Chương 23: Người Anh Em Tốt!!!
Angels yuki
26/02/2016
Cuộc đời con người giống như một con thuyền trôi bấp bênh ngoài
sông ngoài biển. Nếu như mặt sông mặt biển tĩnh lặng con thuyền sẽ trôi về bến đích, còn mặt sông mặt biển bị tác động của
thiên nhiên như gió mưa bão... Thì con thuyền sẽ lâu tìm về được bến đích mà phải đi lòng vòng để tìm được bến đích của con
thuyền. Con người cũng giống như một con thuyền nếu như không có tác động của một người có giới tính khác thì có nhận được
tình cảm của mình hay không? Câu trả lời quanh quẩn bằng hai từ duy nhất " Định Mệnh". Định mệnh giúp chúng ta gặp nhau cũng
sẽ cho chúng ta chia lìa. Vậy nên hay biết chân trọng những thứ
thuộc về mình.
Đêm đến thành phố yên tĩnh không một tiếng động chỉ nghe thấy những động cơ của xe gắn máy, xe ô tô chạy bán mạng trên lòng đường để về với gia đình vợ con. Mà trong biệt thự của Trần Gia bây giờ cũng yên tĩnh, trong một căn phòng có màu chủ đạo là màu đen phảng phất có chút ánh sáng chiếu vào nhờ ánh trăng. Gần bậu cửa sổ có một người con trai dựa lưng vào tường ánh mắt lạnh lẽo giờ đã tràn đầy bi thương nhìn lên bầu trời (người con trai đấy không ai khác là hắn Trần Khánh Nam). Hốc mắt có một vài giọt nước mắt chảy ra mà ánh mắt vẫn kiên trì nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời và tự cười chính bản thân của mình thật ngu ngốc. Mãi đắm chìm vào thế giới riêng tư của mình mà không biết có người đứng cạnh mình từ lúc nào, đến khi người đó lên tiếng hắn mới giật mình quay lại
- Mày đừng dằn vặt chính bản thân của mình nữa. Em ấy mà biết thì sẽ thế nào? Giọng nói trầm ổn của Kun vang lên
- Mày biết không? Từ khi có một người con gái mang khuôn mặt giống người đó thì tao đã không tha thứ cho chính bản thân của mình rồi.
- Nếu như hai khuôn mặt đó là một mày sẽ thế nào.
Không gian bỗng yên tĩnh lạ thường chỉ nghe thấy tiếng động cơ của xe chạy ngoài kia, tiếng những con côn trùng tìm nơi trú ngụ sau câu nói của Kun. Mãi lúc sau hắn mới trả lời nhưng lại hỏi ngược lại Kun
- Mày sẽ thế nào?
- Cuộc đời không ai biết được chữ ngờ đúng không. Mà chúng ta cũng không tìm được xác của Băng Nhi mà chỉ tìm thấy một ngôi mộ đã được chôn cất cẩn thận. Chứng tỏ là bên trong còn ẩn khúc. Kun vỗ vai hắn rồi chậm rãi nói
- Ý mày là. Hắn nheo mày suy nghĩ
- Đúng. Nên đừng tự hành hạ chính bản thân mình nữa. Hãy điều tra lại quá trình diễn ra 12 năm trước đi.
- Mày đúng là người anh em tốt của tao. Hắn vỗ vai Kun rồi hai người chìm vào im lặng lần nữa. Hai ánh mắt cùng nhìn lên bầu trời. Một tâm trạng mong muốn được gặp lại người em gái bé bỏng của mình, và mong muốn hắn không tự dằn vặt chính bản thân mình. Còn một tâm trạng với mong muốn nó còn sống. Hai con người hai tâm trạng nhưng điều hướng về nó. Một lúc sau khi cảm thấy đã khuya rồi Kun quay sang nhìn hắn nói
- Khuya rồi ngủ đi mai còn nhiều việc mày cần làm đấy.
- Cảm ơn mày người anh em tốt của tao. Hắn quay sang nhìn Kun bằng ánh mắt cảm kích
- Không có gì.
- Ak. Phải rồi mày có biết người tên Rin có quan hệ gì với mấy nhỏ kia không. Còn chuyện cái tên đánh lén Rose nữa tên đấy chết lại không có lý do. Hắn hỏi Kun những gì thắc mắc trong lòng mà vẫn chưa có giải đáp
- Haha. Đây là bang chủ lừng danh Demons đây ư, cái tên ai nghe cũng phải sợ mà không tra ra được chút truyện cỏn con đấy á. Kun nói như trách móc cách làm việc của hắn
- Nói đi. Tao cho người điều tra rồi thông tin của tên đấy được bảo mật không tìm ra được cái gì ngoài tên Rin cả. Như có người đã nhúng tay vào thông tin của hắn ý. Hắn nhìn Kun bằng ánh mắt sắc lạnh sau đó chậm rãi nói
- Tao cũng không biết rõ lắm nghe nói hắn là anh họ của Ana có yêu một người con gái không rõ là ai. Còn cái chết của tên đánh lén Rose tao cũng đang điều tra mà cách giết người đấy rất giống phong cách giết người của người đứng đầu thế giới đêm. Kun tỏ ra suy tư rồi nói những gì mình nghĩ cho hắn
- Ừ. Hắn chỉ nói một từ trả lời Kun rồi chìm vào suy nghĩ của chính mình. Kun thấy hắn suy từ thì lẻn ra khỏi phòng hắn lúc đi vào cũng như lúc đi ra không một tiếng động rồi về phòng mình đi tìm Chu Công nói chuyện đến sáng
Chúc các bạn đọc truyện v.v!!!
Đêm đến thành phố yên tĩnh không một tiếng động chỉ nghe thấy những động cơ của xe gắn máy, xe ô tô chạy bán mạng trên lòng đường để về với gia đình vợ con. Mà trong biệt thự của Trần Gia bây giờ cũng yên tĩnh, trong một căn phòng có màu chủ đạo là màu đen phảng phất có chút ánh sáng chiếu vào nhờ ánh trăng. Gần bậu cửa sổ có một người con trai dựa lưng vào tường ánh mắt lạnh lẽo giờ đã tràn đầy bi thương nhìn lên bầu trời (người con trai đấy không ai khác là hắn Trần Khánh Nam). Hốc mắt có một vài giọt nước mắt chảy ra mà ánh mắt vẫn kiên trì nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời và tự cười chính bản thân của mình thật ngu ngốc. Mãi đắm chìm vào thế giới riêng tư của mình mà không biết có người đứng cạnh mình từ lúc nào, đến khi người đó lên tiếng hắn mới giật mình quay lại
- Mày đừng dằn vặt chính bản thân của mình nữa. Em ấy mà biết thì sẽ thế nào? Giọng nói trầm ổn của Kun vang lên
- Mày biết không? Từ khi có một người con gái mang khuôn mặt giống người đó thì tao đã không tha thứ cho chính bản thân của mình rồi.
- Nếu như hai khuôn mặt đó là một mày sẽ thế nào.
Không gian bỗng yên tĩnh lạ thường chỉ nghe thấy tiếng động cơ của xe chạy ngoài kia, tiếng những con côn trùng tìm nơi trú ngụ sau câu nói của Kun. Mãi lúc sau hắn mới trả lời nhưng lại hỏi ngược lại Kun
- Mày sẽ thế nào?
- Cuộc đời không ai biết được chữ ngờ đúng không. Mà chúng ta cũng không tìm được xác của Băng Nhi mà chỉ tìm thấy một ngôi mộ đã được chôn cất cẩn thận. Chứng tỏ là bên trong còn ẩn khúc. Kun vỗ vai hắn rồi chậm rãi nói
- Ý mày là. Hắn nheo mày suy nghĩ
- Đúng. Nên đừng tự hành hạ chính bản thân mình nữa. Hãy điều tra lại quá trình diễn ra 12 năm trước đi.
- Mày đúng là người anh em tốt của tao. Hắn vỗ vai Kun rồi hai người chìm vào im lặng lần nữa. Hai ánh mắt cùng nhìn lên bầu trời. Một tâm trạng mong muốn được gặp lại người em gái bé bỏng của mình, và mong muốn hắn không tự dằn vặt chính bản thân mình. Còn một tâm trạng với mong muốn nó còn sống. Hai con người hai tâm trạng nhưng điều hướng về nó. Một lúc sau khi cảm thấy đã khuya rồi Kun quay sang nhìn hắn nói
- Khuya rồi ngủ đi mai còn nhiều việc mày cần làm đấy.
- Cảm ơn mày người anh em tốt của tao. Hắn quay sang nhìn Kun bằng ánh mắt cảm kích
- Không có gì.
- Ak. Phải rồi mày có biết người tên Rin có quan hệ gì với mấy nhỏ kia không. Còn chuyện cái tên đánh lén Rose nữa tên đấy chết lại không có lý do. Hắn hỏi Kun những gì thắc mắc trong lòng mà vẫn chưa có giải đáp
- Haha. Đây là bang chủ lừng danh Demons đây ư, cái tên ai nghe cũng phải sợ mà không tra ra được chút truyện cỏn con đấy á. Kun nói như trách móc cách làm việc của hắn
- Nói đi. Tao cho người điều tra rồi thông tin của tên đấy được bảo mật không tìm ra được cái gì ngoài tên Rin cả. Như có người đã nhúng tay vào thông tin của hắn ý. Hắn nhìn Kun bằng ánh mắt sắc lạnh sau đó chậm rãi nói
- Tao cũng không biết rõ lắm nghe nói hắn là anh họ của Ana có yêu một người con gái không rõ là ai. Còn cái chết của tên đánh lén Rose tao cũng đang điều tra mà cách giết người đấy rất giống phong cách giết người của người đứng đầu thế giới đêm. Kun tỏ ra suy tư rồi nói những gì mình nghĩ cho hắn
- Ừ. Hắn chỉ nói một từ trả lời Kun rồi chìm vào suy nghĩ của chính mình. Kun thấy hắn suy từ thì lẻn ra khỏi phòng hắn lúc đi vào cũng như lúc đi ra không một tiếng động rồi về phòng mình đi tìm Chu Công nói chuyện đến sáng
Chúc các bạn đọc truyện v.v!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.