Chương 18: Say Rượu Và Kiều Diễm (4)
Nhất Khỏa Tử Khương
16/09/2023
Sau khi cơm no rượu say, Liên Chi ngồi xe hắn về nhà.
Cô không có chín phần thì cùng bảy tám phần say, ánh đèn ảm đạm trong xe di chuyển, chiếu vào đôi mắt mờ mịt của cô.
Hoắc Dao tùy ý đặt tay trên vô lăng, không chút để ý mà quay nửa vòng.
Qua đèn xanh đèn đỏ, hắn nhấn nhẹ chân ga, chiếc xe lao lên cầu như một cơn gió, qua cửa sổ ghế lái, gió lùa vào làm rối tung mái tóc trên trán hắn.
Người đàn ông đột nhiên hỏi: “Chính xác là cô ở chỗ nào?” Hắn cũng không thể ném cô ra giữa đường được.
Bên cạnh không có tiếng đáp lại.
Hoắc Dao hơi nghiêng đầu, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Chỉ thấy Liên Chi lò đầu ra ngoài cửa sổ, hai tay liều mạng với ra bên ngoài, trong miệng lẩm bẩm.
“Ánh sáng bên ngoài là gì thế…”
Hoắc Dao bị một phen hoảng hồn, giọng lạnh lùng: “Liên Chi, cô muốn chết phải không?”
Hắn lái xe sang làn khẩn cấp, một tay lái một tay kéo cô về. Liên Chi nặng nề ngã ngửa ra ghế phụ, dạ dày đột nhiên cồn cào.
“Hoắc Dao…”
Hoắc Dao nghe thấy cô gọi bên cạnh, liếc mắt nhìn sang không mặn không nhạt.
Trong mắt cô lóe lên tia sáng, nghiêng người về phía hắn đang muốn nói gì đó.
Hoắc Dao còn chưa kịp nghe rõ, đột nhiên miệng cô phồng lên, “ọe” một tiếng phun hết lên đùi hắn.
“Liên! Chi!” Hoắc Dao nghiến răng nghiến lợi nói.
*
Cánh cửa kêu một tiếng bị đẩy ra, toàn bộ đèn trong phòng đột nhiên bật sáng, Hoắc Dao kéo Liên Chi vào nhà.
Môi hắn mím lại thành đường mỏng, sắc mặt u ám đến độ tưởng sắp có mưa tới.
Vào đến phòng tắm, hắn trực tiếp mở vòi sen, những giọt nước mát lạnh tạt vào mặt Liên Chi, cô mơ mơ hồ hồ mở to mắt, nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng tức giận cùng chật vật.
“Ở đây tắm rửa sạch sẽ đi.”
Hoắc Dao mím chặt quai hàm, trong đôi mắt đen tràn đầy tức giận: “Còn dám làm ra chuyện gì xấu, tôi trực tiếp ném cô xuống đường.”
Hắn nói xong liền rời đi, cánh cửa sầm một tiếng đóng lại.
Biệt thự không chỉ có một phòng tắm, hắn bước nhanh lên lầu, một mùi chua mơ hồ xộc vào mũi.
Hoắc Dao thấp giọng chửi thề, cởi áo sơ mi trực tiếp ném vào thùng rác.
Hắn mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, áo sơ mi phải được phân loại theo màu sắc, giày cũng phải được được lau hàng ngày, nếu để hắn thấy dù chỉ một sợi tóc trên hàng lang, cả biệt thự đều phải lau chùi lại.
Phòng ngủ chính truyền đến tiếng nước chảy từ vòi sen trong phòng tắm, đại khái nửa giờ sau hoặc hơn chút, âm thanh kia mới đột ngột dừng lại.
Hoắc Dao ra khỏi phòng tắm, tay xoa xoa tóc, còn ghét bỏ đưa lên mũi ngửi xem còn mùi gì khó chịu hay không.
Giọt nước dọc theo từng đường nhân ngư ở eo và bụng đi xuống, chảy qua chỗ cơ bắp săn chắc, rồi hoàn toàn thấm vào lớp khăn tắm bên hông hắn.
Hoắc Dao đi xuống lầu, hướng nhà bếp lấy chai nước.
Phòng tắm mơ hồ truyền đến tiếng nước tý tách, Hoắc Dao không có tâm trạng quan tâm đến cô, mở TV xem bóng, trong lúc đó cũng liên hệ quản gia ngày mai tổng vệ sinh lại biệt thự.
Một giờ sau, trận bóng cũng xem xong, người còn chưa đi ra ngoài.
________
Editor: Thanh Quy
Mình chỉ đăng tại dtruyen, các trang khác đều là reup. Đọc tại đây để cập nhật chương mới nhanh nhất. Cảm ơn các bồ ^^
Cô không có chín phần thì cùng bảy tám phần say, ánh đèn ảm đạm trong xe di chuyển, chiếu vào đôi mắt mờ mịt của cô.
Hoắc Dao tùy ý đặt tay trên vô lăng, không chút để ý mà quay nửa vòng.
Qua đèn xanh đèn đỏ, hắn nhấn nhẹ chân ga, chiếc xe lao lên cầu như một cơn gió, qua cửa sổ ghế lái, gió lùa vào làm rối tung mái tóc trên trán hắn.
Người đàn ông đột nhiên hỏi: “Chính xác là cô ở chỗ nào?” Hắn cũng không thể ném cô ra giữa đường được.
Bên cạnh không có tiếng đáp lại.
Hoắc Dao hơi nghiêng đầu, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Chỉ thấy Liên Chi lò đầu ra ngoài cửa sổ, hai tay liều mạng với ra bên ngoài, trong miệng lẩm bẩm.
“Ánh sáng bên ngoài là gì thế…”
Hoắc Dao bị một phen hoảng hồn, giọng lạnh lùng: “Liên Chi, cô muốn chết phải không?”
Hắn lái xe sang làn khẩn cấp, một tay lái một tay kéo cô về. Liên Chi nặng nề ngã ngửa ra ghế phụ, dạ dày đột nhiên cồn cào.
“Hoắc Dao…”
Hoắc Dao nghe thấy cô gọi bên cạnh, liếc mắt nhìn sang không mặn không nhạt.
Trong mắt cô lóe lên tia sáng, nghiêng người về phía hắn đang muốn nói gì đó.
Hoắc Dao còn chưa kịp nghe rõ, đột nhiên miệng cô phồng lên, “ọe” một tiếng phun hết lên đùi hắn.
“Liên! Chi!” Hoắc Dao nghiến răng nghiến lợi nói.
*
Cánh cửa kêu một tiếng bị đẩy ra, toàn bộ đèn trong phòng đột nhiên bật sáng, Hoắc Dao kéo Liên Chi vào nhà.
Môi hắn mím lại thành đường mỏng, sắc mặt u ám đến độ tưởng sắp có mưa tới.
Vào đến phòng tắm, hắn trực tiếp mở vòi sen, những giọt nước mát lạnh tạt vào mặt Liên Chi, cô mơ mơ hồ hồ mở to mắt, nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng tức giận cùng chật vật.
“Ở đây tắm rửa sạch sẽ đi.”
Hoắc Dao mím chặt quai hàm, trong đôi mắt đen tràn đầy tức giận: “Còn dám làm ra chuyện gì xấu, tôi trực tiếp ném cô xuống đường.”
Hắn nói xong liền rời đi, cánh cửa sầm một tiếng đóng lại.
Biệt thự không chỉ có một phòng tắm, hắn bước nhanh lên lầu, một mùi chua mơ hồ xộc vào mũi.
Hoắc Dao thấp giọng chửi thề, cởi áo sơ mi trực tiếp ném vào thùng rác.
Hắn mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, áo sơ mi phải được phân loại theo màu sắc, giày cũng phải được được lau hàng ngày, nếu để hắn thấy dù chỉ một sợi tóc trên hàng lang, cả biệt thự đều phải lau chùi lại.
Phòng ngủ chính truyền đến tiếng nước chảy từ vòi sen trong phòng tắm, đại khái nửa giờ sau hoặc hơn chút, âm thanh kia mới đột ngột dừng lại.
Hoắc Dao ra khỏi phòng tắm, tay xoa xoa tóc, còn ghét bỏ đưa lên mũi ngửi xem còn mùi gì khó chịu hay không.
Giọt nước dọc theo từng đường nhân ngư ở eo và bụng đi xuống, chảy qua chỗ cơ bắp săn chắc, rồi hoàn toàn thấm vào lớp khăn tắm bên hông hắn.
Hoắc Dao đi xuống lầu, hướng nhà bếp lấy chai nước.
Phòng tắm mơ hồ truyền đến tiếng nước tý tách, Hoắc Dao không có tâm trạng quan tâm đến cô, mở TV xem bóng, trong lúc đó cũng liên hệ quản gia ngày mai tổng vệ sinh lại biệt thự.
Một giờ sau, trận bóng cũng xem xong, người còn chưa đi ra ngoài.
________
Editor: Thanh Quy
Mình chỉ đăng tại dtruyen, các trang khác đều là reup. Đọc tại đây để cập nhật chương mới nhanh nhất. Cảm ơn các bồ ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.