Sự Trả Thù Của Băng

Chương 31

Lee na

12/03/2015

Sáng hôm sau

- Yui, dậy thôi! Sáng rồi kìa! Sao cậu ngủ ghê thế?_Zan léo nhéo bên tai nó. Nó vội lấy gối bịt hai tai mình lại, người thì cuộn tròn trong chăn

- Để yên cho tớ ngủ, không tớ cho cậu nhận quà buổi sáng đấy!_Nó đe dọa rồi tiếp tục làm công việc cao cả của mình. Zan nhìn nó thở dài. Bỗng có tiếng gõ cửa vang lên. Zan mở cửa, tất cả mọi người đều có mặt. Chẳng thèm hỏi han gì, bộ tứ vội xông vào trong và tiến đến bên giường nó, tra khảo lỗ tai nó

- Chị 2, dậy đi. Chúng ta có buổi lễ chào đón chủ tịch trường kìa_Keny lay lay người nó. Tiếp đến là Jen với chiêu làm nũng

- Chị 2, Jen đói bụng. Mau dậy đi ăn với Jen, chị 2

- Dậy đi, Yui. Mặt trời lên tới đỉnh núi rồi kìa_Kun góp phần

- Dậy đi. Sắp đến giờ buổi lễ bắt đầu rồi. Nếu em không dậy bọn anh sẽ gọi em là heo đấy!_Đến lượt Kevin.

- Cậu đúng là heo đó Yui! Cậu ngủ nhiều sẽ mập đấy! Đến lúc đó tớ không dám rước cậu về đâu_Hắn cũng châm chọc nó. Cứ như thế mỗi người góp một câu. Cả bọn cứ léo nhéo bên tai nó làm nó khó chịu, phải bung chăn ngồi dậy. Trước mặt nó là 11người với quần áo tươm tất. Tất cả đều vận trên người bộ đồng phục của Magic

- Áp đặt quá!_Nó lắc đầu rồi bước vào phòng vscn. Cả bọn ở ngoài cứ tưởng sẽ được nhìn thấy nó mặc váy nhưng họ đã thất vọng. Hôm nay nó mặc một chiếc áo lệch vai màu trắng và một chiếc quần Jean màu đen. Mái tóc được nó cột cao trông rất dễ thương. Đi kèm với bộ đồ còn có một dây chuyền hình thập giá dài đến ngực. Trên tay nó thì toàn là vòng đeo tay, đen có, trắng có. Lấp lánh nhất vẫn là đôi bông tai của nó, đôi bông tai được làm bằng kim cương nguyên chất. Nó mang đôi giày 10 phân nên bây giờ nó khá cao nhưng vẫn chưa bằng hắn. (Sao hắn cao thế nhỉ?)

- Sao cậu không mặc đồng phục?_Zan ngơ ngác hỏi nó.

- Không thích. Vướng lắm!_Nói rồi nó mở cửa bước đi

- Đúng là chị 2_Bộ tứ lắc đầu rồi cũng đi theo nó. Bọn nó ra đến sân chính thì cả bọn khá ngạc nhiên vì sân trường đã chật ních người. Không còn chỗ để chen nữa. Nó lắc đầu rồi ngồi xuống ghế đá gần đó



- Chỉ là một chức chủ tịch thôi mà. Có cần phải phấn khích đi xem vậy không?

- Họ muốn xem vị chủ tịch đó ra sao? Giàu như thế nào mà có thể bỏ ra 500000 bảng anh để mua lại ngôi trường này chứ không phải hứng thú đâu?_Kun vội lên tiếng bác bỏ lời nó

- Không hứng thú sao? Anh xem họ tranh nhau giành vị trí đầu tiên kìa. Vẻ mặt ai cũng có một nụ cười ngự trị mà bảo không hứng thú_Nó bĩu môi. Kun cũng chỉ biết lắc đầu chứ không dám cãi lại nó. Anh lẽ nào không biết trình độ cãi nhau của nó. Trên đời này chắc chỉ có mình Zan mới có thể thắng nó trong lĩnh vực này thôi.

Cả bọn đang bàn tán, nói chuyện sôi nổi thì một chiếc siêu xe tiến vào thu hút ánh nhìn của tất cả. Toàn trường lại một lần nữa được chứng kiến siêu xe, chiếc siêu xe cuối cùng trên thế giới. Bọn họ cũng phải tự công nhậnbản thân họ may mắn thật. Cánh cửa xe mở ra và hai người từ trên xe bước xuống. Hội học sinh vội tiến đến và cúi chào hai người đó

- Oh my god_Kun trợn to mắt nhìn hai con người đó

- Chuyện…chuyện gì thế này?_Lin và Zeny đồng thanh

- Sao…sao họ lại ở đây?_Lần này lại đến bộ tứ đồng thanh. Trước phản ứng của mọi người, hắn và Gin chỉ biết đưa mắt nhìn nhau không hiểu

- Chỉ có thể là do…_Zan ngập ngừng

- Yui_Cả bọn đồng loạt quay về hướng nó nhưng nó đã biến mất dạng

- Cô ấy đi đâu rồi?_Hắn hỏi. Nó biến đi từ lúc nào vậy cà? Sao hắn không biết

- Mà nè, hai người bọn họ đến đây làm gì thế?_Lin nhìn về hướng sân khấu

- Thì còn gì nữa ngoài nhận chức chủ tịch chứ! Hội học sinh đã trực tiếp ra đón thế kia mà_Kun hờ hững nói. Từ khi nhìn thấy hai người thì anh đã biết được mục đích họ đến đây rồi và người chủ mưu sau việc này không ai khác ngoài nó.



- Hai người đó là ai vậy?_Gin thắc mắc hỏi

- Người thanh niên đó là anh trai của em. Còn người thiếu nữ là chị của Rina đấy_Zan tươi cười giải thích

- Là chị Rena sao? Thật khó để nhận ra mà_Gin mắt tròn mắt dẹp nhìn về Rena

- Anh cậu tên Jin phải không? Tôi đã nghe Yui nói qua_Hắn hướng mắt về phía Jin, con người bị gán ghép là bạn trai của nó

- Đúng rồi đấy ạ._Bộ tứ đồng thanh lên tiếng_Anh ấy là bạn trai của chị hai đấy ạ

Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn bọn nhóc. 4 đứa nhóc vẫn chưa biết hiểu lầm đã được gỡ bỏ nên cứ đâm đầu vào chọc hắn

- Anh Jin là bạn trai của Yui từ khi nào vậy? Từ khi nào Jin trở thành người cướp vị hôn thê của anh chứ không phải là anh rể tương lai của anh hả?

- hihi, anh biết rồi sao?_4 đứa nhóc chạy biến ra sau lưng Kun, Kevin và hai chị.

- Bọn em khá lắm, dám lừa anh

- Bọn em muốn làm cho anh ghen mà có dũng khí tỉnh tò thôi. Ai ngờ anh lại biết sớm như vậy_Rina chu miệng lên cãi lại.

- Giờ chưa phải lúc đâu. Anh tự biết lúc nào thích hợp để tỏ tình mà_Hắn xua xua tay, hắn mà cần bọn nhóc này chỉ bảo sao?_Thôi tôi đi tìm Yui đây

- Không cần đâu! Ngay khi buổi lễ kết thúc con bé sẽ xuất hiện thôi._Lin khoanh tay trước ngực nói với hắn. Hắn ngẫm nghĩ cái gì đó rồi gật đầu, ngồi xuống ghế đã. Cả bọn bắt đầu mỗi người làm một việc để giết thời gian. Hắn lôi Ipad ra giải quyết chuyện của công ty ba hắn. Trong 5 tháng qua, hắn đã phải nỗ lực để học việc và bây giờ hắn đã được giao cho một vài công việc để giải quyết. Lúc đầu hắn nghĩ làm việc sẽ giúp quên được nó nên bao nhiêu công việc cũng nhận về mình. Bây giờ mọi chuyện đã rõ ràng, hắn mới thấy mình ngu ngốc, ân hận sao lúc đó lại kham hết công việc về mình để bây giờ không có thời gian nghỉ ngơi. Hắn thì như thế còn đám người kia thì có biết bao nhiêu chuyện để làm. Ai nấy cũng có đôi có cặp, tình tình tứ tứ thấy mà khó chịu. Giá mà nó có ở đây thì tốt biết mấy. Hắn sẽ không phải cô đơn như thế này

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Trả Thù Của Băng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook