Chương 25: Người Quan Trọng!!!
Angels yuki
16/03/2016
Bun và nó đi lên lớp trước để lại bốn khuôn mặt ngơ ngác đằng
sau. Mãi một sau bốn người mới sực tỉnh gọi với theo
- Mày/Em đợi Tao/Anh với. Bốn người đồng thanh tập 1
Giới thiệu nhân vật chút
1- Hàn Thiên Phong (19t-Bun), cao 1.87, IQ:312/300
Tính cách: lạnh lùng nhưng bên trong thì ấm áp, luôn nở nụ cười với mình nó, là người chăm sóc nó từ lúc nó mất đi một phần ký ức, thương nó
Gia thế: bí ẩn (tg chưa tìm ra chỉ biết là anh họ của hắn), là 1 trong 4 người trong Tứ đại hộ pháp (thường gọi là Tứ Quỷ) cánh tay phải đắc lực trong Black Angels
2- Hàn Gia Tuấn (19t-Bin), cao 1.85, IQ: 299/300
Tính cách: luôn luôn hoà đồng với mọi người nhưng đôi lúc lại lạnh lùng như băng bắc cực, Bin là người luôn làm nó cười mỗi khi Bun trách phạt, là anh em song sinh với Bun nhưng sinh sau Bun 10p nên là em
Gia thế: bí ẩn (anh nào em lấy), là 1 trong 4 người trong Tứ đại hộ pháp. Và cũng là cánh tay trái của Black Angels
3- Hàn Quốc Dương (18t-Ben), cao 1.82, IQ: 299,9/300
Tính cách: hài hước, đôi lúc như trẻ con, đôi lúc thì lạnh lùng, thương nó, Ben còn có tính cách luôn đi chọc tức những người đang yêu nhau làm trò vui của mình.
Gia thế: bí ẩn (giống anh), là 1 trong 4 người trong tứ đại hộ pháp ở Black Angels
4- Phạm Quang Bình (18t-Ran), cao 1.82, IQ:301/300
Tính cách: hiếu chiến, là một người luôn bày trò với Ben đi phá các cặp đôi. Thương nó, ai động đến nó chỉ có một con đường...
Gia thế: bí ẩn (tg chỉ biết là anh em song sinh với Rin, anh họ Ana). Là 1 trong 4 người trong tứ đại hộ pháp ở Black Angels
* Quay lại truyện *
Sau khi Bun đưa nó lên lớp ngồi vào chỗ thì anh đặt một nụ hôn lên trán nó rồi quay đi, nhưng bị nó kéo lại, anh không hề tỏ ra tức giận mà ngược lại anh nở một nụ cười đưa tay ra vuốt những sợi tóc vướng trên khuôn mặt xinh đẹp của nó rồi nói
- Em đang thắc mắc vì sao bọn anh về đây à. Nó không nói gì chỉ gật đầu thay câu trả lời. Thiên Phong không nói gì chỉ ngồi xuống ôm chầm nó vào lòng nói
- Đừng thắc mắc vì sao nhé! Giọng anh vẫn ôn tồn nói
- Vì sao. Nó nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng nói
- Vì... Bun đang nói thì có một giọng nói pha chút trách móc vào lời nói đó
- Anh Bun về khi nào vậy? Sao không gọi cho em. Hắn bước vào lớp thì thấy chỗ mình đang bị chiếm bởi một thằng con trai khác nhưng khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc hắn mới nhận ra là anh họ mình nên mới hỏi
- Lúc nãy.
- Anh về chắc có mục đích. Hắn nhíu mày khi nghe câu trả lời của Bun
- Ừ. Vẫn câu trả lời cộc lốc câu hỏi của hắn
- Vì mục đích gì vậy anh. Hắn gặng hỏi
- Hôm nay chú nói nhiều.... Bun chưa nói hết câu đã có 3 giọng nói xen vào cắt ngang câu nói của Thiên Phong
- Bảo vệ một người. Đồng thanh tập 2 (trừ nhỏ)
- Bảo vệ. Hắn nhíu chặt mày nghi ngờ hỏi lại
- Ừ. Đồng thanh tập 3
Sau khi nghe câu trả lời xong thì hắn chìm trong suy nghĩ của riêng mình. Nãy giờ nó và Bun ngồi xem mấy người nói mà không tự chủ được khẽ nhếch môi tạo thành một nụ cười hoàn hảo. Được một lúc thì ở ngoài cửa truyền đến giọng nói ngây thơ của Ana vang lên
- Ủa. Hôm nay lớp mình có gì mà đông người vậy. Ana vừa nói vừa đi vào đám đông theo sau là Kun. Ana tiến vào thì nhìn thấy anh họ của mình thì không khỏi nhíu mày hỏi
- Anh Ran về Việt Nam từ lúc nào vậy?
- Vừa đáp máy bay lúc nãy. Nên vào trường gặp em luôn. Ran nở nụ cười rạng rỡ ôm chầm lấy Ana làm ai kia khuôn mặt hiện lên 2 vạch đen.
- Sao anh Rin bảo anh mấy hôm nữa mới về. Cô nhíu mày nghi ngờ hỏi
- Tại anh nhớ em nên về trước dự định thôi. Ran biết ai kia tức giận nên được đà muốn chêu một chút ai ngờ lại làm cô muốn phát hoả
- Nói. Không đùa nữa. Ana gằn giọng nói
- Về để bảo vệ một người. Ran làm mặt cún con nói như sắp mếu
- Haha. Anh mà cũng phải đi bảo vệ người ta á. Mắc cười quá. Ai mà có phúc vậy. Nhỏ rất không lịch sự cho một tràng cười, còn rất rất lịch sự cho một tràng pháo tay, cô nghĩ cô vừa nghe được một truyện cười, hay nhất từ trước đến nay làm cho khuôn mặt xinh xắn (à lộn đẹp trai) của Ran hiện lên vài vạch đen, nhưng vẫn không quên trả lời câu hỏi của Bảo Như
- Một người rất quan trọng với bọn anh. Quang Bình nói nhưng ánh mắt lại nhìn sang nó ánh mắt chứa đựng sự hạnh phúc khó tả
- Ai vậy anh. Ana gặng hỏi
- Bí mật. Ran quyết định k nói
- Gì vậy trời. Làm như ta đây muốn biết á. Thôi các anh về đi. Còn anh (chỉ Kun) về chỗ học cô giáo sắp vào lớp rồi kìa. Cô làm như không quan tâm mặc dù rất thắc mắc nhưng k ns đi về bàn ngủ.
- Mày/Em đợi Tao/Anh với. Bốn người đồng thanh tập 1
Giới thiệu nhân vật chút
1- Hàn Thiên Phong (19t-Bun), cao 1.87, IQ:312/300
Tính cách: lạnh lùng nhưng bên trong thì ấm áp, luôn nở nụ cười với mình nó, là người chăm sóc nó từ lúc nó mất đi một phần ký ức, thương nó
Gia thế: bí ẩn (tg chưa tìm ra chỉ biết là anh họ của hắn), là 1 trong 4 người trong Tứ đại hộ pháp (thường gọi là Tứ Quỷ) cánh tay phải đắc lực trong Black Angels
2- Hàn Gia Tuấn (19t-Bin), cao 1.85, IQ: 299/300
Tính cách: luôn luôn hoà đồng với mọi người nhưng đôi lúc lại lạnh lùng như băng bắc cực, Bin là người luôn làm nó cười mỗi khi Bun trách phạt, là anh em song sinh với Bun nhưng sinh sau Bun 10p nên là em
Gia thế: bí ẩn (anh nào em lấy), là 1 trong 4 người trong Tứ đại hộ pháp. Và cũng là cánh tay trái của Black Angels
3- Hàn Quốc Dương (18t-Ben), cao 1.82, IQ: 299,9/300
Tính cách: hài hước, đôi lúc như trẻ con, đôi lúc thì lạnh lùng, thương nó, Ben còn có tính cách luôn đi chọc tức những người đang yêu nhau làm trò vui của mình.
Gia thế: bí ẩn (giống anh), là 1 trong 4 người trong tứ đại hộ pháp ở Black Angels
4- Phạm Quang Bình (18t-Ran), cao 1.82, IQ:301/300
Tính cách: hiếu chiến, là một người luôn bày trò với Ben đi phá các cặp đôi. Thương nó, ai động đến nó chỉ có một con đường...
Gia thế: bí ẩn (tg chỉ biết là anh em song sinh với Rin, anh họ Ana). Là 1 trong 4 người trong tứ đại hộ pháp ở Black Angels
* Quay lại truyện *
Sau khi Bun đưa nó lên lớp ngồi vào chỗ thì anh đặt một nụ hôn lên trán nó rồi quay đi, nhưng bị nó kéo lại, anh không hề tỏ ra tức giận mà ngược lại anh nở một nụ cười đưa tay ra vuốt những sợi tóc vướng trên khuôn mặt xinh đẹp của nó rồi nói
- Em đang thắc mắc vì sao bọn anh về đây à. Nó không nói gì chỉ gật đầu thay câu trả lời. Thiên Phong không nói gì chỉ ngồi xuống ôm chầm nó vào lòng nói
- Đừng thắc mắc vì sao nhé! Giọng anh vẫn ôn tồn nói
- Vì sao. Nó nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng nói
- Vì... Bun đang nói thì có một giọng nói pha chút trách móc vào lời nói đó
- Anh Bun về khi nào vậy? Sao không gọi cho em. Hắn bước vào lớp thì thấy chỗ mình đang bị chiếm bởi một thằng con trai khác nhưng khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc hắn mới nhận ra là anh họ mình nên mới hỏi
- Lúc nãy.
- Anh về chắc có mục đích. Hắn nhíu mày khi nghe câu trả lời của Bun
- Ừ. Vẫn câu trả lời cộc lốc câu hỏi của hắn
- Vì mục đích gì vậy anh. Hắn gặng hỏi
- Hôm nay chú nói nhiều.... Bun chưa nói hết câu đã có 3 giọng nói xen vào cắt ngang câu nói của Thiên Phong
- Bảo vệ một người. Đồng thanh tập 2 (trừ nhỏ)
- Bảo vệ. Hắn nhíu chặt mày nghi ngờ hỏi lại
- Ừ. Đồng thanh tập 3
Sau khi nghe câu trả lời xong thì hắn chìm trong suy nghĩ của riêng mình. Nãy giờ nó và Bun ngồi xem mấy người nói mà không tự chủ được khẽ nhếch môi tạo thành một nụ cười hoàn hảo. Được một lúc thì ở ngoài cửa truyền đến giọng nói ngây thơ của Ana vang lên
- Ủa. Hôm nay lớp mình có gì mà đông người vậy. Ana vừa nói vừa đi vào đám đông theo sau là Kun. Ana tiến vào thì nhìn thấy anh họ của mình thì không khỏi nhíu mày hỏi
- Anh Ran về Việt Nam từ lúc nào vậy?
- Vừa đáp máy bay lúc nãy. Nên vào trường gặp em luôn. Ran nở nụ cười rạng rỡ ôm chầm lấy Ana làm ai kia khuôn mặt hiện lên 2 vạch đen.
- Sao anh Rin bảo anh mấy hôm nữa mới về. Cô nhíu mày nghi ngờ hỏi
- Tại anh nhớ em nên về trước dự định thôi. Ran biết ai kia tức giận nên được đà muốn chêu một chút ai ngờ lại làm cô muốn phát hoả
- Nói. Không đùa nữa. Ana gằn giọng nói
- Về để bảo vệ một người. Ran làm mặt cún con nói như sắp mếu
- Haha. Anh mà cũng phải đi bảo vệ người ta á. Mắc cười quá. Ai mà có phúc vậy. Nhỏ rất không lịch sự cho một tràng cười, còn rất rất lịch sự cho một tràng pháo tay, cô nghĩ cô vừa nghe được một truyện cười, hay nhất từ trước đến nay làm cho khuôn mặt xinh xắn (à lộn đẹp trai) của Ran hiện lên vài vạch đen, nhưng vẫn không quên trả lời câu hỏi của Bảo Như
- Một người rất quan trọng với bọn anh. Quang Bình nói nhưng ánh mắt lại nhìn sang nó ánh mắt chứa đựng sự hạnh phúc khó tả
- Ai vậy anh. Ana gặng hỏi
- Bí mật. Ran quyết định k nói
- Gì vậy trời. Làm như ta đây muốn biết á. Thôi các anh về đi. Còn anh (chỉ Kun) về chỗ học cô giáo sắp vào lớp rồi kìa. Cô làm như không quan tâm mặc dù rất thắc mắc nhưng k ns đi về bàn ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.