Chương 18: Sự biến mất
KarHelen
14/04/2018
- Ơ...hôm nay Linh Lan lại vắng nữa à? Các em có ai gần nhà Linh Lan không?
Chủ nhiệm lớp tôi là cô Thanh đang hỏi cả lớp, nhưng cả lớp gần như không ai biết chuyện gì đang xãy ra. Linh Lan đã nghỉ học tận ba ngày và gần như không gặp cô ấy ở đâu cả. Thiên Lộc khá lo lắng nên đã tìm đến nhà của Linh Lan. Cậu được tin cô ấy đã bị mất tích đến tận 3 ngày rồi, có khả năng cô ấy đã bị bắt cóc.
Nhóm bạn Thiên Lộc nghe tin cũng rất lo lắng vì Linh Lan đã giúp họ trong việc lần trước nên đã giúp cậu tìm ra tin tức của cô ấy.
- Reng!!!!! Reng!!!!!!
- Alo!
- Thiên Lộc! Tôi đã tìm ra được tung tích của Linh Lan rồi... cô ấy đang ở..
- Sao chứ? Tôi sẽ đến đó ngay.
------------------------------------------------------------------------------------------
Ở một bãi đất hoang, trước mắt nhóm Thiên Lộc chính là một căn cứ được phòng bị rất chặt chẽ, khá khó khăn để xâm nhập nhưng cậu quyết định sẽ phá từng khu vực của nơi này để tiến sâu vào bên trong hơn. Nhưng khi vào đến nơi, bọn họ đều không thể tin vào chính mắt mình.
Xác chết, những vũng máu... nơi này khiến Thiên Lộc buồn nôn, mùi xung quanh đây thật kinh tởm.
- Cái thứ tởm lợn gì thế này?
Không ngần ngại mà nói đến từ đó, Ánh Dương lên tiếng. Cô gần như không thể chịu được cái mùi này.
Họ tiến vào sâu hơn nữa. Thấy một bóng người, cơ thể nhuộm đầy máu tươi, cầm trên tay một cây giáo rõ dài. Quay khuôn mặt nhìn họ...
- L-l-linh Lan?
Cô ấy trông thật đáng sợ, ánh mắt cô đang trợn mắt nhìn Thiên Lộc, ánh mắt thật đáng sợ và lạnh lùng. Nhưng ánh mắt này không giống như ban đầu cậu gặp cô, một bên mắt của cô đã chuyển sang màu đỏ.
Bất chợt cô ấy chuyển động, nhảy lên thật cao, xuyên qua chổ cô vừa đứng chính và một viên đạn rất nhanh. Cô ấy dùng cây giáo trong tay, chém tất cả những người đang cố gắng giết cô ấy.
- Chuyện này... chuyện này là sao chứ?
Không ai có thể tưởng tượng được diễn cảnh đang xãy ra trước mắt. Linh Lan như đang chìm đắm trong sự điên loạn, cô ấy đang giết người....
- Dừng tay lại LINH LAN!
Thiên Lộc lao đến kiềm hãm Linh Lan lại. Cô ấy hiện tại không thế chống cự lại sức mạnh của Thiên Lộc. Còn những người khác đều bay đến những người còn sống sót ngăn cho chúng không đụng chạm đến Linh Lan.
- Linh Lan cậu mau tỉnh lại ngay!
- Tránh ra ngay Thiên Lộc! Tôi nhất định phải giết chúng!
- Ch... cậu.. tại sao cậu lại muốn giết chúng chứ?
- Chính bọn chúng đã giêt cả gia đình của tôi đó!
- Cái gì?
Nhân lúc Thiên Lộc bắt đầu bối rối, Linh Lan đã đẩy cậu ra nhưng rồi cô lại bị đánh ngất đi. Một người phụ nữ trong bộ đầm trắng dài quyền quí cùng mái tóc màu vàng xuất hiện.
- Xin lỗi vì không đến sớm. Con của mẹ!
Chủ nhiệm lớp tôi là cô Thanh đang hỏi cả lớp, nhưng cả lớp gần như không ai biết chuyện gì đang xãy ra. Linh Lan đã nghỉ học tận ba ngày và gần như không gặp cô ấy ở đâu cả. Thiên Lộc khá lo lắng nên đã tìm đến nhà của Linh Lan. Cậu được tin cô ấy đã bị mất tích đến tận 3 ngày rồi, có khả năng cô ấy đã bị bắt cóc.
Nhóm bạn Thiên Lộc nghe tin cũng rất lo lắng vì Linh Lan đã giúp họ trong việc lần trước nên đã giúp cậu tìm ra tin tức của cô ấy.
- Reng!!!!! Reng!!!!!!
- Alo!
- Thiên Lộc! Tôi đã tìm ra được tung tích của Linh Lan rồi... cô ấy đang ở..
- Sao chứ? Tôi sẽ đến đó ngay.
------------------------------------------------------------------------------------------
Ở một bãi đất hoang, trước mắt nhóm Thiên Lộc chính là một căn cứ được phòng bị rất chặt chẽ, khá khó khăn để xâm nhập nhưng cậu quyết định sẽ phá từng khu vực của nơi này để tiến sâu vào bên trong hơn. Nhưng khi vào đến nơi, bọn họ đều không thể tin vào chính mắt mình.
Xác chết, những vũng máu... nơi này khiến Thiên Lộc buồn nôn, mùi xung quanh đây thật kinh tởm.
- Cái thứ tởm lợn gì thế này?
Không ngần ngại mà nói đến từ đó, Ánh Dương lên tiếng. Cô gần như không thể chịu được cái mùi này.
Họ tiến vào sâu hơn nữa. Thấy một bóng người, cơ thể nhuộm đầy máu tươi, cầm trên tay một cây giáo rõ dài. Quay khuôn mặt nhìn họ...
- L-l-linh Lan?
Cô ấy trông thật đáng sợ, ánh mắt cô đang trợn mắt nhìn Thiên Lộc, ánh mắt thật đáng sợ và lạnh lùng. Nhưng ánh mắt này không giống như ban đầu cậu gặp cô, một bên mắt của cô đã chuyển sang màu đỏ.
Bất chợt cô ấy chuyển động, nhảy lên thật cao, xuyên qua chổ cô vừa đứng chính và một viên đạn rất nhanh. Cô ấy dùng cây giáo trong tay, chém tất cả những người đang cố gắng giết cô ấy.
- Chuyện này... chuyện này là sao chứ?
Không ai có thể tưởng tượng được diễn cảnh đang xãy ra trước mắt. Linh Lan như đang chìm đắm trong sự điên loạn, cô ấy đang giết người....
- Dừng tay lại LINH LAN!
Thiên Lộc lao đến kiềm hãm Linh Lan lại. Cô ấy hiện tại không thế chống cự lại sức mạnh của Thiên Lộc. Còn những người khác đều bay đến những người còn sống sót ngăn cho chúng không đụng chạm đến Linh Lan.
- Linh Lan cậu mau tỉnh lại ngay!
- Tránh ra ngay Thiên Lộc! Tôi nhất định phải giết chúng!
- Ch... cậu.. tại sao cậu lại muốn giết chúng chứ?
- Chính bọn chúng đã giêt cả gia đình của tôi đó!
- Cái gì?
Nhân lúc Thiên Lộc bắt đầu bối rối, Linh Lan đã đẩy cậu ra nhưng rồi cô lại bị đánh ngất đi. Một người phụ nữ trong bộ đầm trắng dài quyền quí cùng mái tóc màu vàng xuất hiện.
- Xin lỗi vì không đến sớm. Con của mẹ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.