Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Chương 660: Ngàn năm có một
Q-Huy
21/04/2021
Bên ngoài Đạo vực Chân Hoàng, hơi thở của mấy cường giả Nhân Vương đã ngưng tụ đến cực hạn! Long Nhĩ rõ ràng không muốn bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này.
Mặt trời chói chang khoảng năm trượng phía sau Long Nhĩ tản ra uy áp cực mạnh. Long Nhĩ đứng giữa không trung, bước từng bước một về phía Đường Ngọc Hiền.
Long Nhĩ vừa đi vừa nghiêng đầu nhìn về phía Trung Nhất, nói: “Trung Nhất, tổng bộ của Thủ Hộ Giả các ông có sứ mệnh của riêng các ông, mà tổng bộ của Thủ Hộ Giả lại không thể tham gia vào những tranh đấu của thế giới này! Đây cũng chính là quy tắc mà các ông phải tuân thủ nghiêm ngặt. Cho nên, tôi cả là các ông không dám ra tay hết sức. Một khi các ông ra tay hết sức thì năm cực của thế giới sẽ không có lực lượng trấn áp, các ông sẽ trở thành tội nhân hủy diệt toàn bộ thế giới
Vẻ mặt của Trung Nhất cực kỳ khó coi, Long Nhĩkhông giống với những Nhân Vương bình thường khác, ông ta vốn dĩ là người mạnh nhất của chiến đội Hùng Sư, lúc đầu còn là Nhân Vương hậu kỳ, đến bây giờ đã trở thành tôn giả Nhân Vương đỉnh phong duy nhất trên thế giới. Long Nhĩ biết rất nhiều bí mật mà nhiều người không biết, ví dụ như bí mật về Thủ Hộ Giả bọn ho.
“Long Nhĩ, đừng tuyên chiến. Nếu ông biết đám người Thủ Hộ Già chúng tôi đang trấn áp cái gì thì ông hần là càng biết rõ bây giờ mình đang làm gì chứ? Mặc dù Hùng Sư và Thiên Hạ là kẻ thù nhưng biết đầu đến ngày nào đó thì Hùng Sư các ông lại cần Thiên Hạ đi trợ giúp. Long Nhĩ, ông cần phải suy nghĩ cho kỹ!
Đám người bảo vệ quy tắc Trung Nhất canh giữ kín kế bên người Đường Ngọc Hiền. Đường Ngọc Hiền là công chúa Đế Triều đời thứ hai của Thiên Hạ, không được phép có sơ suất. Hơn nữa, trên người Đường Ngọc Hiền rõ ràng còn đang gánh sứ mệnh lớn hơn nên cho dù thế nào thì đám người Thủ Hộ Giả bọn họ cũng phải bảo vệ bà.
Long Nhĩ cười khẽ một tiếng, lắc đầu nói: “Những chuyện của tương lai thì cứ chờ tới tương lại rồi nói Trung Nhất, vậy ông có từng nghĩ tới nếu Hùng Sư chúng tôi thâu tóm khi vận của cả thế giới thì không phải chúng tôi đã có tư cách vượt qua kiếp số của ĐếTriều sao?". Truyện Đông Phương
Trung Nhất thay đổi sắc mặt, vừa định nói gì đó thì Đường Ngọc Hiền phía sau lưng ông ta đột nhiên khinh thường cười mỉa: "Hừ, chiếm đoạt khí vận của cả thế giới ư? Chỉ dựa vào các người? Hừ, không biết tự lượng sức
Long Nhĩ híp mắt nhìn Đường Ngọc Hiền, cười nhạt nói: "Nếu bà Đường Ngọc Hiền đây không tin vậy thì chúng ta đầu một trận đi..."
Long Nhĩ nói xong thì lại cúi đầu nhìn tay trái mình, lầm bầm nói: “Nhân Vương đình phong duy nhất trên thế giới nha. Cũng tốt, để hôm nay thử xem cấp Nhân Vương đình phong này rốt cuộc có thể phát huy ra được bao nhiều chiến lực"
Ong... Long Nhĩ vừa dứt lời thì cơ thể đang bay qua người Trung Nhất, xuất hiện trước mặt Đường Ngọc Hiển. Ngay sau đó, ông ta lập tức đấm một đám về phía Đường Ngọc Hiển.
Đường Ngọc Hiển hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng chém một kiếm về phía Long Nhĩ. Một tiếng ẩm vang lên, cả người Đường Ngọc Hiền bay ra ngoài, lở lừng giữa không trung, khỏe miệng tràn ra một vệt máu tươi, vẻ mặt lại càng thêm tái nhợt,
“Cùng nhau xông lên, phong ấn ông tài TrungNhất vừa thấy Long Nhĩ còn định ra tay thì trong lòng tức khắc cũng nổi giận, hét to một tiếng. Trong chớp mắt, năm tôn giả Nhân Vương của tổng bộ Thủ Hộ Giả ẩm ẩm bạo phát khí thế, từ năm hưởng vậy tới đánh giết Long Nhĩ.
“Hừ, tôi thật sự rất muốn nhìn thử cái đám người còn chẳng dám dùng hết toàn lực như các ông dùng cái gì để phong ấn tôi" Long Nhĩ hét lớn một tiếng, khí thể trên người lại cuồng bạo hơn, cả người đã hoàn toàn bị ảo ảnh mặt trời lớn phía sau bao phủ.
"Phong….!" Trung Nhất hét lớn một tiếng, năm tồn giả cường giả cấp Nhân Vương của tổng bộ Thủ Hộ Giả tức khắc vây quanh Long Nhĩ, đánh ra từng đạo phong ấn. Trong lúc nhất thời, xung quanh người Long Nhĩ đã xuất hiện một ảo ảnh lồng giam.
Cùng lúc đó, ở phía xa, Dương Hạ và một tôn giả Nhân Vương hậu kỳ bên người Long Nhĩ cũng đang chiến đấu kịch liệt với nhau. Có điều, Dương Hạ chỉ vừa mới đột phá đến cấp Nhân Vương trung kỳ, mặc dù tất cả các mặt của ông ta cộng lại cũng có thể phát huy ra được thực lực của Nhân Vương đình phong trung kỳ nhưng nếu muốn chống đỡ với Nhân Vương hầu kỳ thì vẫn còn thua một chút.
Cho nên lúc này, Dương đã rơi vào thế yêu khi giao chiến với đối phương nhưng người tôn giả NhânVương hậu kỳ của chiến đội Hùng Sư kia lại không cũng dễ dàng đánh chết Dương Hạ nổi.
Mặt trời chói chang khoảng năm trượng phía sau Long Nhĩ tản ra uy áp cực mạnh. Long Nhĩ đứng giữa không trung, bước từng bước một về phía Đường Ngọc Hiền.
Long Nhĩ vừa đi vừa nghiêng đầu nhìn về phía Trung Nhất, nói: “Trung Nhất, tổng bộ của Thủ Hộ Giả các ông có sứ mệnh của riêng các ông, mà tổng bộ của Thủ Hộ Giả lại không thể tham gia vào những tranh đấu của thế giới này! Đây cũng chính là quy tắc mà các ông phải tuân thủ nghiêm ngặt. Cho nên, tôi cả là các ông không dám ra tay hết sức. Một khi các ông ra tay hết sức thì năm cực của thế giới sẽ không có lực lượng trấn áp, các ông sẽ trở thành tội nhân hủy diệt toàn bộ thế giới
Vẻ mặt của Trung Nhất cực kỳ khó coi, Long Nhĩkhông giống với những Nhân Vương bình thường khác, ông ta vốn dĩ là người mạnh nhất của chiến đội Hùng Sư, lúc đầu còn là Nhân Vương hậu kỳ, đến bây giờ đã trở thành tôn giả Nhân Vương đỉnh phong duy nhất trên thế giới. Long Nhĩ biết rất nhiều bí mật mà nhiều người không biết, ví dụ như bí mật về Thủ Hộ Giả bọn ho.
“Long Nhĩ, đừng tuyên chiến. Nếu ông biết đám người Thủ Hộ Già chúng tôi đang trấn áp cái gì thì ông hần là càng biết rõ bây giờ mình đang làm gì chứ? Mặc dù Hùng Sư và Thiên Hạ là kẻ thù nhưng biết đầu đến ngày nào đó thì Hùng Sư các ông lại cần Thiên Hạ đi trợ giúp. Long Nhĩ, ông cần phải suy nghĩ cho kỹ!
Đám người bảo vệ quy tắc Trung Nhất canh giữ kín kế bên người Đường Ngọc Hiền. Đường Ngọc Hiền là công chúa Đế Triều đời thứ hai của Thiên Hạ, không được phép có sơ suất. Hơn nữa, trên người Đường Ngọc Hiền rõ ràng còn đang gánh sứ mệnh lớn hơn nên cho dù thế nào thì đám người Thủ Hộ Giả bọn họ cũng phải bảo vệ bà.
Long Nhĩ cười khẽ một tiếng, lắc đầu nói: “Những chuyện của tương lai thì cứ chờ tới tương lại rồi nói Trung Nhất, vậy ông có từng nghĩ tới nếu Hùng Sư chúng tôi thâu tóm khi vận của cả thế giới thì không phải chúng tôi đã có tư cách vượt qua kiếp số của ĐếTriều sao?". Truyện Đông Phương
Trung Nhất thay đổi sắc mặt, vừa định nói gì đó thì Đường Ngọc Hiền phía sau lưng ông ta đột nhiên khinh thường cười mỉa: "Hừ, chiếm đoạt khí vận của cả thế giới ư? Chỉ dựa vào các người? Hừ, không biết tự lượng sức
Long Nhĩ híp mắt nhìn Đường Ngọc Hiền, cười nhạt nói: "Nếu bà Đường Ngọc Hiền đây không tin vậy thì chúng ta đầu một trận đi..."
Long Nhĩ nói xong thì lại cúi đầu nhìn tay trái mình, lầm bầm nói: “Nhân Vương đình phong duy nhất trên thế giới nha. Cũng tốt, để hôm nay thử xem cấp Nhân Vương đình phong này rốt cuộc có thể phát huy ra được bao nhiều chiến lực"
Ong... Long Nhĩ vừa dứt lời thì cơ thể đang bay qua người Trung Nhất, xuất hiện trước mặt Đường Ngọc Hiển. Ngay sau đó, ông ta lập tức đấm một đám về phía Đường Ngọc Hiển.
Đường Ngọc Hiển hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng chém một kiếm về phía Long Nhĩ. Một tiếng ẩm vang lên, cả người Đường Ngọc Hiền bay ra ngoài, lở lừng giữa không trung, khỏe miệng tràn ra một vệt máu tươi, vẻ mặt lại càng thêm tái nhợt,
“Cùng nhau xông lên, phong ấn ông tài TrungNhất vừa thấy Long Nhĩ còn định ra tay thì trong lòng tức khắc cũng nổi giận, hét to một tiếng. Trong chớp mắt, năm tôn giả Nhân Vương của tổng bộ Thủ Hộ Giả ẩm ẩm bạo phát khí thế, từ năm hưởng vậy tới đánh giết Long Nhĩ.
“Hừ, tôi thật sự rất muốn nhìn thử cái đám người còn chẳng dám dùng hết toàn lực như các ông dùng cái gì để phong ấn tôi" Long Nhĩ hét lớn một tiếng, khí thể trên người lại cuồng bạo hơn, cả người đã hoàn toàn bị ảo ảnh mặt trời lớn phía sau bao phủ.
"Phong….!" Trung Nhất hét lớn một tiếng, năm tồn giả cường giả cấp Nhân Vương của tổng bộ Thủ Hộ Giả tức khắc vây quanh Long Nhĩ, đánh ra từng đạo phong ấn. Trong lúc nhất thời, xung quanh người Long Nhĩ đã xuất hiện một ảo ảnh lồng giam.
Cùng lúc đó, ở phía xa, Dương Hạ và một tôn giả Nhân Vương hậu kỳ bên người Long Nhĩ cũng đang chiến đấu kịch liệt với nhau. Có điều, Dương Hạ chỉ vừa mới đột phá đến cấp Nhân Vương trung kỳ, mặc dù tất cả các mặt của ông ta cộng lại cũng có thể phát huy ra được thực lực của Nhân Vương đình phong trung kỳ nhưng nếu muốn chống đỡ với Nhân Vương hầu kỳ thì vẫn còn thua một chút.
Cho nên lúc này, Dương đã rơi vào thế yêu khi giao chiến với đối phương nhưng người tôn giả NhânVương hậu kỳ của chiến đội Hùng Sư kia lại không cũng dễ dàng đánh chết Dương Hạ nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.