Chương 74: Đại Nhật Thánh Tông rút củi dưới đáy nồi
Bát Nguyệt Phi Ưng
08/09/2016
Dịch giả: rolland
- Triệu thế bá gặp nạn trong Trấn Long Uyên? Là Đại Nhật Thánh Tông sao? Để phòng bị bọn người Đông Thăng Quân, Tần trưởng lão và Triệu thế bá cùng nhau hành động mà.
Yến Triệu Ca hít sâu một hơi, nhìn về phía người trung niên râu đen trước mặt.
Người trung niên có hàm râu đen này, chính là từ trong sơn môn tới Thiên Đông châu giúp đỡ Tần trưởng lão, Khổng trưởng lão.
Tướng mạo của Khổng trưởng lão nho nhã, mặc trường sam (áo dài nam), nhìn qua giống như một thư sinh trung niên.
Yến Triệu Ca cũng biết, vị trưởng lão này từ trước đến nay nói chuyện đều lưu lại ba phần.
Hắn nói Triệu Thế Thành gặp nạn trong Trấn Long Uyên, tình huống thật sự chỉ càng thêm hỏng bét.
Khổng trưởng lão nhìn Yến Triệu Ca, nói ngắn gọn:
- Tần trưởng lão còn đang trấn áp dị biến trong Uyên, muốn ta đi cứu Triệu quốc chủ, mang ra khỏi đó.
- Vì vậy, ta không cách nào bảo vệ ngươi, ngươi có muốn theo ta tiến vào Trấn Long Uyên không?
Yến Triệu Ca quyết định thật nhanh:
- Ta và ngài đi chung.
Khổng trưởng lão gật đầu, không nói lời thừa nào nữa, liền xuất phát.
Đi trên đường, Yến Triệu Ca mới dần biết rõ sự việc từ đầu đến cuối.
Trấn Long Uyên dị biến, tuy còn không ngừng lại hoàn toàn, nhưng sẽ không sinh ra biến hoá lớn nữa.
Theo như Khổng trưởng lão nói, lần dị biến lớn này, nguyên nhân là từ Địa Ngục bên kia.
Nhóm cường giả Yến Địch, đã xử lý vấn đề bên kia, cho nên dị biến của Trấn Long Uyên cũng biến mất.
Trước đây, Quỷ Phủ lão nhân Hàn Thịnh, chôn xuống ngòi nổ dưới Trấn Long Uyên.
Chờ Địa Ngục bên kia xuất hiện biến động lớn, sẽ dẫn động Trấn Long Uyên bên này phản ứng theo.
Thủ bút của Hàn Thịnh vì sớm bị bại lộ dưới tay Yến Triệu Ca nên đã được dọn dẹp một bộ phận.
Ngày hôm nay liền diệt tận gốc.
Nhưng trong quá trình này, lại xảy ra vấn đề.
Triệu Thế Thành dẫn động lực lượng của trận pháp giúp đỡ, cùng Tần trưởng lão còn có người của Đại Nhật Thánh Tông, Thương Mang Sơn cùng nhau trấn áp dị biến của Trấn Long Uyên.
Trong quá trình dẫn động, trận pháp lại không ổn định, dưới Trấn Long Uyên trùng kích, lực lượng của trận pháp nghịch chuyển, dẫn đến rất nhiều loạn lưu sát khí (dòng chảy của sát khi) đi vào trong cơ thể của Triệu Thế Thành.
Lực lượng quấy phá trong Trấn Long Uyên, coi đây là sơ hở, cho nên toàn lực phản kích, hầu hết áp lực đều đặt trên một người Triệu Thế Thành.
Đám người Tần trưởng lão tuy rằng kịp thời đem lực lượng quấy phá này áp chế xuống, nhưng Triệu Thế Thành cũng bởi vì vậy mà bị trọng thương.
Càng khó khăn là rất nhiều loạn lưu sát khí dạng sương đen vào trong cơ thể, làm cho Triệu Thế Thành hôn mê, khó khăn để di chuyển.
Loạn lưu sát khí giống như xiềng xích, cứng rắn kéo Triệu Thế Thành ở trong vực sâu.
Một đám Võ giả Đông Đường quốc đi theo, chỉ có thể bảo vệ Triệu Thế Thành không bị vực sâu thôn phệ, nhưng không có cách nào hộ tống hắn ra khỏi Trấn Long Uyên để cứu trị.
Khổng trưởng lão tiến vào Trấn Long Uyên, đầu tiên là muốn chặt đứt loạn lưu sát khí xâm nhập vào Triệu Thế Thành, đem hắn ra khỏi hiểm địa Trấn Long Uyên, sau đó sẽ cứu trị.
Nhưng đi được nửa đường, Yến Triệu Ca cùng Khổng trưởng lão đã không đi xuống được nữa.
Trước mắt xuất hiện một nữ tử mặc áo trắng, thắt lưng quấn lụa màu kim, khí tức toàn thân chấn động làm sương đen tán đi khắp nơi, không tới gần được.
Nữ tử này cười nhạt nhìn Khổng trưởng lão cùng Yến Triệu Ca:
- Dị biến trong Trấn Long Uyên đã ngừng lại, sổ sách giữa chúng ta, cũng nên tính toán tốt đi.
- Quảng Thừa Sơn các ngươi, dám khi dễ Thánh Tông ta sao?
Khổng trưởng lão nhướng mày nói:
- Là các ngươi ra tay, khiến cho trận pháp của Đông Đường xuất hiện biến cố?
Nữ tử kia búng ngón tay một cái, lông mày nhướng lên:
- Đừng nói bậy, Trấn Long Uyên dị biến, thậm chí Địa Ngục dị biến, là đại sự của cả Bát Cực Đại thế giới.
- Người người đều xuất lực, Thánh Tông ta cũng không ngoại lệ, như thế nào lại ngăn cản?
- Về phần Đông Đường Quốc chủ, chỉ là khí vận của hắn không tốt.
Trong đôi mắt của nữ tử này lộ ra lạnh lẽo:
- Đương nhiên, cũng có thể là, hắn không nhìn ra đại thế, đối đầu với Thánh Tông ta, cho nên gặp trời phạt cũng không chừng.
Mặt của Khổng trưởng lão trầm như nước, hắn nhận biết người nữ tử trước mặt này, chính là trưởng lão cao tầng của Đại Nhật Thánh Tông.
Tuy rằng không có trong Đại Nhật Thất Tử, nhưng thành tựu tu vi, không thua gì Đông Thăng Quân.
Tuy Khổng trưởng lão không sợ đối phương, nhưng đối phương ngăn cản, hắn muốn tiếp tục đi tới, cũng rất khó khăn.
Thời gian càng dài, Triệu Thế Thành càng nguy hiểm hơn.
Hơn nữa, nhìn thế cục này, Đại Nhật Thánh Tông sợ là đã sớm có mưu tính, không tra cũng biết, Tần trưởng lão khẳng định cũng bị Đông Thăng Quân cản lại.
Mà càng lo lắng hơn, chính là Triệu Thế Thành gặp nạn hôn mê, không biết có thể sống ra Trấn Long Uyên hay không.
Ở bên ngoài còn có Cẩn Vương Triệu Thế Liệt. . .
Cho dù là Tần trưởng lão hay Khổng trưởng lão, nếu như ở bên ngoài, Triệu Thế Liệt không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng nếu chỉ là Nghiêm Húc, một khi đại trận bị Triệu Thế Liệt thay thế Triệu Thế Thành nắm giữ, Nghiêm Húc cũng rất khó xử lý.
- Khổng trưởng lão, ta đi tìm Triệu thế bá.
Yến Triệu Ca hạ giọng nói, Khổng trưởng lão quay đầu lại liếc hắn một cái.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Ta đi.
Khổng trưởng lão nhíu mày, nhưng thời gian không đợi người, sau khi hắn suy nghĩ một chút, đành phải gật đầu.
Hắn nhanh nói cho Yến Triệu Ca biết rõ vị trí của đoàn ngươi Đông Đường:
- Ngươi ghi nhớ vị trí, tự mình cẩn thận
Liên tục sáng tạo ra kỳ tích, làm Khổng trưởng lão cũng có chút lòng tin đối với Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca không nói nhiều nữa, lập tức dẫn theo A Hổ tiếp tục đi tới.
Nữ tử muốn ngăn cản, nhưng bị Khổng trưởng chặn lại.
Mày liễu (chân mày hình lá liễu) của đối phương dựng thẳng, lạnh giọng cười:
- Đó chính là con của Yến Địch đi? Ngoại Cương trung kỳ đánh thắng Tiêu Thăng có tu vi Ngoại Cương hậu kỳ, thực sự hiếm thấy, nhưng đừng quên...
- Thiên tài chết non, cái gì cũng không phải!
Khổng trưởng lão nhẹ giọng nói:
- Bất luận ai chết, cũng chỉ là một nắm đất, cho dù Tông sư, hay Đại Tông Sư đều như thế.
Dứt lời, hai chưởng đan chéo vào nhau, triển khai đích truyền Võ đạo của Quảng Thừa Sơn, một trong Thái Thượng Bát Cực, Hoảng(*) Kim Chưởng, tấn công tới đối phương.
(*) hoảng : màn, màn che.
Nữ tử này cũng thi triển Võ đạo đứng đầu của Đại Nhật Thánh Tông, đấu với Khổng trưởng lão.
Hai người Đại Tông Sư lâu năm phát sinh chiến đấu, khiến cho cả Trấn Long Uyên giống như muốn lung lay sụp đổ.
Yến Triệu Ca cùng A Hổ đi sâu vào trong, cũng có thể cảm giác được phía sau rung động rõ ràng, nhưng phương hướng khác đều có chấn động.
Hiển nhiên, lấy Tần trưởng lão cùng Đông Thăng Quân dẫn đầu, các cường giả Quảng Thừa Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông tiến vào Trấn Long Uyên, đều triển khai chiến đấu.
Nguồn gốc từ Địa Ngục bên kia đã bị chặt đứt, dị biến của Trấn Long Uyên cũng ngừng lại, hai bên không còn cố kỵ nữa, buông tay ra đánh long trời lở đất.
Đi trong Trấn Long Uyên, Yến Triệu Ca cảm thấy trời đất như xoay tròn, không gian giống như có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.
A Hổ đi theo thật sát bên người Yến Triệu Ca, nói:
- Công tử, đối phương là muốn rút củi dưới đáy nồi a!
- Lần trước ăn thiệt ở Cảnh Dương Thành, té ở đâu thì đứng lên ở đó.
Yến Triệu Ca giương mắt, cười nhạt:
- Khẩu vị của bọn họ quá lớn, mục tiêu không chỉ là giết ta, trả thù việc Phong sư muội, lấy lại mặt mũi.
- Bọn họ còn muốn Đông Đường, cướp lấy một cứ điểm để tiến công ở Thiên Đông châu, muốn đạp một bước vào Thiên Vực!
Yến Triệu Ca thở nhẹ ra một hơi:
- Triệu thế bá là vua của một nước, lần này mạo hiểm tiến vào, khẳng định rất chú ý an toàn của mình.
- Tần trưởng lão cùng hắn hành động, chính là vì phòng ngừa việc Đại Nhật Thánh Tông trả thù Triệu thế bá.
- Nhưng hiện tại xem ra, cũng không phải bọn người Đông Thăng Quân xuất thủ, xảy ra vấn đề chính là Cảnh Dương đại trận!
- Triệu thế bá trọng tình, cai trị khá khoan dung, Đại Nhật Thánh Tông thẩm thấu vào Đông Đường so với bản môn càng sâu hơn.
- Phàm là kế hoạch đã sắp đặt, thời gian càng lâu thì càng chu đáo, nhưng ngược lại dễ lưu lại manh mối, bị đối thủ phát hiện.
- Đại Nhật Thánh Tông nếu vẫn tiếp tục trù tính, bản môn sẽ dễ dàng phát hiện đề phòng hơn.
- Nhưng lần này, Trấn Long Uyên dị biến, ngoài ý muốn giúp bọn hắn bổ sung thiếu sót, có thể phát động sớm, thúc đẩy chuyện này.
Ánh mắt của Yến Triệu Ca sâu kín:
- Hơn nữa, không chỉ có Đại Nhật Thánh Tông, người của Thương Mang Sơn chỉ sợ muốn nhung tay vào lúc này.
- Triệu thế bá gặp nạn trong Trấn Long Uyên? Là Đại Nhật Thánh Tông sao? Để phòng bị bọn người Đông Thăng Quân, Tần trưởng lão và Triệu thế bá cùng nhau hành động mà.
Yến Triệu Ca hít sâu một hơi, nhìn về phía người trung niên râu đen trước mặt.
Người trung niên có hàm râu đen này, chính là từ trong sơn môn tới Thiên Đông châu giúp đỡ Tần trưởng lão, Khổng trưởng lão.
Tướng mạo của Khổng trưởng lão nho nhã, mặc trường sam (áo dài nam), nhìn qua giống như một thư sinh trung niên.
Yến Triệu Ca cũng biết, vị trưởng lão này từ trước đến nay nói chuyện đều lưu lại ba phần.
Hắn nói Triệu Thế Thành gặp nạn trong Trấn Long Uyên, tình huống thật sự chỉ càng thêm hỏng bét.
Khổng trưởng lão nhìn Yến Triệu Ca, nói ngắn gọn:
- Tần trưởng lão còn đang trấn áp dị biến trong Uyên, muốn ta đi cứu Triệu quốc chủ, mang ra khỏi đó.
- Vì vậy, ta không cách nào bảo vệ ngươi, ngươi có muốn theo ta tiến vào Trấn Long Uyên không?
Yến Triệu Ca quyết định thật nhanh:
- Ta và ngài đi chung.
Khổng trưởng lão gật đầu, không nói lời thừa nào nữa, liền xuất phát.
Đi trên đường, Yến Triệu Ca mới dần biết rõ sự việc từ đầu đến cuối.
Trấn Long Uyên dị biến, tuy còn không ngừng lại hoàn toàn, nhưng sẽ không sinh ra biến hoá lớn nữa.
Theo như Khổng trưởng lão nói, lần dị biến lớn này, nguyên nhân là từ Địa Ngục bên kia.
Nhóm cường giả Yến Địch, đã xử lý vấn đề bên kia, cho nên dị biến của Trấn Long Uyên cũng biến mất.
Trước đây, Quỷ Phủ lão nhân Hàn Thịnh, chôn xuống ngòi nổ dưới Trấn Long Uyên.
Chờ Địa Ngục bên kia xuất hiện biến động lớn, sẽ dẫn động Trấn Long Uyên bên này phản ứng theo.
Thủ bút của Hàn Thịnh vì sớm bị bại lộ dưới tay Yến Triệu Ca nên đã được dọn dẹp một bộ phận.
Ngày hôm nay liền diệt tận gốc.
Nhưng trong quá trình này, lại xảy ra vấn đề.
Triệu Thế Thành dẫn động lực lượng của trận pháp giúp đỡ, cùng Tần trưởng lão còn có người của Đại Nhật Thánh Tông, Thương Mang Sơn cùng nhau trấn áp dị biến của Trấn Long Uyên.
Trong quá trình dẫn động, trận pháp lại không ổn định, dưới Trấn Long Uyên trùng kích, lực lượng của trận pháp nghịch chuyển, dẫn đến rất nhiều loạn lưu sát khí (dòng chảy của sát khi) đi vào trong cơ thể của Triệu Thế Thành.
Lực lượng quấy phá trong Trấn Long Uyên, coi đây là sơ hở, cho nên toàn lực phản kích, hầu hết áp lực đều đặt trên một người Triệu Thế Thành.
Đám người Tần trưởng lão tuy rằng kịp thời đem lực lượng quấy phá này áp chế xuống, nhưng Triệu Thế Thành cũng bởi vì vậy mà bị trọng thương.
Càng khó khăn là rất nhiều loạn lưu sát khí dạng sương đen vào trong cơ thể, làm cho Triệu Thế Thành hôn mê, khó khăn để di chuyển.
Loạn lưu sát khí giống như xiềng xích, cứng rắn kéo Triệu Thế Thành ở trong vực sâu.
Một đám Võ giả Đông Đường quốc đi theo, chỉ có thể bảo vệ Triệu Thế Thành không bị vực sâu thôn phệ, nhưng không có cách nào hộ tống hắn ra khỏi Trấn Long Uyên để cứu trị.
Khổng trưởng lão tiến vào Trấn Long Uyên, đầu tiên là muốn chặt đứt loạn lưu sát khí xâm nhập vào Triệu Thế Thành, đem hắn ra khỏi hiểm địa Trấn Long Uyên, sau đó sẽ cứu trị.
Nhưng đi được nửa đường, Yến Triệu Ca cùng Khổng trưởng lão đã không đi xuống được nữa.
Trước mắt xuất hiện một nữ tử mặc áo trắng, thắt lưng quấn lụa màu kim, khí tức toàn thân chấn động làm sương đen tán đi khắp nơi, không tới gần được.
Nữ tử này cười nhạt nhìn Khổng trưởng lão cùng Yến Triệu Ca:
- Dị biến trong Trấn Long Uyên đã ngừng lại, sổ sách giữa chúng ta, cũng nên tính toán tốt đi.
- Quảng Thừa Sơn các ngươi, dám khi dễ Thánh Tông ta sao?
Khổng trưởng lão nhướng mày nói:
- Là các ngươi ra tay, khiến cho trận pháp của Đông Đường xuất hiện biến cố?
Nữ tử kia búng ngón tay một cái, lông mày nhướng lên:
- Đừng nói bậy, Trấn Long Uyên dị biến, thậm chí Địa Ngục dị biến, là đại sự của cả Bát Cực Đại thế giới.
- Người người đều xuất lực, Thánh Tông ta cũng không ngoại lệ, như thế nào lại ngăn cản?
- Về phần Đông Đường Quốc chủ, chỉ là khí vận của hắn không tốt.
Trong đôi mắt của nữ tử này lộ ra lạnh lẽo:
- Đương nhiên, cũng có thể là, hắn không nhìn ra đại thế, đối đầu với Thánh Tông ta, cho nên gặp trời phạt cũng không chừng.
Mặt của Khổng trưởng lão trầm như nước, hắn nhận biết người nữ tử trước mặt này, chính là trưởng lão cao tầng của Đại Nhật Thánh Tông.
Tuy rằng không có trong Đại Nhật Thất Tử, nhưng thành tựu tu vi, không thua gì Đông Thăng Quân.
Tuy Khổng trưởng lão không sợ đối phương, nhưng đối phương ngăn cản, hắn muốn tiếp tục đi tới, cũng rất khó khăn.
Thời gian càng dài, Triệu Thế Thành càng nguy hiểm hơn.
Hơn nữa, nhìn thế cục này, Đại Nhật Thánh Tông sợ là đã sớm có mưu tính, không tra cũng biết, Tần trưởng lão khẳng định cũng bị Đông Thăng Quân cản lại.
Mà càng lo lắng hơn, chính là Triệu Thế Thành gặp nạn hôn mê, không biết có thể sống ra Trấn Long Uyên hay không.
Ở bên ngoài còn có Cẩn Vương Triệu Thế Liệt. . .
Cho dù là Tần trưởng lão hay Khổng trưởng lão, nếu như ở bên ngoài, Triệu Thế Liệt không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng nếu chỉ là Nghiêm Húc, một khi đại trận bị Triệu Thế Liệt thay thế Triệu Thế Thành nắm giữ, Nghiêm Húc cũng rất khó xử lý.
- Khổng trưởng lão, ta đi tìm Triệu thế bá.
Yến Triệu Ca hạ giọng nói, Khổng trưởng lão quay đầu lại liếc hắn một cái.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Ta đi.
Khổng trưởng lão nhíu mày, nhưng thời gian không đợi người, sau khi hắn suy nghĩ một chút, đành phải gật đầu.
Hắn nhanh nói cho Yến Triệu Ca biết rõ vị trí của đoàn ngươi Đông Đường:
- Ngươi ghi nhớ vị trí, tự mình cẩn thận
Liên tục sáng tạo ra kỳ tích, làm Khổng trưởng lão cũng có chút lòng tin đối với Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca không nói nhiều nữa, lập tức dẫn theo A Hổ tiếp tục đi tới.
Nữ tử muốn ngăn cản, nhưng bị Khổng trưởng chặn lại.
Mày liễu (chân mày hình lá liễu) của đối phương dựng thẳng, lạnh giọng cười:
- Đó chính là con của Yến Địch đi? Ngoại Cương trung kỳ đánh thắng Tiêu Thăng có tu vi Ngoại Cương hậu kỳ, thực sự hiếm thấy, nhưng đừng quên...
- Thiên tài chết non, cái gì cũng không phải!
Khổng trưởng lão nhẹ giọng nói:
- Bất luận ai chết, cũng chỉ là một nắm đất, cho dù Tông sư, hay Đại Tông Sư đều như thế.
Dứt lời, hai chưởng đan chéo vào nhau, triển khai đích truyền Võ đạo của Quảng Thừa Sơn, một trong Thái Thượng Bát Cực, Hoảng(*) Kim Chưởng, tấn công tới đối phương.
(*) hoảng : màn, màn che.
Nữ tử này cũng thi triển Võ đạo đứng đầu của Đại Nhật Thánh Tông, đấu với Khổng trưởng lão.
Hai người Đại Tông Sư lâu năm phát sinh chiến đấu, khiến cho cả Trấn Long Uyên giống như muốn lung lay sụp đổ.
Yến Triệu Ca cùng A Hổ đi sâu vào trong, cũng có thể cảm giác được phía sau rung động rõ ràng, nhưng phương hướng khác đều có chấn động.
Hiển nhiên, lấy Tần trưởng lão cùng Đông Thăng Quân dẫn đầu, các cường giả Quảng Thừa Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông tiến vào Trấn Long Uyên, đều triển khai chiến đấu.
Nguồn gốc từ Địa Ngục bên kia đã bị chặt đứt, dị biến của Trấn Long Uyên cũng ngừng lại, hai bên không còn cố kỵ nữa, buông tay ra đánh long trời lở đất.
Đi trong Trấn Long Uyên, Yến Triệu Ca cảm thấy trời đất như xoay tròn, không gian giống như có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.
A Hổ đi theo thật sát bên người Yến Triệu Ca, nói:
- Công tử, đối phương là muốn rút củi dưới đáy nồi a!
- Lần trước ăn thiệt ở Cảnh Dương Thành, té ở đâu thì đứng lên ở đó.
Yến Triệu Ca giương mắt, cười nhạt:
- Khẩu vị của bọn họ quá lớn, mục tiêu không chỉ là giết ta, trả thù việc Phong sư muội, lấy lại mặt mũi.
- Bọn họ còn muốn Đông Đường, cướp lấy một cứ điểm để tiến công ở Thiên Đông châu, muốn đạp một bước vào Thiên Vực!
Yến Triệu Ca thở nhẹ ra một hơi:
- Triệu thế bá là vua của một nước, lần này mạo hiểm tiến vào, khẳng định rất chú ý an toàn của mình.
- Tần trưởng lão cùng hắn hành động, chính là vì phòng ngừa việc Đại Nhật Thánh Tông trả thù Triệu thế bá.
- Nhưng hiện tại xem ra, cũng không phải bọn người Đông Thăng Quân xuất thủ, xảy ra vấn đề chính là Cảnh Dương đại trận!
- Triệu thế bá trọng tình, cai trị khá khoan dung, Đại Nhật Thánh Tông thẩm thấu vào Đông Đường so với bản môn càng sâu hơn.
- Phàm là kế hoạch đã sắp đặt, thời gian càng lâu thì càng chu đáo, nhưng ngược lại dễ lưu lại manh mối, bị đối thủ phát hiện.
- Đại Nhật Thánh Tông nếu vẫn tiếp tục trù tính, bản môn sẽ dễ dàng phát hiện đề phòng hơn.
- Nhưng lần này, Trấn Long Uyên dị biến, ngoài ý muốn giúp bọn hắn bổ sung thiếu sót, có thể phát động sớm, thúc đẩy chuyện này.
Ánh mắt của Yến Triệu Ca sâu kín:
- Hơn nữa, không chỉ có Đại Nhật Thánh Tông, người của Thương Mang Sơn chỉ sợ muốn nhung tay vào lúc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.