Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Chương 801: Thấp thỏm
Q-Huy
05/05/2021
Thật ra bây giờ trong lòng Khổng Minh Hiên cũng có phần rối rắm và thấp thỏm không yên. Thánh thần ơi, con người Đường Ngọc Hiền rất tàn nhẫn độc ác, chồng của bà cũng bị bà biến thành người của Để Triều đại kiếp đời thứ ba Thiên Hạ. Người ta có một đứa con trai tạo dựng ra Nhân Hoàng Đạo, còn có một Đế Vương hắc ám của đỉnh phong Nhân Vương. Vậy còn làm thế nào?
Gia đình này... không thể trêu vào nha. Trong lòng Khổng Minh Hiện than thở một tiếng thật dài, bất đắc dĩ đến cực điểm. Ông ta cảm thấy suy tính của ông ta chắc chắn không so được với tính toán của Đường Ngọc Hiền rồi.
Gương mặt Henry chợt trở nên cứng đờ, hết sức xấu hổ. Anh ta ngượng ngùng mở miệng nói với Đường Ngọc Hiền: “Dạ, cái đó Đường tôn, chuyện trước kia thật sự rất xin lỗi. Mà lần này tôi đến Thiên Hạ, cũng... cũng là đến xin viện trợ.”
Đường Ngọc Hiền vẫn bày ra khuôn mặt lạnh lùng nói: “Tôi biết mục đích của anh, nhưng Thiên Hạ của chúng tôi bây giờ chín vực chân hoàng đồng thời mở ra, trong thời gian ngắn chúng tôi cũng không có cách nào chi viện giúp đỡ cho bên các anh được. Hơn nữa chuyện trước đây một mình anh xin lỗi thì coi như xong rồi sao? “Ách... Henry càng thêm xấu hổ nói: “Cái... cái đó, Đường tôn bà vừa rồi không phải đã nói, trước kia là chiến tranh của chiến đội không tính là cái gì gì đó sao?"
Đường Ngọc Hiền gật đầu, vẻ lạnh lẽo trong đôi mắt càng nhiều hơn, nói: "Cuộc đại chiến giữa Hùng Sư và Thiên Hạ ở bên ngoài chiến trường có thể bỏ qua. Nhưng cường giả của chiến đội Hùng Sư các anh đuổi giết con trai của tôi thì phải tính như thế nào đây?” “Ách... Henry kinh ngạc há miệng thật to, lúc này anh ta mới nghĩ tới người phụ nữ trước mắt này chính là mẹ của điện chủ điện Thiên Thần. Một người phụ nữ khủng bố mấy ngày trước thiếu chút nữa đã giết chết Long Nhĩ ở bên ngoài vực chân hoàng thứ nhất. Mà con trai của người ta chính là chủ điện điện Thiên Thần tên tuổi vang danh thiên hạ.
Cơ thịt trên khuôn mặt Henry cũng có chặt lại rồi. Thật lâu thật lâu sau Henry mới rất không tự nhiên nói: “Cái đó chúng tôi bồi thường, chúng tôi bồi thường...
Lúc này Đường Ngọc Hiền lại hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói: “Được đó, các anh muốn Thiên Hạ giúp các anh xuất binh cũng có thể. Các loại vật liệu của một trăm nghìn bộ áo giáp công nghiệp Triều Ca tập hợp đủ rồi thì Thiên Hạ có thể xuất binh. Tôi nói rồi đó."
Đường Ngọc Hiền nói xong, quay đầu nhìn Khổng Minh Hiền ở bên cạnh một cái, hỏi: “Viện trưởng Khổng cảm thấy thế nào?”
Khổng Minh Hiền cười nói: “Ừ, tôi đồng ý. Đường tôn bà nói cái gì chính là cái đó.
Trên mặt Đường Ngọc Hiền không chút biểu cảm gật đầu, tiếp tục nhìn Henry nói: "Con trai tôi là chủ điện Thiên Thần, lời hứa của tôi đám người Tân Võ của chiến đội Thiên Hạ cũng sẽ biết. Vậy bây giờ, anh nói xem thế nào?"
Henry chỉ có thể cười khổ không thôi, hít một hơi thật sâu, đột nhiên vẻ mặt hết sức nghiêm túc nhìn Đường Ngọc Hiền nói: “Được, Đường tôn muốn một trăm nghìn phần vật liệu bộ áo giáp, không, tôi quyết định lập tức lấy tất cả vật liệu có thể tạo ra bộ áo giáp công nghiệp Triều Ca ở trong khu vực chiến đội Hùng Sư, tôi sẽ vận chuyển tất cả đến chỗ công nghiệp Triều Ca, đồng thời trong vòng ba ngày sẽ vận chuyển qua đó." “Hử?” Đường Ngọc Hiền nhìn Henry thẳng thắn nhanh chóng đồng ý như vậy, hơn nữa còn đưa đồ nhiều hơn nhiều so với yêu cầu của mình, bà không khỏi nghi ngờ nhìn Henry hỏi: “Sao anh có thể đồng ý dễ dàng thoải mái như vậy?"
Vẻ mặt Henry phức tạp cười nói: “Không có gì, Đế Triều đại kiếp của chiến đội Hùng Sư quá mạnh rồi, tôi cảm thấy chúng tôi rất có thể không vượt qua được. Tương lai của chiến đội Hùng Sư, cùng với việc bị thế lực hắc ám chiếm giữ, còn không bằng giao tài nguyên cho điện Thiên Thần. Ha ha..."
Trong giọng nói của Henry cũng lộ ra một tia tuyệt vọng. Không có cái khác, ngày hôm nay cường giả cấp Nhân Vương của chiến đội Hùng Sư đã chết trận hơn phân nửa rồi. Long Nhĩ của đỉnh phong Nhân Vương cũng chết trận rồi, nhưng Đế vương hắc ám lại vẫn còn càng nhiều hơn. Henry không cảm thấy được chiến đội Hùng Sư có bao nhiêu hy vọng, anh ta chỉ có liều chết chiến đấu, tập hợp tất cả lực lượng có thể sử dụng đi liều chết chiến đầu.
Gia đình này... không thể trêu vào nha. Trong lòng Khổng Minh Hiện than thở một tiếng thật dài, bất đắc dĩ đến cực điểm. Ông ta cảm thấy suy tính của ông ta chắc chắn không so được với tính toán của Đường Ngọc Hiền rồi.
Gương mặt Henry chợt trở nên cứng đờ, hết sức xấu hổ. Anh ta ngượng ngùng mở miệng nói với Đường Ngọc Hiền: “Dạ, cái đó Đường tôn, chuyện trước kia thật sự rất xin lỗi. Mà lần này tôi đến Thiên Hạ, cũng... cũng là đến xin viện trợ.”
Đường Ngọc Hiền vẫn bày ra khuôn mặt lạnh lùng nói: “Tôi biết mục đích của anh, nhưng Thiên Hạ của chúng tôi bây giờ chín vực chân hoàng đồng thời mở ra, trong thời gian ngắn chúng tôi cũng không có cách nào chi viện giúp đỡ cho bên các anh được. Hơn nữa chuyện trước đây một mình anh xin lỗi thì coi như xong rồi sao? “Ách... Henry càng thêm xấu hổ nói: “Cái... cái đó, Đường tôn bà vừa rồi không phải đã nói, trước kia là chiến tranh của chiến đội không tính là cái gì gì đó sao?"
Đường Ngọc Hiền gật đầu, vẻ lạnh lẽo trong đôi mắt càng nhiều hơn, nói: "Cuộc đại chiến giữa Hùng Sư và Thiên Hạ ở bên ngoài chiến trường có thể bỏ qua. Nhưng cường giả của chiến đội Hùng Sư các anh đuổi giết con trai của tôi thì phải tính như thế nào đây?” “Ách... Henry kinh ngạc há miệng thật to, lúc này anh ta mới nghĩ tới người phụ nữ trước mắt này chính là mẹ của điện chủ điện Thiên Thần. Một người phụ nữ khủng bố mấy ngày trước thiếu chút nữa đã giết chết Long Nhĩ ở bên ngoài vực chân hoàng thứ nhất. Mà con trai của người ta chính là chủ điện điện Thiên Thần tên tuổi vang danh thiên hạ.
Cơ thịt trên khuôn mặt Henry cũng có chặt lại rồi. Thật lâu thật lâu sau Henry mới rất không tự nhiên nói: “Cái đó chúng tôi bồi thường, chúng tôi bồi thường...
Lúc này Đường Ngọc Hiền lại hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói: “Được đó, các anh muốn Thiên Hạ giúp các anh xuất binh cũng có thể. Các loại vật liệu của một trăm nghìn bộ áo giáp công nghiệp Triều Ca tập hợp đủ rồi thì Thiên Hạ có thể xuất binh. Tôi nói rồi đó."
Đường Ngọc Hiền nói xong, quay đầu nhìn Khổng Minh Hiền ở bên cạnh một cái, hỏi: “Viện trưởng Khổng cảm thấy thế nào?”
Khổng Minh Hiền cười nói: “Ừ, tôi đồng ý. Đường tôn bà nói cái gì chính là cái đó.
Trên mặt Đường Ngọc Hiền không chút biểu cảm gật đầu, tiếp tục nhìn Henry nói: "Con trai tôi là chủ điện Thiên Thần, lời hứa của tôi đám người Tân Võ của chiến đội Thiên Hạ cũng sẽ biết. Vậy bây giờ, anh nói xem thế nào?"
Henry chỉ có thể cười khổ không thôi, hít một hơi thật sâu, đột nhiên vẻ mặt hết sức nghiêm túc nhìn Đường Ngọc Hiền nói: “Được, Đường tôn muốn một trăm nghìn phần vật liệu bộ áo giáp, không, tôi quyết định lập tức lấy tất cả vật liệu có thể tạo ra bộ áo giáp công nghiệp Triều Ca ở trong khu vực chiến đội Hùng Sư, tôi sẽ vận chuyển tất cả đến chỗ công nghiệp Triều Ca, đồng thời trong vòng ba ngày sẽ vận chuyển qua đó." “Hử?” Đường Ngọc Hiền nhìn Henry thẳng thắn nhanh chóng đồng ý như vậy, hơn nữa còn đưa đồ nhiều hơn nhiều so với yêu cầu của mình, bà không khỏi nghi ngờ nhìn Henry hỏi: “Sao anh có thể đồng ý dễ dàng thoải mái như vậy?"
Vẻ mặt Henry phức tạp cười nói: “Không có gì, Đế Triều đại kiếp của chiến đội Hùng Sư quá mạnh rồi, tôi cảm thấy chúng tôi rất có thể không vượt qua được. Tương lai của chiến đội Hùng Sư, cùng với việc bị thế lực hắc ám chiếm giữ, còn không bằng giao tài nguyên cho điện Thiên Thần. Ha ha..."
Trong giọng nói của Henry cũng lộ ra một tia tuyệt vọng. Không có cái khác, ngày hôm nay cường giả cấp Nhân Vương của chiến đội Hùng Sư đã chết trận hơn phân nửa rồi. Long Nhĩ của đỉnh phong Nhân Vương cũng chết trận rồi, nhưng Đế vương hắc ám lại vẫn còn càng nhiều hơn. Henry không cảm thấy được chiến đội Hùng Sư có bao nhiêu hy vọng, anh ta chỉ có liều chết chiến đấu, tập hợp tất cả lực lượng có thể sử dụng đi liều chết chiến đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.