Chương 46:
Linh Lan Hoa
04/01/2021
\-Có người.
Quân Tịch Ly lạnh nhạt nói, đương nhiên với tu vi cấp 9 tầng 9 của mình, Phong Vô Nhiên đã sớm phát hiện phía trước có người , nhưng mà trước mặt Quân Tịch Ly, hắn vẫn ẩn dấu tu vi của nó mình, cho nên làm như không có phát hiện hai người phía trước.
Quân Tịch Ly hơi do dự, cuối cùng vẫn bước qua.
\-Ai?
Một giọng nói lạnh thấu xương vang lên, thân hình của Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên hiện ra.
Bàn tay đang nướng cá của Mục Thư Kỳ khựng lại, ngước nhìn về phía Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên. Nhìn thấy đạo bào tử tinh \(màu tím thêu ánh sao\) của Quân Tịch Ly, liền xác định Quân Tịch Ly là đệ tử của Thiên Cơ trưởng lão.
\-Huynh là?
Mục Thư Kỳ có chút hứng thú hỏi. Hắn biết Thiên Cơ trưởng lão 13 năm trước nhận một đồ đệ, nhưng lúc đó hắn không quá để ý nên giờ sớm đã quên, Quân Tịch Ly trong 13 năm này cũng chưa từng xuất hiện để soát độ tồn tại nên rất ít người nhận ra y.
Thấy quần áo trên người của Mục Thư Kỳ và Mộc Lăng Phong có ấn ký của Liên Vân Tông, Quân Tịch Ly lạnh nhạt trả lời.
\-Thiên Cơ điện, Quân Tịch Ly.
\-Ồ, thì ra huynh tên là Quân Tịch Ly, vậy vị đằng sau huynh là ai a?
Mục Thư Kỳ thập phần hứng thú hỏi, trong lòng thầm khen đứa trẻ kia thật khả ái, mà không để ý không khí *dường như* có mùi chua, và...... khét. Đương nhiên rồi, cá hắn nướng sớm đã thành than rồi còn gì.
\(Thêm một đứa có trình độ nấu ăn ngang ngửa Hạ Tư Tuyết\)
Mộc Lăng Phong mặt lạnh kéo Mục Thư Kỳ lại, lên tiếng.
\-Mộc Lăng Phong, Thiên Kiếm Phong.
\-Ta là Mục Thư Kỳ của Luyện Đan Phong, đừng để ý đến huynh ấy, huynh ấy lúc nào cũng mặt lạnh như vậy đó.
Mục Thư Kỳ có chút tinh nghịch cười với Quân Tịch Ly, nhìn mà mặt Mộc Lăng Phong dường như đen hơn một chút, còn Phong Vô Nhiên à, hắn dường như rất cảnh giác với Mục Thư Kỳ a. Đương nhiên rồi, người này giống như muốn cướp sư tôn, hắn không cảnh giác làm sao được a.
\-A, huynh chưa nói vị tiểu đệ đệ này là ai vậy?
\-Hắn là đồ đệ của ta.
\-Phong Vô Nhiên ra mắt hai vị dư thúc.
Phong Vô Nhiên lễ phép, đương nhiên, hắn không muốn làm mất mặt sư tôn hắn mà.
Nhìn Phong Vô Nhiên trắng trắng mềm mềm, Mục Thư Kỳ yên lặng truyền âm cho Mộc Lăng Phong.
'Sư huynh, ta cũng muốn nhận đồ đệ khả ái như vậy! '
'... '
'Sư huynh? '
'Phiền phức '
'Nhận nuôi ta còn chưa đủ sao? '
\( Linh Lan Hoa : Lăng Phong thỉnh nhặt lại liêm sỉ, với lại, thiết lập của ngươi aaaaaaaaa!!!!!!!!
Mộc Lăng Phong : Thiết lập? Vợ không thích, ta vứt rồi.
Linh Lan Hoa : \* hóa đá\*\)
'... '
Lần này đến phiên Mục Thư Kỳ cạn lời. Từ hôm Mộc Lăng Phong tỏ tình, hắn đã đồng ý với một điều kiện nhỏ là, phải là Mộc Lăng Phong gả qua Thiên Mục gia, vốn dĩ là nói đùa cho vui, ai dè dường như sư huynh của hắn thật sự coi mình là nàng dâu nhỏ của Thiên Mục gia.
\(Tui đã viết gì vậy nè??????!!!!! Nhưng cuối cùng vẫn là Mục Thư Kỳ gả qua Duyệt Mộc gia nga~ \)
\-Khụ....
Mặt Mục Thư Kỳ có chút ửng hồng, để che dấu sự xấu hổ này, hắn quay ra nhìn chằm chằm cá nướng trên tay, bất ngờ nhìn thấy con cá không biết lúc nào đã hóa thành cục than, ho càng thêm lợi hại...
\-Khụ khụ...
\-Ăn của ta đi.
Mộc Lăng Phong đưa con cá mình nướng qua, có vài đặc điểm Mộc Lăng Phong thật sự giống nàng dâu nhỏ, tỷ như nấu ăn ngon,tỷ như nghe lời ........ phu nhân.
\-Ừm. Khụ, các huynh có muốn ăn không? Ta, ta không biết nướng, nhưng sư huynh ......
\-Tự làm.
Chưa đợi Mục Thư Kỳ nói xong, Mộc Lăng Phong lạnh lùng nói. Đồ ăn hắn nấu không phải ai cũng được ăn đâu.
\-Nướng rất ngon a....
Mục Thư Kỳ nhỏ giọng nói tiếp lời chưa kịp thốt ra. Sau đó cúi xuống, gặm cá nướng đã được cắt thành từng phần và được gỡ xương. Mục Thư Kỳ rất thích ăn cá, nhưng lại vô cùng lười gỡ xương, \(Mộc Lăng Phong vì điều này mà xuống núi hai tháng để học gỡ xương cá đó.\)cũng rất thích ăn vụng nhưng nấu nướng dở tệ.
Nhưng không sao hết, hắn có một phu quân ..... khụ.... sư huynh toàn năng có thể làm những điều này mà.
Quân Tịch Ly biết nướng cá, không những vậy, y nướng thực sự rất ngon. Có một sự thật là, Quân Tịch Ly chỉ biết hai cách nấu, hoặc là hầm nhuyễn thành cháo hoặc là nướng lên ăn, vì vậy, khi Quân Tịch Ly nướng xong mùi hương của cá liền bay khắp khu rừng, đồng thời, câu ra con sâu thăm ăn của Mục Thư Kỳ.
Mộc Lăng Phong đen mặt.
Đúng lúc này, động tác của Mộc Lăng Phong và Quân Tịch Ly đồng thời ngừng lại, cảnh giác nhìn lên trên.
Một con hùng ưng to lớn màu đen đang bay tren đầu bọn họ, bởi vì cả ba đều chú ý đến vật thể bay trên trời nên không có nhìn thấy Phong Vô Nhiên đã thủ thế, có thể ra tay bất cứ lúc nào.
"Kiêu..... "
\( Một sự thật đáng buồn là...... tui không biết con chim ưng nó kêu như thế nào, cho nên đành viết thế này đó\)
Con hùng ưng kêu to rồi xà xuống chỗ mọi người, ngay khi họ định ra tay, hùng ưng hóa thành một nữ tử xinh đẹp.
\*\*\*
Linh Lan Hoa : Cảm thấy mình viết ít về nữ quá, bây giờ thêm một chút. Linh Lan Hoa tui đây là nhan khống, nhan khống và nhan khống, chỉ có mấy người tui cực kỳ chán ghét mới có xú nhan nhé.
Quân Tịch Ly lạnh nhạt nói, đương nhiên với tu vi cấp 9 tầng 9 của mình, Phong Vô Nhiên đã sớm phát hiện phía trước có người , nhưng mà trước mặt Quân Tịch Ly, hắn vẫn ẩn dấu tu vi của nó mình, cho nên làm như không có phát hiện hai người phía trước.
Quân Tịch Ly hơi do dự, cuối cùng vẫn bước qua.
\-Ai?
Một giọng nói lạnh thấu xương vang lên, thân hình của Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên hiện ra.
Bàn tay đang nướng cá của Mục Thư Kỳ khựng lại, ngước nhìn về phía Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên. Nhìn thấy đạo bào tử tinh \(màu tím thêu ánh sao\) của Quân Tịch Ly, liền xác định Quân Tịch Ly là đệ tử của Thiên Cơ trưởng lão.
\-Huynh là?
Mục Thư Kỳ có chút hứng thú hỏi. Hắn biết Thiên Cơ trưởng lão 13 năm trước nhận một đồ đệ, nhưng lúc đó hắn không quá để ý nên giờ sớm đã quên, Quân Tịch Ly trong 13 năm này cũng chưa từng xuất hiện để soát độ tồn tại nên rất ít người nhận ra y.
Thấy quần áo trên người của Mục Thư Kỳ và Mộc Lăng Phong có ấn ký của Liên Vân Tông, Quân Tịch Ly lạnh nhạt trả lời.
\-Thiên Cơ điện, Quân Tịch Ly.
\-Ồ, thì ra huynh tên là Quân Tịch Ly, vậy vị đằng sau huynh là ai a?
Mục Thư Kỳ thập phần hứng thú hỏi, trong lòng thầm khen đứa trẻ kia thật khả ái, mà không để ý không khí *dường như* có mùi chua, và...... khét. Đương nhiên rồi, cá hắn nướng sớm đã thành than rồi còn gì.
\(Thêm một đứa có trình độ nấu ăn ngang ngửa Hạ Tư Tuyết\)
Mộc Lăng Phong mặt lạnh kéo Mục Thư Kỳ lại, lên tiếng.
\-Mộc Lăng Phong, Thiên Kiếm Phong.
\-Ta là Mục Thư Kỳ của Luyện Đan Phong, đừng để ý đến huynh ấy, huynh ấy lúc nào cũng mặt lạnh như vậy đó.
Mục Thư Kỳ có chút tinh nghịch cười với Quân Tịch Ly, nhìn mà mặt Mộc Lăng Phong dường như đen hơn một chút, còn Phong Vô Nhiên à, hắn dường như rất cảnh giác với Mục Thư Kỳ a. Đương nhiên rồi, người này giống như muốn cướp sư tôn, hắn không cảnh giác làm sao được a.
\-A, huynh chưa nói vị tiểu đệ đệ này là ai vậy?
\-Hắn là đồ đệ của ta.
\-Phong Vô Nhiên ra mắt hai vị dư thúc.
Phong Vô Nhiên lễ phép, đương nhiên, hắn không muốn làm mất mặt sư tôn hắn mà.
Nhìn Phong Vô Nhiên trắng trắng mềm mềm, Mục Thư Kỳ yên lặng truyền âm cho Mộc Lăng Phong.
'Sư huynh, ta cũng muốn nhận đồ đệ khả ái như vậy! '
'... '
'Sư huynh? '
'Phiền phức '
'Nhận nuôi ta còn chưa đủ sao? '
\( Linh Lan Hoa : Lăng Phong thỉnh nhặt lại liêm sỉ, với lại, thiết lập của ngươi aaaaaaaaa!!!!!!!!
Mộc Lăng Phong : Thiết lập? Vợ không thích, ta vứt rồi.
Linh Lan Hoa : \* hóa đá\*\)
'... '
Lần này đến phiên Mục Thư Kỳ cạn lời. Từ hôm Mộc Lăng Phong tỏ tình, hắn đã đồng ý với một điều kiện nhỏ là, phải là Mộc Lăng Phong gả qua Thiên Mục gia, vốn dĩ là nói đùa cho vui, ai dè dường như sư huynh của hắn thật sự coi mình là nàng dâu nhỏ của Thiên Mục gia.
\(Tui đã viết gì vậy nè??????!!!!! Nhưng cuối cùng vẫn là Mục Thư Kỳ gả qua Duyệt Mộc gia nga~ \)
\-Khụ....
Mặt Mục Thư Kỳ có chút ửng hồng, để che dấu sự xấu hổ này, hắn quay ra nhìn chằm chằm cá nướng trên tay, bất ngờ nhìn thấy con cá không biết lúc nào đã hóa thành cục than, ho càng thêm lợi hại...
\-Khụ khụ...
\-Ăn của ta đi.
Mộc Lăng Phong đưa con cá mình nướng qua, có vài đặc điểm Mộc Lăng Phong thật sự giống nàng dâu nhỏ, tỷ như nấu ăn ngon,tỷ như nghe lời ........ phu nhân.
\-Ừm. Khụ, các huynh có muốn ăn không? Ta, ta không biết nướng, nhưng sư huynh ......
\-Tự làm.
Chưa đợi Mục Thư Kỳ nói xong, Mộc Lăng Phong lạnh lùng nói. Đồ ăn hắn nấu không phải ai cũng được ăn đâu.
\-Nướng rất ngon a....
Mục Thư Kỳ nhỏ giọng nói tiếp lời chưa kịp thốt ra. Sau đó cúi xuống, gặm cá nướng đã được cắt thành từng phần và được gỡ xương. Mục Thư Kỳ rất thích ăn cá, nhưng lại vô cùng lười gỡ xương, \(Mộc Lăng Phong vì điều này mà xuống núi hai tháng để học gỡ xương cá đó.\)cũng rất thích ăn vụng nhưng nấu nướng dở tệ.
Nhưng không sao hết, hắn có một phu quân ..... khụ.... sư huynh toàn năng có thể làm những điều này mà.
Quân Tịch Ly biết nướng cá, không những vậy, y nướng thực sự rất ngon. Có một sự thật là, Quân Tịch Ly chỉ biết hai cách nấu, hoặc là hầm nhuyễn thành cháo hoặc là nướng lên ăn, vì vậy, khi Quân Tịch Ly nướng xong mùi hương của cá liền bay khắp khu rừng, đồng thời, câu ra con sâu thăm ăn của Mục Thư Kỳ.
Mộc Lăng Phong đen mặt.
Đúng lúc này, động tác của Mộc Lăng Phong và Quân Tịch Ly đồng thời ngừng lại, cảnh giác nhìn lên trên.
Một con hùng ưng to lớn màu đen đang bay tren đầu bọn họ, bởi vì cả ba đều chú ý đến vật thể bay trên trời nên không có nhìn thấy Phong Vô Nhiên đã thủ thế, có thể ra tay bất cứ lúc nào.
"Kiêu..... "
\( Một sự thật đáng buồn là...... tui không biết con chim ưng nó kêu như thế nào, cho nên đành viết thế này đó\)
Con hùng ưng kêu to rồi xà xuống chỗ mọi người, ngay khi họ định ra tay, hùng ưng hóa thành một nữ tử xinh đẹp.
\*\*\*
Linh Lan Hoa : Cảm thấy mình viết ít về nữ quá, bây giờ thêm một chút. Linh Lan Hoa tui đây là nhan khống, nhan khống và nhan khống, chỉ có mấy người tui cực kỳ chán ghét mới có xú nhan nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.