Chương 98: Phong Trung Chi Thần Nhiếp Phong
Bát Lưỡng Thiêu Đao Tử
16/05/2016
Một từ, để khuôn mặt tuấn tú của Triệu Thái Hư lập tức đỏ lên.
Hắn vạn lần không ngờ rằng, chỉ là một trung phẩm tông môn, lại dám nói năng lỗ mãng đối xử với mình như thế!
Mình đường đường là đệ tử nội môn của một tông môn vương đạo cấp, chỉ cần hắn đi tới nơi nào thì không phải là bị mọi người vờn quanh, thì cũng là chỉ lo đắc tội với chính mình.
Ngươi chỉ là một trung phẩm tông môn hạ cấp, vậy mà ngươi lại dựa vào cái mà không nể mặt ta như thế? Trong nháy mắt, Triệu Thái Hư liền nổi giận rồi!
"Làm càn!" Triệu Thái Hư mặt đầy tức giận, khí thế hùng hổ mà quay về phía Diệp Thần phẫn nộ quát to.
Bên cạnh Diệp Thần lúc này, Nhiếp Phong bỗng bước ra một bước, lạnh lùng quay về phía Triệu Thái Hư mà quát lớn nói rằng: "Làm càn chính là ngươi đấy! !"
Lúc nãy khi hắn nhận được tin tức người Tử Vận tông đến tìm, thì Diệp Thần hắn đang cùng Nhiếp Phong học tập đao pháp, cho nên khi hắn đi tới Thiên Tâm các thì cũng dẫn Nhiếp Phong lại theo.
Thời khắc này, Nhiếp Phong lạnh lùng hướng về Triệu Thái Hư đối diện, trên người lúc này bỗng tản mát ra một loại khí lăng nhân, trấn áp hết thảy toàn trường.
Bây giờ Nhiếp Phong, không còn như lúc đầu, là loại phong thần như ngọc phiên giai công tử kia nữa, mà Nhiếp Phong hắn lúc này đã hóa ma, đồng thời một con mắt bị khuyết của Niếp Phong kia, lúc này cũng toát ra một cỗ khí thế làm người ta kinh ngạc cùng run sợ!
Ở dưới một tiếng quát chói tai của Niếp Phong kia, khí tức ác liệt đang tỏa ra trên người Triệu Thái Hư kia đột nhiên hư nhược hơn rất nhiều, sắc mặt hắn cũng là đang biến đổi không ngừng, trong lòng hắn lúc này cảm giác được người đàn ông trước mặt này rất mạnh, có một loại khí thế đỉnh thiên lập địa bàng bạc đang mạnh mẽ tuôn trào ra, để hắn khó có thể sinh ra tâm tranh đấu.
"Triệu Thái Hư, ta ở nơi này không có tin tức mà ngươi cần tìm, nếu như ngươi không muốn tự rước lấy nhục, thì lúc này mau mau nhanh chóng rời đi đi!" Mà ở một bên khác, Đại trưởng lão Thiên Linh tông Úy Trì Phong liền đứng dậy, quay về phía Triệu Thái Hư mà nói rằng.
Đệ tử của Tử Vận tông, tuy rằng có bối cảnh kinh người, thế nhưng cũng không đến nỗi để cho Thiên Linh tông bọn họ phải ăn nói khép nép.
Nhân làm đệ tử, chung quy là đệ tử, dù cho ngươi có là đệ tử nội môn đi chăng nữa, thì cũng không đáng giá được người ta nhắc tới, bởi vì Tử Vận tông sẽ không vì một tên đệ tử mà ra mặt, ngàn dặm lặn lội xa xôi tới đây để đối phó với Thiên Linh tông.
Đương nhiên, nếu như là Thiên Linh tông quang minh chính đại hành hạ đến chết Triệu Thái Hư này, khiến cho mọi người đều biết, thì đây đã là việc làm chân chính xúc phạm tới uy nghiêm của Tử Vận tông, như vậy mọi chuyện liền là khác nhau rồi.
Triệu Thái Hư này muốn ở Thiên Linh tông ngang ngược, vẫn là thiếu phân lượng rất nhiều. Bởi vì nếu như ngươi thực sự muốn bức Thiên Linh tông ts lên, thì ta hoàn toàn có thể để thần không biết quỷ không hay mà giết chết ngươi, để Tử Vận tông hoàn toàn không chiếm được một chút tin tức nào.
Bên trên vương tọa lúc này, Diệp Thần cũng là từ trên cao nhìn xuống mà lạnh lùng nhìn Triệu Thái Hư. Nếu đối phương đã dám đến Thiên Linh tông kiêu ngạo như thế, thì Diệp Thần hắn cũng sẽ đem phần kiêu ngạo này giẫm nát bấy.
Thực tế đối với cái tin tức về Triệu Thái Khôn kia, Diệp Thần tự nhiên là cũng biết, ngày đó ở bên trong Huyền Cơ Điện của Huyền Tâm tông, tất cả mọi người không liên quan đã bị các đại tông chủ tàn sát hầu như không còn một ai.
Cho nên tên đệ tử ngoại môn Tử Vận tông Triệu Thái Khôn kia, tự nhiên là đã chết ở trong đó rồi.
Có điều khi đó Diệp Thần cũng không có ra tay, cho nên vào thời khắc này hắn cũng là không có thẹn với lương tâm, đồng thời Diệp Thần nhớ cũng rất rõ ràng, tên Triệu Thái Khôn kia là chết ở dưới tay Huyền Vũ tông Lưu Đào.
Có điều Lưu Đào đã chết ở bên trong Hoàng Thiên bí cảnh rồi, vì thế tên Triệu Thái Hư này muốn báo thù, cũng là không có cách nào rồi.
Mà thời khắc này, đứng giữa Thiên Tâm các, Triệu Thái Hư đã triệt để phẫn nộ công tâm rồi, hắn từ nhỏ được sinh sống ở trong Tử Vận tông, luôn được mọi người vờn quanh nịnh nọt các kiểu, nào có người nào dám làm nhục hắn như thế?
Sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên có người dám nói với hắn "Cút" như thế.
"Ha ha, các ngươi, bất quá chỉ là một trung phẩm tông môn mà thôi, vậy mà cũng dám bất kính với bổn thiếu gia như thế, như vậy ngày hôm nay ta liền để cho các ngươi trả giá thật lớn a! !" Triệu Thái Hư bỗng nhiên từ bên trong giới chỉ lấy ra một thanh trường kiếm.
"Leng keng ~" trường kiếm vừa ra khỏi vỏ, liền giống như một vệt lưu tinh bắn ra.
Trung phẩm linh khí!
Tử Vận tông không hổ là tông môn vương đạo cấp duy nhất trong Tử Vân cương vực, tùy tiện ra một tên đệ tử nội môn, liền là nắm giữ linh khí, đã vậy mà còn là trung phẩm.
Triệu Thái Hư dám ở tông môn người khác mà rút kiếm, tự nhiên là đã suy tính trước, bởi vì hắn biết, cái Thiên Linh tông này là mới vừa từ hạ phẩm tông môn thăng cấp thành trung phẩm tông môn.
Đã như thế, người mạnh nhất bên trong Thiên Linh tông, nhiều lắm cũng chỉ là luyện thần cảnh mà thôi.
Dù cho ngươi có mượn dùng sức mạnh của số mệnh đi chăng nữa, thì miễn cưỡng cũng chỉ có thể so với thông thần tiền kỳ mà thôi, mà hắn cũng chính là thông thần tiền kỳ hàng thật giá thật!
Nếu Thiên Linh tông này đã không biết trời cao đất rộng như thế, vậy thì hắn liền đến giáo huấn một chút đám quần người dã nhân Man Hoang rác rưởi này, để bọn họ biết tông môn vương đạo cấp là hung hăng cùng uy nghiêm như thế nào!
Vì thế Triệu Thái Hư liền trực tiếp vung vẩy trường kiếm mà giết hướng về phía Diệp Thần, quyết đoán cực kỳ, hắn là muốn mạnh mẽ giáo huấn cái tên tông chủ không biết trời cao đất rộng này.
Thực tế, Triệu Thái Hư tính toán rất tốt, bởi vì hắn nhìn ra được Diệp Thần cũng chỉ là một tu sĩ cảnh giới luyện thần trung kỳ mà thôi, chỉ cần hắn ra tay nhất định là có thể bắt tới tay.
"Dám ở bên trong Thiên Tâm các rút kiếm!" Một bên Nhiếp Phong khi thấy cảnh này, ánh mắt hắn lập tức trở nên lạnh lẽo, cả người lập tức hóa thành một đạo cuồng phong.
Phong Trung Chi Thần, Niếp Phong!
Có thể được mọi người xưng hô đặt là Phong Trung Chi Thần, tốc độ của Nhiếp Phong quả thực có thể nói là kinh thế hãi tục, đạt đến trình độ vô cùng khủng bố rồi.
Một bước bước ra, Bộ Phong Túc Ảnh!
Thế nhân đều biết thối thức thứ nhất của Phong Thần chính là Bộ Phong Tróc Ảnh, thế nhưng lại ít ai biết được rằng, Nhiếp Phong đã đem Phong Thần thối thức thứ nhất Bộ Phong Tróc Ảnh, biến hóa thành đi, tốc độ lập tức liền tăng lên một mức độ vô cùng kinh khủng—— Bộ Phong Túc Ảnh.
Bộ như phong, túc như ảnh, tốc độ đã nhanh đến mức như gió như ảnh, bản thân đã là Phong Ảnh, thì làm sao còn có thể nắm bắt được nữa?
Coi như là tiên phong vân thể thuật của Lý Tiêu Dao, ở trên tốc độ cũng không thể nào mà so bì được với Bộ Phong Túc Ảnh của Nhiếp Phong!
Vẻn vẹn trong chớp mắt. . .
Không, phải nói là một phần mười cái nháy mắt, trong thời gian một phần trăm cái chớp mắt đó, Nhiếp Phong liền xuất hiện ở trước mặt Triệu Thái Hư.
Ở trước tốc độ của Niếp Phong, tốc độ xuất kiếm của Triệu Thái Hư, quả thực liền giống như ốc sên bò vậy, chậm chạp đến nỗi làm người giận sôi lên.
"Ầm!" Niếp Phong chân đạp Bộ Phong Túc Ảnh, sau đó một chân ở giữa không trung bổ ra, hóa thành một đạo thiểm điện, tốc độ nhanh đến nỗi cuốn lên một đạo cuồng phong ác liệt.
Phong Thần thối thức thứ tư, Thần Phong Nộ Hào!
Nhiếp Phong một khi đã ra tay, thì tuyệt nhiên sẽ không thất thủ, một thối mạnh mẽ này đánh vào vị trí dưới bụng của Triệu Thái Hư.
Đây vẫn là Nhiếp Phong đã cố ý lưu thủ rồi, nếu như là một thối kia hắn cố ý bổ vào ngực của Triệu Thái Hư, thì phỏng chừng một thối này sẽ trực tiếp đem trái tim đối phương nổ nát đi, đột tử tại chỗ.
Chỉ thấy trường kiếm trong tay Triệu Thái Hư chấn động, tuột tay mà ra, đồng thời cả người như lá rụng bên trong cuồng phong bị bắn văng đi.
"Ầm ầm!" Triệu Thái Hư rơi xuống đất, lại bị một thối của Nhiếp Phong oanh đến văng ra bên ngoài đại điện Thiên Tâm các.
Bây giờ Nhiếp Phong, đã được Diệp Thần sáng tạo ra một tháng rồi, hắn mỗi ngày đều là ở từ đường yên lặng mà tu luyện, công lực cũng vì thế mà tiến bộ không ngừng.
Linh khí bên trong Huyền Tinh đại lục, so với thế giới võ hiệp của Phong Vân thì nồng đậm hơn vô số lần, cho nên khi tới thế giới này, thì thực lực của Nhiếp Phong liền bắt đầu tăng cường lên nhanh như vũ bão.
Bây giờ Nhiếp Phong cùng Bộ Kinh Vân, cả hai đều đã đặt chân vào thông thần cảnh!
Bên trên bảo tọa, Diệp Thần đứng dậy, nhàn nhạt liếc nhìn Triệu Thái Hư đang nằm co quắp bên ngoài đại điện, nói rằng: "Đem người này đá xuống núi, không cần thiết phải để ý hắn nữa."
Nếu không phải Diệp Thần là có một tia kiêng kỵ đối với Tử Vận tông, thì với việc Triệu Thái Hư dám làm càn trước mặt hắn, Diệp Thần đã trực tiếp ra tay chém chết đối phương rồi!
Hắn vạn lần không ngờ rằng, chỉ là một trung phẩm tông môn, lại dám nói năng lỗ mãng đối xử với mình như thế!
Mình đường đường là đệ tử nội môn của một tông môn vương đạo cấp, chỉ cần hắn đi tới nơi nào thì không phải là bị mọi người vờn quanh, thì cũng là chỉ lo đắc tội với chính mình.
Ngươi chỉ là một trung phẩm tông môn hạ cấp, vậy mà ngươi lại dựa vào cái mà không nể mặt ta như thế? Trong nháy mắt, Triệu Thái Hư liền nổi giận rồi!
"Làm càn!" Triệu Thái Hư mặt đầy tức giận, khí thế hùng hổ mà quay về phía Diệp Thần phẫn nộ quát to.
Bên cạnh Diệp Thần lúc này, Nhiếp Phong bỗng bước ra một bước, lạnh lùng quay về phía Triệu Thái Hư mà quát lớn nói rằng: "Làm càn chính là ngươi đấy! !"
Lúc nãy khi hắn nhận được tin tức người Tử Vận tông đến tìm, thì Diệp Thần hắn đang cùng Nhiếp Phong học tập đao pháp, cho nên khi hắn đi tới Thiên Tâm các thì cũng dẫn Nhiếp Phong lại theo.
Thời khắc này, Nhiếp Phong lạnh lùng hướng về Triệu Thái Hư đối diện, trên người lúc này bỗng tản mát ra một loại khí lăng nhân, trấn áp hết thảy toàn trường.
Bây giờ Nhiếp Phong, không còn như lúc đầu, là loại phong thần như ngọc phiên giai công tử kia nữa, mà Nhiếp Phong hắn lúc này đã hóa ma, đồng thời một con mắt bị khuyết của Niếp Phong kia, lúc này cũng toát ra một cỗ khí thế làm người ta kinh ngạc cùng run sợ!
Ở dưới một tiếng quát chói tai của Niếp Phong kia, khí tức ác liệt đang tỏa ra trên người Triệu Thái Hư kia đột nhiên hư nhược hơn rất nhiều, sắc mặt hắn cũng là đang biến đổi không ngừng, trong lòng hắn lúc này cảm giác được người đàn ông trước mặt này rất mạnh, có một loại khí thế đỉnh thiên lập địa bàng bạc đang mạnh mẽ tuôn trào ra, để hắn khó có thể sinh ra tâm tranh đấu.
"Triệu Thái Hư, ta ở nơi này không có tin tức mà ngươi cần tìm, nếu như ngươi không muốn tự rước lấy nhục, thì lúc này mau mau nhanh chóng rời đi đi!" Mà ở một bên khác, Đại trưởng lão Thiên Linh tông Úy Trì Phong liền đứng dậy, quay về phía Triệu Thái Hư mà nói rằng.
Đệ tử của Tử Vận tông, tuy rằng có bối cảnh kinh người, thế nhưng cũng không đến nỗi để cho Thiên Linh tông bọn họ phải ăn nói khép nép.
Nhân làm đệ tử, chung quy là đệ tử, dù cho ngươi có là đệ tử nội môn đi chăng nữa, thì cũng không đáng giá được người ta nhắc tới, bởi vì Tử Vận tông sẽ không vì một tên đệ tử mà ra mặt, ngàn dặm lặn lội xa xôi tới đây để đối phó với Thiên Linh tông.
Đương nhiên, nếu như là Thiên Linh tông quang minh chính đại hành hạ đến chết Triệu Thái Hư này, khiến cho mọi người đều biết, thì đây đã là việc làm chân chính xúc phạm tới uy nghiêm của Tử Vận tông, như vậy mọi chuyện liền là khác nhau rồi.
Triệu Thái Hư này muốn ở Thiên Linh tông ngang ngược, vẫn là thiếu phân lượng rất nhiều. Bởi vì nếu như ngươi thực sự muốn bức Thiên Linh tông ts lên, thì ta hoàn toàn có thể để thần không biết quỷ không hay mà giết chết ngươi, để Tử Vận tông hoàn toàn không chiếm được một chút tin tức nào.
Bên trên vương tọa lúc này, Diệp Thần cũng là từ trên cao nhìn xuống mà lạnh lùng nhìn Triệu Thái Hư. Nếu đối phương đã dám đến Thiên Linh tông kiêu ngạo như thế, thì Diệp Thần hắn cũng sẽ đem phần kiêu ngạo này giẫm nát bấy.
Thực tế đối với cái tin tức về Triệu Thái Khôn kia, Diệp Thần tự nhiên là cũng biết, ngày đó ở bên trong Huyền Cơ Điện của Huyền Tâm tông, tất cả mọi người không liên quan đã bị các đại tông chủ tàn sát hầu như không còn một ai.
Cho nên tên đệ tử ngoại môn Tử Vận tông Triệu Thái Khôn kia, tự nhiên là đã chết ở trong đó rồi.
Có điều khi đó Diệp Thần cũng không có ra tay, cho nên vào thời khắc này hắn cũng là không có thẹn với lương tâm, đồng thời Diệp Thần nhớ cũng rất rõ ràng, tên Triệu Thái Khôn kia là chết ở dưới tay Huyền Vũ tông Lưu Đào.
Có điều Lưu Đào đã chết ở bên trong Hoàng Thiên bí cảnh rồi, vì thế tên Triệu Thái Hư này muốn báo thù, cũng là không có cách nào rồi.
Mà thời khắc này, đứng giữa Thiên Tâm các, Triệu Thái Hư đã triệt để phẫn nộ công tâm rồi, hắn từ nhỏ được sinh sống ở trong Tử Vận tông, luôn được mọi người vờn quanh nịnh nọt các kiểu, nào có người nào dám làm nhục hắn như thế?
Sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên có người dám nói với hắn "Cút" như thế.
"Ha ha, các ngươi, bất quá chỉ là một trung phẩm tông môn mà thôi, vậy mà cũng dám bất kính với bổn thiếu gia như thế, như vậy ngày hôm nay ta liền để cho các ngươi trả giá thật lớn a! !" Triệu Thái Hư bỗng nhiên từ bên trong giới chỉ lấy ra một thanh trường kiếm.
"Leng keng ~" trường kiếm vừa ra khỏi vỏ, liền giống như một vệt lưu tinh bắn ra.
Trung phẩm linh khí!
Tử Vận tông không hổ là tông môn vương đạo cấp duy nhất trong Tử Vân cương vực, tùy tiện ra một tên đệ tử nội môn, liền là nắm giữ linh khí, đã vậy mà còn là trung phẩm.
Triệu Thái Hư dám ở tông môn người khác mà rút kiếm, tự nhiên là đã suy tính trước, bởi vì hắn biết, cái Thiên Linh tông này là mới vừa từ hạ phẩm tông môn thăng cấp thành trung phẩm tông môn.
Đã như thế, người mạnh nhất bên trong Thiên Linh tông, nhiều lắm cũng chỉ là luyện thần cảnh mà thôi.
Dù cho ngươi có mượn dùng sức mạnh của số mệnh đi chăng nữa, thì miễn cưỡng cũng chỉ có thể so với thông thần tiền kỳ mà thôi, mà hắn cũng chính là thông thần tiền kỳ hàng thật giá thật!
Nếu Thiên Linh tông này đã không biết trời cao đất rộng như thế, vậy thì hắn liền đến giáo huấn một chút đám quần người dã nhân Man Hoang rác rưởi này, để bọn họ biết tông môn vương đạo cấp là hung hăng cùng uy nghiêm như thế nào!
Vì thế Triệu Thái Hư liền trực tiếp vung vẩy trường kiếm mà giết hướng về phía Diệp Thần, quyết đoán cực kỳ, hắn là muốn mạnh mẽ giáo huấn cái tên tông chủ không biết trời cao đất rộng này.
Thực tế, Triệu Thái Hư tính toán rất tốt, bởi vì hắn nhìn ra được Diệp Thần cũng chỉ là một tu sĩ cảnh giới luyện thần trung kỳ mà thôi, chỉ cần hắn ra tay nhất định là có thể bắt tới tay.
"Dám ở bên trong Thiên Tâm các rút kiếm!" Một bên Nhiếp Phong khi thấy cảnh này, ánh mắt hắn lập tức trở nên lạnh lẽo, cả người lập tức hóa thành một đạo cuồng phong.
Phong Trung Chi Thần, Niếp Phong!
Có thể được mọi người xưng hô đặt là Phong Trung Chi Thần, tốc độ của Nhiếp Phong quả thực có thể nói là kinh thế hãi tục, đạt đến trình độ vô cùng khủng bố rồi.
Một bước bước ra, Bộ Phong Túc Ảnh!
Thế nhân đều biết thối thức thứ nhất của Phong Thần chính là Bộ Phong Tróc Ảnh, thế nhưng lại ít ai biết được rằng, Nhiếp Phong đã đem Phong Thần thối thức thứ nhất Bộ Phong Tróc Ảnh, biến hóa thành đi, tốc độ lập tức liền tăng lên một mức độ vô cùng kinh khủng—— Bộ Phong Túc Ảnh.
Bộ như phong, túc như ảnh, tốc độ đã nhanh đến mức như gió như ảnh, bản thân đã là Phong Ảnh, thì làm sao còn có thể nắm bắt được nữa?
Coi như là tiên phong vân thể thuật của Lý Tiêu Dao, ở trên tốc độ cũng không thể nào mà so bì được với Bộ Phong Túc Ảnh của Nhiếp Phong!
Vẻn vẹn trong chớp mắt. . .
Không, phải nói là một phần mười cái nháy mắt, trong thời gian một phần trăm cái chớp mắt đó, Nhiếp Phong liền xuất hiện ở trước mặt Triệu Thái Hư.
Ở trước tốc độ của Niếp Phong, tốc độ xuất kiếm của Triệu Thái Hư, quả thực liền giống như ốc sên bò vậy, chậm chạp đến nỗi làm người giận sôi lên.
"Ầm!" Niếp Phong chân đạp Bộ Phong Túc Ảnh, sau đó một chân ở giữa không trung bổ ra, hóa thành một đạo thiểm điện, tốc độ nhanh đến nỗi cuốn lên một đạo cuồng phong ác liệt.
Phong Thần thối thức thứ tư, Thần Phong Nộ Hào!
Nhiếp Phong một khi đã ra tay, thì tuyệt nhiên sẽ không thất thủ, một thối mạnh mẽ này đánh vào vị trí dưới bụng của Triệu Thái Hư.
Đây vẫn là Nhiếp Phong đã cố ý lưu thủ rồi, nếu như là một thối kia hắn cố ý bổ vào ngực của Triệu Thái Hư, thì phỏng chừng một thối này sẽ trực tiếp đem trái tim đối phương nổ nát đi, đột tử tại chỗ.
Chỉ thấy trường kiếm trong tay Triệu Thái Hư chấn động, tuột tay mà ra, đồng thời cả người như lá rụng bên trong cuồng phong bị bắn văng đi.
"Ầm ầm!" Triệu Thái Hư rơi xuống đất, lại bị một thối của Nhiếp Phong oanh đến văng ra bên ngoài đại điện Thiên Tâm các.
Bây giờ Nhiếp Phong, đã được Diệp Thần sáng tạo ra một tháng rồi, hắn mỗi ngày đều là ở từ đường yên lặng mà tu luyện, công lực cũng vì thế mà tiến bộ không ngừng.
Linh khí bên trong Huyền Tinh đại lục, so với thế giới võ hiệp của Phong Vân thì nồng đậm hơn vô số lần, cho nên khi tới thế giới này, thì thực lực của Nhiếp Phong liền bắt đầu tăng cường lên nhanh như vũ bão.
Bây giờ Nhiếp Phong cùng Bộ Kinh Vân, cả hai đều đã đặt chân vào thông thần cảnh!
Bên trên bảo tọa, Diệp Thần đứng dậy, nhàn nhạt liếc nhìn Triệu Thái Hư đang nằm co quắp bên ngoài đại điện, nói rằng: "Đem người này đá xuống núi, không cần thiết phải để ý hắn nữa."
Nếu không phải Diệp Thần là có một tia kiêng kỵ đối với Tử Vận tông, thì với việc Triệu Thái Hư dám làm càn trước mặt hắn, Diệp Thần đã trực tiếp ra tay chém chết đối phương rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.