Sứa Biển

Chương 9

Khoa đầu moi

04/12/2024

Họ xì xào bàn tán với nhau về gia đình cậu,ngày mai đã là ngày ra toà vậy mà bố cậu vẫn chưa chịu về

Cậu tắt TV đi đứng dậy, cậu vào bếp lấy trái cây ăn rồi lên phòng học bài. Đến đêm muộn cậu vẫn không nghe tiếng xe của bố

Vì quá mệt cậu gục xuống bàn thiếp đi

Sáng hôm sau,

Hôm nay, cậu được cha xin nghỉ để ra toà. Mẹ cậu và em gái đã đợi từ lâu, cậu với vẻ mặt nhợt nhạt đi vào

Luật sư của mẹ cậu không ngờ lại là anh, luật sư của bố cậu là người bạn hôm qua đã gọi điện đến

Cậu và em gái đứng đối diện nhau, cô bé nhìn vào mắt cậu cất giọng

-"Anh hai...Em muốn là em gái duy nhất của anh" Cô bé nhìn cậu với đôi mắt ngây thơ trong sáng

Cậu cụp mắt xuống quay mặt đi, phiên toà bắt đầu. Bố cậu vì ngoại tình nên phần thắng đang có vẻ nghiêng về mẹ cậu vậy nhưng mẹ cậu lại đang mắc nợ khiến kinh tế và tài chính sẽ không vững bằng cha cậu

Anh bắt đầu đưa ra những bằng chứng về việc cha cậu bạo hành gia đình thế nhưng cha cậu cũng có bằng chứng mẹ cậu đã từng bạo lực học đường

Cả hai đều đang bất lợi thì chợt cả toà án im lặng, luật sư của cha cậu cất tiếng nói

-"Chúng tôi đã có bằng chứng cô Khiêm Vân mẹ của Tiểu An và là vợ cũ của ông Cường Dương đã từng mắc hai tội danh g.i.ế.t người năm 15 tuổi và cướp tài sản năm 13 tuổi!" Ông ta đưa những hình ảnh ra

Bà run rẩy nhìn vào từng tấm ảnh mà hoang mang, bà sợ hãi hét lớn

-"Không phải! Hình ảnh đều là ghép" Bà tức giận hét lớn

Cha cậu cười khoái chí



-"Người như cô đúng là tráo trở, bằng chứng rành rành trước mắt rồi còn cãi được!"

-"Ông...!?" Bà run rẩy nắm chặt tay con gái

Chủ toạ gõ một cái nghiêm giọng

-"Qua những bằng chứng kia thì chúng tôi tuyên bố con sẽ do ông Cường Dương nuôi và bà Khiêm Vân sẽ chỉ nhận được một phần ba số tài sản!"

Phiên toà kết thúc, cậu nắm tay em gái nhẹ giọng nói với cha:" Hay cha để em cho mẹ nuôi đi, nếu em ở lại sẽ làm cha và cô gái kia không còn không gia riêng tư"

Em gái cậu ôm chặt cậu, cha cậu nghe thấy có lý nên để em gái chạy qua chỗ mẹ cậu để theo bà về

Cậu vẫy tay tạm biệt em gái, nụ cười đau khổ hiện rõ trên đôi môi của cậu thiếu niên, anh cũng đi ra

Anh nhìn cậu tính chào hỏi thì cậu nắm tay anh,tình đầu của cậu giờ cũng tan nát giống gia đình cậu

-"Ta chia tay đi Hàn Minh Vũ, em xin lỗi anh" Cậu cười chua xót, nhìn giọt lệ đang chảy dài trên gò má cậu thiếu niên

Anh lấy tay lau đi, dù không yêu nhưng anh không thể để cậu khóc được. Anh an ủi cậu

-"Anh xin lỗi Cường Tiểu An, từ giờ không làm phiền cuộc sống em nữa! Nhớ phải giữ gìn sức khoẻ và bảo trọng nhé" Anh hôn vào trán cậu rồi rời đi

Nhìn chàng thanh niên mình đã dùng cả thanh xuân để yêu say đắm đang rời đi cậu im lặng, cậu quay về xe

Chiếc xe máy từng khiến cậu sợ giờ cậu lại phải đi, về đến nhà, cha cậu đã thông báo về việc ông và con tình nhân sẽ kết hôn vào tháng sau

Cậu gật đầu nói nhỏ

-"Miễn bố thích" Cậu quay người đi lên phòng để nghỉ ngơi, chiều cậu sẽ đến học bù



Nằm trên giường cậu thở dài mệt mỏi, cậu xoa đầu con gấu ngân nga giọng hát đã sớm bị khàn đặc do tiếng thở gấp

Nước mắt ứa ra, dù gia đình có như nào thì cậu vẫn chưa từng một lần nghĩ đến việc t.ự t.ử hay ra đi

Bố cậu đi lên gõ vào cửa nói lớn

-"Sắp tới nhà ta chuyển về quê cô Lan,cha sẽ để lại căn nhà này để năm học sau của con thì con sẽ sử dụng!" Ông nói xong thì bỏ đi

Cậu nhìn lên lịch, mới vậy mà đã gần đến lúc nghỉ rồi, chỉ còn hơn 1 tháng nữa là cậu đã phải xa nơi chôn giữ bao kỉ niệm này

Chiều hôm đó, 1 giờ rưỡi,

Cậu đi vào trường, chiều hôm nay sao lại ít người đi học bù vậy, cậu ngồi vào bàn học nhìn lên bảng

Hắn ngại ngùng nhìn cậu, đôi mắt đỏ lừ của cậu khiến hắn chú ý mà lại gần chạm nhẹ vào mặt cậu

Cậu hất tay hắn ra nhẹ giọng

-"Ta học thôi thầy Lãnh" Cậu lật sách vở ra chăm chú nghe giảng

Hắn đứng trên bảng giảng bài cứ một lúc là lại im lặng nhìn cậu, khoảng thời gian dù ngắn nhưng cậu lại đặc biệt chú ý

Khoảng thời gian đó để hắn nhìn kỹ cậu, khi chắc chắn cậu không sao hắn mới giảng tiếp.Cả hai sau hơn 2 tiếng 45 phút thì cũng xong cả tiết học buổi sáng mà cậu lỡ

Hắn cất đồ đi rồi đưa cho cậu quyển sách nói:"Giờ em về đọc nhé, mỗi bạn cũng đã có một quyển rồi"

Cậu nhận lấy cất vào cặp rồi tạm biệt hắn đi về,hắn nhìn theo bóng lưng cậu đi xa dần,đã sắp thi rồi không biết cậu đã ôn chưa

Nghĩ đến thế hắn trầm tư suy nghĩ, không biết cậu có thể bên hắn được đến bao giờ nữa.Hắn lại lâu đi nước mắt rồi cầm cặp đi về

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sứa Biển

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook