Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Chương 749: Nhân Vương chân chính
Q-Huy
01/05/2021
Tiếng cười của Đế Vũ lại truyền đến: "Tiêu Hạo Lam đúng không, ta cảm giác được một đám cường giả Hắc Ám ở phía Tây cũng xuất hiện, bọn họ hình như còn bị cường giả Thiên Hạ xông vào giết một lần, mang theo một ít năng lượng hắc ám, ngay bên cạnh Hạ Kinh, người có thể đi thôn phệ, tăng sức mạnh cho chính người đi. "Cuối cùng, chở khi bản tôn xuất thế, hy vọng người có thể giết chết Đế Tà. Sau đó đánh một trận với bản tôn? Ha ha... Thôi nào, thế giới này, thật nhàm chán.
Đế Vũ nói xong, không nói gì nữa, một lúc sau, Hắc Khí Hải Dương trước mắt Tiêu Hạo Lam cũng trở nên yên lặng. Cả người Tiêu Hạo Lam sững sờ đứng ở đó, giờ phút này
Hắc Khí Hải Dương trước mắt, hoàn toàn bình tĩnh. Có thể liên quan đến sự xuất hiện của Đế Vũ. "Rất mạnh..." Trong lòng Tiêu Hạo Lam chấn động, chỉ riêng lúc đối phương truyền lên một ít năng lượng và đạo uẩn, ông ta đã có thể tạo ra một Hắc Ám Nhân Vương không kém ông ta chút nào, chỉ kém một tía, chính là Nhân Vương đỉnh phong chân chính. giờ phút này, Tiêu Hạo Lam trầm mặc, ông ta suy nghĩ rất nhiều. Chỉ là ông ta cũng chỉ có thể nhớ lại một ít đoạn phim sau hai mươi tuổi của ông ta. Ký ức trước hai mươi tuổi đã hoàn toàn hóa thành một mảnh hắc ám.
Hơn nữa trong lòng Tiêu Hạo Lam cũng hiểu được, rất có thế qua thời gian nữa, ông ta chỉ có thể nhớ chuyện sau ba mươi tuổi, sau đó là chuyện sau bốn mươi tuổi... Cuối cùng tất cả những ký ức sẽ biến mất hoàn toàn.
Sau khi tất cả ký ức biến mất, ông ta... Có còn là ông ta hay không? Chắc là không. Tiêu Hạo Lam gần đây thường ngồi một chỗ thật lâu, kỳ thật ông ta cũng không nghĩ cái gì cả, chỉ là ngồi không như vậy "Hạ Kinh sao? Ông có muốn quay lại không? "Sâu trong ảnh mắt Tiêu Hạo Lam hiện lên một tia phức tạp. Trong sâu thăm con mát của ông là nhiều bóng tối hơn nữa.
Cùng lúc đó, bên trong đạo vực Chân Hoàng trên quảng trường chiến đội Hạ Kinh, đại trưởng lão Tần Võ đã thắng cấp thành công. Dương Thiên Thành đã rời đi.
Bên ngoài đạo vực Chân Hoàng, quân đoàn vạn người cường giả của chiến đội Thiên Hạ, cũng đã mở ra xông vào đạo vực Chân Hoàng. Trong đạo vực Chân Hoàng, một đám cường giả đỉnh cấp của chiến đội Thiên Hạ cũng bắt đầu mang theo mọi người giết những đạo thủ mạnh mẽ kia.
Tân Võ tràn ngập khí tức mạnh mẽ, xuất hiện bên cạnh Lưu Triệt, Chu Lệ, Long Thanh Quang: "Ba lão chiến hữu, tiếp theo, tôi sẽ giúp các người thăng cấp Nhân Vương”
Đám người Lưu Triệt Chu Lệ gật đầu, đạo vực Chân Hoàng có lẽ chính là cơ hội cuối cùng để cho mọi người tăng lên. Chiến đội Hùng Sư mạnh mẽ như vậy, cũng bị đợt tấn công đầu tiên của Để Tà đánh cho tàn phế. Còn Thiên Hạ bọn họ thì sao? ít nhất bây giờ vẫn còn xa mới đủ. Cường giả cấp Nhân Vương, vẫn còn quá ít. “Hạo Thiên, nơi này giao cho tôi!” Tân Võ lại đi tới bên cạnh Tiêu Hạo Thiên, trầm giọng nói với Tiêu Hạo Thiên. "Ừm" Tiêu Hạo Thiên gật đầu, sau đó cũng không nói gì nữa mang theo Hắc Đế rời đi. Đạo vực Chân Hoàng của Thiên Hạ có chín tòa, Thiên Thần Điện cũng phải chia một hai cái. Bây giờ tất cả mọi người đang chạy đua với thời gian. "Tôi cũng xin rời đi, học viện Xã Tắc, cũng nên tăng thực lực lên một chút, mọi người, ngày sau gặp lại." Khổng Thương nói một câu, cũng rời đi.
Mười phút sau, Hạ Kinh bên này, chỉ còn lại hai vị Nhân
Vương là Tần Võ và Đường Ngọc Hiền, mà không ai biết chính là, sau khi Tiêu Hạo Thiên, Hắc Đế, Dương Thiên Thành, Khổng Thương rời đi. Sâu trong sa mạc ở vùng đất tây bắc, Tiêu Hạo Lam mặc áo choàng màu đen, mang theo nón màu đen đã hiện thân
Tiêu Hạo Lam không nói một lời, thân hình chuyển động, ấn vào trong không khí, yên lặng lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía Hạ Kinh...
Đế Vũ nói xong, không nói gì nữa, một lúc sau, Hắc Khí Hải Dương trước mắt Tiêu Hạo Lam cũng trở nên yên lặng. Cả người Tiêu Hạo Lam sững sờ đứng ở đó, giờ phút này
Hắc Khí Hải Dương trước mắt, hoàn toàn bình tĩnh. Có thể liên quan đến sự xuất hiện của Đế Vũ. "Rất mạnh..." Trong lòng Tiêu Hạo Lam chấn động, chỉ riêng lúc đối phương truyền lên một ít năng lượng và đạo uẩn, ông ta đã có thể tạo ra một Hắc Ám Nhân Vương không kém ông ta chút nào, chỉ kém một tía, chính là Nhân Vương đỉnh phong chân chính. giờ phút này, Tiêu Hạo Lam trầm mặc, ông ta suy nghĩ rất nhiều. Chỉ là ông ta cũng chỉ có thể nhớ lại một ít đoạn phim sau hai mươi tuổi của ông ta. Ký ức trước hai mươi tuổi đã hoàn toàn hóa thành một mảnh hắc ám.
Hơn nữa trong lòng Tiêu Hạo Lam cũng hiểu được, rất có thế qua thời gian nữa, ông ta chỉ có thể nhớ chuyện sau ba mươi tuổi, sau đó là chuyện sau bốn mươi tuổi... Cuối cùng tất cả những ký ức sẽ biến mất hoàn toàn.
Sau khi tất cả ký ức biến mất, ông ta... Có còn là ông ta hay không? Chắc là không. Tiêu Hạo Lam gần đây thường ngồi một chỗ thật lâu, kỳ thật ông ta cũng không nghĩ cái gì cả, chỉ là ngồi không như vậy "Hạ Kinh sao? Ông có muốn quay lại không? "Sâu trong ảnh mắt Tiêu Hạo Lam hiện lên một tia phức tạp. Trong sâu thăm con mát của ông là nhiều bóng tối hơn nữa.
Cùng lúc đó, bên trong đạo vực Chân Hoàng trên quảng trường chiến đội Hạ Kinh, đại trưởng lão Tần Võ đã thắng cấp thành công. Dương Thiên Thành đã rời đi.
Bên ngoài đạo vực Chân Hoàng, quân đoàn vạn người cường giả của chiến đội Thiên Hạ, cũng đã mở ra xông vào đạo vực Chân Hoàng. Trong đạo vực Chân Hoàng, một đám cường giả đỉnh cấp của chiến đội Thiên Hạ cũng bắt đầu mang theo mọi người giết những đạo thủ mạnh mẽ kia.
Tân Võ tràn ngập khí tức mạnh mẽ, xuất hiện bên cạnh Lưu Triệt, Chu Lệ, Long Thanh Quang: "Ba lão chiến hữu, tiếp theo, tôi sẽ giúp các người thăng cấp Nhân Vương”
Đám người Lưu Triệt Chu Lệ gật đầu, đạo vực Chân Hoàng có lẽ chính là cơ hội cuối cùng để cho mọi người tăng lên. Chiến đội Hùng Sư mạnh mẽ như vậy, cũng bị đợt tấn công đầu tiên của Để Tà đánh cho tàn phế. Còn Thiên Hạ bọn họ thì sao? ít nhất bây giờ vẫn còn xa mới đủ. Cường giả cấp Nhân Vương, vẫn còn quá ít. “Hạo Thiên, nơi này giao cho tôi!” Tân Võ lại đi tới bên cạnh Tiêu Hạo Thiên, trầm giọng nói với Tiêu Hạo Thiên. "Ừm" Tiêu Hạo Thiên gật đầu, sau đó cũng không nói gì nữa mang theo Hắc Đế rời đi. Đạo vực Chân Hoàng của Thiên Hạ có chín tòa, Thiên Thần Điện cũng phải chia một hai cái. Bây giờ tất cả mọi người đang chạy đua với thời gian. "Tôi cũng xin rời đi, học viện Xã Tắc, cũng nên tăng thực lực lên một chút, mọi người, ngày sau gặp lại." Khổng Thương nói một câu, cũng rời đi.
Mười phút sau, Hạ Kinh bên này, chỉ còn lại hai vị Nhân
Vương là Tần Võ và Đường Ngọc Hiền, mà không ai biết chính là, sau khi Tiêu Hạo Thiên, Hắc Đế, Dương Thiên Thành, Khổng Thương rời đi. Sâu trong sa mạc ở vùng đất tây bắc, Tiêu Hạo Lam mặc áo choàng màu đen, mang theo nón màu đen đã hiện thân
Tiêu Hạo Lam không nói một lời, thân hình chuyển động, ấn vào trong không khí, yên lặng lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía Hạ Kinh...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.