Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Chương 768: Ông nhất định phải sống
Q-Huy
02/05/2021
Thân hình Đế Vũ lập tức lóe lên, cũng tiến vào bên trong vòng xoáy khí màu đen, chẳng mấy chốc thì biến mất. Mà sau khi Đế Vũ đi vào, vòng xoáy khí màu đen kia đang ở trước mặt Tiêu Hạo Thiên, cũng hoàn toàn biến mất. "A... Oành..." Sau khi Tiêu Hạo Lam và Đế Vũ đã triệt để rời đi rồi. Tàn bạo trong lòng Tiêu Hạo Thiên không thể áp chế được, anh rút trường kiếm ra, chém vào một ngọn núi hoang ở xa xa khiến cho nó nổ tung. "Tiêu Hạo Lam! Ông nhất định phải sống cho tôi! Nhất định phải sống cho tôi! Những gì ông nợ tôi còn chưa trả đâu!" Ánh mắt Tiêu Hạo Lam đỏ lên, hét to vài tiếng, sau đó thân ảnh thoắt cái thì biến mất, đi đến từ hướng nào thì phóng về phía phương hướng đó.
Còn về phía Đường Ngọc Hiền, Tiêu Hạo Thiên cũng không lựa chọn trở về Kinh Bắc để tìm bà. Cục diện hiện giờ vốn dĩ đã rất loạn rồi. Toàn bộ thế giới chiến bộ không lúc nào là ngừng rung động. Toàn bộ Chân Hoàng đạo vực đã khai hỏa, bên Hùng Sư cũng không ngừng nổ súng, các thế lực ngầm trong tối lại bắt đầu xuất hiện liên tục. Có vẻ như mọi thứ vô cùng hỗn loạn.
Mà bây giờ việc cấp bách của Tiêu Hạo Thiên, gấp gáp và cần thiết nhất chính là cần phải tăng thực lực bản thân anh lên, cũng kèm theo đó là thực lực của ba nghìn tướng sĩ dưới trướng điện Thiên Thần.
Trong trí nhớ anh lấy được từ Thiên Hạ, một đời ba nghìn tướng sĩ của điện Thiên Thần, trước khi Để triều gặp phải đại nạn lớn thì trình độ của họ đã tăng đến cấp Đế cao cấp, vậy mà họ vẫn chỉ là tướng sĩ bình thường. Sau đó lại ở trong khu vực Hoàng Đạo gặp được tàn niệm của Lục để, mặc dù Lục đế đã chết từ rất lâu rồi, nhưng mà vẫn vô cùng mạnh mẽ như trước kia.
Nói cách khác, hiện tại bất kể là Tiêu Hạo Thiên hay là những người ở điện Thiên Thần dưới quyền của anh, nếu so với đời năm mà điện Thiên Thần dẫn đầu Thiên Hạ, thì nhỏ yếu hơn rất nhiều.
Tiêu Hạo Thiên rời đi, cùng lúc đó phía bên dưới vòng xoáy khí màu đen mà Tiêu Hạo Lam và Đế Vũ tiến vào ấy - đó là vùng thế giới tối tăm im như tờ. Thế lực ngầm trong tối, qua nhiều năm như vậy rồi thật ra đã từ từ ở bên dưới nơi của toàn bộ thế giới chiến bộ lan tràn ra.
Lúc này, Tiêu Hạo Lam im lặng không nói câu nào đi ở đằng trước, Đế Vũ cũng không nói gì thêm cả, cũng chỉ im lặng đi theo phía sau Tiêu Hạo Lam. Chỉ là bọn họ đi tới đi lui, Để Vũ lại phát hiện phương hướng Tiêu Hạo Lam đang đi có cái gì rất không đúng, dường như ông ta muốn rời khỏi giới hạn của Thiên На. "Ông muốn đi đâu? Thông đạo trong lòng đất của Thiên Hạ, không phải do ông trấn áp sao?" Đế Vũ nghi ngờ nhìn Tiêu Hạo Lam và hói.
Bước chân của Tiêu Hạo Lam không hề dừng lại, chỉ đáp lại lời Đế Vũ: "Cái lối đi kia của ông, nếu như kiếp này của ông dám dũng cảm tiến vào, thì vào một cái, tôi sẽ giết một cái bản tôn cường giả của ông!"
Đế Vũ cảm thấy không sao cả nên cười khan hai tiếng, chỉ nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Lam nói: "À, Tiêu Hạo Lam, ông cho rằng bản tôn của ta rất dễ nói chuyện sao? Ông thật sự cảm thấy, bản tôn không dám giết ông sao?"
Cơ thể Tiêu Hạo Lam dừng phắt lại, xoay người cười lạnh lẽo, nhìn Đế Vũ và trả lời: "Giết tôi? Đế Vũ, đừng tưởng cái gì tôi cũng không biết. Đừng quên, tôi mới là đại kiếp chi tử của Đế triều Thiên Hạ thế hệ này, là người được chọn. Mà ông chỉ là người của thời đại trước, đã là người chôn vùi theo dòng lịch sử. Tôi nghĩ chắc ông hiểu được, nhưng nếu như tôi chết ngay bây giờ thì ông... Đi ra kiểu gì? Hoặc là, bây giờ ông đột phá quy tắc hắc ám, đi ra đi, nếu ông có thể đi ra được, tôi đây khâm phục ông..." "À? Ông cũng biết những thứ này?" Bước chân của Đế Vũ dừng lại, cau mày, ánh mắt thậm sâu nhìn Tiêu Hạo Lam.
Tiêu Hạo Lam khinh thường cười khẩy nói: "Hừ, tôi đương nhiên là biết rõ rồi. Đại đạo hắc ám có ràng buộc, nếu ông muốn đi ra thì không hề đơn giản như vậy. Nhưng bây giờ ông có thể ngưng tụ được phân thân rồi đi ra, vậy xem như khoảng cách ông tránh thoát khỏi ràng buộc không còn xa nữa. Cơ mà bây giờ ông vẫn đi theo tôi, là muốn như thế nào đây? Quan hệ hợp tác hay là có tính toán gì?"
Đế Vũ im lặng nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Lam. Tiêu Hạo Lam nói không hề sai, Đế Vũ lão là đại kiếp chi tử của Đế triều Thiên Hạ đầu tiên, sau khi Để triều diệt vong lão ta nhanh chóng ngủ say. Mà ở thời đại này, là thời kì của Tiêu Hạo Lam.
Còn về phía Đường Ngọc Hiền, Tiêu Hạo Thiên cũng không lựa chọn trở về Kinh Bắc để tìm bà. Cục diện hiện giờ vốn dĩ đã rất loạn rồi. Toàn bộ thế giới chiến bộ không lúc nào là ngừng rung động. Toàn bộ Chân Hoàng đạo vực đã khai hỏa, bên Hùng Sư cũng không ngừng nổ súng, các thế lực ngầm trong tối lại bắt đầu xuất hiện liên tục. Có vẻ như mọi thứ vô cùng hỗn loạn.
Mà bây giờ việc cấp bách của Tiêu Hạo Thiên, gấp gáp và cần thiết nhất chính là cần phải tăng thực lực bản thân anh lên, cũng kèm theo đó là thực lực của ba nghìn tướng sĩ dưới trướng điện Thiên Thần.
Trong trí nhớ anh lấy được từ Thiên Hạ, một đời ba nghìn tướng sĩ của điện Thiên Thần, trước khi Để triều gặp phải đại nạn lớn thì trình độ của họ đã tăng đến cấp Đế cao cấp, vậy mà họ vẫn chỉ là tướng sĩ bình thường. Sau đó lại ở trong khu vực Hoàng Đạo gặp được tàn niệm của Lục để, mặc dù Lục đế đã chết từ rất lâu rồi, nhưng mà vẫn vô cùng mạnh mẽ như trước kia.
Nói cách khác, hiện tại bất kể là Tiêu Hạo Thiên hay là những người ở điện Thiên Thần dưới quyền của anh, nếu so với đời năm mà điện Thiên Thần dẫn đầu Thiên Hạ, thì nhỏ yếu hơn rất nhiều.
Tiêu Hạo Thiên rời đi, cùng lúc đó phía bên dưới vòng xoáy khí màu đen mà Tiêu Hạo Lam và Đế Vũ tiến vào ấy - đó là vùng thế giới tối tăm im như tờ. Thế lực ngầm trong tối, qua nhiều năm như vậy rồi thật ra đã từ từ ở bên dưới nơi của toàn bộ thế giới chiến bộ lan tràn ra.
Lúc này, Tiêu Hạo Lam im lặng không nói câu nào đi ở đằng trước, Đế Vũ cũng không nói gì thêm cả, cũng chỉ im lặng đi theo phía sau Tiêu Hạo Lam. Chỉ là bọn họ đi tới đi lui, Để Vũ lại phát hiện phương hướng Tiêu Hạo Lam đang đi có cái gì rất không đúng, dường như ông ta muốn rời khỏi giới hạn của Thiên На. "Ông muốn đi đâu? Thông đạo trong lòng đất của Thiên Hạ, không phải do ông trấn áp sao?" Đế Vũ nghi ngờ nhìn Tiêu Hạo Lam và hói.
Bước chân của Tiêu Hạo Lam không hề dừng lại, chỉ đáp lại lời Đế Vũ: "Cái lối đi kia của ông, nếu như kiếp này của ông dám dũng cảm tiến vào, thì vào một cái, tôi sẽ giết một cái bản tôn cường giả của ông!"
Đế Vũ cảm thấy không sao cả nên cười khan hai tiếng, chỉ nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Lam nói: "À, Tiêu Hạo Lam, ông cho rằng bản tôn của ta rất dễ nói chuyện sao? Ông thật sự cảm thấy, bản tôn không dám giết ông sao?"
Cơ thể Tiêu Hạo Lam dừng phắt lại, xoay người cười lạnh lẽo, nhìn Đế Vũ và trả lời: "Giết tôi? Đế Vũ, đừng tưởng cái gì tôi cũng không biết. Đừng quên, tôi mới là đại kiếp chi tử của Đế triều Thiên Hạ thế hệ này, là người được chọn. Mà ông chỉ là người của thời đại trước, đã là người chôn vùi theo dòng lịch sử. Tôi nghĩ chắc ông hiểu được, nhưng nếu như tôi chết ngay bây giờ thì ông... Đi ra kiểu gì? Hoặc là, bây giờ ông đột phá quy tắc hắc ám, đi ra đi, nếu ông có thể đi ra được, tôi đây khâm phục ông..." "À? Ông cũng biết những thứ này?" Bước chân của Đế Vũ dừng lại, cau mày, ánh mắt thậm sâu nhìn Tiêu Hạo Lam.
Tiêu Hạo Lam khinh thường cười khẩy nói: "Hừ, tôi đương nhiên là biết rõ rồi. Đại đạo hắc ám có ràng buộc, nếu ông muốn đi ra thì không hề đơn giản như vậy. Nhưng bây giờ ông có thể ngưng tụ được phân thân rồi đi ra, vậy xem như khoảng cách ông tránh thoát khỏi ràng buộc không còn xa nữa. Cơ mà bây giờ ông vẫn đi theo tôi, là muốn như thế nào đây? Quan hệ hợp tác hay là có tính toán gì?"
Đế Vũ im lặng nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Lam. Tiêu Hạo Lam nói không hề sai, Đế Vũ lão là đại kiếp chi tử của Đế triều Thiên Hạ đầu tiên, sau khi Để triều diệt vong lão ta nhanh chóng ngủ say. Mà ở thời đại này, là thời kì của Tiêu Hạo Lam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.