Sư Tôn, Người Về Rồi...

Chương 98: Sự thật năm đó (3)

Linh Lan Hoa

04/01/2021

Thần hồn nàng bị giam giữ để trấn áp phong ấn, cũng đồng thời trấn áp những thứ trong phong ấn.

Nhưng thần hồn nàng tràn đầy oán hận và sát khí, nàng không cam nguyện trấn áp ở đây , cho nên khi Ma Đế đến, yêu cầu nàng hợp tác cùng hắn phá vỡ phong ấn, nàng đồng ý.

Ai ngờ thần hồn vừa mới dung hợp với Ma Đế, gã ta đã muốn cắn nuốt thần hồn của nàng!Trong khi hai bên xung đột, khiến không gian bị xé rách, truyền tống cả hai đến Phiêu Liệp thành.

Lúc đó không hiểu sao Ngân Đế Tôn trùng hợp có mặt ở đó , cho nên nàng và Ma Đế tạm thời hợp tác, cùng nhau giải quyết Ngân Đế Tôn.

Thực chất thì những chuyện như Ma Đế chạy thoát khỏi phong ấn này thì Huyền Đế Tôn và Linh Đế Tôn đều không quan tâm.

Không nói đến Linh Đế Tôn vốn dĩ là "Vô Tình " chỉ cần không động đến hắn, cho dù Thương Nghi vị diện hay thậm chí cả tu chân giới bị diệt vong trước mặt hắn thì hắn cũng không ra tay giúp mình, có lẽ ngay cả mắt cũng lười nâng, lúc trước đi phong ấn Ma Đế và những thứ kia là bởi vì Ngân Đế Tôn mở miệng, còn Huyền Đế Tôn.... hắn vừa mới ngồi lên Đế Tôn vị của nàng, vẫn còn khá nhiều Chí Tôn không tin tưởng thực lực của hắn, nên muốn cướp Đế Tôn vị, mà dường như hắn ta cũng không có ý định giúp đỡ, bởi vậy chỉ có Ngân Đế Tôn bấm tay tính toán ra Phiêu Liệp thành sẽ sảy ra chuyện, nên đi đến.

Cuộc chiến vốn là ngang tài ngang sức, Ma Đế thực lực vốn dĩ là khó chơi, lại thêm một tiền nhiệm Huyền Đế Tôn, Ngân Đế Tôn còn cần phân tâm bảo vệ người dân trong Phiêu Liệp thành, vì vậy Ma Đế và nàng dần chiếm thế thượng phong.

Nhưng nàng và Ma Đế đều không ngờ đến, phù chú của Ngân Đế Tôn lại lợi hại như vậy, một lá phù liền đem tất cả người trong Phiêu Liệp thành truyền tống đi nơi khác, biết Ngân Đế Tôn không còn kiêng kỵ sẽ rất đáng sợ, vì vậy nàng cùng Ma Đế ăn ý mà chạy về phong ấn.

Ai biết Ngân Đế Tôn đuổi theo không tha, muốn đem cả nàng và Ma Đế phong ấn lại một lần nữa, nàng cùng Ma Đế thấy không chốn thoát được, liền muốn cá chết rách lưới, dùng mạng mà liều chết với Ngân Đế Tôn, nhưng mà cuối cùng vẫn không thoát khỏi cảnh bị phong ấn một lần nữa.

Nhưng như vậy làm cho nàng biết, Ngân Đế Tôn cũng bị thương, còn là bị thương nặng đến thần hồn sắp nát, nếu không Ngân Đế Tôn đã ra tay, giết chết nàng và Ma Đế.

Ngân Đế Tôn bị thương quá nặng, vì vậy chỉ có thể dùng phù chú phong ấn các nàng, nhưng chỉ là phù chú mà lại khiến nàng và Ma Đế mất ròng rã vài ngàn năm để giải khai.Trong lúc đó , vì hồi phục ma khí bị phong ấn hấp thu, nàng và Ma Đế đã cắn nuốt những thứ trong phong ấn.



Càng nghe vị... nữ tử kia kể, đầu Quân Tịch Ly càng đau, vốn là đã nghe Phong Vô Nhiên nói rằng kiếp trước mình là Ngân Đế Tôn, Quân Tịch Ly cũng có ấn tượng mơ hồ, nhất là lâu lâu y lại mơ những giấc mơ về những thứ kỳ quái nào đó, nhưng bây giờ đầu óc y tự nhiên rất đau.

Những hình ảnh mơ hồ thi nhau lướt qua, tưởng chừng muốn phá nát đầu óc y, hình ảnh cuối cùng là.... một thanh kiếm ghim vào tim y, sau lưng y là dung nham đỏ tươi nóng rực, sau đó.... người kia rút kiếm ra, đẩy y xuống dung nham, dường như khi rơi xuống y có làm gì đó... nhưng mà cảm giác đau đớn do thân thể bị đốt cháy làm y không thể suy nghĩ thêm.

Rốt cuộc là ai đâm y? Tại sao y lại không chút phòng bị để bị đâm? Là do bị thương nên y không thể né tránh nhát kiếm đó? Hay là bởi vì tin tưởng người kia sẽ không đâm mình, cho nên y căn bản không tránh? A, đau quá!!!!

Hơi thở Quân Tịch Ly có chút dồn dập, giống như trước mắt có một tầng sương mù dày đặc, chỉ cần tiến vài bước là y sẽ nhìn rõ chân tướng, nhưng bước chân y cứ nặng nề , không dám bước qua sương mù, không dám nhìn chân tướng....!

Quân Tịch Ly chợt cử động được, nhưng mà y cũng không có thời gian để ý đến cái này, y đau đớn ôm chặt đầu.

\- Ngân Đế Tôn. Ngài chưa chết ~? !

Nữ tử và nam tử cùng mở miệng, một quyến rũ mị hoặc tận xương, một vô tình lạnh lẽo tận tủy, vừa mâu thuẫn vừa quỷ dị.

Nhưng Quân Tịch Ly không thể trả lời , đôi mắt trừng to, trong mắt lại là kinh ngạc trống rỗng !

Người đâm thanh kiếm vào tim y, không ai khác, chính là Phong Vô Nhiên!

Thảo nào y không đề phòng, đó là đồ đệ y, y làm sao nổi lên tâm đề phòng?

Thảo nào trái tim lại đau đớn như vậy, đó là người duy nhất y còn tin tưởng, sao lại không đau?.



Thảo nào y có đau đớn, có kinh ngạc, có không thể tin lại tuyệt nhiên không có oán hận, đơn giản là vì cho dù bị giết chết, y cũng không nổi lên oán hận với người đó được.

Thảo nào y lại cảm thấy vừa quen thuộc vừa bài xích với Phong Vô Nhiên, còn không phải là y muốn tránh xa hắn, để không bị phản bội lần nữa sao?!

Thảo nào đôi mắt đó lại tràn đầy ghen tị, là vì muốn có Đế Tôn vị của y đi.

Haha, nực cười, quá nực cười, Ngân Đế Tôn, cả đời ngươi chỉ tin duy nhất hai người, hai người đó lại động sát tâm với ngươi!!!!

Mẫu phi năm đó vì tranh sủng, tự tay hạ thuốc độc cho ngươi để vu oan giá họa cho người khác!

Đồ đệ năm đó , muốn có Đế Tôn vị của ngươi nên ra tay giết ngươi a!

Haha, Ngân Đế Tôn, rốt cuộc là những kiếp trước ngươi đã tạo bao nhiêu nghiệp , nên những kiếp này của ngươi mới phải chịu những thứ này a......

Rốt cuộc là ngươi..... làm người thật thất bại a

....

\*\*\*

Linh Lan Hoa : Bất ngờ chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sư Tôn, Người Về Rồi...

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook