Chương 124: Tử Vận tông, Tử Nguyệt lâu
Bát Lưỡng Thiêu Đao Tử
09/06/2016
Thiên Tinh, lại là Thiên Tinh! !
Con mắt Diệp Thần bỗng nhiên sáng lên, thậm chí thân thể còn suýt chút nữa không nhịn được mà đứng lên.
Năm ngoái nghe nói, khi Thạch lão đích thân chủ trì một buổi đấu giá, thì lần đó liền có một khối Thiên Tinh được mang ra bán đấu giá. Cho nên lần này, Diệp Thần không thể nào ngờ tới rằng Thạch lão xuất hiện, lại là bởi vì lần nữa đấu giá Thiên Tinh.
Đối với Diệp Thần lúc này mà nói, thì Thiên Tinh so với bất kỳ linh khí cùng công pháp nào đều quý giá hơn vô số lần. Có điều vừa nhìn về phía giới chỉ trên ngón trỏ mình, Diệp Thần liền bất đắc dĩ mà nở một nụ cười khổ.
Hắn coi như là rất muốn lấy Thiên Tinh, thì cũng không có cách nào có thể lấy được nó, bởi vì trong giới chỉ của hắn lúc này cũng chỉ có mười viên linh thạch thượng phẩm mà thôi.
Đây là lần đầu tiên Diệp Thần ở trên Huyền Tinh đại lục, cảm giác mình chính xác trăm phần trăm là một tên quỷ nghèo thứ thiệt.
"Thiên Tinh, lại là Thiên Tinh, chẳng trách buổi đấu giá lần này lại có thể khiến cho Thạch lão tự mình chủ trì!" Kiều Cổ Vũ ở một bên con mắt lúc này cũng trừng lên, có chút khó mà tin nổi.
Thạch lão xuất hiện chủ trì buổi đấu giá năm ngoái, cũng bởi vì bảo vệ Thiên Tinh, không nghĩ tới lần này vẫn lại là vì Thiên Tinh!
"Giá quy định là năm trăm viên linh thạch thượng phẩm, coi như là ta làm cho tông môn táng gia bại sản, cũng không thể kiếm ra được nhiều linh thạch như vậy a!" Kiều Cổ Vũ thở dài một tiếng, chỉ có thể dùng ánh mắt bất đắc dĩ mà liếc nhìn về phía Thiên Tinh đang nằm ở trên đài cao kia.
Thiên Tinh này là một loại tinh thể thuần túy vô cùng đơn giản, không có một chút tạp chất nào ẩn trong đó, cũng không có cái hào quang đẹp mắt gì, trên nó chỉ có thể có cảm giác một loại đại đạo chất phác.
Diệp Thần trước đây cũng từng suy đoán qua, Thiên Tinh này cùng kim cương kiếp trước có bản chất vô cùng giống nhau, hào hoa phú quý trang nhã.
Không chỉ có mình Diệp Thần cùng Kiều Cổ Vũ đang khiếp sợ, mà toàn bộ phòng khách lúc này bỗng nhiên đều yên tĩnh lại, bọn họ tuyệt đối không thể ngờ rằng, buổi đấu giá lần này bảo bối áp trục, lại là bảo vật chưa từng xuất ở phòng đấu giá Thông Thiên cả năm nay, Thiên Tinh.
Sự quý giá của Thiên Tinh, ai ai cũng rõ ràng, mỗi người bọn họ ở đây đều muốn đem Thiên Tinh kia lấy về, thế nhưng với giá quy định là năm trăm linh thạch thượng phẩm này, liền để cho phần lớn bọn họ triệt để chùn bước rồi.
Trung phẩm tông môn, căn bản không có thực lực để đấu giá loại bảo vật này.
Mà thượng phẩm tông môn, cũng là cần huy động toàn bộ tài phú của tông môn, thì mới có thể miễn cưỡng vượt qua mức giá năm trăm linh thạch thượng phẩm.
Cuối cùng, Thiên Tinh này. . . sẽ lưu đập sao!
Chuyện này nhìn qua thì khó mà tin nổi, thế nhưng lại vô cùng hợp tình hợp lí, đặc biệt là khuôn mặt của Thạch lão vẫn đầy bình tĩnh như cũ, tựa hồ là đã sớm dự liệu được kết quả như thế này rồi.
Bởi vì khi hắn lấy vật này ra, liền biết nó chắc chắn sẽ phải lưu đập, chiến trường tranh đoạt của khối Thiên Tinh này, kỳ thực sẽ là của buổi đấu giá tiếp theo.
Như hôm nay, một khi tin tức này được truyền ra, thì Tử Vân cương vực này ai ai cũng sẽ biết bên trong buổi đấu giá lần sau chắc chắn sẽ có Thiên Tinh, cho nên chuyện này nhất định sẽ hấp dẫn rất nhiều người có năng lực đến đấu giá.
Thậm chí là cương vực ở gần Tử Vân cương vực, nếu có người biết được tin tức này, đều sẽ không ngại ngàn dặm xa xôi mà đến tranh đoạt Thiên Tinh.
Bởi vì Thiên Tinh thực sự là quá quý giá, so với linh thạch thượng phẩm còn cao quý hơn vô số lần, sau khi sử dụng, nó thậm chí còn có thể làm cho người phục dụng đột phá bình cảnh, giá trị quả thực là kinh người đến cực điểm!
Trên đường ra khỏi phòng đấu giá Thông Thiên, trên mặt Diệp Thần vẫn không cách nào có thể trầm tĩnh trở lại, trong đầu vẫn đang suy nghĩ về khối Thiên Tinh bên trong buổi đấu giá.
Lần này Thiên Tinh bị lưu đập, như vậy ở bên trong buổi đấu giá lần sau chắc chắn nó sẽ xuất hiện.
Một tháng sau sẽ diễn ra buổi đấu giá tiếp theo, Diệp Thần hắn có năng lực để đem khối Thiên Tinh này về hay không?
"Năm trăm viên linh thạch thượng phẩm!" Diệp Thần liền xoa xoa đầu, cảm giác vô cùng bất đắc dĩ.
Coi như là có thần tài Thẩm Vạn Tam đi chăng nữa, cho hắn liều mạng kiếm linh thạch, thì sau một tháng có thể kiếm được năm mươi viên linh thạch thượng phẩm là đã hết mức rồi.
Năm trăm viên linh thạch thượng phẩm, quả thực cực chính là đang nói chuyện viển vông!
Nếu như hắn đem hai thanh trường kiếm thượng phẩm linh khí trên người bán đi, may ra mới có thể tiến đến mức một trăm viên linh thạch thượng phẩm, thế nhưng khoảng cách tới con số năm trăm này, vẫn là chênh lệch rất xa.
Trừ phi. . . Bán Thiên Bi đao, như vậy thì tuyệt đối có thể mang Thiên Tinh đập xuống rồi!
Thiên Bi đao, chính là thượng phẩm Đạo khí, căn cứ theo suy đoán của Diệp Thần, toàn bộ Tử Vân cương vực này khả năng cũng chỉ có Tử Vận tông mới có loại vũ khí đẳng cấp này. Thậm chí coi như là Tử Vận tông, cũng có thể là không có!
Tuy rằng không biết thượng phẩm Đạo khí có thể bán được bao nhiêu linh thạch, thế nhưng dù biết hay không thì hắn cũng đoán được đại khái, tuyệt đối không chỉ là năm trăm viên linh thạch thượng phẩm.
Có điều chỉ vì một viên Thiên Tinh, mà lại đem Thiên Bi đao bán, tuyệt đối là loại chuyện ngu xuẩn nhất, căn bản là không chút đáng giá nào!
Bởi vì nhân vật Thần Thoại bản diện bên trong Tạo Nhân Hệ Thống, giá rẻ nhất cũng cần ba viên Thiên Tinhcho nên coi như là hắn bán Thiên Bi đao đi, được một viên Thiên Tinh này, Diệp Thần cũng không có cách nào có thể lập tức sáng tạo ra nhân vật, chỉ có thể đem Thiên Tinh tích lũy lại trong người mà thôi.
Vì lẽ đó Diệp Thần tuyệt đối sẽ không bởi vì một chút chuyện tiểu tiết mà làm mất đi đại sự, đập bán đi Thiên Bi đao!
"Diệp huynh, còn đang suy nghĩ về Thiên Tinh sao?" Trên đường về khách sạn, Kiều Cổ Vũ thấy biểu hiện của Diệp Thần liền quay sang hỏi.
Lấy nhãn lực của Kiều Cổ Vũ, tự nhiên là có thể nhìn ra Diệp Thần là vô cùng quan tâm tới Thiên Tinh.
Diệp Thần liền gật đầu nói: "Không sai, thật sự không nghĩ tới phòng đấu giá Thông Thiên lần này lại lấy ra Thiên Tinh để bán đấu giá a!"
Kiều Cổ Vũ liền cười khổ nói: "Diệp huynh, không phải là ta cố ý xem nhẹ ngươi, trong trung phẩm tông môn chúng ta, căn bản cũng không có cái năng lực để đánh chủ ý vào cái Thiên Tinh kia, ngươi cũng đừng suy nghĩ về nó nữa."
Nghe được lời nói của Kiều Cổ Vũ, Diệp Thần liền cười cợt, cũng không nói gì nữa.
Mặc kệ trong vòng một tháng này làm sao, thì sau một tháng, Diệp Thần hắn nhất định phải về cái Thiên Minh thành này, nghĩ biện pháp đem Thiên Tinh đập xuống.
Sau khi đoàn người trở về khách sạn, mọi người liền nghỉ ngơi một phen, ngày sau liền rời khỏi Thiên Minh thành.
Buổi đấu giá lần này, mọi người kỳ thực đều là ôm thái độ quan sát mở mang kiến thức một chút, xác thực cũng không có chuẩn bị mua món đồ gì.
Lại là hai ngày sau, đoàn người rốt cục cũng đi tới Tử Vận tông.
Thân là tông môn cấp vương đạo duy nhất của Tử Vân cương vực, Tử Vận tông chân chính là chúa tể của khối cương vực này, sơn môn tự nhiên cũng là cực kỳ đồ sộ.
Tử Vận tông, tọa lạc ở ngay chính giữa Tử Vân cương vực, Tử Vận sơn mạch. Cả toà sơn mạch này đều là lấy mệnh danh của Tử Vận tông, điều này cũng chứng minh được sự hung hăng của Tử Vận tông.
Tử vận sơn mạch, kéo dài cực kỳ rộng lớn, thậm chí ở trên cái dãy núi này còn tồn tại hai tòa thành trì vô cùng khổng lồ.
Tử Dương thành và Tử Nguyệt thành, mà Tử Vận tông chính là ở trung ương của hai tòa thành trì này.
Khoảng cách thời gian Tử Vận tông định ra, còn có bốn ngày, Diệp Thần bọn họ cũng vừa đi tới bên trong Tử nguyệt thành.
"Diệp huynh, Tử Nguyệt thành này ta đã tới mấy lần rồi, vẫn là có chút hiểu rõ một chút. Bên trong cái Tử Nguyệt thành này, nổi danh nhất chính là Tử Nguyệt lâu, bên trong đồ ăn toàn bộ đều là món ngon mỹ vị. Đi tới Tử nguyệt thành nếu như không tiến vào Tử Nguyệt lâu, ngươi liền không cần nói mình đã tới Tử nguyệt thành rồi!"
Kiều Cổ Vũ liền cười ha hả nói: "Đi, ta mời ngươi ăn một bữa no nê a."
Diệp Thần cũng không có ý định từ chối, hắn dọc đường đi cùng Kiều Cổ Vũ cũng coi như là quen thuộc rồi, chuyện mời khách ăn cơm như vậy cũng không tính là gì cả.
Trước cửa Tử Nguyệt lâu, Kiều Cổ Vũ đang chuẩn bị mời Diệp Thần đi vào, kết quả lại bị báo là ngày hôm nay Tử Nguyệt lâu không kinh doanh.
"Tình huống gì thế này?" Kiều Cổ Vũ liền cau mày tự hỏi.
Người phục vụ trước cửa Tử Nguyệt lâu thấy vậy liền quay về phía Kiều Cổ Vũ nói rằng: "Hôm nay là sinh nhật của đại sư huynh chúng nội môn đệ tử Tử Vận tông, một đám đệ tử nội môn của Tử Vận tông đang ở bên trong chúc mừng hắn!"
Con mắt Diệp Thần bỗng nhiên sáng lên, thậm chí thân thể còn suýt chút nữa không nhịn được mà đứng lên.
Năm ngoái nghe nói, khi Thạch lão đích thân chủ trì một buổi đấu giá, thì lần đó liền có một khối Thiên Tinh được mang ra bán đấu giá. Cho nên lần này, Diệp Thần không thể nào ngờ tới rằng Thạch lão xuất hiện, lại là bởi vì lần nữa đấu giá Thiên Tinh.
Đối với Diệp Thần lúc này mà nói, thì Thiên Tinh so với bất kỳ linh khí cùng công pháp nào đều quý giá hơn vô số lần. Có điều vừa nhìn về phía giới chỉ trên ngón trỏ mình, Diệp Thần liền bất đắc dĩ mà nở một nụ cười khổ.
Hắn coi như là rất muốn lấy Thiên Tinh, thì cũng không có cách nào có thể lấy được nó, bởi vì trong giới chỉ của hắn lúc này cũng chỉ có mười viên linh thạch thượng phẩm mà thôi.
Đây là lần đầu tiên Diệp Thần ở trên Huyền Tinh đại lục, cảm giác mình chính xác trăm phần trăm là một tên quỷ nghèo thứ thiệt.
"Thiên Tinh, lại là Thiên Tinh, chẳng trách buổi đấu giá lần này lại có thể khiến cho Thạch lão tự mình chủ trì!" Kiều Cổ Vũ ở một bên con mắt lúc này cũng trừng lên, có chút khó mà tin nổi.
Thạch lão xuất hiện chủ trì buổi đấu giá năm ngoái, cũng bởi vì bảo vệ Thiên Tinh, không nghĩ tới lần này vẫn lại là vì Thiên Tinh!
"Giá quy định là năm trăm viên linh thạch thượng phẩm, coi như là ta làm cho tông môn táng gia bại sản, cũng không thể kiếm ra được nhiều linh thạch như vậy a!" Kiều Cổ Vũ thở dài một tiếng, chỉ có thể dùng ánh mắt bất đắc dĩ mà liếc nhìn về phía Thiên Tinh đang nằm ở trên đài cao kia.
Thiên Tinh này là một loại tinh thể thuần túy vô cùng đơn giản, không có một chút tạp chất nào ẩn trong đó, cũng không có cái hào quang đẹp mắt gì, trên nó chỉ có thể có cảm giác một loại đại đạo chất phác.
Diệp Thần trước đây cũng từng suy đoán qua, Thiên Tinh này cùng kim cương kiếp trước có bản chất vô cùng giống nhau, hào hoa phú quý trang nhã.
Không chỉ có mình Diệp Thần cùng Kiều Cổ Vũ đang khiếp sợ, mà toàn bộ phòng khách lúc này bỗng nhiên đều yên tĩnh lại, bọn họ tuyệt đối không thể ngờ rằng, buổi đấu giá lần này bảo bối áp trục, lại là bảo vật chưa từng xuất ở phòng đấu giá Thông Thiên cả năm nay, Thiên Tinh.
Sự quý giá của Thiên Tinh, ai ai cũng rõ ràng, mỗi người bọn họ ở đây đều muốn đem Thiên Tinh kia lấy về, thế nhưng với giá quy định là năm trăm linh thạch thượng phẩm này, liền để cho phần lớn bọn họ triệt để chùn bước rồi.
Trung phẩm tông môn, căn bản không có thực lực để đấu giá loại bảo vật này.
Mà thượng phẩm tông môn, cũng là cần huy động toàn bộ tài phú của tông môn, thì mới có thể miễn cưỡng vượt qua mức giá năm trăm linh thạch thượng phẩm.
Cuối cùng, Thiên Tinh này. . . sẽ lưu đập sao!
Chuyện này nhìn qua thì khó mà tin nổi, thế nhưng lại vô cùng hợp tình hợp lí, đặc biệt là khuôn mặt của Thạch lão vẫn đầy bình tĩnh như cũ, tựa hồ là đã sớm dự liệu được kết quả như thế này rồi.
Bởi vì khi hắn lấy vật này ra, liền biết nó chắc chắn sẽ phải lưu đập, chiến trường tranh đoạt của khối Thiên Tinh này, kỳ thực sẽ là của buổi đấu giá tiếp theo.
Như hôm nay, một khi tin tức này được truyền ra, thì Tử Vân cương vực này ai ai cũng sẽ biết bên trong buổi đấu giá lần sau chắc chắn sẽ có Thiên Tinh, cho nên chuyện này nhất định sẽ hấp dẫn rất nhiều người có năng lực đến đấu giá.
Thậm chí là cương vực ở gần Tử Vân cương vực, nếu có người biết được tin tức này, đều sẽ không ngại ngàn dặm xa xôi mà đến tranh đoạt Thiên Tinh.
Bởi vì Thiên Tinh thực sự là quá quý giá, so với linh thạch thượng phẩm còn cao quý hơn vô số lần, sau khi sử dụng, nó thậm chí còn có thể làm cho người phục dụng đột phá bình cảnh, giá trị quả thực là kinh người đến cực điểm!
Trên đường ra khỏi phòng đấu giá Thông Thiên, trên mặt Diệp Thần vẫn không cách nào có thể trầm tĩnh trở lại, trong đầu vẫn đang suy nghĩ về khối Thiên Tinh bên trong buổi đấu giá.
Lần này Thiên Tinh bị lưu đập, như vậy ở bên trong buổi đấu giá lần sau chắc chắn nó sẽ xuất hiện.
Một tháng sau sẽ diễn ra buổi đấu giá tiếp theo, Diệp Thần hắn có năng lực để đem khối Thiên Tinh này về hay không?
"Năm trăm viên linh thạch thượng phẩm!" Diệp Thần liền xoa xoa đầu, cảm giác vô cùng bất đắc dĩ.
Coi như là có thần tài Thẩm Vạn Tam đi chăng nữa, cho hắn liều mạng kiếm linh thạch, thì sau một tháng có thể kiếm được năm mươi viên linh thạch thượng phẩm là đã hết mức rồi.
Năm trăm viên linh thạch thượng phẩm, quả thực cực chính là đang nói chuyện viển vông!
Nếu như hắn đem hai thanh trường kiếm thượng phẩm linh khí trên người bán đi, may ra mới có thể tiến đến mức một trăm viên linh thạch thượng phẩm, thế nhưng khoảng cách tới con số năm trăm này, vẫn là chênh lệch rất xa.
Trừ phi. . . Bán Thiên Bi đao, như vậy thì tuyệt đối có thể mang Thiên Tinh đập xuống rồi!
Thiên Bi đao, chính là thượng phẩm Đạo khí, căn cứ theo suy đoán của Diệp Thần, toàn bộ Tử Vân cương vực này khả năng cũng chỉ có Tử Vận tông mới có loại vũ khí đẳng cấp này. Thậm chí coi như là Tử Vận tông, cũng có thể là không có!
Tuy rằng không biết thượng phẩm Đạo khí có thể bán được bao nhiêu linh thạch, thế nhưng dù biết hay không thì hắn cũng đoán được đại khái, tuyệt đối không chỉ là năm trăm viên linh thạch thượng phẩm.
Có điều chỉ vì một viên Thiên Tinh, mà lại đem Thiên Bi đao bán, tuyệt đối là loại chuyện ngu xuẩn nhất, căn bản là không chút đáng giá nào!
Bởi vì nhân vật Thần Thoại bản diện bên trong Tạo Nhân Hệ Thống, giá rẻ nhất cũng cần ba viên Thiên Tinhcho nên coi như là hắn bán Thiên Bi đao đi, được một viên Thiên Tinh này, Diệp Thần cũng không có cách nào có thể lập tức sáng tạo ra nhân vật, chỉ có thể đem Thiên Tinh tích lũy lại trong người mà thôi.
Vì lẽ đó Diệp Thần tuyệt đối sẽ không bởi vì một chút chuyện tiểu tiết mà làm mất đi đại sự, đập bán đi Thiên Bi đao!
"Diệp huynh, còn đang suy nghĩ về Thiên Tinh sao?" Trên đường về khách sạn, Kiều Cổ Vũ thấy biểu hiện của Diệp Thần liền quay sang hỏi.
Lấy nhãn lực của Kiều Cổ Vũ, tự nhiên là có thể nhìn ra Diệp Thần là vô cùng quan tâm tới Thiên Tinh.
Diệp Thần liền gật đầu nói: "Không sai, thật sự không nghĩ tới phòng đấu giá Thông Thiên lần này lại lấy ra Thiên Tinh để bán đấu giá a!"
Kiều Cổ Vũ liền cười khổ nói: "Diệp huynh, không phải là ta cố ý xem nhẹ ngươi, trong trung phẩm tông môn chúng ta, căn bản cũng không có cái năng lực để đánh chủ ý vào cái Thiên Tinh kia, ngươi cũng đừng suy nghĩ về nó nữa."
Nghe được lời nói của Kiều Cổ Vũ, Diệp Thần liền cười cợt, cũng không nói gì nữa.
Mặc kệ trong vòng một tháng này làm sao, thì sau một tháng, Diệp Thần hắn nhất định phải về cái Thiên Minh thành này, nghĩ biện pháp đem Thiên Tinh đập xuống.
Sau khi đoàn người trở về khách sạn, mọi người liền nghỉ ngơi một phen, ngày sau liền rời khỏi Thiên Minh thành.
Buổi đấu giá lần này, mọi người kỳ thực đều là ôm thái độ quan sát mở mang kiến thức một chút, xác thực cũng không có chuẩn bị mua món đồ gì.
Lại là hai ngày sau, đoàn người rốt cục cũng đi tới Tử Vận tông.
Thân là tông môn cấp vương đạo duy nhất của Tử Vân cương vực, Tử Vận tông chân chính là chúa tể của khối cương vực này, sơn môn tự nhiên cũng là cực kỳ đồ sộ.
Tử Vận tông, tọa lạc ở ngay chính giữa Tử Vân cương vực, Tử Vận sơn mạch. Cả toà sơn mạch này đều là lấy mệnh danh của Tử Vận tông, điều này cũng chứng minh được sự hung hăng của Tử Vận tông.
Tử vận sơn mạch, kéo dài cực kỳ rộng lớn, thậm chí ở trên cái dãy núi này còn tồn tại hai tòa thành trì vô cùng khổng lồ.
Tử Dương thành và Tử Nguyệt thành, mà Tử Vận tông chính là ở trung ương của hai tòa thành trì này.
Khoảng cách thời gian Tử Vận tông định ra, còn có bốn ngày, Diệp Thần bọn họ cũng vừa đi tới bên trong Tử nguyệt thành.
"Diệp huynh, Tử Nguyệt thành này ta đã tới mấy lần rồi, vẫn là có chút hiểu rõ một chút. Bên trong cái Tử Nguyệt thành này, nổi danh nhất chính là Tử Nguyệt lâu, bên trong đồ ăn toàn bộ đều là món ngon mỹ vị. Đi tới Tử nguyệt thành nếu như không tiến vào Tử Nguyệt lâu, ngươi liền không cần nói mình đã tới Tử nguyệt thành rồi!"
Kiều Cổ Vũ liền cười ha hả nói: "Đi, ta mời ngươi ăn một bữa no nê a."
Diệp Thần cũng không có ý định từ chối, hắn dọc đường đi cùng Kiều Cổ Vũ cũng coi như là quen thuộc rồi, chuyện mời khách ăn cơm như vậy cũng không tính là gì cả.
Trước cửa Tử Nguyệt lâu, Kiều Cổ Vũ đang chuẩn bị mời Diệp Thần đi vào, kết quả lại bị báo là ngày hôm nay Tử Nguyệt lâu không kinh doanh.
"Tình huống gì thế này?" Kiều Cổ Vũ liền cau mày tự hỏi.
Người phục vụ trước cửa Tử Nguyệt lâu thấy vậy liền quay về phía Kiều Cổ Vũ nói rằng: "Hôm nay là sinh nhật của đại sư huynh chúng nội môn đệ tử Tử Vận tông, một đám đệ tử nội môn của Tử Vận tông đang ở bên trong chúc mừng hắn!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.