Sự Trả Thù Của Ánh Trăng

Chương 59: Tỏ Tình

bengok_tramanh

20/06/2016

Hôm nay là một ngày đẹp trời nên từ sớm Kelvin đã đưa Exline đi hẹn hò ở một nơi nào đó thật lãng mạn. Nó và anh thì đưa Salena và hai đứa nhóc (ý là Kun và Hani á mà) ra biển chơi. Hắn thì sang châu Âu thăm ông trùm mafia ba mình. Mọi chuyện như sắp đặt trước ấy nhỉ ? Sáng sớm Ruchia đã nhận được 1 lá thư với nội dung cực kì ngắn gọn

“ 8 giờ sáng nay tôi sẽ chờ em ở quán café Love đường xyz. Nếu không đến đừng hối hận !...” là chữ của Kaito

Cô vừa lầm bầm vừa bước vào nhà tắm làm VSCN, không biết tên hâm hấp này định làm chuyện gì nữa, nhưng sao trong lòng cô cứ thấy vui vui và có chút gì đó mong chờ.

Vì bị kẹt đường nên Ruchia tới trễ giờ hẹn, cô chạy thục mạng vào trong tìm bàn của Kaito đang chờ

-Em làm gì mà chạy như chưa từng được chạy vậy ?_Kaito hỏi

-Cho tôi uống ly nước đã !_Ruchia cầm ly nước trên bàn uống một hơi

-Chết rồi ! Nè, đừng có uống cái ly đó !_Kaito muốn la làng luôn

-Sao vậy ? Nước mát lắm mà !_Ruchia tỉnh bơ trước thái độ hoảng hốt của Kaito

-Trong ly nước đó có chiếc nhẫn mà tôi định tặng em đó !_Kaito gần như hét lên

-Gì chứ ? Làm sao lấy nó ra đây ?_Ruchia ôm cổ ho sặc sụa

-Tôi cũng không biết phải làm sao nữa ! Trời ạ !_Kaito vừa cuống quýt vừa vỗ vỗ vào lưng của Ruchia

Đúng lúc đó cô phục vụ của quán bước ra với khay nước trên tay

-Quý khách bị sao thế ạ ?_cô phục vụ hỏi

-Cô ấy lỡ uống ly nước có chiếc nhẫn rồi, bây giờ cần làm gì đó ! Hay là cô gọi cấp cứu đi !_Kaito nói

-Nhưng thưa quý khách…

-Đừng có nhưng nhị gì nữa ! Gọi cấp cứu đi !_Kaito gắt lên

-Nhưng trong ly nước ấy không có chiếc nhẫn ạ !_cô phục vụ trả lời làm 2 đứa nhoi nhoi như đứng hình

-Sao trong ly nước lại không có nhẫn ?_Ruchia hỏi

-Tại lúc nãy tôi thấy cái ly ấy không được đẹp cho lắm nên tôi đem chiếc nhẫn vào trong tìm một cái ly khác đẹp hơn ! Chiếc nhẫn ở trong cái ly trên khay tôi đang cầm này !_cô phục vụ giải thích rồi đặt cái ly lên bàn và vào trong

Nghe giải thích sự tình xong, cả hai người đều cảm thấy quê quê nên gục mặt xuống. Và thời gian bắt đầu trôi chầm chậm nhẹ nhàng, hai người ngồi yên ở đấy cũng đã hơn 2 tiếng…(>.<) Do trời nắng mà ngồi lâu quá nên hai người bắt đầu khát nước, vẫn tư thế ấy, không ai ngẩng đầu lên cả, hai người đưa tay lên bàn lấy nước rồi vô tình chạm vào tay nhau, nhịp tim cả hai nhanh bất thường, Ruchia đỏ mặt vội rụt tay lại nhưng bị bàn tay rắn chắc của Kaito bắt lại. Giây phút đó cả hai ngước mặt lên, hai ánh mắt chạm nhau

-Ruchia à !_Kaito lên tiếng trước

-G..gì ?

-Tôi..tôi..em.._Kaito lắp bắp

-Anh không nói tôi đi về à ! Ngồi tào lao với anh hơn 2 tiếng rồi đấy !_Ruchia nói, cốt là để Kaito nói nhanh thôi



-Tôi muốn em…

-Muốn cái gì ?_Ruchia tiếp tục công kích tinh thần

-Tôi muốn em uống ly nước này !_Kaito cầm ly nước có chiếc nhẫn đưa lên ngang mặt Ruchia (đang lãng mạn tự nhiên chen câu lãng xẹt)

-Hả ? Anh muốn tôi nuốt chiếc nhẫn ấy thật à ?_Ruchia phụng phịu trông vô cùng đáng yêu

-À không phải vậy đâu ! Em uống nước thôi còn chiếc nhẫn thì…

-Thì sao ?

-Thì em đeo vào đi !_Kaito bình tĩnh nói một câu trọn vẹn (tay sát gái mà sao hôm nay nhát quá ?)

-Ừm ! Vậy có phải rõ ràng hơn không ?_Ruchia gật đầu rồi cầm ly nước lên uống

-Mà Ruchia này !_Kaito lên tiếng

-Sao ?

-Anh muốn hỏi em một chuyện !

-Anh nói đi !

-Em..em có yêu anh không ?

-Không biết !_Ruchia vừa nói vừa đeo chiếc nhẫn vào tay

-Sao lại không biết ?_Kaito nhíu mày

-Thì em…(đổi cách xưng hô luôn rồi)

-Thôi được rồi ! Em không biết thì tháo chiếc nhẫn đó ra trả lại cho anh !_Kaito nói, giọng hơi buồn

-Không được ! Anh tặng rồi thì bây giờ nó là đồ của em ! Em không trả !_Ruchia chu môi

-Em không yêu anh thì trả lại để anh tặng cho người con gái nào yêu anh chứ ! Còn nếu em muốn giữ luôn thì em phải làm người yêu của anh ! Được không ?_Kaito thực hiện chính sách “tiến thoái lưỡng nan”

-Thì..thì…

-Thì sao đây hả ?

-Thì..thì đeo ! Em nói rồi đó nha, nhất quyết không trả !_Ruchia nói

-Vậy là từ bây giờ em đã trở thành người yêu của anh rồi đấy nhé !_Kaito nháy mắt và nở một nụ cười, nụ cười đã làm say mê bao nhiêu cô gái



-Ưm …_Ruchia đỏ mặt ngượng nghịu gật đầu

Tối hôm đó, cả bọn tụ họp đầy đủ ở nhà, riêng hắn vẫn còn đang ở bên châu Âu chưa về kịp. Ngồi ăn tối mà cứ nhìn thấy “người ta” tình tứ hoài thì ai mà chịu nổi cơ chứ ! Nếu như là couple Exline-Kelvin thì không nói gì nhưng đằng này…

Kaito đang khí thế gắp dồn dập thức ăn vào chén cho Ruchia, còn Ruchia thì lại gắp thức ăn cho Kaito

-Anh ăn đi !

-Em ăn đi !

-Thôi anh cứ ăn nhiều vào !

-Anh không đói, em quan trọng hơn, em ăn đi !

-Vậy giờ anh có ăn hay không ?_Ruchia đập bàn quát lên

-Anh không ăn đó ! Còn bao nhiêu thì em ăn hết đi !_Kaito cũng chẳng kém cạnh (chả hiểu nổi hai người này)

-Hứ !!!_hai người đồng thanh

Cả bọn nhìn Ruchia và Kaito chằm chằm nhưng họ chẳng thèm quan tâm, chỉ lo việc giận dỗi nhau trước mắt kìa. Chẳng hiểu có cái chuyện gì to tát mà hai người đó lạ lùng vậy ?

-Hai người thành đôi rồi à ?_anh hỏi

-Thành cái con khỉ gì với thứ cứng đầu ấy ?_đồng thanh tập 2

-Quát nạt ai thế ?_nó nhẹ nhàng lên tiếng ( nghĩ sao quát thẳng vào mặt anh hai của Moon tỷ tỷ vậy ?)

-Không có gì đâu !_đồng thanh tập 3

-Tâm đầu ý hợp quá ha !_Kelvin chen vào

-Dẹp đi ! Hong có hợp cái gì hết !_Kaito trả lời

-Anh có giỏi thì chia tay đi !_Ruchia quay mặt sang chỗ khác

-Thôi mà ! Anh sai rồi…tha lỗi nha !_Kaito xuống giọng

-Không !

-Cho anh xin lỗi đi !_Kaito tiếp tục

-Không !_Ruchia bỏ lên lầu

-Nè ! Đợi anh với !_Kaito luống cuống chạy theo Ruchia, đúng là cặp đôi phiền phức mà !

Một cặp đôi nữa đã về với nhau, chap này hơi sến tí m.n nhỉ ? Hấp dẫn đang ở phía sau…hehe

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Trả Thù Của Ánh Trăng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook