đại Nhật Thánh Tông mất thể diện quá nhiều, tại Thông Thiên Hội Minh lần này vì tìm về mặt mũi, nên phái người đứng đầu Sơ Dương tứ kiệt, Đường Vĩnh Hạo xuống núi.
Đường Vĩnh Hạo cũng có tu vi Thông Thiên cảnh, Từ Phi tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này, chính là vì ngăn chặn Đường Vĩnh Hạo.
Đến ngoài trúc lâu của Tạ Du Thiền, cách thật xa, nhưng cái mũi của Yến Triệu Ca hít hít, đã nghe thấy một mùi rượu bay tới.
Sau đó liền thấy bên ngoài trúc lầu, một cái bàn đá trong sân, hai người đang ngồi đối diện nhau, một người chính là Tạ Du Thiền, người còn lại là một hán tử khôi ngô, vóc người rất cao lớn.
Người này mày rậm mắt to, mũi cao thẳng, trông thật uy vũ, ánh mắt trong suốt, khí thế như sơn nhạc.
Mặc dù trẻ tuổi, nhưng lại tỏa ra khí độ phi phàm (nguyên văn 渟岳峙的: uyên đình nhạc trì).
Chẳng qua lúc này nam tử hành động có chút là lạ, cười híp mắt cầm một bình rượu, rót vào trong ly.
Nhìn kỹ lại, trong cái ly của nam tử, rõ ràng là để lá trà. Nhìn bộ dáng của hắn chính là lấy rượu pha trà a.
----------------
(*) Nguyên văn 白云苍狗 - "bạch vân thương cẩu": trong bài thơ "Khả Thán" của Đỗ Phủ có câu "Thiên thượng phù vân như bạch y, tư tu cải biến như thương cẩu." ý chỉ thế sự biến ảo khôn lường. (tham khảo nguồn thivien.net).
Nguyên văn 沧海桑田 - "thương hải tang điền" - "biển xanh hóa ruộng dâu": chỉ thế sự xoay vần.
(**) Nguyên văn 长河 - "trường hà": dòng sông dài.
(***) Nguyên văn 七星高悬, 拱照北辰 - "thất tinh cao huyền, củng chiếu Bắc Thần": chiêu thức của Thất Tinh Kiếm trong truyện. "huyền": treo cao; "củng" cùng tôn lên...; "Bắc Thần": ở đây chỉ sao Bắc Đẩu hay sao Bắc Cực.
(****) Nguyên văn 有一腿 - "có một chân": (từ lóng) ý chỉ có tư tình, gian tình lén lút với nhau (tham khảo baike.baidu.com).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.