Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Chương 389: Thấy hải đường

Nã Cát Ma

26/03/2013

Trần Nguyên lại thúc giục lần nữa, nói: "Nhanh đi cầm đến đây, còn đứng ngây đó làm gì? Được rồi, để tự ta đi tìm."

Nói xong, trong chớp mắt hắn liền rời đi, Thiển Thu nhìn Lăng Hoa, nhỏ giọng hỏi: "Tỷ tỷ, chưởng quầy vô cùng ưa thích bồn hoa kia sao?"

Lăng Hoa cười một chút, nói: "Không biết, chắc là như thế, Thế Trung nhà ngươi đang làm cái gì?"

Nói về Trần Thế Trung, trên mặt Thiển Thu liền nổi lên dáng tươi cười, nói: "Đi nhà Lý viên ngoại thành nam rồi, nhà Lý viên ngoại vài ngày nữa sẽ bày tiệc rượu, hắn quan hệ tốt với sơn trang chúng ta, Thế Trung đi đưa một phần hạ lễ."

Lăng Hoa nghe đến đó, vốn là sửng sốt một chút, tiếp theo, bỗng nhiên thở dài một tiếng.

Thiển Thu hỏi: "Tỷ tỷ, có tâm sự sao?"

Lăng Hoa ngồi xuống tại trước mặt nàng, giúp nàng giặt ga trải giường, nói: "Nhớ thời điểm trước kia, ta cùng phụ thân mới vừa tới đến Biện Kinh, lúc ấy trên người rất nghèo, vừa vặn đi qua phủ Lý viên ngoại, phụ thân muốn tá túc một đêm, bọn hắn ngay cả cửa cũng không mở, thật sự không nghĩ tới, cuộc sống hôm nay lại như vậy."

Khi còn bé, Thiển Thu đã trải qua cuộc sống quá khổ, trong nhà không nuôi sống nổi nàng, mới đem nàng bán đi, qua tay nhiều người, bị bán vào hoàng cung, xem như là may mắn.

Nàng rất là giải thích đối với sự cảm khái của Lăng Hoa, nói: "Tỷ tỷ nói rất đúng, ai cũng có số phận, bằng không thì tất cả nữ tử đều sẽ gả cho một hộ trong sạch, sống cuộc sống hành phúc rồi."

Lăng Hoa nhìn Thiển Thu, cười một chút, nói: "Thế Trung nhà ngươi rất không tồi, ta xem hắn rất nghe lời ngươi nói, không giống đại ca ngươi, ở bên ngoài làm những chuyện gì, chưa bao giờ để cho chúng ta quản."

Điểm này cũng là điểm Thiển Thu vừa ý nhất đối với Trần Thế Trung, nàng giương mắt nhìn Lăng Hoa, hỏi: "Tỷ tỷ, ta hỏi thăm một vấn đề, ngươi không nên tức giận, lúc trước làm sao ngươi lại đáp ứng Trần đại ca vậy? Khi đó ngươi biết hắn có vợ chưa?"

Ánh mắt Lăng Hoa lộ ra đầy vẻ ôn nhu, chậm rãi nói: "Biết, nếu như không có hắn, khả năng là ta đã bị Bàng Thái sư đưa đi, có lẽ đã chết rồi, hắn vì cứu ta, ngay cả phủ Thái sư cũng dám tiến vào, ta còn có cái gì không dám sao?"

Thiển Thu lắc đầu, nói: "Tỷ tỷ ngươi độ lượng ghê gớm thật, ta thì không được, ta đã nói cùng Trần Thế Trung, nếu hắn dám đòi tiểu lão bà, ta liền chết cho hắn xem!"

Lăng Hoa gấp gáp nói: "Phi, phi! Đừng nói lời nói đầy điềm xấu như vậy."

Thiển Thu nở nụ cười, nói: "Ta chỉ hù dọa hắn một chút thôi, nhìn bộ dáng hắn rất khẩn trương như vậy, chỉ biết hắn khẳng định không dám."

Lăng Hoa mỉm cười lắc đầu, chợt nhớ tới hôm nay Trần Nguyên bảo nàng đi chỗ A Mộc Đại một chuyến, cầm tiền cổ phần về, lập tức đứng lên, nói: "Ngươi giặt đi nhé, ta đi ra ngoài có chút việc."



Thiển Thu lên tiếng đồng ý, tự mình ở tại đây giặt rửa một canh giờ, cuối cùng cũng đều giặt xong quần áo.

Còn chưa được nghỉ chút nào, liền thấy tiểu nhị bên ngoài chạy đến, nói: "Bà chủ, bên ngoài có một người ở phủ Thái sư, nói muốn tìm quản sự tại đây."

Thiển Thu sửng sốt một chút, lập tức đi theo tiểu nhị ra phía trước, chỉ thấy Bàng Hỉ đang ngồi ở trên mặt bàn uống trà, Thiển Thu không biết Bàng Hỉ, tiến lên nhỏ giọng hỏi: "Xin hỏi, vị đại gia này là người phủ Thái sư sao?"

Bàng Hỉ quay đầu nhìn nàng một cái, thời gian rất lâu hắn không gặp Trần Thế Mỹ rồi, cũng không biết Thiển Thu là vị nào, hỏi: "Quản sự các ngươi đâu? Trần Thế Mỹ, Lăng Hoa, Trần Thế Trung? Một người cũng không ở đây sao?"

Thiển Thu gật đầu, nói: "Đại gia có chuyện gì, nói cùng ta cũng được mà."

Tiểu nhị ở bên cạnh giải thích một câu: "Đây chính là bà chủ của chúng ta."

Bàng Hỉ thoáng một tý nở nụ cười: "Ơ, thất lễ thất lễ! Bà chị không được trách móc, ngươi nói Thế Mỹ này đúng thật là, trong nhà thêm người mới cũng không nói một tiếng cùng các huynh đệ, quả nhiên là phải xin lỗi bà chị rồi."

Thiển Thu vừa nghe liền biết hắn đã hiểu lầm, lập tức khẽ cúi người, nói: "Đại gia hiểu lầm rồi, tướng công nhà ta là Trần Thế Trung."

Bàng Hỉ biết mình nhầm, cảm thấy vô cùng khó chịu, một lát sau mới hồi phục tinh thần lại, hắn vỗ cái gáy mình một cái, lần này ngay cả lời thất lễ cũng không nói: "Vậy được rồi, ngươi giúp ta chuyển lời cho Trần Thế Mỹ, nói Thái sư rất bất mãn đối với hắn, xem tình cảm ngày xưa, hãy thu tay lại một ít, không thu lại được mà nói, đừng để ra ám chiêu với Thái sư, bằng không thì ta rất khó làm."

Bàng Hỉ là người giang hồ, giảng chính là nghĩa khí, hắn biết rõ, Trần Nguyên hiện tại đã không phải là Trần Nguyên trước kia, cùng hắn đi đến Liêu quốc tung hoành.

Tại Liêu quốc, Trần Nguyên có đôi khi còn phải nhìn sắc mặt Bàng tổng quản hắn, hiện tại, Trần Nguyên là Phò mã Nhân Tông nhìn trúng, là anh hùng bắt Vương phi Đảng Hạng trở về, là nhân vật lĩnh quân những người trẻ tuổi muốn phổ biến tân chính kia.

Theo lý thuyết, trên đấu tranh triều đình, Bàng Hỉ không xen tay vào được, hắn cũng không muốn nhúng tay, đấu tranh triều đình chính là như vậy, Bàng Thái sư cùng Trần Nguyên đều là thân thích của Nhân Tông, song phương đấu không chết người, mấu chốt là, hắn chỉ sợ Trần Nguyên ra ám chiêu!

Tiểu tử Trần Nguyên này, Bàng Hỉ rất hiểu, đừng nhìn hắn thấy ai cũng cúi đầu khom lưng, khi đến lúc cần đánh, vậy thì hung ác lắm, khi đó, chỉ sợ sẽ tổn thương cảm tình giữa bọn hắn.

Cho nên, hắn đến đây nói một tiếng, nếu như Trần Nguyên không nghe, thực sự dùng thủ đoạn gì mà nói, Bàng Hỉ hắn có thể buông tay đối phó rồi.

Thiển Thu nghe Bàng Hỉ nói, rất là kinh ngạc, có chút không rõ là chuyện gì, Bàng Hỉ cũng không giải thích nhiều: "Chỉ có những lời này, ngươi chuyển cho hắn là được, ta đi đây."

Thiển Thu ngây người trong cung thời gian rất lâu rồi, tuy nghe không hiểu, nhưng cấp bậc lễ nghĩa vẫn biết không ít, vội vàng đưa Bàng Hỉ tới cửa.

Bàng Hỉ đi tới cửa, bỗng nhiên ngừng một chút, quay đầu lại liếc nhìn Thiển Thu, sau đó lại vòng vo trở về, từ trong lòng lấy ra một bức họa, đặt ở trước mắt Thiển Thu, hỏi: "Cô nương, ngươi nhìn thấy nữ nhân này chưa?"



Thiển Thu nhìn một chút, nữ tử trên bức họa rất đẹp, mặt mày đầy vẻ oai hùng, từ cách ăn mặc quần áo, hẳn là nữ tử giang hồ.

Nàng lắc đầu, nói: "Không."

Bàng Hỉ lại hỏi một câu: "Thật sự không à?"

Thiển Thu lại khẽ cúi chào, nói: "Không dám lừa gạt đại gia, thật sự chưa thấy qua."

Bàng Hỉ xem thần sắc nàng không giống như là đang nói láo, thu bức họa vào, hỏi: "Ngươi nhận thức Hô Diên Bích Đào không?"

Thiển Thu lại lắc đầu, Bàng Hỉ lần này liền đi thật, nhỏ giọng nói thầm một câu: "Không có khả năng, nàng không có khả năng không đến tìm Trần Thế Mỹ."

Lỗ tai Thiển Thu vô cùng tốt, nghe được câu này, trong lòng lập tức hoài nghi, chớ không phải là nữ tử này có quan hệ gì cùng Trần Thế Mỹ chứ?

Đối với Thiển Thu mà nói, Triệu Ý chính là phụ mẫu tái sinh của nàng, từ nhỏ nàng đã hầu hạ Triệu Ý, mười mấy năm qua, nàng đều coi Triệu Ý là trung tâm.

Hiện tại biết đến được Trần Thế Mỹ cùng có liên quan đến nữ nhân, khả năng uy hiếp hạnh phúc tương lai của Triệu Ý, phản ứng đầu tiên của nàng chính là tranh thủ thời gian đi đâm thọc.

Thiển Thu phân phó người làm việc, một lúc sau, lại bảo tiểu nhị lấy một chiếc xe ngựa, nhanh chóng chạy tới hướng hoàng cung, trên đường đi, ánh mắt của nàng thông qua màn cửa sổ bằng lụa hơi mỏng mỏng nhìn ra bầu trời, hôm nay sự tình nàng nghĩ mãi mà không rõ thật sự quá nhiều.

Vì cái gì Trần Thế Mỹ hợp ý bồn hải đường bốn mùa như vậy? Vậy thì nữ tử gọi Hô Diên Bích Đào trên bức họa có quan hệ như thế nào cùng Trần Thế Mỹ đây?

Xe ngựa chạy nhanh vào thành Biện Kinh, tốc độ xe liền chậm lại, người đi đường thật sự quá nhiều, xe ngựa căn bản không chạy nhanh nổi, không khác gì tốc độ đi đường.

Thiển Thu có thể thấy rõ ràng công trình xây dựng hai bên đường, nhưng tất cả cũng không thể khiến cho chú ý của nàng, toàn bộ tâm tư của nàng đều ở bức họa kia, cố gắng ghi nhớ dung mạo nữ tử trong bức tranh.

Đột nhiên nàng nhìn thấy một thứ, vội vàng la lớn: "Nhanh dừng xe!"

Đánh xe vội vàng ngừng xe ngựa lại, Thiển Thu từ trong xe chui ra, nhìn xem bên cửa sổ một tòa trà lâu ven đường, đang đặt bồn hải đường bốn mùa buổi sáng Trần Thế Mỹ mang đi, đúng vậy, chính là cái chậu hoa đó, buổi sáng Thiển Thu tự tay bưng ra, đáy chậu hoa có một khối sứ bị vỡ, nàng nhớ rõ rất rõ ràng!

Trần Thế Mỹ để chậu hoa ở chỗ này làm gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook