Chương 18: Đồ vật không thể tuỳ tiện đoạt
Bát Nguyệt Phi Ưng
30/07/2016
Diệp Cảnh hít sâu một hơi, ngầm thôi động chiếc giới chỉ của mình, thu nạp lực lượng của Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng.
Động tác của hắn thực ra đều rơi vào trong mắt của Yến Triệu Ca, Yến Triệu Ca lắc đầu một cái, đang muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên vẻ mặt biến đổi, ngẩng đầu nhìn lên.
Sương đen trên đầu vốn cũng không ngừng chấn động, đột nhiên càng thêm dữ dằn, cuồn cuộn, trời đất trong Trấn Long Uyên phảng phất như bị nghiền nát ra!
Khu vực trung tâm dòng xoáy yên bình, trong nháy mắt không còn tồn tại nữa!
Lực lượng cuồng bạo cuốn sạch tất cả, sương đen quanh năm che khuất mặt trời, đều đang tản ra!
Có ánh lửa từ không trung trên đầu của mọi người hạ xuống, làn sóng khí cuồng bạo ép xuống làm người ta như muốn thịt nát xương tan.
Một tiếng quát to long trời lở đất!
- Họ Yến nhãi con, cha ngươi tạo nghiệt, liền do ngươi gánh chịu một phần trước tiên đi!
Thấy ánh lửa kia, Yến Triệu Ca nhanh chóng phản ứng:
- Xích Linh Kỳ Chủ!
Ni mã, vừa đánh mất Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, còn đang buồn bực đây, lại còn có một Đại Tông Sư giết tới cửa.
Trong chớp mắt, trời đất như hoá thành lò lửa, lực lượng hủy thiên diệt địa từ trên trời giáng xuống!
"Hừ!"
Lúc này Yến Triệu Ca thúc giục toàn bộ thủ đoạn của mình, chuẩn bị nghênh đón.
Một đám hộ vệ áo đen, càng liều mạng tới gần Yến Triệu Ca, phải bảo vệ hắn an toàn.
"Chết!"
Lúc này, Xích Linh Kỳ Chủ chợt quát lên, một quyền cuồng bạo đã rơi xuống, mục tiêu nhắm thẳng vào Diệp Cảnh!
Nhắm thẳng vào Diệp Cảnh. . .
Nhắm thẳng vào. . . ừ? !
Chờ một chút, hình như có chỗ nào không đúng!
Tư thế ban đầu của Yến Triệu Ca đã thu hồi, trợn mắt há miệng nhìn lực lượng của Xích Linh Kỳ Chủ, lấy Diệp Cảnh làm trung tâm mà rơi xuống, mà chính mình chỉ ở vào ranh giới của cơn bão táp này.
Đó là cái nhịp điệu gì hả? !
Tư Không Tinh, hộ vệ áo đen, một đám đệ tử của Quảng Thừa Sơn đều ngẩn người.
Là đương sự bên trong, Diệp Cảnh, càng nghĩ không ra!
Đối phương vừa gọi, tựa hồ là. . . họ Yến nhãi con?
Vậy hẳn là chỉ Yến Triệu Ca đúng không?
Vậy bây giờ đây là cái tình huống gì?
Ánh mắt của Yến Triệu Ca nhìn sang, chỉ thấy trong lòng bàn tay của Diệp Cảnh còn cầm Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, càng thêm sống động, không ngừng nhảy, giống như tuỳ thời giãy khỏi bàn tay của Diệp Cảnh.
Liệt hoả xung quanh giống như một cơn lốc không khí, cùng hô ứng với Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng.
"Hắn dựa vào Hỏa chủng để tập trung mục tiêu, cách xa Trấn Long Uyên cũng có thể xác định vị trí." Yến Triệu Ca chợt bừng tỉnh: "Cái Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng này, sợ là bị hắn tìm được trước, bày ra mưu kế, dùng nó làm mồi câu ta đi."
"Khó trách, khó trách, hắn ẩn dấu dấu vết của bản thân, cảm nhận được có người thu nạp lực lượng của Hỏa chủng, còn tưởng là ta, liền động thủ, nhanh chóng tới mức như vậy, Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão cũng không kịp phát hiện mà ngăn cản hắn."
Yến Triệu Ca phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt hơi có chút cổ quái.
Xích Linh Kỳ Chủ hơn phân nửa cũng đã nhận ra tồn tại của Quảng Thừa Sơn Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão, vì để tránh cho bị cản trở, chỉ có thể quyết định xuất thủ thật nhanh.
Ngay cả Trấn Long Uyên cũng không tiến vào, trực tiếp từ bên ngoài đánh xuống một quyền!
Nhưng hắn chưa từng nghĩ đến, Yến Triệu Ca bị người khác ngăn chặn. . .
Diệp Cảnh lại càng không ngờ tới, may mắn từ trên trời rơi xuống, đột nhiên biến thành tai họa bất ngờ.
Hắn được Hỏa chủng, lại biến thành bia đỡ cho Yến Triệu Ca!
"A!"
Diệp Cảnh ở giữa lò luyện, chỉ cảm thấy ngũ tạng bị thiêu đốt.
So sánh với Triều Nguyên Long trước kia, quả thật giống như đóm đóm mà so với ánh sáng của trời trăng.
Sóng khí cuồng bạo cuộn lên, đám người Tư Không Tinh bên cạnh Diệp Cảnh cũng không sống khá giả, đều bị chấn lui, Tư Không Tinh có ý tiến lên, cũng không địch lại uy của Xích Linh Kỳ Chủ Đại Tông Sư, dù là dư ba cũng ép cho nàng khó có thể nhúc nhích được.
Chênh lệch giữa hai bên, thực sự lớn quá mức, đã vượt qua cực hạn rất xa.
Đây là cấp độ mà không phải bọn họ bây giờ có thể tiếp xúc được, trừ khi chủ động trêu chọc Đại Tông Sư, bằng không có mấy người Đại Tông Sư đem Luyện Thể cảnh Võ giả làm đối thủ?
Hai bên gặp nhau đều khó khăn.
Đối với tầng thứ Luyện Thể Võ giả mà nói, Đại Tông Sư đều là nhân vật trong truyền thuyết.
Đó là Nội Cương Tông Sư như Yến Triệu Ca, cũng là bởi vì cha của mình, mới "được" làm đối tượng trút giận của Xích Linh Kỳ Chủ.
Diệp Cảnh điên cuồng hét lên, giơ lên tay phải của mình, chiếc giới chỉ màu đỏ sẫm trên ngón tay có ảnh lửa loé lên, muốn ngăn chặn công kích của Xích Linh Kỳ Chủ.
Cách Trấn Long Uyên mà xuất thủ, công kích của Xích Linh Kỳ Chủ bị suy yếu trên diện rộng, nhưng dù vậy, một đòn này cũng đủ tiêu diệt Diệp Cảnh trong nháy mắt!
Yến Triệu Ca nhìn một màn này, cũng có chút đau răng: "Cho nên nói, đừng có tuỳ tiện đoạt đồ a."
"Tuy nói có vầng sáng nhân vật chính bao phủ, chân mệnh thiên tử đều có thể vượt cấp mà chiến, nhưng cái vượt cấp này cũng có cực hạn, không có khả năng mới ra "tân thủ thôn", là có thể vượt cấp giết boss a."
"Đẳng cấp kém quá nhiều, chênh lệch giữa Luyện Thể thập trọng Nhập Vi cảnh cùng Luyện Thể cửu trọng Dẫn Khí hậu kỳ, còn lớn hơn từ Dẫn Khí trung kỳ đến Dẫn Khí hậu kỳ, chênh lệch giữa Tông Sư cùng Nhập Vi, so với Dẫn Khí hậu kỳ đến Nhập Vi còn muốn lớn hơn nữa."
"Mà Xích Linh Kỳ Chủ này là một Đại Tông Sư, nghiêm khắc mà nói, không phải cao hơn Diệp Cảnh mười cấp, mà là hơn mấy chục cấp. . ."
Đều đã không phải là "đẳng cấp nghiền ép" có thể hình dung được chênh lệch này.
Nhìn ra được, dưới sự sống chết trước mắt, Diệp Cảnh đã bất chấp ẩn dấu bí mật, không giữ lại chút nào mà bạo phát toàn bộ lực lượng của mình.
Thời khắc uy hiếp này, so với khi đối mặt với Triều Nguyên Long lớn hơn nhiều lắm.
Nhưng đáng tiếc là, đối mặt với chênh lệch một dặm, từ một li (*) tăng lên đến hai li, ba li, không có bất kỳ tác dụng gì.
"Đợi một chút, ta đoán . . . đụng phải loại tình huống này, có một ít nhân vật chính vẫn rất khó chết." Một bên, Yến Triệu Ca bảo vệ những người gần mình, một bên di chuyển về Diệp Cảnh đang ở giữa cơn lốc xoáy: "Lúc này, thường thường sẽ đột nhiên xuất hiện một lão quái cao cấp, bởi vì nguyên nhân này nọ, giúp nhân vật chính vượt qua cửa ải khó khăn này?"
"Hoặc là lúc trước có giao tình, hoặc là bị nhân vật chính lợi dụng để "cáo mượn oai hùm", nói chung là sẽ cứu được nhân vật chính."
"Lúc này còn có thể cho nhân vật chính một cơ duyên?"
Yến Triệu Ca đang nghĩ như vậy, đột nhiên cảm giác sâu trong Trấn Long Uyên, chấn động kịch liệt .
Một khí tức kinh khủng chí cực, truyền ra từ trong sương đen, dường như so với Xích Linh Kỳ Chủ còn mạnh hơn!
Yến Triệu Ca trợn mắt: ". . . Ta kháo, ngươi thật là có hả?"
- Là ai phá hủy chuyện tốt của lão tử?
Một âm thanh táo bạo vang vọng, chấn cho mọi người hầu như muốn hồn bay ra ngoài.
Mệnh đã nguy trong sớm tối, Diệp Cảnh, nghe âm thanh hung ác như thế, lại hết sức vui mừng, giãy giụa kêu lên:
- Hàn đại ca!
- A, là Diệp huynh đệ?
Thanh âm kia hét lớn một tiếng:
- Người nào dám đụng đến tiểu huynh đệ của Hàn mỗ?
Trong tiếng quát, một bàn tay vươn ra từ sương đen, giống như không ngừng lớn lên, rất nhanh biến thành bàn tay khổng lồ che cả bầu trời, thay Diệp Cảnh đỡ bão táp liệt hoả!
Đất núi trong Trấn Long Uyên nhất thời rung chuyển.
Những đệ tử Quảng Thừa Sơn khác cục diện trước mặt trong nháy mắt thay đổi, trong lúc nhất thời có chút không kịp phản ứng.
Yến Triệu Ca lại trợn trắng mắt: "Kháo, lại còn là anh em kết nghĩa, cái gì mà kết nghĩa kim lan, nói ngươi là một Đại Tông Sư lại cùng một Luyện Thể Võ giả kết nghĩa kim lan? Ngươi cũng giống như ta có khả năng thấy vầng sáng nhân vật chính của hắn không hả?"
". . . Đợi một chút, Nội Tinh Lô của ta!"
Trên bờ nghìn cân treo sợi tóc, người tới thay Diệp Cảnh chặn được công kích của Xích Linh Kỳ Chủ, dư ba của hai tên Đại Tông Sư giao thủ, trực tiếp đem xung quanh san thành bình địa.
Sương đen trong Trấn Long Uyên đã bị kích động giống như biển gầm núi lở, lúc này bị kích thích lần nữa, thậm chí không gian cũng bắt đầu hỗn loạn cùng vặn vẹo.
Đá núi sụp đổ bị nghiền nát thành từng mảnh, Nội Tinh Lô của Yến Triệu Ca cũng bị vạ lây, rơi xuống một khe sâu!
Công kích của Xích Linh Kỳ Chủ bị ngăn cản, lập tức giận dữ, mà chủ nhân của bàn tay che trời, đồng dạng cũng có tính tình táo bạo, hóa thành một đường thiểm điện, xé rách bầu trời của Trấn Long Uyên, lướt tới Xích Linh Kỳ Chủ.
Đúng lúc này, bên ngoài Trấn Long Uyên, truyền đến khí tức kinh khủng của một người, mênh mông như biển.
Quảng Thừa Sơn Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão rốt cục cũng chạy tới.
Một đám đệ tử Quảng Thừa Sơn mới vừa chuẩn bị thở phào một cái, liền nghe bên ngoài Uyên cùng vang lên tiếng quát kinh thiên.
- Nghiêm lão nhị!
- Hàn lão quái? Ngươi chưa chết?
- Nghiêm lão nhị, nhờ ngươi ban tặng, mà lúc trước lão tử chín chết một sống, ngày hôm nay ta sẽ tính toán sổ sách này với ngươi!
Bên ngoài Trấn Long Uyên, một trận đấu càng thêm lớn, đại chiến thuộc về các Đại Tông Sư bạo phát, lan đến chu vi trăm dặm quanh đó!
Tất cả mọi người trong Uyên đều ngẩn ngơ, cũng thật không ngờ, người vừa cứu Diệp Cảnh, dĩ nhiên cùng với Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão nhà mình đánh một trận tối tăm trời đất!
Trong lúc nhất thời, Xích Linh Kỳ Chủ, ngược lại không ai điếm xỉa. . .
Động tác của hắn thực ra đều rơi vào trong mắt của Yến Triệu Ca, Yến Triệu Ca lắc đầu một cái, đang muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên vẻ mặt biến đổi, ngẩng đầu nhìn lên.
Sương đen trên đầu vốn cũng không ngừng chấn động, đột nhiên càng thêm dữ dằn, cuồn cuộn, trời đất trong Trấn Long Uyên phảng phất như bị nghiền nát ra!
Khu vực trung tâm dòng xoáy yên bình, trong nháy mắt không còn tồn tại nữa!
Lực lượng cuồng bạo cuốn sạch tất cả, sương đen quanh năm che khuất mặt trời, đều đang tản ra!
Có ánh lửa từ không trung trên đầu của mọi người hạ xuống, làn sóng khí cuồng bạo ép xuống làm người ta như muốn thịt nát xương tan.
Một tiếng quát to long trời lở đất!
- Họ Yến nhãi con, cha ngươi tạo nghiệt, liền do ngươi gánh chịu một phần trước tiên đi!
Thấy ánh lửa kia, Yến Triệu Ca nhanh chóng phản ứng:
- Xích Linh Kỳ Chủ!
Ni mã, vừa đánh mất Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, còn đang buồn bực đây, lại còn có một Đại Tông Sư giết tới cửa.
Trong chớp mắt, trời đất như hoá thành lò lửa, lực lượng hủy thiên diệt địa từ trên trời giáng xuống!
"Hừ!"
Lúc này Yến Triệu Ca thúc giục toàn bộ thủ đoạn của mình, chuẩn bị nghênh đón.
Một đám hộ vệ áo đen, càng liều mạng tới gần Yến Triệu Ca, phải bảo vệ hắn an toàn.
"Chết!"
Lúc này, Xích Linh Kỳ Chủ chợt quát lên, một quyền cuồng bạo đã rơi xuống, mục tiêu nhắm thẳng vào Diệp Cảnh!
Nhắm thẳng vào Diệp Cảnh. . .
Nhắm thẳng vào. . . ừ? !
Chờ một chút, hình như có chỗ nào không đúng!
Tư thế ban đầu của Yến Triệu Ca đã thu hồi, trợn mắt há miệng nhìn lực lượng của Xích Linh Kỳ Chủ, lấy Diệp Cảnh làm trung tâm mà rơi xuống, mà chính mình chỉ ở vào ranh giới của cơn bão táp này.
Đó là cái nhịp điệu gì hả? !
Tư Không Tinh, hộ vệ áo đen, một đám đệ tử của Quảng Thừa Sơn đều ngẩn người.
Là đương sự bên trong, Diệp Cảnh, càng nghĩ không ra!
Đối phương vừa gọi, tựa hồ là. . . họ Yến nhãi con?
Vậy hẳn là chỉ Yến Triệu Ca đúng không?
Vậy bây giờ đây là cái tình huống gì?
Ánh mắt của Yến Triệu Ca nhìn sang, chỉ thấy trong lòng bàn tay của Diệp Cảnh còn cầm Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, càng thêm sống động, không ngừng nhảy, giống như tuỳ thời giãy khỏi bàn tay của Diệp Cảnh.
Liệt hoả xung quanh giống như một cơn lốc không khí, cùng hô ứng với Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng.
"Hắn dựa vào Hỏa chủng để tập trung mục tiêu, cách xa Trấn Long Uyên cũng có thể xác định vị trí." Yến Triệu Ca chợt bừng tỉnh: "Cái Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng này, sợ là bị hắn tìm được trước, bày ra mưu kế, dùng nó làm mồi câu ta đi."
"Khó trách, khó trách, hắn ẩn dấu dấu vết của bản thân, cảm nhận được có người thu nạp lực lượng của Hỏa chủng, còn tưởng là ta, liền động thủ, nhanh chóng tới mức như vậy, Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão cũng không kịp phát hiện mà ngăn cản hắn."
Yến Triệu Ca phục hồi lại tinh thần, vẻ mặt hơi có chút cổ quái.
Xích Linh Kỳ Chủ hơn phân nửa cũng đã nhận ra tồn tại của Quảng Thừa Sơn Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão, vì để tránh cho bị cản trở, chỉ có thể quyết định xuất thủ thật nhanh.
Ngay cả Trấn Long Uyên cũng không tiến vào, trực tiếp từ bên ngoài đánh xuống một quyền!
Nhưng hắn chưa từng nghĩ đến, Yến Triệu Ca bị người khác ngăn chặn. . .
Diệp Cảnh lại càng không ngờ tới, may mắn từ trên trời rơi xuống, đột nhiên biến thành tai họa bất ngờ.
Hắn được Hỏa chủng, lại biến thành bia đỡ cho Yến Triệu Ca!
"A!"
Diệp Cảnh ở giữa lò luyện, chỉ cảm thấy ngũ tạng bị thiêu đốt.
So sánh với Triều Nguyên Long trước kia, quả thật giống như đóm đóm mà so với ánh sáng của trời trăng.
Sóng khí cuồng bạo cuộn lên, đám người Tư Không Tinh bên cạnh Diệp Cảnh cũng không sống khá giả, đều bị chấn lui, Tư Không Tinh có ý tiến lên, cũng không địch lại uy của Xích Linh Kỳ Chủ Đại Tông Sư, dù là dư ba cũng ép cho nàng khó có thể nhúc nhích được.
Chênh lệch giữa hai bên, thực sự lớn quá mức, đã vượt qua cực hạn rất xa.
Đây là cấp độ mà không phải bọn họ bây giờ có thể tiếp xúc được, trừ khi chủ động trêu chọc Đại Tông Sư, bằng không có mấy người Đại Tông Sư đem Luyện Thể cảnh Võ giả làm đối thủ?
Hai bên gặp nhau đều khó khăn.
Đối với tầng thứ Luyện Thể Võ giả mà nói, Đại Tông Sư đều là nhân vật trong truyền thuyết.
Đó là Nội Cương Tông Sư như Yến Triệu Ca, cũng là bởi vì cha của mình, mới "được" làm đối tượng trút giận của Xích Linh Kỳ Chủ.
Diệp Cảnh điên cuồng hét lên, giơ lên tay phải của mình, chiếc giới chỉ màu đỏ sẫm trên ngón tay có ảnh lửa loé lên, muốn ngăn chặn công kích của Xích Linh Kỳ Chủ.
Cách Trấn Long Uyên mà xuất thủ, công kích của Xích Linh Kỳ Chủ bị suy yếu trên diện rộng, nhưng dù vậy, một đòn này cũng đủ tiêu diệt Diệp Cảnh trong nháy mắt!
Yến Triệu Ca nhìn một màn này, cũng có chút đau răng: "Cho nên nói, đừng có tuỳ tiện đoạt đồ a."
"Tuy nói có vầng sáng nhân vật chính bao phủ, chân mệnh thiên tử đều có thể vượt cấp mà chiến, nhưng cái vượt cấp này cũng có cực hạn, không có khả năng mới ra "tân thủ thôn", là có thể vượt cấp giết boss a."
"Đẳng cấp kém quá nhiều, chênh lệch giữa Luyện Thể thập trọng Nhập Vi cảnh cùng Luyện Thể cửu trọng Dẫn Khí hậu kỳ, còn lớn hơn từ Dẫn Khí trung kỳ đến Dẫn Khí hậu kỳ, chênh lệch giữa Tông Sư cùng Nhập Vi, so với Dẫn Khí hậu kỳ đến Nhập Vi còn muốn lớn hơn nữa."
"Mà Xích Linh Kỳ Chủ này là một Đại Tông Sư, nghiêm khắc mà nói, không phải cao hơn Diệp Cảnh mười cấp, mà là hơn mấy chục cấp. . ."
Đều đã không phải là "đẳng cấp nghiền ép" có thể hình dung được chênh lệch này.
Nhìn ra được, dưới sự sống chết trước mắt, Diệp Cảnh đã bất chấp ẩn dấu bí mật, không giữ lại chút nào mà bạo phát toàn bộ lực lượng của mình.
Thời khắc uy hiếp này, so với khi đối mặt với Triều Nguyên Long lớn hơn nhiều lắm.
Nhưng đáng tiếc là, đối mặt với chênh lệch một dặm, từ một li (*) tăng lên đến hai li, ba li, không có bất kỳ tác dụng gì.
"Đợi một chút, ta đoán . . . đụng phải loại tình huống này, có một ít nhân vật chính vẫn rất khó chết." Một bên, Yến Triệu Ca bảo vệ những người gần mình, một bên di chuyển về Diệp Cảnh đang ở giữa cơn lốc xoáy: "Lúc này, thường thường sẽ đột nhiên xuất hiện một lão quái cao cấp, bởi vì nguyên nhân này nọ, giúp nhân vật chính vượt qua cửa ải khó khăn này?"
"Hoặc là lúc trước có giao tình, hoặc là bị nhân vật chính lợi dụng để "cáo mượn oai hùm", nói chung là sẽ cứu được nhân vật chính."
"Lúc này còn có thể cho nhân vật chính một cơ duyên?"
Yến Triệu Ca đang nghĩ như vậy, đột nhiên cảm giác sâu trong Trấn Long Uyên, chấn động kịch liệt .
Một khí tức kinh khủng chí cực, truyền ra từ trong sương đen, dường như so với Xích Linh Kỳ Chủ còn mạnh hơn!
Yến Triệu Ca trợn mắt: ". . . Ta kháo, ngươi thật là có hả?"
- Là ai phá hủy chuyện tốt của lão tử?
Một âm thanh táo bạo vang vọng, chấn cho mọi người hầu như muốn hồn bay ra ngoài.
Mệnh đã nguy trong sớm tối, Diệp Cảnh, nghe âm thanh hung ác như thế, lại hết sức vui mừng, giãy giụa kêu lên:
- Hàn đại ca!
- A, là Diệp huynh đệ?
Thanh âm kia hét lớn một tiếng:
- Người nào dám đụng đến tiểu huynh đệ của Hàn mỗ?
Trong tiếng quát, một bàn tay vươn ra từ sương đen, giống như không ngừng lớn lên, rất nhanh biến thành bàn tay khổng lồ che cả bầu trời, thay Diệp Cảnh đỡ bão táp liệt hoả!
Đất núi trong Trấn Long Uyên nhất thời rung chuyển.
Những đệ tử Quảng Thừa Sơn khác cục diện trước mặt trong nháy mắt thay đổi, trong lúc nhất thời có chút không kịp phản ứng.
Yến Triệu Ca lại trợn trắng mắt: "Kháo, lại còn là anh em kết nghĩa, cái gì mà kết nghĩa kim lan, nói ngươi là một Đại Tông Sư lại cùng một Luyện Thể Võ giả kết nghĩa kim lan? Ngươi cũng giống như ta có khả năng thấy vầng sáng nhân vật chính của hắn không hả?"
". . . Đợi một chút, Nội Tinh Lô của ta!"
Trên bờ nghìn cân treo sợi tóc, người tới thay Diệp Cảnh chặn được công kích của Xích Linh Kỳ Chủ, dư ba của hai tên Đại Tông Sư giao thủ, trực tiếp đem xung quanh san thành bình địa.
Sương đen trong Trấn Long Uyên đã bị kích động giống như biển gầm núi lở, lúc này bị kích thích lần nữa, thậm chí không gian cũng bắt đầu hỗn loạn cùng vặn vẹo.
Đá núi sụp đổ bị nghiền nát thành từng mảnh, Nội Tinh Lô của Yến Triệu Ca cũng bị vạ lây, rơi xuống một khe sâu!
Công kích của Xích Linh Kỳ Chủ bị ngăn cản, lập tức giận dữ, mà chủ nhân của bàn tay che trời, đồng dạng cũng có tính tình táo bạo, hóa thành một đường thiểm điện, xé rách bầu trời của Trấn Long Uyên, lướt tới Xích Linh Kỳ Chủ.
Đúng lúc này, bên ngoài Trấn Long Uyên, truyền đến khí tức kinh khủng của một người, mênh mông như biển.
Quảng Thừa Sơn Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão rốt cục cũng chạy tới.
Một đám đệ tử Quảng Thừa Sơn mới vừa chuẩn bị thở phào một cái, liền nghe bên ngoài Uyên cùng vang lên tiếng quát kinh thiên.
- Nghiêm lão nhị!
- Hàn lão quái? Ngươi chưa chết?
- Nghiêm lão nhị, nhờ ngươi ban tặng, mà lúc trước lão tử chín chết một sống, ngày hôm nay ta sẽ tính toán sổ sách này với ngươi!
Bên ngoài Trấn Long Uyên, một trận đấu càng thêm lớn, đại chiến thuộc về các Đại Tông Sư bạo phát, lan đến chu vi trăm dặm quanh đó!
Tất cả mọi người trong Uyên đều ngẩn ngơ, cũng thật không ngờ, người vừa cứu Diệp Cảnh, dĩ nhiên cùng với Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão nhà mình đánh một trận tối tăm trời đất!
Trong lúc nhất thời, Xích Linh Kỳ Chủ, ngược lại không ai điếm xỉa. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.