Sư Tôn Của Ta Lại Giận Dỗi Rồi!!!
Chương 109
Ryu•Sama
03/04/2023
Lưu Phong chống cằm, nghe Hồ Phúc thuyết trình mà muốn ngủ đến nơi, cuối cùng cũng vươn vai ngáp dài, rồi nói:
- Vậy kế hoạch của Hồ Phúc tông chủ đây thế nào? Có thể tiết lộ ra tại đây chứ?
- Ngài không cần phải bận tâm đâu ma tôn. Chỉ cần hôm đấy, ngài chỉ huy đội quân ma tộc đến ứng cứu chúng ta là được nga!
Nghe Hồ Phúc nói vậy, mới đầu Lưu Phong còn chút cả kinh, xong lại trở về dáng vẻ bình thản.
- Nhân giới khác ma giới, căn cơ không vững thì sẽ hóa lũ súc sinh ma vật. Việc này ta sẽ không chịu trách nhiệm. Nhưng ta sẽ chọn lọc lại quân đội 1 lần nữa, để chọn ra những người ưu tú. Vậy đã đủ rồi chứ Giai Tuệ tông chủ?
Hồ Phúc hắn gật đầu.
- Thế là được rồi. Nếu cần lễ vật báo đáp, thì sau khi việc này kết thúc, ắt sẽ hậu tạ, ngài không phải lo.
Lưu Phong liếc mắt nhìn đi chỗ khác.
Nếu đòi lễ vật thì cô khác gì 1 kẻ tham lam chỉ biết đến tiền bạc đâu nga—
Trò chuyện hồi lâu, cuối cùng cũng đến lúc phải đi về. Du Ân núp sau lưng Hồ Phúc buồn thiu, còn hắn thì chắp tay chào:
- Hẹn gặp chư vị vài ngày nữa - Rồi hắn quay lưng đi - Tại Phá Vân quốc.
Xuyên Giang và Lưu Phong gật đầu đáp lễ, rồi chờ bọn họ đi xa, cô mới quay sang hỏi nàng ta:
- Sư tôn, ta còn 1 thắc mắc nga!
- Nói.
Lưu Phong cố trấn an tinh thần, sau đấy nghiêng người hỏi Xuyên Giang nàng:
- Người khiến ngài thầm thương trộm nhớ, ta có thể biết danh tính người đó không a?
- Ngươi hỏi làm gì?
- Lỡ đâu đồ nhi lại quen người đấy thì sao? - Rồi cô nhí nhảnh nói - Không chừng sư tôn lại tương tư đồ nhi?
Bị nói trúng tim đen, nàng ta khẽ giật mình, nhưng không hề biểu lộ ra.
- Không phải là ngươi đâu, đừng mơ tưởng hão huyền.
Cô cười trừ, giấu đi nỗi khó chịu bên trong.
Vậy mà… sư tôn của cô lại đi thích người khác! Là người khác đó nha!
Nếu cô biết kẻ đấy là ai, chắc chắn cô sẽ biến người đó thành nhân côn, rồi ném xuống biển cho cá ăn! Không không, nên cho kẻ đó nếm trải chút trái đắng vì tội khiến sư tôn phải động lòng, rồi sẽ ném vào lò luyện đan cho khỏi đầu thai!
Mà sao Lưu Phong cô lại nhạy cảm về vấn đề này thế nhỉ…?
Đang miên man suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên Xuyên Giang cốc đầu cô, kéo Lưu Phong về thực tại.
- Đang ảo tưởng cái gì đấy?
- A… không có gì đâu, thưa ngài! - Cô gãi má, cười trừ.
Nhìn “nghịch đồ” của mình hồi lâu, sau đó Xuyên Giang tông chủ liền quay người rời đi.
- Lưu Phong, đi theo ta nhận phạt. Còn lừ đừ chút nào, lập tức phạt gấp đôi!
- Ơ… dạ… đệ tử tuân lệnh!
—
Vài ngày sau, toàn bộ nhân lực đều đã tập trung lại về trước sân tông môn Minh Thành phái.
Thật may mắn là trước đó 1 ngày, Niệm Chân sư huynh đã về kịp, và đã được phổ biến qua kế hoạch đảo chính lần này.
Hồng Dao cùng Lưu Phong cũng đã quay trở lại ma giới, chọc lọc lại 1 lần nữa rồi mang đội quân đã được sàng lọc từ ma giới lên, tụ họp với đệ tử của 3 vị tông chủ còn lại.
Tuy rằng việc này đối với người khác thì sẽ có chút cả kinh, nhưng các đệ tử ở đấy đều đã được thông báo trước, nên cũng không bất ngờ lắm cho cam.
Tất nhiên, tất cả điều đấy sẽ được diễn ra trong bí mật. Chỉ có 4 vị tông chủ cùng ma tôn kia mới được phép biết về chuyện này, nên việc khởi hành cũng phải diễn ra trong im lặng.
Đêm hôm đấy, tất cả đều đã tề tựu đông đủ. Hồ Phúc đứng ở nơi cao, đưa mắt hình qua 1 lượt, rồi dõng dạc hô:
- Tất cả, đều đã sẵn sàng?
- Sẵn sàng! - Toàn bộ người dưới đó đồng loạt hô to.
Lưu Phong đảo mắt, tìm bóng dáng của “Cẩu lông xù” đại nhân, thì đột ngột có ai kéo cô vào trong góc tối.
- Xin chào, “Sủi cảo” đại nhân! - Di Hòa giơ tay ra chào, cười toe toét.
Cô cũng giơ tay ra chào hỏi:
- “Cẩu lông xù” đại nhân! Ta tưởng ngươi không đến?
Di Hòa hắn đưa tay ra đỡ trán, thở dài ngao ngán:
- Ta cũng muốn ở lại tông môn lắm nga— Nhưng toàn bộ đệ tử chân truyền phải đi hết. Thêm nữa… - đột nhiên hắn mếu máo - Ta không muốn bị chết bẹp cùng đống văn kiện khốn khiếp kia đâu aaaaaaaa!
Lưu Phong cười phì, rồi đưa đôi đồng tử ngước lên, tìm bóng dáng vị sư tôn của mình ở trên cao kia trong vô thức.
- Này, đại thần “Cẩu lông xù”, ngươi đoán xem trận này tỉ lệ thắng là bao nhiêu?
Đột nhiên bị hỏi vậy, khiến Di Hòa hắn vẫn chưa tính toán chính xác, chỉ biết nhún vai đáp lời:
- Ta cũng chẳng biết nữa. Vùng đất đã từng là sinh thần của tiên nhân, thì khả năng chúng ta sẽ không có cơ hội cao lắm đâu nga—
Cả 2 đều im lặng, không ai mở lời trước nữa.
Kế hoạch lần này, phía Vu Quỳnh tông chủ làm nội gián, sẽ bí mật truyền tin toàn bộ ngõ ngách, lối tắt, kể cả bẫy ẩn trong hoàng cung cho những người còn lại. Đệ tử của Minh Thành phái và Phùng Chu phái sẽ đồng loạt tiến vào, còn đệ tử của Giai Tuệ phái sẽ nhận nhiệm vụ yểm hộ, phá hủy các kết giới chắn đường. Cuối cùng, quân ma tộc sẽ đảm nhiệm việc chặn lại toàn bộ lối thoát trong thành, không để bất kỳ con cá nào thoát khỏi lưới và đảm bảo mạng sống cho bọn họ.
Ngay sau đó, bọn họ khởi hành luôn trong đêm, cốt để Phá Vân quốc trở tay không kịp.
Vãn Nguyên tông chủ đã bí mật đặt điểm dịch chuyển ngay cạnh thành Phá Vân, nên nhóm nhân ma đan xen đấy đã nhanh chóng đến được đích.
- Vậy kế hoạch của Hồ Phúc tông chủ đây thế nào? Có thể tiết lộ ra tại đây chứ?
- Ngài không cần phải bận tâm đâu ma tôn. Chỉ cần hôm đấy, ngài chỉ huy đội quân ma tộc đến ứng cứu chúng ta là được nga!
Nghe Hồ Phúc nói vậy, mới đầu Lưu Phong còn chút cả kinh, xong lại trở về dáng vẻ bình thản.
- Nhân giới khác ma giới, căn cơ không vững thì sẽ hóa lũ súc sinh ma vật. Việc này ta sẽ không chịu trách nhiệm. Nhưng ta sẽ chọn lọc lại quân đội 1 lần nữa, để chọn ra những người ưu tú. Vậy đã đủ rồi chứ Giai Tuệ tông chủ?
Hồ Phúc hắn gật đầu.
- Thế là được rồi. Nếu cần lễ vật báo đáp, thì sau khi việc này kết thúc, ắt sẽ hậu tạ, ngài không phải lo.
Lưu Phong liếc mắt nhìn đi chỗ khác.
Nếu đòi lễ vật thì cô khác gì 1 kẻ tham lam chỉ biết đến tiền bạc đâu nga—
Trò chuyện hồi lâu, cuối cùng cũng đến lúc phải đi về. Du Ân núp sau lưng Hồ Phúc buồn thiu, còn hắn thì chắp tay chào:
- Hẹn gặp chư vị vài ngày nữa - Rồi hắn quay lưng đi - Tại Phá Vân quốc.
Xuyên Giang và Lưu Phong gật đầu đáp lễ, rồi chờ bọn họ đi xa, cô mới quay sang hỏi nàng ta:
- Sư tôn, ta còn 1 thắc mắc nga!
- Nói.
Lưu Phong cố trấn an tinh thần, sau đấy nghiêng người hỏi Xuyên Giang nàng:
- Người khiến ngài thầm thương trộm nhớ, ta có thể biết danh tính người đó không a?
- Ngươi hỏi làm gì?
- Lỡ đâu đồ nhi lại quen người đấy thì sao? - Rồi cô nhí nhảnh nói - Không chừng sư tôn lại tương tư đồ nhi?
Bị nói trúng tim đen, nàng ta khẽ giật mình, nhưng không hề biểu lộ ra.
- Không phải là ngươi đâu, đừng mơ tưởng hão huyền.
Cô cười trừ, giấu đi nỗi khó chịu bên trong.
Vậy mà… sư tôn của cô lại đi thích người khác! Là người khác đó nha!
Nếu cô biết kẻ đấy là ai, chắc chắn cô sẽ biến người đó thành nhân côn, rồi ném xuống biển cho cá ăn! Không không, nên cho kẻ đó nếm trải chút trái đắng vì tội khiến sư tôn phải động lòng, rồi sẽ ném vào lò luyện đan cho khỏi đầu thai!
Mà sao Lưu Phong cô lại nhạy cảm về vấn đề này thế nhỉ…?
Đang miên man suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên Xuyên Giang cốc đầu cô, kéo Lưu Phong về thực tại.
- Đang ảo tưởng cái gì đấy?
- A… không có gì đâu, thưa ngài! - Cô gãi má, cười trừ.
Nhìn “nghịch đồ” của mình hồi lâu, sau đó Xuyên Giang tông chủ liền quay người rời đi.
- Lưu Phong, đi theo ta nhận phạt. Còn lừ đừ chút nào, lập tức phạt gấp đôi!
- Ơ… dạ… đệ tử tuân lệnh!
—
Vài ngày sau, toàn bộ nhân lực đều đã tập trung lại về trước sân tông môn Minh Thành phái.
Thật may mắn là trước đó 1 ngày, Niệm Chân sư huynh đã về kịp, và đã được phổ biến qua kế hoạch đảo chính lần này.
Hồng Dao cùng Lưu Phong cũng đã quay trở lại ma giới, chọc lọc lại 1 lần nữa rồi mang đội quân đã được sàng lọc từ ma giới lên, tụ họp với đệ tử của 3 vị tông chủ còn lại.
Tuy rằng việc này đối với người khác thì sẽ có chút cả kinh, nhưng các đệ tử ở đấy đều đã được thông báo trước, nên cũng không bất ngờ lắm cho cam.
Tất nhiên, tất cả điều đấy sẽ được diễn ra trong bí mật. Chỉ có 4 vị tông chủ cùng ma tôn kia mới được phép biết về chuyện này, nên việc khởi hành cũng phải diễn ra trong im lặng.
Đêm hôm đấy, tất cả đều đã tề tựu đông đủ. Hồ Phúc đứng ở nơi cao, đưa mắt hình qua 1 lượt, rồi dõng dạc hô:
- Tất cả, đều đã sẵn sàng?
- Sẵn sàng! - Toàn bộ người dưới đó đồng loạt hô to.
Lưu Phong đảo mắt, tìm bóng dáng của “Cẩu lông xù” đại nhân, thì đột ngột có ai kéo cô vào trong góc tối.
- Xin chào, “Sủi cảo” đại nhân! - Di Hòa giơ tay ra chào, cười toe toét.
Cô cũng giơ tay ra chào hỏi:
- “Cẩu lông xù” đại nhân! Ta tưởng ngươi không đến?
Di Hòa hắn đưa tay ra đỡ trán, thở dài ngao ngán:
- Ta cũng muốn ở lại tông môn lắm nga— Nhưng toàn bộ đệ tử chân truyền phải đi hết. Thêm nữa… - đột nhiên hắn mếu máo - Ta không muốn bị chết bẹp cùng đống văn kiện khốn khiếp kia đâu aaaaaaaa!
Lưu Phong cười phì, rồi đưa đôi đồng tử ngước lên, tìm bóng dáng vị sư tôn của mình ở trên cao kia trong vô thức.
- Này, đại thần “Cẩu lông xù”, ngươi đoán xem trận này tỉ lệ thắng là bao nhiêu?
Đột nhiên bị hỏi vậy, khiến Di Hòa hắn vẫn chưa tính toán chính xác, chỉ biết nhún vai đáp lời:
- Ta cũng chẳng biết nữa. Vùng đất đã từng là sinh thần của tiên nhân, thì khả năng chúng ta sẽ không có cơ hội cao lắm đâu nga—
Cả 2 đều im lặng, không ai mở lời trước nữa.
Kế hoạch lần này, phía Vu Quỳnh tông chủ làm nội gián, sẽ bí mật truyền tin toàn bộ ngõ ngách, lối tắt, kể cả bẫy ẩn trong hoàng cung cho những người còn lại. Đệ tử của Minh Thành phái và Phùng Chu phái sẽ đồng loạt tiến vào, còn đệ tử của Giai Tuệ phái sẽ nhận nhiệm vụ yểm hộ, phá hủy các kết giới chắn đường. Cuối cùng, quân ma tộc sẽ đảm nhiệm việc chặn lại toàn bộ lối thoát trong thành, không để bất kỳ con cá nào thoát khỏi lưới và đảm bảo mạng sống cho bọn họ.
Ngay sau đó, bọn họ khởi hành luôn trong đêm, cốt để Phá Vân quốc trở tay không kịp.
Vãn Nguyên tông chủ đã bí mật đặt điểm dịch chuyển ngay cạnh thành Phá Vân, nên nhóm nhân ma đan xen đấy đã nhanh chóng đến được đích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.