Chương 44: Bắt Đầu Cuộc Sống Mới
bengok_tramanh
30/03/2016
Mấy ngày sau…
Chú Hoàng Tâm gọi bọn nó ra phòng khách, bảo
-Ngày mai gia đình ta sẽ sang Mỹ để ba quản lí trụ sở công ty. Các con có ý kiến gì không ? ( bây giờ anh em nó là con nuôi của cô Ánh Hồng và chú Hoàng Tâm nhé m.n)
-Chờ tụi con 1 tí ba nha !_nhỏ nói rồi quay ra sau, 3 đứa tụm lại bàn bạc rồi cuối cùng cũng đưa ra một quyết định
-Ba à, Thiên Anh và Đông Nghi sẽ sang Mỹ, còn con xin ba cho con được sang Pháp để học hỏi ạ !_anh nói
-Được, tuy con còn nhỏ nhưng ba rất tin vào sự chững chạc mà con vốn có. Ba sẽ gửi con sang Pháp ở cùng với một người bạn của ba, ông ấy là nhà tỷ phú nổi tiếng thế giới Hàn Thiên Đức !
Ba đứa cúi chào ba rồi vào phòng thu xếp quần áo đồ đạc để chuẩn bị rời xa quê hương của mình…
Sau khi sang Mỹ, gia đình nó chuyển đến một khu biệt thự và sống cạnh nhà của chủ tịch tập đoàn Lê Ngọc, vì công ty nhà nhỏ cũng là 1 tập đoàn lớn nên 2 nhà khá thân nhau. Bên tập đoàn Lê Ngọc cũng có 1 cô con gái bằng tuổi nó và nhỏ nên 3 đứa trẻ chơi rất thân
Một năm sau, tụi nó bắt đầu đi học, với chỉ số IQ cao ngất ngưởng của mình thì không quá khó khăn để tụi nó hoàn thành chương trình phổ thông. 15 tuổi, tụi nó đã nắm trong tay 4 bằng đại học quốc tế. Và chỉ hai năm sau với năng lực lãnh đạo của mình và lòng quyết tâm trả thù nó đã lập ra tập đoàn Y.A.M (You And Me) và cùng nhau đưa tập đoàn lên vị trí số 1 Thế Giới trên mọi lĩnh vực. Nó là chủ tịch nắm 40% cổ phần, anh Kan là giám đốc nắm 30% cổ phần, nhỏ và cô là phó giám đốc mỗi người nắm 10%. 10% còn lại là của các tập đoàn và cá nhân khác hợp tác và đầu tư vào. Tuy là lãnh đạo nhưng chưa bao giờ tụi nó ra mặt, có chuyện gì nặng lắm thì nhỏ mới nhúng tay vào giải quyết. Tụi nó cũng được các vị phụ huynh cho đi học võ nên bây giờ trình độ ghê gớm lắm rồi, nó giỏi hơn cô và nhỏ vì có động lực là trả thù cho mẹ
Kể về anh Kan sau khi đặt chân lên thủ đô Pari xa hoa tráng lệ của Pháp và đi dạo để tham khảo văn hóa đất nước này được khoảng 1 tiếng thì có một chiếc oto màu đen sang trọng thuộc loại siêu xe lúc bấy giờ đỗ lại trước mặt anh, từ trên xe một tốp người ăn mặc giống như vệ sĩ bước xuống xếp thành 2 hàng đứng cúi đầu 45 độ rất nghiêm nghị, sau cùng là một người đàn ông khá trẻ, khoảng 30 tuổi là cùng, anh nhìn ông ta chăm chú và chợt nhớ ra “ông ấy là Hàn Thiên Đức”
-Chào con ! Con có phải là con trai nuôi của bạn ta, thiếu gia Hoàng Phước được gửi sang đây học phải không ?_Hàn Thiên Đức ôn tồn hỏi
-Vâng ạ ! Con nghĩ chú là nhà tỷ phú thế giới Hàn Thiên Đức phải không ạ ?_anh đáp trả
-Suỵt ! Khẽ thôi ! Cháu đoán đúng rồi, thật là thông minh và nhanh nhẹn ! Giờ chú cháu ta về nhà mới ở nhé !_ông nói rồi kéo tay anh trèo lên xe
Về đến nhà, trước mắt là một ngôi biệt thự rộng lớn gấp mấy lần nhà của Exline ở Việt , trước cổng ra vào có đề hàng chữ ánh bạc lấp lánh “Hàn Lâm Viên”. Ngồi trên xe đi qua khu sân vườn gần 20’, bỗng anh nghe thấy tiếng xôn xao ở gần bờ hồ bơi cách đường đi khoảng 10m
-Chuyện gì thế ạ ?_anh hỏi
- Chú cũng không biết ! Hay ta xuống xem đi !_ông Hàn và anh bước xuống và đi về phía bờ hồ
-Có chuyện gì đang xảy ra vậy ?_ông Hàn hỏi đám người hầu nữ đang xôn xao
-Dạ thưa ông chủ, tiểu thư rủ chúng tôi chơi trốn tìm nhưng bây giờ cô ấy đang trốn ở đâu thì chúng tôi không biết, kêu mãi mà vẫn không nghe cô ấy trả lời ạ !_cô người hầu trả lời cung kính
Ông Hàn thở dài lắc đầu ngao ngán đứa con gái bướng bỉnh nghịch ngợm của mình, ông nói lớn
-Tiểu Nguyệt ! Con đang trốn ở đâu ra đây cho ba !!
Từ trên cành cây phong lá đỏ cổ thụ một cô bé 5 tuổi nhảy xuống, khi đáp đất, cô bé bị trượt chân rơi xuống hồ, cô bé ngụp lặn chới với. thấy thế vội nhảy xuống hồ kéo cô bé đó lên, khi lên đến bờ cô bé vỗ vỗ ngực
-Haizzz, suýt tí nữa thì toi !
-Em không sao chứ ?_anh hỏi
-Đương nhiên là…ủa mà tôi có sao hay không liên quan gì đến anh ?_cô tiểu thư của Hàn Gia phồng má đáp lại rồi quay lưng chạy vào nhà nhưng có ai biết được cái cử chỉ đanh đá ương bướng đó lại làm cho anh nhà ta chú ý và bất giác mỉm cười
-Con không sao chứ ? Ta xin lỗi, con bé nhà ta được cưng chiều từ nhỏ nên hơi ngang ngược. Sau này có con ở đây thì con trông nó hộ ta đừng cho nó quậy phá nhá !_Hàn lão gia ngán ngẩm
-Dạ, con không sao ! Cô ấy là tiểu thư Hàn Gia ạ ? Mặc dù hơi nghịch nhưng cũng rất dễ thương…
-Ồ, lần đầu ta mới nghe có người khen Tiểu Nguyệt đấy ! Giờ chúng ta đi thôi cháu !_hai người bước vào trong với những suy nghĩ riêng mà không ai hiểu được
Vậy là từ đó, anh Kan trở thành một người luôn bao che cho những trò quậy phá “tan nhà nát cửa” của cô tiểu thư ngỗ ngáo dễ thương của Hàn Gia. Anh cũng là một người luôn chỉ dẫn cho cô ấy những bài học, ân cần quan tâm chăm sóc như người nhà, có thể nói ngoài mẹ và em gái thì người mà anh thương yêu nhất là Hàn Minh Nguyệt_Hàn tiểu thư…
Chú Hoàng Tâm gọi bọn nó ra phòng khách, bảo
-Ngày mai gia đình ta sẽ sang Mỹ để ba quản lí trụ sở công ty. Các con có ý kiến gì không ? ( bây giờ anh em nó là con nuôi của cô Ánh Hồng và chú Hoàng Tâm nhé m.n)
-Chờ tụi con 1 tí ba nha !_nhỏ nói rồi quay ra sau, 3 đứa tụm lại bàn bạc rồi cuối cùng cũng đưa ra một quyết định
-Ba à, Thiên Anh và Đông Nghi sẽ sang Mỹ, còn con xin ba cho con được sang Pháp để học hỏi ạ !_anh nói
-Được, tuy con còn nhỏ nhưng ba rất tin vào sự chững chạc mà con vốn có. Ba sẽ gửi con sang Pháp ở cùng với một người bạn của ba, ông ấy là nhà tỷ phú nổi tiếng thế giới Hàn Thiên Đức !
Ba đứa cúi chào ba rồi vào phòng thu xếp quần áo đồ đạc để chuẩn bị rời xa quê hương của mình…
Sau khi sang Mỹ, gia đình nó chuyển đến một khu biệt thự và sống cạnh nhà của chủ tịch tập đoàn Lê Ngọc, vì công ty nhà nhỏ cũng là 1 tập đoàn lớn nên 2 nhà khá thân nhau. Bên tập đoàn Lê Ngọc cũng có 1 cô con gái bằng tuổi nó và nhỏ nên 3 đứa trẻ chơi rất thân
Một năm sau, tụi nó bắt đầu đi học, với chỉ số IQ cao ngất ngưởng của mình thì không quá khó khăn để tụi nó hoàn thành chương trình phổ thông. 15 tuổi, tụi nó đã nắm trong tay 4 bằng đại học quốc tế. Và chỉ hai năm sau với năng lực lãnh đạo của mình và lòng quyết tâm trả thù nó đã lập ra tập đoàn Y.A.M (You And Me) và cùng nhau đưa tập đoàn lên vị trí số 1 Thế Giới trên mọi lĩnh vực. Nó là chủ tịch nắm 40% cổ phần, anh Kan là giám đốc nắm 30% cổ phần, nhỏ và cô là phó giám đốc mỗi người nắm 10%. 10% còn lại là của các tập đoàn và cá nhân khác hợp tác và đầu tư vào. Tuy là lãnh đạo nhưng chưa bao giờ tụi nó ra mặt, có chuyện gì nặng lắm thì nhỏ mới nhúng tay vào giải quyết. Tụi nó cũng được các vị phụ huynh cho đi học võ nên bây giờ trình độ ghê gớm lắm rồi, nó giỏi hơn cô và nhỏ vì có động lực là trả thù cho mẹ
Kể về anh Kan sau khi đặt chân lên thủ đô Pari xa hoa tráng lệ của Pháp và đi dạo để tham khảo văn hóa đất nước này được khoảng 1 tiếng thì có một chiếc oto màu đen sang trọng thuộc loại siêu xe lúc bấy giờ đỗ lại trước mặt anh, từ trên xe một tốp người ăn mặc giống như vệ sĩ bước xuống xếp thành 2 hàng đứng cúi đầu 45 độ rất nghiêm nghị, sau cùng là một người đàn ông khá trẻ, khoảng 30 tuổi là cùng, anh nhìn ông ta chăm chú và chợt nhớ ra “ông ấy là Hàn Thiên Đức”
-Chào con ! Con có phải là con trai nuôi của bạn ta, thiếu gia Hoàng Phước được gửi sang đây học phải không ?_Hàn Thiên Đức ôn tồn hỏi
-Vâng ạ ! Con nghĩ chú là nhà tỷ phú thế giới Hàn Thiên Đức phải không ạ ?_anh đáp trả
-Suỵt ! Khẽ thôi ! Cháu đoán đúng rồi, thật là thông minh và nhanh nhẹn ! Giờ chú cháu ta về nhà mới ở nhé !_ông nói rồi kéo tay anh trèo lên xe
Về đến nhà, trước mắt là một ngôi biệt thự rộng lớn gấp mấy lần nhà của Exline ở Việt , trước cổng ra vào có đề hàng chữ ánh bạc lấp lánh “Hàn Lâm Viên”. Ngồi trên xe đi qua khu sân vườn gần 20’, bỗng anh nghe thấy tiếng xôn xao ở gần bờ hồ bơi cách đường đi khoảng 10m
-Chuyện gì thế ạ ?_anh hỏi
- Chú cũng không biết ! Hay ta xuống xem đi !_ông Hàn và anh bước xuống và đi về phía bờ hồ
-Có chuyện gì đang xảy ra vậy ?_ông Hàn hỏi đám người hầu nữ đang xôn xao
-Dạ thưa ông chủ, tiểu thư rủ chúng tôi chơi trốn tìm nhưng bây giờ cô ấy đang trốn ở đâu thì chúng tôi không biết, kêu mãi mà vẫn không nghe cô ấy trả lời ạ !_cô người hầu trả lời cung kính
Ông Hàn thở dài lắc đầu ngao ngán đứa con gái bướng bỉnh nghịch ngợm của mình, ông nói lớn
-Tiểu Nguyệt ! Con đang trốn ở đâu ra đây cho ba !!
Từ trên cành cây phong lá đỏ cổ thụ một cô bé 5 tuổi nhảy xuống, khi đáp đất, cô bé bị trượt chân rơi xuống hồ, cô bé ngụp lặn chới với. thấy thế vội nhảy xuống hồ kéo cô bé đó lên, khi lên đến bờ cô bé vỗ vỗ ngực
-Haizzz, suýt tí nữa thì toi !
-Em không sao chứ ?_anh hỏi
-Đương nhiên là…ủa mà tôi có sao hay không liên quan gì đến anh ?_cô tiểu thư của Hàn Gia phồng má đáp lại rồi quay lưng chạy vào nhà nhưng có ai biết được cái cử chỉ đanh đá ương bướng đó lại làm cho anh nhà ta chú ý và bất giác mỉm cười
-Con không sao chứ ? Ta xin lỗi, con bé nhà ta được cưng chiều từ nhỏ nên hơi ngang ngược. Sau này có con ở đây thì con trông nó hộ ta đừng cho nó quậy phá nhá !_Hàn lão gia ngán ngẩm
-Dạ, con không sao ! Cô ấy là tiểu thư Hàn Gia ạ ? Mặc dù hơi nghịch nhưng cũng rất dễ thương…
-Ồ, lần đầu ta mới nghe có người khen Tiểu Nguyệt đấy ! Giờ chúng ta đi thôi cháu !_hai người bước vào trong với những suy nghĩ riêng mà không ai hiểu được
Vậy là từ đó, anh Kan trở thành một người luôn bao che cho những trò quậy phá “tan nhà nát cửa” của cô tiểu thư ngỗ ngáo dễ thương của Hàn Gia. Anh cũng là một người luôn chỉ dẫn cho cô ấy những bài học, ân cần quan tâm chăm sóc như người nhà, có thể nói ngoài mẹ và em gái thì người mà anh thương yêu nhất là Hàn Minh Nguyệt_Hàn tiểu thư…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.