Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Chương 939: Xin ngài thu nhận tôi
Q-Huy
06/06/2021
Người thanh niên kích động nói xong, lại hùng hổ phản ứng lại, vội vàng nói với Tiêu Hạo Thiên: “Đại nhân, ngài đợi cho một lát, tôi sẽ pha trà cho ngài, ngại đợi một lát, đợi một lát. Người thanh niên nói xong liền vội vàng quay vào nhà, pha trà cho Tiêu Hạo Thiên
Đợi sau khi người thanh niên rời đi, ông lão vô cùng chấn động nhìn Tiêu Hạo Thiên nói: “Ngài ngài là Tiêu đại nhân?”
Tiêu Hạo Thiên có chút bất đắc dĩ cười nói: "Lão bá khách khí rồi, tiêu đại nhân gì chứ, tôi cũng là người bình thường ở Thiên Hạ thôi, chỉ là gần đây tình cờ làm được chút chuyện.”
Ông lão vô cùng kích động, muốn đứng dậy bái biến Tiêu Hạo Thiên nhưng lại bị khí thế của Tiêu Hạo Thiên đè xuống. Tiêu Họa Thiên bất đắc dĩ nói: “Lão bá, trăm ngàn lần đừng làm như vậy, tôi chỉ làm những việc nên làm thôi. Lần này đi ngang qua đây cũng là tùy tiện đi dạo vào uống một tách trà mà thôi”
Tiêu Hạo thiên nói xong liền dừng lại một chút, lên tiếng nói với ông lão: "Lão bá, tôi cảm thấy ông vàcháu trai của ông đều không phải người bình thường, vì sao lại đến sống ở đây?”
Trong lòng ông lão vẫn vô cùng trấn động, nghe vậy vội vã nói với Tiêu Hạo Thiên: “Ngài Tiêu, tôi và cháu trai của tôi sống ở đây là vì muốn tránh việc chiêu binh của chiến đội. Cháu trai tôi đã đột phá đến cấp Chiến Thần, nó luôn muốn chiến đấu cho đất nước. Nhưng tôi cảm thấy nó vẫn còn thiếu sót rất nhiều, vì vậy trong thời gian này tôi đưa nó vào rừng để nó bình tĩnh lại, giảm bớt sự kiêu ngạo trong lòng nó. Nó còn quá trẻ, nếu phát triển quá nhanh thì sẽ khó tránh giỏi trong lòng không giữ được ổn định..
Ông lão lên tiếng giải thích với Tiêu Hạo Thiên. Lúc này, vừa vặn thay, thanh niên tên Thanh Nam cũng hưng phần bưng trà từ trong phòng ra, đi tới bên cạnh Tiêu Hạo Thiên và ông lão, dâng lên cho hai người. Sau đó cậu cũng rất hiểu chuyện, đứng ra phía sau lưng ông lão. Nhưng ánh mắt của cậu vẫn vô cùng kích động nhìn Tiêu Hạo Thiên. “Phát triển quá nhanh sẽ dẫn đến trong lòng không giữ được ổn định... Lão bá, câu này của ông rất hợp lý, cách ông chọn để khiến cháu trai bình tĩnh lại cũng rất lợi hại.” Tiêu Hạo Thiên nâng chén trà lên uống một ngụm rồi nói.
Ông lão nghe vậy, khuôn mặt đột nhiên ảnh lên một tia hối lỗi, xua tay nói với Tiêu Hạo Thiên: “Tiêu, ngài Tiêu, không phải tôi nói ngài, tôi
Tiêu Hạo Thiên khua khua tay, như không để ý nói: “Ừm, lão bá, tôi biết, ông cũng đừng nghĩ nhiều quá, tôi chỉ cảm thấy lời ông nói rất có đạo lý.”Tiêu Hạo Thiên dừng lại một lúc rồi tiếp tục nói: “Nhưng có những lúc, câu này cũng không hoàn toàn hợp với hoàn cảnh! Nếu cháu trai của ông đi đến quân đoàn chiến đội phổ thông, đương nhiên sẽ khó tránh khỏi kiêu ngạo, nhưng nếu đến quân đoàn tinh nhuệ, ở cùng với những thiên tài mạnh hơn, có thể cậu ấy sẽ có động lực, dù sao người trẻ tuổi vẫn có nhiệt huyết.
Tiêu Hạo Thiên sau khi nói xong câu này, ông lão còn chưa kịp mở lời thì cậu thanh niên đứng sau lưng ông đã vội vàng nắm chặt nằm đấm, kích động nói với Tiêu Hạo Thiên: “Tiêu... Tiêu đại nhân, vậy, vậy tôi có thể đi đến điện Thiên Thần không? Tôi muốn đi chinh chiến cùng ngài.” “Ồ?” Tiêu Hạo Thiên nghe vậy không thể không cười, ngẩng đầu lên nhìn cậu thanh niên kia một cái. Lúc này, ông lão ngồi đối diện Tiêu Hạo Thiên cũng dùng ánh mắt mong chờ nhìn Tiêu Hạo Thiên.
Tiêu Hạo Thiên cười cười, nhìn cậu thanh niên nói: “Cậu có biết các tướng sĩ của điện Thiên Thần, đối thủ của họ đều là những ai không?”
Cậu thanh niên không chút suy nghĩ liền vội vàng đáp: “Là Để Triều Hùng Sư và ngũ bộ Hoàng Triều.”
Tiêu Hạo Thiên nghe vậy lại lắc đầu cười, nói: “Không, bọn họ là đối thủ trong quá khứ của điện Thiên Thần, còn hiện tại, đối thủ của chúng ta đến từ dưới mặt đất, mạnh hơn chúng ta cả trăm lần, mạnh hơn cả ngàn lần so với thế lực Hắc Ám. Chính vào trận chiến mấy hôm trước, các cường giả hiện thể của chúng ta đã tổn thất mất mấy trăm cấp Tôn Đế, thậm
Đợi sau khi người thanh niên rời đi, ông lão vô cùng chấn động nhìn Tiêu Hạo Thiên nói: “Ngài ngài là Tiêu đại nhân?”
Tiêu Hạo Thiên có chút bất đắc dĩ cười nói: "Lão bá khách khí rồi, tiêu đại nhân gì chứ, tôi cũng là người bình thường ở Thiên Hạ thôi, chỉ là gần đây tình cờ làm được chút chuyện.”
Ông lão vô cùng kích động, muốn đứng dậy bái biến Tiêu Hạo Thiên nhưng lại bị khí thế của Tiêu Hạo Thiên đè xuống. Tiêu Họa Thiên bất đắc dĩ nói: “Lão bá, trăm ngàn lần đừng làm như vậy, tôi chỉ làm những việc nên làm thôi. Lần này đi ngang qua đây cũng là tùy tiện đi dạo vào uống một tách trà mà thôi”
Tiêu Hạo thiên nói xong liền dừng lại một chút, lên tiếng nói với ông lão: "Lão bá, tôi cảm thấy ông vàcháu trai của ông đều không phải người bình thường, vì sao lại đến sống ở đây?”
Trong lòng ông lão vẫn vô cùng trấn động, nghe vậy vội vã nói với Tiêu Hạo Thiên: “Ngài Tiêu, tôi và cháu trai của tôi sống ở đây là vì muốn tránh việc chiêu binh của chiến đội. Cháu trai tôi đã đột phá đến cấp Chiến Thần, nó luôn muốn chiến đấu cho đất nước. Nhưng tôi cảm thấy nó vẫn còn thiếu sót rất nhiều, vì vậy trong thời gian này tôi đưa nó vào rừng để nó bình tĩnh lại, giảm bớt sự kiêu ngạo trong lòng nó. Nó còn quá trẻ, nếu phát triển quá nhanh thì sẽ khó tránh giỏi trong lòng không giữ được ổn định..
Ông lão lên tiếng giải thích với Tiêu Hạo Thiên. Lúc này, vừa vặn thay, thanh niên tên Thanh Nam cũng hưng phần bưng trà từ trong phòng ra, đi tới bên cạnh Tiêu Hạo Thiên và ông lão, dâng lên cho hai người. Sau đó cậu cũng rất hiểu chuyện, đứng ra phía sau lưng ông lão. Nhưng ánh mắt của cậu vẫn vô cùng kích động nhìn Tiêu Hạo Thiên. “Phát triển quá nhanh sẽ dẫn đến trong lòng không giữ được ổn định... Lão bá, câu này của ông rất hợp lý, cách ông chọn để khiến cháu trai bình tĩnh lại cũng rất lợi hại.” Tiêu Hạo Thiên nâng chén trà lên uống một ngụm rồi nói.
Ông lão nghe vậy, khuôn mặt đột nhiên ảnh lên một tia hối lỗi, xua tay nói với Tiêu Hạo Thiên: “Tiêu, ngài Tiêu, không phải tôi nói ngài, tôi
Tiêu Hạo Thiên khua khua tay, như không để ý nói: “Ừm, lão bá, tôi biết, ông cũng đừng nghĩ nhiều quá, tôi chỉ cảm thấy lời ông nói rất có đạo lý.”Tiêu Hạo Thiên dừng lại một lúc rồi tiếp tục nói: “Nhưng có những lúc, câu này cũng không hoàn toàn hợp với hoàn cảnh! Nếu cháu trai của ông đi đến quân đoàn chiến đội phổ thông, đương nhiên sẽ khó tránh khỏi kiêu ngạo, nhưng nếu đến quân đoàn tinh nhuệ, ở cùng với những thiên tài mạnh hơn, có thể cậu ấy sẽ có động lực, dù sao người trẻ tuổi vẫn có nhiệt huyết.
Tiêu Hạo Thiên sau khi nói xong câu này, ông lão còn chưa kịp mở lời thì cậu thanh niên đứng sau lưng ông đã vội vàng nắm chặt nằm đấm, kích động nói với Tiêu Hạo Thiên: “Tiêu... Tiêu đại nhân, vậy, vậy tôi có thể đi đến điện Thiên Thần không? Tôi muốn đi chinh chiến cùng ngài.” “Ồ?” Tiêu Hạo Thiên nghe vậy không thể không cười, ngẩng đầu lên nhìn cậu thanh niên kia một cái. Lúc này, ông lão ngồi đối diện Tiêu Hạo Thiên cũng dùng ánh mắt mong chờ nhìn Tiêu Hạo Thiên.
Tiêu Hạo Thiên cười cười, nhìn cậu thanh niên nói: “Cậu có biết các tướng sĩ của điện Thiên Thần, đối thủ của họ đều là những ai không?”
Cậu thanh niên không chút suy nghĩ liền vội vàng đáp: “Là Để Triều Hùng Sư và ngũ bộ Hoàng Triều.”
Tiêu Hạo Thiên nghe vậy lại lắc đầu cười, nói: “Không, bọn họ là đối thủ trong quá khứ của điện Thiên Thần, còn hiện tại, đối thủ của chúng ta đến từ dưới mặt đất, mạnh hơn chúng ta cả trăm lần, mạnh hơn cả ngàn lần so với thế lực Hắc Ám. Chính vào trận chiến mấy hôm trước, các cường giả hiện thể của chúng ta đã tổn thất mất mấy trăm cấp Tôn Đế, thậm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.