Chương 17: Gây Sự
Angels yuki
11/01/2016
Thời gian thấm thoắt trôi qua bọn nó và bọn hắn đã làm bạn
được gần 3 tháng. Rose và Ana ngày một thân thiết riêng chỉ có
mình nó là tự tách biệt ra ngoài không nói chuyện với ai khi
có bọn hắn và cô. Nó không phải vô tâm hờ hững với bọn hắn,
mà nó không muốn tiếp xúc thân mật với một ai. Ngay cả Kun (anh hai nó) nó cũng tránh mặt thường xuyên, nó sợ lộ một điểm
yếu nào đó Kun sẽ nhận ra nó ngay, và sẽ không cho nó cơ hội
trả mối thù cho gia đình của nó. Ba tháng nay nó cúp học liên
miên với cái lý do rất ư là ấu trĩ "không muốn học". Còn hắn
thì vẫn vậy luôn lạnh lùng thờ ơ, không quan tâm đến ai, khuôn
mặt điển trai lúc nào cũng có một lớp băng dày đặc không ai
dám bắt chuyện với hắn. Kan thì một ngày không có Rose để
chọc thì không yên phận suốt ngày đi theo sau lải nhải theo nhỏ. Có hôm nhỏ không đi học, anh không có ai để chọc đâm ra buồn
chán quát tháo những ai lại gần anh, nên những Fan hâm mộ của
Kan phải cách xa mấy mét. Hôm nay là ngày nó đi học trở lại
khiến cả trường ngạc nhiên. Bọn con gái nhìn nó bằng ánh mắt
khinh khỉnh, và một số lời nói lại vang lên:
- Mày xem con nhỏ kia là ai mà thích đi học thì đi thích nghỉ thì nghỉ. Ns1
- Đúng. Nó tưởng nó là người xây ra cái trường này à. Ns2
- Gọi chị Mai Ly ra xử nó đi. Nhìn cái bản mặt của nó là tao phát ớn rồi. Ns3
Và một số lời bàn tán vang lên nhưng nó vẫn không để một câu nào lọt vào tai khuôn mặt lạnh lùng lướt qua những đám buôn chuyện khiến bọn chúng lạnh sống lưng phải tản ra. Từ xa nó nhìn thấy 3 ả son phấn loè loẹt dẫn đầu là con nhỏ Mai Ly đi theo sau còn có 2 ả bên trái ả là Ngọc Hà luôn cho mình là hotgirl no2 của trường chảnh chọe luôn dựa vào gia thế của ba mình thích Kan nên hợp tác với Mai Ly để hại bọn nó. Còn ả bên tay phải là Bích Như xinh đẹp kiêu căng cũng tự xưng mình là hotgirl no 3 của trường. Cũng giống như 2 cô bạn nhưng thông minh hơn tý mưu mô xảo quyệt thích Kun ngay lần đầu tiên gặp mặt 12năm về trước khi cô đang chạy chốn khỏi bọn bắt cóc nên không từ mọi thủ đoạn hãm hại cô nhưng đều thất bại.
Bả ả đứng trước chắn không cho nó đi, nó vẫn làm ngơ không quan tâm đến bọn ả rẽ ra một đường đi thẳng nhưng ả nhanh tay tóm được. Nó nhíu mày khó chịu giọng lạnh tanh buông một từ:
- Bỏ
Ngọc Hà thấy Mai Ly thất thế thì lên tiếng giúp ả
- Bọn tao có ý tốt mà không biết nhận à. Gan mày cũng to phết nhỉ
Nó nhếch môi khinh khỉnh bọn ả không biết tự lượng sức mình mà đi gây sự . Nó khoanh hai tay trước ngực nhìn bọn ả diễn kịch trước mặt, nó nói giọng pha chút thiếu kiên nhẫn:
- Muốn gì
- Mày ăn nói với bọn tao thế à. Bích Như thấy mọi người không nói gì hất mặt kênh kiệu nên tiếng
Nó không nói gì vẫn nhìn xem biểu hiện của ba ả đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt nhẽo nhưng lạnh thấu xương những người gần đấy nhất là ba ả. Mai Ly thấy thế nên nói luôn mục đích của ả đến đây:
- Tôi muốn cô tránh xa anh Ken Kan Kun ra. Không thì...
Ả chưa nói hết câu thì có một giọng nói trong trẻo từ đám đông đi ra:
- Không thì sao ha? Bạn hiền nhưng nhân cách của bạn thì... Chậc. Chậc. Không bằng con thú cưng của tôi. Giọng nói đó không ai khác là nhỏ vì lúc nhỏ đang ở canteen mua đồ cùng cô thì nghe loáng thoáng nó đi học, nhỏ vội bỏ toàn bộ đồ ăn lên tay cô, bỏ lại cô với đống đồ ăn trên tay, chạy một mạch ra cổng trường nhìn thấy đám đông nên xen vô thì thấy ả đang cảnh cáo nó nên xen vào vì nhỏ biết nó ghét những nơi ồn ào. Ả giận tím mặt vung tay tát nhỏ nhưng cô đã bắt lấy cánh tay của ả tát cho ả một phát khoé môi chảy ra ít máu. Ana nhếch môi khinh khỉnh nói:
- Thế nào. Định đánh bạn tôi à không có cửa đâu
Nhỏ đi đến chỗ cô vỗ vai nói:
- Hay. Sao mày không để tao xử lý lại tranh mất miếng mồi của tao. Nhỏ nói như trách mắng
- Haha. Tao chỉ tiện tay thôi, tiện thể chân tay đang ngứa nên vận động một chút cũng không sao. Cô vừa nói vừa xoay xoay cổ tay như muốn tìm một người nào đó giáng cho một trận. Mấy ả thấy thế khuôn mặt xinh đẹp dần dần chuyển màu như con tắc kè hoa làm cho nhỏ và cô cười chảy cả nước mắt, nó đứng khoanh 2 tay trước ngực lâu lâu lại nhếch môi một cái tạo thành một đường cong hoàn hảo
- Haha. Mày xem mấy ả này như con tắc kè hoa ấy nhỉ Ana
- Quá giống chứ không phải giống, tổn hại bao nhiêu giọt lệ của tao chảy ra. Ôi! Cái bụng của tôi. Đau chết đi mất. Haha. Cô cười ngoặt ngẽo giả vờ lấy tay lau nước mắt trên khoé mi đi. Bọn ả thấy mình bị quê nên bỏ đi luôn.
- Mày xem con nhỏ kia là ai mà thích đi học thì đi thích nghỉ thì nghỉ. Ns1
- Đúng. Nó tưởng nó là người xây ra cái trường này à. Ns2
- Gọi chị Mai Ly ra xử nó đi. Nhìn cái bản mặt của nó là tao phát ớn rồi. Ns3
Và một số lời bàn tán vang lên nhưng nó vẫn không để một câu nào lọt vào tai khuôn mặt lạnh lùng lướt qua những đám buôn chuyện khiến bọn chúng lạnh sống lưng phải tản ra. Từ xa nó nhìn thấy 3 ả son phấn loè loẹt dẫn đầu là con nhỏ Mai Ly đi theo sau còn có 2 ả bên trái ả là Ngọc Hà luôn cho mình là hotgirl no2 của trường chảnh chọe luôn dựa vào gia thế của ba mình thích Kan nên hợp tác với Mai Ly để hại bọn nó. Còn ả bên tay phải là Bích Như xinh đẹp kiêu căng cũng tự xưng mình là hotgirl no 3 của trường. Cũng giống như 2 cô bạn nhưng thông minh hơn tý mưu mô xảo quyệt thích Kun ngay lần đầu tiên gặp mặt 12năm về trước khi cô đang chạy chốn khỏi bọn bắt cóc nên không từ mọi thủ đoạn hãm hại cô nhưng đều thất bại.
Bả ả đứng trước chắn không cho nó đi, nó vẫn làm ngơ không quan tâm đến bọn ả rẽ ra một đường đi thẳng nhưng ả nhanh tay tóm được. Nó nhíu mày khó chịu giọng lạnh tanh buông một từ:
- Bỏ
Ngọc Hà thấy Mai Ly thất thế thì lên tiếng giúp ả
- Bọn tao có ý tốt mà không biết nhận à. Gan mày cũng to phết nhỉ
Nó nhếch môi khinh khỉnh bọn ả không biết tự lượng sức mình mà đi gây sự . Nó khoanh hai tay trước ngực nhìn bọn ả diễn kịch trước mặt, nó nói giọng pha chút thiếu kiên nhẫn:
- Muốn gì
- Mày ăn nói với bọn tao thế à. Bích Như thấy mọi người không nói gì hất mặt kênh kiệu nên tiếng
Nó không nói gì vẫn nhìn xem biểu hiện của ba ả đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt nhẽo nhưng lạnh thấu xương những người gần đấy nhất là ba ả. Mai Ly thấy thế nên nói luôn mục đích của ả đến đây:
- Tôi muốn cô tránh xa anh Ken Kan Kun ra. Không thì...
Ả chưa nói hết câu thì có một giọng nói trong trẻo từ đám đông đi ra:
- Không thì sao ha? Bạn hiền nhưng nhân cách của bạn thì... Chậc. Chậc. Không bằng con thú cưng của tôi. Giọng nói đó không ai khác là nhỏ vì lúc nhỏ đang ở canteen mua đồ cùng cô thì nghe loáng thoáng nó đi học, nhỏ vội bỏ toàn bộ đồ ăn lên tay cô, bỏ lại cô với đống đồ ăn trên tay, chạy một mạch ra cổng trường nhìn thấy đám đông nên xen vô thì thấy ả đang cảnh cáo nó nên xen vào vì nhỏ biết nó ghét những nơi ồn ào. Ả giận tím mặt vung tay tát nhỏ nhưng cô đã bắt lấy cánh tay của ả tát cho ả một phát khoé môi chảy ra ít máu. Ana nhếch môi khinh khỉnh nói:
- Thế nào. Định đánh bạn tôi à không có cửa đâu
Nhỏ đi đến chỗ cô vỗ vai nói:
- Hay. Sao mày không để tao xử lý lại tranh mất miếng mồi của tao. Nhỏ nói như trách mắng
- Haha. Tao chỉ tiện tay thôi, tiện thể chân tay đang ngứa nên vận động một chút cũng không sao. Cô vừa nói vừa xoay xoay cổ tay như muốn tìm một người nào đó giáng cho một trận. Mấy ả thấy thế khuôn mặt xinh đẹp dần dần chuyển màu như con tắc kè hoa làm cho nhỏ và cô cười chảy cả nước mắt, nó đứng khoanh 2 tay trước ngực lâu lâu lại nhếch môi một cái tạo thành một đường cong hoàn hảo
- Haha. Mày xem mấy ả này như con tắc kè hoa ấy nhỉ Ana
- Quá giống chứ không phải giống, tổn hại bao nhiêu giọt lệ của tao chảy ra. Ôi! Cái bụng của tôi. Đau chết đi mất. Haha. Cô cười ngoặt ngẽo giả vờ lấy tay lau nước mắt trên khoé mi đi. Bọn ả thấy mình bị quê nên bỏ đi luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.