Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Chương 806: Xin viện trợ
Q-Huy
06/05/2021
Họ đã bắt đầu xin viện trợ từ Nhân Vương của tổng bộ quy tắc Thủ Hộ Giả, hơn nữa trước nửa tiếng họ cũng đã nhận được phản hồi của tổng bộ quy tắc Thủ Hộ Giả gửi đến họ. Trước mắt hàng trăm bậc đỉnh cấp cường giả phía quy tắc Thủ Hộ Giả đang gấp rút chạy về phía họ.
Hi Nhị chau chặt mày, sắc mặt vô cùng nặng nề, nhìn chăm chăm bản đồ thế giới chiến đội trên bàn, anh ta chậm rãi nói: “Tuy phía tổng bộ quy tắc Thủ Hộ Giả đã phải cường giả đến đây, nhưng vẫn không đủ, nếu chỉ có cường giả phía họ đến cứu viện, vậy hai bên chúng ta quyết chiến vẫn không đủ. Cho dù thắng, chúng ta cũng bị tàn phế, đợi đến khi cường giả của Thế Lực Hắc Ám đến đánh, dù chỉ một trận chúng ta cũng không chống đỡ nổi...!”
“Vậy phải làm sao? Trong số cường giả hiện thế chỉ có mấy phía thế lực đỉnh cấp như chúng ta là có cường giả cấp Nhân Vương. Cho dù chiến đội vừa và nhỏ khác có cường giả đến cứu viện, một hai Đạo Chủ, vài cấp Đế, hơ... nhét kẽ răng còn không đủ...” Uy Liêm Nhị Thể chau chặt mày, chiến đội Thiết Ưng bị bỏ rơi, anh ta cũng vô cùng không cam lòng.
Bạch Tùng chau mày, ánh mắt lóe sáng, đột nhiên mở miệng nói: “Người khác không đến được, vậy phía chiến đội Thiên Hạ thì sao? Lẽ nào các cậu không phát hiện, phía Thiên Hạ hình như... hình như rất yên tĩnh? Tàn Niệm của đạo vực Chân Hoàng trong khu vực họ không có chạy ra ngoài...
Lời Bạch Tùng vừa dứt, đám cường giả cấp Nhân Vương trong ngũ bộ Hoàng Triều lập tức kinh ngạc. Sau đó họ mau chóng điều chuyển cảnh tượng trong khu vực Thiên Hạ, tiếp theo từng cường giả đỉnh cấp đều vô cùng chấn động...
Một lúc sau, Hi Nhị mới nói một cách vô cùng kinh ngạc: “Bạch Tùng, chiến đội Đại Hùng các cậu trước nay đều qua lại thân thiết với Thiên Hạ. Vậy bây giờ dựa vào cậu, cậu liên hệ với đệ nhất chỉ huy của Thiên Hạ, Tần Võ, hỏi tình hình phía Thiên Hạ, xem thử có thể khiến họ phải cường giả đến viện trợ chúng ta hay không...
Hi Nhị nói xong, những cường giả còn lại trong phòng họp chiến đấu đều nhìn Bạch Tùng bằng ánh mắt vô cùng mong đợi. Sau khi Bạch Tùng hít sâu một hơi với sắc mặt phức tạp, anh ta gật đầu nói: “Được, để tôi thử xem, nhưng các ngài, tốt nhất các ngài đừng ôm hy vọng quá lớn. Thiên Hạ có lịch sử lâu đời, thời cổ đại, trong khu vực đã từng xuất hiện hai để triều! Bây giờ cho dù đạo vực Chân Hoàng không hình thành đại loạn, nhưng cũng rất khó điều động cường giả đến chi viện cho phía chúng ta..
Sau khi Bạch Tùng nói xong, mọi người cũng gật đầu, bây giờ họ cũng hết cách. Tuy trong lòng họ biết khả năng lớn phía Thiên Hạ không thể phái cường giả đến chi viện cho phía họ, nhưng vẫn muốn thử xem thế nào.
Sau đó, Bạch Tùng mang tâm thái muốn thử, cầm điện thoại vệ tinh lên, gọi đến số của Tần Võ. Một lúc sau, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Tần Võ: “Tôi là Tần Võ...
Bạch Tùng hít sâu một hơi nói: “Ngài Tần Võ, tôi là Bạch Tùng, ngũ bộ Hoàng Triều chúng tôi gặp đại nạn, chúng tôi muốn xin viện trợ từ các ngài. Tuy bây giờ chúng tôi cũng hiểu rõ phía các ngài có thể không điều động được bao nhiêu cường giả, nhưng chúng tôi...
"Được...!” Lúc Bạch Tùng còn chưa nói xong, đầu dây bên kia đã truyền đến giọng nói vô cùng chắc chắn của Tần Võ. Được!
“Hửm?” Bạch Tùng sững sờ, đám cường giả trong phòng họp chiến đấu của ngũ bộ Hoàng Triều cũng sững sờ. Sau đó Bạch Tùng vô thức hỏi Tần Võ:
“Ngài Tần Võ, có phải ngài không nghe hiểu ý của tôi không? Tôi vừa nói ngũ bộ Hoàng Triều chúng tôi muốn xin viện trợ từ Thiên Hạ các ngài, xin các ngài phải cường giả đến chi viện cho chúng tôi, còn về thù lao, chúng tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngài, chúng tôi...
Lúc Bạch Tùng đang nói, Tần Võ lần nữa mở miệng cắt ngang lời anh ta một cách vô cùng nghiêm túc: “Tôi nói được!”
“Ơ... Bạch Tùng im lặng, đảm cường giả cấp Nhân Vương trong phòng họp chiến đấu của ngũ bộ Hoàng Triều cũng đều sững sờ.
Vào lúc họ sững sờ, đột nhiên bên ngoài phòng họp có một quan tướng sinh cảnh cấp cao bước vào, sau khi quan tướng đó bước vào, không đợi đám người Bạch Tùng trách mắng thì đã vội nói một cách vô cùng kinh ngạc: “Các ngài, vừa rồi phía tôi giám sát thấy mấy chiếc máy bay tiêm kích đỉnh cấp phía Thiên Hạ đã bay đến phía đại bản doanh Đế Triều Tàn Niệm ở tổng bộ chiến đội Ngân Xà...”
Mà đúng lúc này, đầu dây bên kia lại truyền đến giọng cười của Tần Võ: “Các ngài ở ngũ bộ Hoàng Triều! Mời các ngài nhìn vào màn hình lớn...
Giây tiếp theo, mấy cường giả Nhân Vương của ngũ bộ Hoàng Triều đều vô thức quay đầu nhìn màn hình camera của chiến đội Ngân Xà trong phòng họp.
Khi tầm mắt họ vừa tập trung vào khung cảnh của tổng bộ chiến đội Ngân Xà, thì đột nhiên nhìn thấy bầu trời phía Đông của tổng bộ chiến đội Ngân Xà xuất hiện năm chiếc máy bay tiêm kích đỉnh cấp nhất, sau đó năm chiếc máy bay tiêm kích đỉnh cấp nhất đó đâm ầm vào tổng bộ chiến đội Ngân Xà.
Hơn nữa sau đó, vùng trời của tổng bộ chiến đội Ngân Xà, bóng hình của hai mươi ba cường giả cấp Nhân Vương chiến đội Thiên Hạ, hàng trăm Đạo Chủ đỉnh cấp xuất hiện đông đảo...
Hi Nhị chau chặt mày, sắc mặt vô cùng nặng nề, nhìn chăm chăm bản đồ thế giới chiến đội trên bàn, anh ta chậm rãi nói: “Tuy phía tổng bộ quy tắc Thủ Hộ Giả đã phải cường giả đến đây, nhưng vẫn không đủ, nếu chỉ có cường giả phía họ đến cứu viện, vậy hai bên chúng ta quyết chiến vẫn không đủ. Cho dù thắng, chúng ta cũng bị tàn phế, đợi đến khi cường giả của Thế Lực Hắc Ám đến đánh, dù chỉ một trận chúng ta cũng không chống đỡ nổi...!”
“Vậy phải làm sao? Trong số cường giả hiện thế chỉ có mấy phía thế lực đỉnh cấp như chúng ta là có cường giả cấp Nhân Vương. Cho dù chiến đội vừa và nhỏ khác có cường giả đến cứu viện, một hai Đạo Chủ, vài cấp Đế, hơ... nhét kẽ răng còn không đủ...” Uy Liêm Nhị Thể chau chặt mày, chiến đội Thiết Ưng bị bỏ rơi, anh ta cũng vô cùng không cam lòng.
Bạch Tùng chau mày, ánh mắt lóe sáng, đột nhiên mở miệng nói: “Người khác không đến được, vậy phía chiến đội Thiên Hạ thì sao? Lẽ nào các cậu không phát hiện, phía Thiên Hạ hình như... hình như rất yên tĩnh? Tàn Niệm của đạo vực Chân Hoàng trong khu vực họ không có chạy ra ngoài...
Lời Bạch Tùng vừa dứt, đám cường giả cấp Nhân Vương trong ngũ bộ Hoàng Triều lập tức kinh ngạc. Sau đó họ mau chóng điều chuyển cảnh tượng trong khu vực Thiên Hạ, tiếp theo từng cường giả đỉnh cấp đều vô cùng chấn động...
Một lúc sau, Hi Nhị mới nói một cách vô cùng kinh ngạc: “Bạch Tùng, chiến đội Đại Hùng các cậu trước nay đều qua lại thân thiết với Thiên Hạ. Vậy bây giờ dựa vào cậu, cậu liên hệ với đệ nhất chỉ huy của Thiên Hạ, Tần Võ, hỏi tình hình phía Thiên Hạ, xem thử có thể khiến họ phải cường giả đến viện trợ chúng ta hay không...
Hi Nhị nói xong, những cường giả còn lại trong phòng họp chiến đấu đều nhìn Bạch Tùng bằng ánh mắt vô cùng mong đợi. Sau khi Bạch Tùng hít sâu một hơi với sắc mặt phức tạp, anh ta gật đầu nói: “Được, để tôi thử xem, nhưng các ngài, tốt nhất các ngài đừng ôm hy vọng quá lớn. Thiên Hạ có lịch sử lâu đời, thời cổ đại, trong khu vực đã từng xuất hiện hai để triều! Bây giờ cho dù đạo vực Chân Hoàng không hình thành đại loạn, nhưng cũng rất khó điều động cường giả đến chi viện cho phía chúng ta..
Sau khi Bạch Tùng nói xong, mọi người cũng gật đầu, bây giờ họ cũng hết cách. Tuy trong lòng họ biết khả năng lớn phía Thiên Hạ không thể phái cường giả đến chi viện cho phía họ, nhưng vẫn muốn thử xem thế nào.
Sau đó, Bạch Tùng mang tâm thái muốn thử, cầm điện thoại vệ tinh lên, gọi đến số của Tần Võ. Một lúc sau, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Tần Võ: “Tôi là Tần Võ...
Bạch Tùng hít sâu một hơi nói: “Ngài Tần Võ, tôi là Bạch Tùng, ngũ bộ Hoàng Triều chúng tôi gặp đại nạn, chúng tôi muốn xin viện trợ từ các ngài. Tuy bây giờ chúng tôi cũng hiểu rõ phía các ngài có thể không điều động được bao nhiêu cường giả, nhưng chúng tôi...
"Được...!” Lúc Bạch Tùng còn chưa nói xong, đầu dây bên kia đã truyền đến giọng nói vô cùng chắc chắn của Tần Võ. Được!
“Hửm?” Bạch Tùng sững sờ, đám cường giả trong phòng họp chiến đấu của ngũ bộ Hoàng Triều cũng sững sờ. Sau đó Bạch Tùng vô thức hỏi Tần Võ:
“Ngài Tần Võ, có phải ngài không nghe hiểu ý của tôi không? Tôi vừa nói ngũ bộ Hoàng Triều chúng tôi muốn xin viện trợ từ Thiên Hạ các ngài, xin các ngài phải cường giả đến chi viện cho chúng tôi, còn về thù lao, chúng tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngài, chúng tôi...
Lúc Bạch Tùng đang nói, Tần Võ lần nữa mở miệng cắt ngang lời anh ta một cách vô cùng nghiêm túc: “Tôi nói được!”
“Ơ... Bạch Tùng im lặng, đảm cường giả cấp Nhân Vương trong phòng họp chiến đấu của ngũ bộ Hoàng Triều cũng đều sững sờ.
Vào lúc họ sững sờ, đột nhiên bên ngoài phòng họp có một quan tướng sinh cảnh cấp cao bước vào, sau khi quan tướng đó bước vào, không đợi đám người Bạch Tùng trách mắng thì đã vội nói một cách vô cùng kinh ngạc: “Các ngài, vừa rồi phía tôi giám sát thấy mấy chiếc máy bay tiêm kích đỉnh cấp phía Thiên Hạ đã bay đến phía đại bản doanh Đế Triều Tàn Niệm ở tổng bộ chiến đội Ngân Xà...”
Mà đúng lúc này, đầu dây bên kia lại truyền đến giọng cười của Tần Võ: “Các ngài ở ngũ bộ Hoàng Triều! Mời các ngài nhìn vào màn hình lớn...
Giây tiếp theo, mấy cường giả Nhân Vương của ngũ bộ Hoàng Triều đều vô thức quay đầu nhìn màn hình camera của chiến đội Ngân Xà trong phòng họp.
Khi tầm mắt họ vừa tập trung vào khung cảnh của tổng bộ chiến đội Ngân Xà, thì đột nhiên nhìn thấy bầu trời phía Đông của tổng bộ chiến đội Ngân Xà xuất hiện năm chiếc máy bay tiêm kích đỉnh cấp nhất, sau đó năm chiếc máy bay tiêm kích đỉnh cấp nhất đó đâm ầm vào tổng bộ chiến đội Ngân Xà.
Hơn nữa sau đó, vùng trời của tổng bộ chiến đội Ngân Xà, bóng hình của hai mươi ba cường giả cấp Nhân Vương chiến đội Thiên Hạ, hàng trăm Đạo Chủ đỉnh cấp xuất hiện đông đảo...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.