Sủng Ái Bậc Nhất Đế Quốc: 100 Kiểu Trêu Chọc Vợ Của Quân Thiếu
Chương 45: Ôm vào trong ngực
Phượng Nguyên Đường Quả
05/02/2020
Edit by Sà
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Phong Tố Cẩn nghe ngữ khí bất thiện như vậy cũng không tức giận.
"Quân tiên sinh quả thực rất tốt, tôi cũng biết là anh ấy tốt."
Khâu Văn Tranh hừ lạnh nói.
"Cô thì biết cái gì! Cô trúng thuốc ở quán bar, cậu ấy liền gọi tôi đến để tiêm thuốc giải cho cô. Trước kia cho dù cậu ấy bị thương bởi một quả bom nơ-tron, cậu ấy cũng chưa hề nhờ tôi đến xem."
"Tôi nói những lời này là muốn để cho cô biết rằng, cậu ấy rất xem trọng cô. Ngay cả khi cô không được tỉnh táo, cậu ấy cũng chưa từng tổn thương cô. Cô có biết rằng, nếu cô không gặp được cậu ấy, cô sẽ biến thành cái dạng gì không? Không cần tôi nói, chắc cô cũng biết rõ."
Sắc mặt Phong Tố Cẩn trở nên trắng bệch, sự tình đêm hôm đó, cô biết Quân Mặc Hàn đã cứu cô, cô cho rằng giữa hai người đã xảy ra cái gì đó, hoá ra lại không có.
Thì ra là hắn dùng cách khác để cứu cô.
Khâu Văn Tranh nhìn thần sắc của Phong Tố Cẩn, nói.
"Cô cũng không hề hoài nghi cách làm của cậu ấy, nếu cậu ấy không quan tâm cô, cậu ấy sẽ không vì cô mà làm được đến như thế. Cô có biết, sau khi không tìm được cô, cậu ấy đã từ bỏ nhiệm vụ quan trọng đến thế nào để nhanh chóng trở về không?"
"Lúc cô trở nên bất tỉnh nhân sự, sắc mặt của cậu ấy cũng thay đổi... Cậu ấy còn trông nom cô suốt một ngày một đêm, cũng chưa từng nhắm mắt hay ăn cơm. Có thể dưới cái nhìn của cô thì những thứ này chẳng đáng là gì nhưng chúng tôi lại hiểu, cậu ấy trước nay chưa từng vì một người phụ nữ mà làm đến như vậy."
"Bất luận cậu ấy vì sao lại thích cô, nếu cô đã ở một chỗ với cậu ấy thì phải đối đãi thật tốt với cậu ấy, đừng có tâm tư làm tổn thương hắn."
Phong Tố Cẩn tuy không hề thích ngữ khí nói chuyện của Khâu Văn Tranh, nhưng cô vô cùng biết ơn cậu ta vì đã nói những chuyện này cho cô.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bác sĩ Khâu, anh yên tâm, Quân tiên sinh là ân nhân của tôi, tôi sẽ không làm tổn thương anh ấy."
"Được, cô nói được thì nên làm được, nếu cậu ấy thật sự thích cô, tốt nhất là cô cũng phải thích cậu ấy."
Phong Tố Cẩn cảm thấy ngạc nhiên, bác sĩ Khâu này có phải là hơi kỳ quái không, ngay cả tình cảm của con người mà cũng muốn quản!
Bị Phong Tố Cẩn nhìn mình với ánh mắt quỷ dị, Khâu Văn Tranh cảm thấy không được tự nhiên.
"Được rồi, đừng nhiều lời, cậu ấy chắc cũng đang sốt ruột rồi."
Chờ Phong Tố Cẩn đã đi xa, Khâu Văn Tranh hít một hơi thật sâu, thiếu chút nữa là hộc máu.
NND, cậu ta có thể à. Vì Quân Mặc Hàn mà suýt chút nữa cậu ta đã bị Phong Tố Cẩn hiểu lầm như vậy, nhất là cái ánh mắt giữ kín như bưng kia làm cho cậu ta thiếu chút đã bùng nổ!
*NND: Nhĩ nãi đích = bà nội mi.
Quên đi, cái danh người xấu này cứ để cậu ta làm đi!
Chỉ hy vọng, lúc này đây, Quân Mặc Hàn có thể tìm thấy hạnh phúc.
Xe của Quân Mặc Hàn đỗ trước cửa lớn của bệnh viện, Phong Tố Cẩn đi vài bước liền lên xe.
Quân Mặc Hàn nhìn thần sắc kỳ quái của Phong Tố Cẩn, hỏi.
"Cậu ấy nói với em cái gì kỳ quái sao?"
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phong Tố Cẩn nhìn thật sâu vào trong mắt Quân Mặc Hàn, hơi do dự, châm chước từ ngữ một chút rồi mới cẩn thận mở miệng hỏi.
"Quân tiên sinh, anh... Anh thích phụ nữ sao?"
Nghe được Phong Tố Cẩn hỏi mình chuyện quái dị như vậy, nhìn vào mắt cô, Quân Mặc Hàn liền hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Sắc mặt của hắn ngay lập tức trầm xuống, trong đôi mắt mỹ lệ ấy như nổi cuồng phong, trông như đang muốn cắn nuốt nội tâm ai đó.
Phong Tố Cẩn nhìn Quân Mặc Hàn như vậy, trong lòng không khỏi nhảy dựng lộp bộp mấy cái.
Hỏng rồi, chẳng lẽ cô đã nói đúng, chọc trúng vào điểm không thể chạm đến trong lòng Quân tiên sinh?
"Quân tiên sinh, anh... Anh yên tâm, tôi... Tôi sẽ không nói ra đâu, anh đã cứu tôi, tôi sẽ giúp anh..."
Quân Mặc Hàn cảm giác đây là lần đầu tiên hắn bị người ta chọc cho tức giận như vậy, nha đầu này thật có bản lĩnh!
Hắn nhìn miệng cô cứ mở ra đóng lại, cô nói những lời đó, hắn thật sự nghe không nổi, liền muốn lấp kín miệng cô lại.
Quân Mặc Hàn đột nhiên giữ chặt Phong Tố Cẩn, đem cô ôm vào trong lòng.
Phong Tố Cẩn cứ như vậy ngã vào trong lồng ngực của Quân Mặc Hàn, hơi thở lạnh lẽo lập tức bao phủ người cô.
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Xin chào, ngày mai team bạo chương nhé, khoảng 10 chương. Nhân tiện hãy ghé đọc những bộ truyện khác của team trong lúc chờ đợi chương mới nhé, cảm ơn.
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Phong Tố Cẩn nghe ngữ khí bất thiện như vậy cũng không tức giận.
"Quân tiên sinh quả thực rất tốt, tôi cũng biết là anh ấy tốt."
Khâu Văn Tranh hừ lạnh nói.
"Cô thì biết cái gì! Cô trúng thuốc ở quán bar, cậu ấy liền gọi tôi đến để tiêm thuốc giải cho cô. Trước kia cho dù cậu ấy bị thương bởi một quả bom nơ-tron, cậu ấy cũng chưa hề nhờ tôi đến xem."
"Tôi nói những lời này là muốn để cho cô biết rằng, cậu ấy rất xem trọng cô. Ngay cả khi cô không được tỉnh táo, cậu ấy cũng chưa từng tổn thương cô. Cô có biết rằng, nếu cô không gặp được cậu ấy, cô sẽ biến thành cái dạng gì không? Không cần tôi nói, chắc cô cũng biết rõ."
Sắc mặt Phong Tố Cẩn trở nên trắng bệch, sự tình đêm hôm đó, cô biết Quân Mặc Hàn đã cứu cô, cô cho rằng giữa hai người đã xảy ra cái gì đó, hoá ra lại không có.
Thì ra là hắn dùng cách khác để cứu cô.
Khâu Văn Tranh nhìn thần sắc của Phong Tố Cẩn, nói.
"Cô cũng không hề hoài nghi cách làm của cậu ấy, nếu cậu ấy không quan tâm cô, cậu ấy sẽ không vì cô mà làm được đến như thế. Cô có biết, sau khi không tìm được cô, cậu ấy đã từ bỏ nhiệm vụ quan trọng đến thế nào để nhanh chóng trở về không?"
"Lúc cô trở nên bất tỉnh nhân sự, sắc mặt của cậu ấy cũng thay đổi... Cậu ấy còn trông nom cô suốt một ngày một đêm, cũng chưa từng nhắm mắt hay ăn cơm. Có thể dưới cái nhìn của cô thì những thứ này chẳng đáng là gì nhưng chúng tôi lại hiểu, cậu ấy trước nay chưa từng vì một người phụ nữ mà làm đến như vậy."
"Bất luận cậu ấy vì sao lại thích cô, nếu cô đã ở một chỗ với cậu ấy thì phải đối đãi thật tốt với cậu ấy, đừng có tâm tư làm tổn thương hắn."
Phong Tố Cẩn tuy không hề thích ngữ khí nói chuyện của Khâu Văn Tranh, nhưng cô vô cùng biết ơn cậu ta vì đã nói những chuyện này cho cô.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bác sĩ Khâu, anh yên tâm, Quân tiên sinh là ân nhân của tôi, tôi sẽ không làm tổn thương anh ấy."
"Được, cô nói được thì nên làm được, nếu cậu ấy thật sự thích cô, tốt nhất là cô cũng phải thích cậu ấy."
Phong Tố Cẩn cảm thấy ngạc nhiên, bác sĩ Khâu này có phải là hơi kỳ quái không, ngay cả tình cảm của con người mà cũng muốn quản!
Bị Phong Tố Cẩn nhìn mình với ánh mắt quỷ dị, Khâu Văn Tranh cảm thấy không được tự nhiên.
"Được rồi, đừng nhiều lời, cậu ấy chắc cũng đang sốt ruột rồi."
Chờ Phong Tố Cẩn đã đi xa, Khâu Văn Tranh hít một hơi thật sâu, thiếu chút nữa là hộc máu.
NND, cậu ta có thể à. Vì Quân Mặc Hàn mà suýt chút nữa cậu ta đã bị Phong Tố Cẩn hiểu lầm như vậy, nhất là cái ánh mắt giữ kín như bưng kia làm cho cậu ta thiếu chút đã bùng nổ!
*NND: Nhĩ nãi đích = bà nội mi.
Quên đi, cái danh người xấu này cứ để cậu ta làm đi!
Chỉ hy vọng, lúc này đây, Quân Mặc Hàn có thể tìm thấy hạnh phúc.
Xe của Quân Mặc Hàn đỗ trước cửa lớn của bệnh viện, Phong Tố Cẩn đi vài bước liền lên xe.
Quân Mặc Hàn nhìn thần sắc kỳ quái của Phong Tố Cẩn, hỏi.
"Cậu ấy nói với em cái gì kỳ quái sao?"
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phong Tố Cẩn nhìn thật sâu vào trong mắt Quân Mặc Hàn, hơi do dự, châm chước từ ngữ một chút rồi mới cẩn thận mở miệng hỏi.
"Quân tiên sinh, anh... Anh thích phụ nữ sao?"
Nghe được Phong Tố Cẩn hỏi mình chuyện quái dị như vậy, nhìn vào mắt cô, Quân Mặc Hàn liền hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Sắc mặt của hắn ngay lập tức trầm xuống, trong đôi mắt mỹ lệ ấy như nổi cuồng phong, trông như đang muốn cắn nuốt nội tâm ai đó.
Phong Tố Cẩn nhìn Quân Mặc Hàn như vậy, trong lòng không khỏi nhảy dựng lộp bộp mấy cái.
Hỏng rồi, chẳng lẽ cô đã nói đúng, chọc trúng vào điểm không thể chạm đến trong lòng Quân tiên sinh?
"Quân tiên sinh, anh... Anh yên tâm, tôi... Tôi sẽ không nói ra đâu, anh đã cứu tôi, tôi sẽ giúp anh..."
Quân Mặc Hàn cảm giác đây là lần đầu tiên hắn bị người ta chọc cho tức giận như vậy, nha đầu này thật có bản lĩnh!
Hắn nhìn miệng cô cứ mở ra đóng lại, cô nói những lời đó, hắn thật sự nghe không nổi, liền muốn lấp kín miệng cô lại.
Quân Mặc Hàn đột nhiên giữ chặt Phong Tố Cẩn, đem cô ôm vào trong lòng.
Phong Tố Cẩn cứ như vậy ngã vào trong lồng ngực của Quân Mặc Hàn, hơi thở lạnh lẽo lập tức bao phủ người cô.
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Xin chào, ngày mai team bạo chương nhé, khoảng 10 chương. Nhân tiện hãy ghé đọc những bộ truyện khác của team trong lúc chờ đợi chương mới nhé, cảm ơn.
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.