Chương 9
Helen
06/05/2024
Đôi lời tác giả: Chap này về cp Kình Phong Hạo và Hoa Mạn Nhu nên mình đổi xưng hô chap này nha.
Kình Phong Hạo - Anh
Hoa Mạn Nhu - Cô
Chuyển qua Hoa Mạn Nhu và Kình Phong Hạo. Lúc này cô cũng vừa kết thúc sự kiện xong, sau khi ra xe thì chợt có người lạ lại bắt chuyện với Hoa Mạn Nhu.
- Cô là Hoa Mạn Nhu đúng không?
- À đúng rồi, có gì sao?
- Tôi là Mã Tần Lâm, giám đốc công ty Tần thị.
- À, anh có việc gì sao?
- Cũng không có gì, tôi chỉ muốn chúng ta hợp tác với nhau thôi.
- À, xin lỗi. Đó là về phía giám đốc của công ty, anh có thể liên hệ với Từ thị để bàn nhé.
Nói rồi cô quay đi nhưng bị Mã Tần Lâm nắm lấy cổ tay, lực có hơi mạnh nên đã làm cô có chút đau.
- Việc chính là tôi muốn đến tìm cô. Cô... có muốn 1 đêm không? Sau này tôi sẽ giúp danh tiếng cô càng nổi hơn.
- Xin lỗi, buông tôi ra. Tôi không có nhu cầu đó. Phiền anh buông tôi ra đi!
- Tại sao? Tôi có tiền mà?
Cô chưa kịp trả lời thì hắn ta đã sáp lên gần để ngửi lấy mùi hương của cô. Chưa được 3 giây thì đã...
RẦM!!!
Tên Mã Tần Lâm đáp đất một cú thật mạnh. Người cho hắn ta ăn cú đó không ai khác ngoài Kình Phong Hạo.
- P-Phong Hạo!
- Con mẹ nó mày đụng vào em ấy làm cái gì!?
Nói rồi Kình Phong Hạo bay lại đấm thẳng vào mặt tên đó.
- P-Phong Hạo, dừng lại! Tôi không sao! Anh đánh nữa sẽ chết người đó. Dừng lại đi. P-Phong Hạo!!!
Kình Phong Hạo lúc này đã không còn đủ bình tĩnh để nghe những lời cô nói. Lúc này Phong Hạo chỉ muốn giết tên này thôi.
Cô thấy tình hình không khả quan lắm nên đành ôm chặt lấy anh từ phía sau. Rưng rưng nước mắt mà nói.
- Được rồi, anh bình tĩnh lại đi!
Kình Phong Hạo bị cô ôm chặt cũng từ từ mà bình tĩnh lại. Mới buông tên kia ra, rồi quay lại phía Hoa Mạn Nhu. Từ từ cởi bỏ chiếc áo vest lịch lãm của mình ra rồi khoác lên người Hoa Mạn Nhu.
Tên kia thấy thế cũng không chịu thua mà hét lên.
- CON MẸ NÓ MÀY CHỈ LÀ THẰNG TRỢ LÝ QUÈ, LẤY TƯ CÁCH GÌ ĐÁNH TAO? MÀY MUỐN GIA ĐÌNH MÀY KHÔNG CÒN TỒN TẠI TRÊN TRÁI ĐẤT NÀY NỮA À!!!???
Hoa Mạn Nhu chợt quay lại đá thẳng vào bụng tên kia, được cái hôm nay đôi guốc cô mang chỉ cao nhiêu đây.
Hình ảnh chỉ mang tình chất minh hoạ.
Nhưng chi tiết nhỏ trên đổi guốc làm hắn bị thương nhỏ nhỏ xung quanh nơi cô vừa đạp. Tên Mã Tần Lâm lại tính chồm lên đánh cô nhưng Kình Phong Hạo nhanh hơn 1 bước. Đạp một phát cho hắn ta nằm dưới đất thêm 1 lần nữa.
Sau đó Kình Phong Hạo và Hoa Mạn Nhu quay đi, bỏ tên Mã Tần Lâm ở đó ôm cục tức và cục nhục mà chạy về.
- Hoa Mạn Nhu, cô hay lắm. Để tôi xem cô và tên trợ lí của cô sẽ sống như thế nào khi tôi phá nát sự nghiệp của 2 người.
< Chuyển cảnh đến Hoa Mạn Nhu và Kình Phong Hạo trong xe >
- Tại sao tôi nói em đợi ở đó mà lại đi ra?
- Tại tôi thấy anh lâu quá, nên đành đi ra.
- Tên đó đụng ở đâu của em.
- Cổ, mặt và eo.
- Hết rồi?
- Hết rồi.
Hoa Mạn Nhu thấy Kình Phong Hạo tức giận như vậy nên thuận theo và ngồi im chẳng dám hó hé. Bỗng anh chậc một tiếng rồi quay người đẩy cô ngã xuống. Cô bị mất phương hướng mà ngã xuống.
- A-nh làm gì vậy?
Không nói không rằng anh cúi xuống hôn lên cổ cô, hít hà mùi hương ở đó. Anh không thích tên nào để lại đâu vết trên người của cô.
Rồi anh lần mò đến đôi môi của cô mà hôn. Cô bất giác không biết phản ứng thế nào nên đành để im.
Nhưng rồi 1 phút 2 phút anh vẫn chưa buông tha cho môi cô mà vẫn ngấu nghiến hút hết mật ngọt của nó. Rồi cô cảm giác được anh bắt đầu luồn lưỡi mình vào thì...
CHÁT!!!!!
Kình Phong Hạo - Anh
Hoa Mạn Nhu - Cô
Chuyển qua Hoa Mạn Nhu và Kình Phong Hạo. Lúc này cô cũng vừa kết thúc sự kiện xong, sau khi ra xe thì chợt có người lạ lại bắt chuyện với Hoa Mạn Nhu.
- Cô là Hoa Mạn Nhu đúng không?
- À đúng rồi, có gì sao?
- Tôi là Mã Tần Lâm, giám đốc công ty Tần thị.
- À, anh có việc gì sao?
- Cũng không có gì, tôi chỉ muốn chúng ta hợp tác với nhau thôi.
- À, xin lỗi. Đó là về phía giám đốc của công ty, anh có thể liên hệ với Từ thị để bàn nhé.
Nói rồi cô quay đi nhưng bị Mã Tần Lâm nắm lấy cổ tay, lực có hơi mạnh nên đã làm cô có chút đau.
- Việc chính là tôi muốn đến tìm cô. Cô... có muốn 1 đêm không? Sau này tôi sẽ giúp danh tiếng cô càng nổi hơn.
- Xin lỗi, buông tôi ra. Tôi không có nhu cầu đó. Phiền anh buông tôi ra đi!
- Tại sao? Tôi có tiền mà?
Cô chưa kịp trả lời thì hắn ta đã sáp lên gần để ngửi lấy mùi hương của cô. Chưa được 3 giây thì đã...
RẦM!!!
Tên Mã Tần Lâm đáp đất một cú thật mạnh. Người cho hắn ta ăn cú đó không ai khác ngoài Kình Phong Hạo.
- P-Phong Hạo!
- Con mẹ nó mày đụng vào em ấy làm cái gì!?
Nói rồi Kình Phong Hạo bay lại đấm thẳng vào mặt tên đó.
- P-Phong Hạo, dừng lại! Tôi không sao! Anh đánh nữa sẽ chết người đó. Dừng lại đi. P-Phong Hạo!!!
Kình Phong Hạo lúc này đã không còn đủ bình tĩnh để nghe những lời cô nói. Lúc này Phong Hạo chỉ muốn giết tên này thôi.
Cô thấy tình hình không khả quan lắm nên đành ôm chặt lấy anh từ phía sau. Rưng rưng nước mắt mà nói.
- Được rồi, anh bình tĩnh lại đi!
Kình Phong Hạo bị cô ôm chặt cũng từ từ mà bình tĩnh lại. Mới buông tên kia ra, rồi quay lại phía Hoa Mạn Nhu. Từ từ cởi bỏ chiếc áo vest lịch lãm của mình ra rồi khoác lên người Hoa Mạn Nhu.
Tên kia thấy thế cũng không chịu thua mà hét lên.
- CON MẸ NÓ MÀY CHỈ LÀ THẰNG TRỢ LÝ QUÈ, LẤY TƯ CÁCH GÌ ĐÁNH TAO? MÀY MUỐN GIA ĐÌNH MÀY KHÔNG CÒN TỒN TẠI TRÊN TRÁI ĐẤT NÀY NỮA À!!!???
Hoa Mạn Nhu chợt quay lại đá thẳng vào bụng tên kia, được cái hôm nay đôi guốc cô mang chỉ cao nhiêu đây.
Hình ảnh chỉ mang tình chất minh hoạ.
Nhưng chi tiết nhỏ trên đổi guốc làm hắn bị thương nhỏ nhỏ xung quanh nơi cô vừa đạp. Tên Mã Tần Lâm lại tính chồm lên đánh cô nhưng Kình Phong Hạo nhanh hơn 1 bước. Đạp một phát cho hắn ta nằm dưới đất thêm 1 lần nữa.
Sau đó Kình Phong Hạo và Hoa Mạn Nhu quay đi, bỏ tên Mã Tần Lâm ở đó ôm cục tức và cục nhục mà chạy về.
- Hoa Mạn Nhu, cô hay lắm. Để tôi xem cô và tên trợ lí của cô sẽ sống như thế nào khi tôi phá nát sự nghiệp của 2 người.
< Chuyển cảnh đến Hoa Mạn Nhu và Kình Phong Hạo trong xe >
- Tại sao tôi nói em đợi ở đó mà lại đi ra?
- Tại tôi thấy anh lâu quá, nên đành đi ra.
- Tên đó đụng ở đâu của em.
- Cổ, mặt và eo.
- Hết rồi?
- Hết rồi.
Hoa Mạn Nhu thấy Kình Phong Hạo tức giận như vậy nên thuận theo và ngồi im chẳng dám hó hé. Bỗng anh chậc một tiếng rồi quay người đẩy cô ngã xuống. Cô bị mất phương hướng mà ngã xuống.
- A-nh làm gì vậy?
Không nói không rằng anh cúi xuống hôn lên cổ cô, hít hà mùi hương ở đó. Anh không thích tên nào để lại đâu vết trên người của cô.
Rồi anh lần mò đến đôi môi của cô mà hôn. Cô bất giác không biết phản ứng thế nào nên đành để im.
Nhưng rồi 1 phút 2 phút anh vẫn chưa buông tha cho môi cô mà vẫn ngấu nghiến hút hết mật ngọt của nó. Rồi cô cảm giác được anh bắt đầu luồn lưỡi mình vào thì...
CHÁT!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.