Chương 7
Helen
06/05/2024
< Sáng hôm sau >
Vẫn như thường lệ Từ Thiên Kỳ đến đón Nhiên Hi Hoa đi làm. Có ông chủ nào mà tốt bụng đến nổi đón nhân viên tận nhà không? Còn đưa về tận nơi nữa chứ. Hi Hoa nghĩ có phải ông chủ mới này quá nhiệt tình rồi không?
Trong xe lúc này là 1 mảng không gian im lặng bao trùm.
Nhiên Hi Hoa nghĩ thầm: Không biết giám đốc đưa đón như vậy có phiền không ta? Thấy ngượng quá đi, hay là mua gì để đáp lại tấm lòng của giám đốc ta? Hay sau hôm nay từ chối không đi nữa? Nếu từ chối mình có bị đuổi việc không? Hừm, hay phụ tiền xăng nhỉ? Hay mua ăn vặt cho giám đốc? Nếu giám đốc dậy sớm để qua đón mình vậy là chắc chắn anh ấy chưa ăn sáng. Được, vậy ngày mai mình sẽ nấu bữa sáng cho anh ấy.
Nhiên Hi Hoa thì đang ngượng vì sợ phiền anh cứ đưa rồi đón. Còn anh thì sao? Anh có nghĩ Nhiên Hi Hoa tốt bụng không?
Anh nghĩ thầm: Aizz, phải làm sao giết cô ta bây giờ? Cái quan trọng là mình cần biết cái sức mạnh đó xuất phát từ đâu? Tại sao người bình thường lại có sức mạnh như vậy? Hay là hỏi chú? Được, Nhiên Hi Hoa trước tiên tôi sẽ không giết cô bây giờ, đợi tôi tìm hiểu xem sức mạnh đó đến từ đâu rồi tôi sẽ giết cô sau vậy?
2 người 2 luồn suy nghĩ khác nhau, cô 1 bên ra sức suy nghĩ món ăn ngày mai, còn anh 1 bên ra sức tìm hiểu có ý định sẽ lấy đi sức mạnh đó và giết cô.
Khi vừa đến công thì khi anh và cô chuẩn bị vào thì cô cất lời.
- Giám đốc hay anh vào trước đi.
Nghe cô nói vậy anh liền nhíu mài rồi quay lại nhìn.
- Tại sao? Đến rồi lại không vào à?
- Không phải, nếu tôi với anh vào cùng lúc thì họ sẽ biết anh và tôi đi cùng.
- Có sao đâu chứ, họ mà nói tôi đuổi việc.
Nói rồi anh nắm tay cô mà kéo vào trong, lúc đi cô không dám ngẩng đầu, còn anh phía trước thì lườm nhân viên. Vì vậy anh cũng chả dám mở miệng mà hó hé.
Gần đến phòng của Hoa Mạn Nhu và may mắn gặp được Kình Phong Hạo, cô vui vẻ chạy lại cậu rồi quay lại tạm biết anh. Anh khẽ nhíu mài 1 cái rồi cũng quay về phòng mình.
Ở phía cô và Kình Phong Hạo.
- Này, em với giám đốc thân nhau từ khi nào thế?
- Hồi nào, em chỉ mới gặp lần này là thứ 3 đó.
- Mới thứ 3 mà xem ra mối quan hệ tốt quá nhỉ? Nhiên Hi Hoa bé bỏng của chúng ta biết yêu rồi sao???
- Này, anh đừng có ghẹo em nha! Hứ.
Đến phòng của Hoa Mạn Nhu, thì khi cô đẩy cửa bước vào liền ngơ người. Không những cô mà Kình Phong Hạo nhìn như muốn rớt con mắt ra ngoài luôn ấy chứ. Lí do vì sao???
Vì giờ Hoa Mạn Nhu đang diện trên mình chiếc váy rất xinh cho sự kiện tối nay.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ:
Hoa Mạn Nhu quay lại thì đã thấy 2 con người từ nãy đến giờ đứng nhìn mình chằm chằm.
- Này! 2 người nhìn đủ chưa hả?
- Wow, chị Mạn Nhu. Chị xinh đẹp quá đi, đúng là thần tượng của em.
Nói rồi cô móc điện thoại ra và chụp vài tấm.
- Không được up lên bây giờ đâu đấy nhé!
- Vâng ạ!!!
Rồi Hoa Mạn Nhu nhìn sang Kình Phong Hạo đang ngơ từ nãy đến giờ, thế là cô lại lay người anh vài cái.
- Này, Phong Hạo. Cậu bị sao vậy? Bệnh à?
- K-không có, không có gì đâu.
Hoa Mạn Nhu khó hiểu, còn Kình Phong Hạo vội quay ra chỗ khác. Vì anh sợ rằng gương mặt của anh hiện tại sẽ làm cô thất mất. Thế mà anh vội xin phép đi nhà vệ sinh để né đi gương mặt đỏ ửng của mình.
Cô và Hoa Mạn Nhu thắc mắc anh bị làm sao.
- Gì vậy, không phải mới còn bình thường sao?
- Haha kệ đi chị, 1 hồi cũng quay lại thôi.
Rồi Hoa Mạn Nhu cũng quay lại để cho Nhiên Hi Hoa makeup và làm tóc.
Vẫn như thường lệ Từ Thiên Kỳ đến đón Nhiên Hi Hoa đi làm. Có ông chủ nào mà tốt bụng đến nổi đón nhân viên tận nhà không? Còn đưa về tận nơi nữa chứ. Hi Hoa nghĩ có phải ông chủ mới này quá nhiệt tình rồi không?
Trong xe lúc này là 1 mảng không gian im lặng bao trùm.
Nhiên Hi Hoa nghĩ thầm: Không biết giám đốc đưa đón như vậy có phiền không ta? Thấy ngượng quá đi, hay là mua gì để đáp lại tấm lòng của giám đốc ta? Hay sau hôm nay từ chối không đi nữa? Nếu từ chối mình có bị đuổi việc không? Hừm, hay phụ tiền xăng nhỉ? Hay mua ăn vặt cho giám đốc? Nếu giám đốc dậy sớm để qua đón mình vậy là chắc chắn anh ấy chưa ăn sáng. Được, vậy ngày mai mình sẽ nấu bữa sáng cho anh ấy.
Nhiên Hi Hoa thì đang ngượng vì sợ phiền anh cứ đưa rồi đón. Còn anh thì sao? Anh có nghĩ Nhiên Hi Hoa tốt bụng không?
Anh nghĩ thầm: Aizz, phải làm sao giết cô ta bây giờ? Cái quan trọng là mình cần biết cái sức mạnh đó xuất phát từ đâu? Tại sao người bình thường lại có sức mạnh như vậy? Hay là hỏi chú? Được, Nhiên Hi Hoa trước tiên tôi sẽ không giết cô bây giờ, đợi tôi tìm hiểu xem sức mạnh đó đến từ đâu rồi tôi sẽ giết cô sau vậy?
2 người 2 luồn suy nghĩ khác nhau, cô 1 bên ra sức suy nghĩ món ăn ngày mai, còn anh 1 bên ra sức tìm hiểu có ý định sẽ lấy đi sức mạnh đó và giết cô.
Khi vừa đến công thì khi anh và cô chuẩn bị vào thì cô cất lời.
- Giám đốc hay anh vào trước đi.
Nghe cô nói vậy anh liền nhíu mài rồi quay lại nhìn.
- Tại sao? Đến rồi lại không vào à?
- Không phải, nếu tôi với anh vào cùng lúc thì họ sẽ biết anh và tôi đi cùng.
- Có sao đâu chứ, họ mà nói tôi đuổi việc.
Nói rồi anh nắm tay cô mà kéo vào trong, lúc đi cô không dám ngẩng đầu, còn anh phía trước thì lườm nhân viên. Vì vậy anh cũng chả dám mở miệng mà hó hé.
Gần đến phòng của Hoa Mạn Nhu và may mắn gặp được Kình Phong Hạo, cô vui vẻ chạy lại cậu rồi quay lại tạm biết anh. Anh khẽ nhíu mài 1 cái rồi cũng quay về phòng mình.
Ở phía cô và Kình Phong Hạo.
- Này, em với giám đốc thân nhau từ khi nào thế?
- Hồi nào, em chỉ mới gặp lần này là thứ 3 đó.
- Mới thứ 3 mà xem ra mối quan hệ tốt quá nhỉ? Nhiên Hi Hoa bé bỏng của chúng ta biết yêu rồi sao???
- Này, anh đừng có ghẹo em nha! Hứ.
Đến phòng của Hoa Mạn Nhu, thì khi cô đẩy cửa bước vào liền ngơ người. Không những cô mà Kình Phong Hạo nhìn như muốn rớt con mắt ra ngoài luôn ấy chứ. Lí do vì sao???
Vì giờ Hoa Mạn Nhu đang diện trên mình chiếc váy rất xinh cho sự kiện tối nay.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ:
Hoa Mạn Nhu quay lại thì đã thấy 2 con người từ nãy đến giờ đứng nhìn mình chằm chằm.
- Này! 2 người nhìn đủ chưa hả?
- Wow, chị Mạn Nhu. Chị xinh đẹp quá đi, đúng là thần tượng của em.
Nói rồi cô móc điện thoại ra và chụp vài tấm.
- Không được up lên bây giờ đâu đấy nhé!
- Vâng ạ!!!
Rồi Hoa Mạn Nhu nhìn sang Kình Phong Hạo đang ngơ từ nãy đến giờ, thế là cô lại lay người anh vài cái.
- Này, Phong Hạo. Cậu bị sao vậy? Bệnh à?
- K-không có, không có gì đâu.
Hoa Mạn Nhu khó hiểu, còn Kình Phong Hạo vội quay ra chỗ khác. Vì anh sợ rằng gương mặt của anh hiện tại sẽ làm cô thất mất. Thế mà anh vội xin phép đi nhà vệ sinh để né đi gương mặt đỏ ửng của mình.
Cô và Hoa Mạn Nhu thắc mắc anh bị làm sao.
- Gì vậy, không phải mới còn bình thường sao?
- Haha kệ đi chị, 1 hồi cũng quay lại thôi.
Rồi Hoa Mạn Nhu cũng quay lại để cho Nhiên Hi Hoa makeup và làm tóc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.