Chương 29
VyVy1905
20/07/2022
Hàn Chấn Phong mặc áo choàng xuống lầu. Khuôn ngực vạm vỡ ẩn hiện sau lớp áo choàng. Anh đi đến sofa thấy Triệu Vy xem phim nhưng hình như ánh mắt cô không tập trung như đang suy nghĩ gì đó. Anh chạm vào vai cô, nói nhỏ bên tai:
“Vy, em không tập trung xem phim”
Triệu Vy đang suy nghĩ miên man khi đôi tay to lớn chạm vào đầu vai cô cũng không biết. Cho đến khi giọng nói ma mị của người đàn ông vang bên tai cô mới thoáng rùng mình thoát khỏi suy nghĩ vẩn vơ.
Triệu Vy chạm vào cánh tay người đàn ông, giọng nói nhẹ nhàng cất lên:
“Không có! Tôi chỉ là nghĩ xem…lát nữa có phải nên lấy một tấm bình phong che đi không gian bếp hay không”
Hàn Chấn Phong cười khẽ, hơi thở từ đôi môi bạc phả vào tai cô gái nhỏ khiến vành tai ửng hồng lên. Đôi tay anh choàng lên phía trước ôm cô từ đằng sau, nhẹ nhàng mơn trớn đôi gò bồng làm Triệu Vy càng trở nên căng thẳng.
“Bảo bối đừng sợ! Bây giờ đã nửa đêm cũng chỉ có hai chúng ta thôi. Kẻ nào dám làm trái ý tôi đột nhập vào đây tôi sẽ trừng phạt thật nặng.”
“Vâng!”
Triệu Vy khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng ửng đỏ, cô ngại ngùng đáp lại anh. Hàn Chấn Phong yêu nhất chính là khi Triệu Vy ngoan ngoãn đồng ý cùng anh “yêu đương” dù cho anh có mạnh mẽ, có đôi khi dùng quá sức với cô nhưng chỉ cần anh nói cô sẽ đáp ứng. Anh hiểu Triệu Vy nghĩ gì nên mới luôn làm anh hài lòng như thế. Cô gái này của anh vẫn nghĩ mình chỉ là một tình nhân nhưng cô không biết đã từ lâu anh xem cô như bảo bối cả đời muốn buộc chặt cô bên mình để yêu thương chiều chuộng.
Hàn Chấn Phong nâng cằm Triệu Vy quay ra sau về phía anh. Anh nhìn cô cưng chiều rồi từ từ thấp dần người đưa đôi môi mình đặt lên cánh môi mềm mại kia. Nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy ướt át. Hôn thật chậm thật chậm như muốn thưởng thức hương vị ngọt ngào từ đôi môi nhỏ xinh của thiếu nữ. Triệu Vy chìm đắm trong cái hôn ấy, cô xoay người lại, quỳ lên ghế sofa, tay vòng ra sau cổ Hàn Chấn Phong, đôi môi mấp máy đáp lại. Vài phút trôi qua, khi một sợi chỉ bạc được kéo ra giữa hai đôi môi thì nụ hôn mê dại mới kết thúc. Hàn Chấn Phong ôm chặt eo Triệu Vy, hôn lên vầng trán của cô. Anh nói:
“Môi em rất ngọt khiến tôi chỉ muốn nuốt chửng mỗi khi hôn lên đó.”
Triệu Vy mỉm cười thẹn thùng vờ quay sang một bên xem như không biết anh vừa nói gì. Hàn Chấn Phong bật cười ngắt nhẹ chóp mũi cô sau đó bế xốc Triệu Vy tiến thẳng đến nhà bếp.
Hàn Chấn Phong đặt Triệu Vy lên bàn ăn còn mình thì đứng giữa hai chân cô. Cả hai nhìn nhau đắm đuối, trong mắt họ hiện tại chỉ còn hình bóng của đối phương cùng với tia lửa d*c vọng. Một lần nữa họ trao nhau nụ hôn nồng nàn pha lẫn cuồng dã. Khi cảm thấy Triệu Vy dần khó thở, Hàn Chấn Phong rời bỏ đôi môi ngọt ngào, di chuyển đến bầu ng***c mềm mại khẽ cắn mút. Cơ thể Triệu Vy vì thế mà tê dại, cánh tay ôm chặt cổ anh. Hàn Chấn Phong chơi đùa thoả thích rồi lại dịch chuyển xuống cái eo thon nhỏ vẽ qua lại vài cái, tay đồng thời đẩy hai chân Triệu Vy lên bàn dang ra hai bên. Khuôn mặt anh lúc này được ngắm nhìn nơi hồng hào đáng yêu kia của cô. Triệu Vy ngại ngùng không dám nhìn hành động của Hàn Chấn Phong còn anh thì lại thích thú ngắm nhìn.
Đưa một ngón tay vào nơi hồng hào ấy nhẹ nhàng chuyển động. Triệu Vy bị k*ch thích kêu lên một tiếng yêu kiều. Hàn Chấn Phong phối hợp với tay ra vào là cắn lên vành tai của cô, giọng nói trầm đục nói nhỏ bên tai:
“Bảo bối đừng ngại mà em!”
“Không…không biết…”
Triệu Vy ôm chầm lấy mặt. Cô đang rất xấu hổ á. Hàn Chấn Phong cười, tay vẫn đều đặn ra vào, anh cho thêm một ngón nữa càng k*ch th*ch Triệu Vy hơn.
Đến khi cảm thấy nơi đó của cô đã tràn đầy nước anh mới rút tay ra. Hôn lên đôi môi cô và trực tiếp đi vào. Triệu Vy “ưm” một tiếng nghe thật êm tai, Hàn Chấn Phong càng phấn chấn. Ban đầu là nhẹ nhàng sau đó lại nhanh dần và lại nhẹ nhàng. Hàn Chấn Phong khiến Triệu Vy không thể nhìn thấy lối thoát dục vọng ngược lại càng khiến cô muốn đắm chìm vào cuộc yêu này.
Hàn Chấn Phong nâng Triệu Vy dậy để cô đứng dưới đất, tay chống ra bàn ăn phía sau. Anh nâng một chân cô lên tay rồi đi vào. Đây là lần đầu cả hai cùng đứng để làm. Một cảm giác mới mẻ, phấn khởi được khơi dậy. Hàn Chấn Phong hăng say ra vào, miệng kề sát tai Triệu Vy vừa thở vừa nói:
“Bảo bối! Em thích không? Thích tôi làm không?”
“Ưm…a…thích…Chấn Phong…anh thật mạnh mẽ”
Triệu Vy đáp lại anh trong cuồng loạn. Đầu óc cô quay cuồng theo sự điên cuồng của Hàn Chấn Phong. Cô ôm chặt lấy tấm lưng đầy mồ hôi in đầy vết cào đỏ chói mắt. Hàn Chấn Phong vừa hôn vừa ra vào cùng với dùng tay chơi đùa nơi to lớn mềm mại phía trên làm Triệu Vy chẳng còn đường thoát, chỉ biết nương theo sự cuồng dã, mạnh mẽ của anh.
“Bảo bối, Vy em là của tôi, của một mình tôi!”
“Ưm …á…”
Gian bếp tràn ngập lửa tình của cả hai. Người đàn ông cường trán mạnh mẽ yêu thương cô gái nhỏ với biết bao tư thế. Tiếng r*n rỉ cùng thở dốc hoà huyện vào nhau. Mãi cho đến khi Triệu Vy không thể đứng nổi nữa, Hàn Chấn Phong liền bỏ qua cho cô khi đã làm mấy tư thế đứng. Anh đặt cô nằm lên bàn rồi ép lên người cô tiếp tục ra vào thêm một lúc nữa. Khi Triệu Vy lên đến đỉnh điểm của kho*i cảm cũng là lúc Hàn Chấn Phong phóng ra toàn bộ t*nh d*ch vào cơ thể cô.
Hàn Chấn Phong vén lọn tóc ướt đẫm mồ hôi của Triệu Vy ra sau tai. Anh nhìn cô mê man trong lòng vừa thoả mãn vừa hối lỗi.
“Bảo bối, nhẹ nhàng thế được chưa?”
Triệu Vy vẫn còn đắm chìm trong tư vị dục vọng. Cô theo bản năng gật nhẹ đầu. Hàn Chấn Phong véo má cô, lấy áo choàng tắm mặc cho cô sau đó bế cô lên phòng tắm rửa.
Nằm trên giường Triệu Vy nhớ đến cảnh tượng kích tình ở nhà bếp, cô không khỏi xấu hổ. Mọi nơi trong nhà bếp anh đều ôm cô đến đó đã vậy còn làm tư thế mới nữa. Cô nghĩ đến mình đã phóng đ*ng theo anh bao nhiêu thì lòng lại thẹn thùng bấy nhiêu. Hàn Chấn Phong tắm xong đi đến giường với tay tắt đèn đem bảo bối nhỏ ôm trong ngực.
“Hôm nay em tuyệt lắm đấy!”
“Anh đừng nói nữa mà! Ngại lắm đó!”
Triệu Vy che miệng anh lại. Hàn Chấn Phong nắm lấy cánh tay cô hôn lên, khuôn mặt có chút ranh mãnh nói:
“Nhà bếp rồi vậy lần tới là phòng tắm nhé!”
Triệu Vy trừng mắt anh. Cái đồ vô liêm sĩ này còn dám trêu chọc cô. Bàn tay nhỏ nhắn dời xuống eo của Hàn Chấn Phong dùng mọi sự giận dỗi nhéo một cái thật đau khiến Hàn Chấn Phong phải xuýt xoa. Triệu Vy kéo chăn nằm xuống quay người qua bên kia.
“Mau đi ngủ, trễ rồi!”
Hàn Chấn Phong nở nụ cười điển trai nhìn cô âu yếm rồi cũng nằm xuống chôn mặt vào hõm vai của Triệu Vy, tay ôm chặt cô từ sau, nhẹ nhàng nói khẽ vào tai người nào đó:
“Ngủ ngon bảo bối của tôi!”
“Vy, em không tập trung xem phim”
Triệu Vy đang suy nghĩ miên man khi đôi tay to lớn chạm vào đầu vai cô cũng không biết. Cho đến khi giọng nói ma mị của người đàn ông vang bên tai cô mới thoáng rùng mình thoát khỏi suy nghĩ vẩn vơ.
Triệu Vy chạm vào cánh tay người đàn ông, giọng nói nhẹ nhàng cất lên:
“Không có! Tôi chỉ là nghĩ xem…lát nữa có phải nên lấy một tấm bình phong che đi không gian bếp hay không”
Hàn Chấn Phong cười khẽ, hơi thở từ đôi môi bạc phả vào tai cô gái nhỏ khiến vành tai ửng hồng lên. Đôi tay anh choàng lên phía trước ôm cô từ đằng sau, nhẹ nhàng mơn trớn đôi gò bồng làm Triệu Vy càng trở nên căng thẳng.
“Bảo bối đừng sợ! Bây giờ đã nửa đêm cũng chỉ có hai chúng ta thôi. Kẻ nào dám làm trái ý tôi đột nhập vào đây tôi sẽ trừng phạt thật nặng.”
“Vâng!”
Triệu Vy khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng ửng đỏ, cô ngại ngùng đáp lại anh. Hàn Chấn Phong yêu nhất chính là khi Triệu Vy ngoan ngoãn đồng ý cùng anh “yêu đương” dù cho anh có mạnh mẽ, có đôi khi dùng quá sức với cô nhưng chỉ cần anh nói cô sẽ đáp ứng. Anh hiểu Triệu Vy nghĩ gì nên mới luôn làm anh hài lòng như thế. Cô gái này của anh vẫn nghĩ mình chỉ là một tình nhân nhưng cô không biết đã từ lâu anh xem cô như bảo bối cả đời muốn buộc chặt cô bên mình để yêu thương chiều chuộng.
Hàn Chấn Phong nâng cằm Triệu Vy quay ra sau về phía anh. Anh nhìn cô cưng chiều rồi từ từ thấp dần người đưa đôi môi mình đặt lên cánh môi mềm mại kia. Nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy ướt át. Hôn thật chậm thật chậm như muốn thưởng thức hương vị ngọt ngào từ đôi môi nhỏ xinh của thiếu nữ. Triệu Vy chìm đắm trong cái hôn ấy, cô xoay người lại, quỳ lên ghế sofa, tay vòng ra sau cổ Hàn Chấn Phong, đôi môi mấp máy đáp lại. Vài phút trôi qua, khi một sợi chỉ bạc được kéo ra giữa hai đôi môi thì nụ hôn mê dại mới kết thúc. Hàn Chấn Phong ôm chặt eo Triệu Vy, hôn lên vầng trán của cô. Anh nói:
“Môi em rất ngọt khiến tôi chỉ muốn nuốt chửng mỗi khi hôn lên đó.”
Triệu Vy mỉm cười thẹn thùng vờ quay sang một bên xem như không biết anh vừa nói gì. Hàn Chấn Phong bật cười ngắt nhẹ chóp mũi cô sau đó bế xốc Triệu Vy tiến thẳng đến nhà bếp.
Hàn Chấn Phong đặt Triệu Vy lên bàn ăn còn mình thì đứng giữa hai chân cô. Cả hai nhìn nhau đắm đuối, trong mắt họ hiện tại chỉ còn hình bóng của đối phương cùng với tia lửa d*c vọng. Một lần nữa họ trao nhau nụ hôn nồng nàn pha lẫn cuồng dã. Khi cảm thấy Triệu Vy dần khó thở, Hàn Chấn Phong rời bỏ đôi môi ngọt ngào, di chuyển đến bầu ng***c mềm mại khẽ cắn mút. Cơ thể Triệu Vy vì thế mà tê dại, cánh tay ôm chặt cổ anh. Hàn Chấn Phong chơi đùa thoả thích rồi lại dịch chuyển xuống cái eo thon nhỏ vẽ qua lại vài cái, tay đồng thời đẩy hai chân Triệu Vy lên bàn dang ra hai bên. Khuôn mặt anh lúc này được ngắm nhìn nơi hồng hào đáng yêu kia của cô. Triệu Vy ngại ngùng không dám nhìn hành động của Hàn Chấn Phong còn anh thì lại thích thú ngắm nhìn.
Đưa một ngón tay vào nơi hồng hào ấy nhẹ nhàng chuyển động. Triệu Vy bị k*ch thích kêu lên một tiếng yêu kiều. Hàn Chấn Phong phối hợp với tay ra vào là cắn lên vành tai của cô, giọng nói trầm đục nói nhỏ bên tai:
“Bảo bối đừng ngại mà em!”
“Không…không biết…”
Triệu Vy ôm chầm lấy mặt. Cô đang rất xấu hổ á. Hàn Chấn Phong cười, tay vẫn đều đặn ra vào, anh cho thêm một ngón nữa càng k*ch th*ch Triệu Vy hơn.
Đến khi cảm thấy nơi đó của cô đã tràn đầy nước anh mới rút tay ra. Hôn lên đôi môi cô và trực tiếp đi vào. Triệu Vy “ưm” một tiếng nghe thật êm tai, Hàn Chấn Phong càng phấn chấn. Ban đầu là nhẹ nhàng sau đó lại nhanh dần và lại nhẹ nhàng. Hàn Chấn Phong khiến Triệu Vy không thể nhìn thấy lối thoát dục vọng ngược lại càng khiến cô muốn đắm chìm vào cuộc yêu này.
Hàn Chấn Phong nâng Triệu Vy dậy để cô đứng dưới đất, tay chống ra bàn ăn phía sau. Anh nâng một chân cô lên tay rồi đi vào. Đây là lần đầu cả hai cùng đứng để làm. Một cảm giác mới mẻ, phấn khởi được khơi dậy. Hàn Chấn Phong hăng say ra vào, miệng kề sát tai Triệu Vy vừa thở vừa nói:
“Bảo bối! Em thích không? Thích tôi làm không?”
“Ưm…a…thích…Chấn Phong…anh thật mạnh mẽ”
Triệu Vy đáp lại anh trong cuồng loạn. Đầu óc cô quay cuồng theo sự điên cuồng của Hàn Chấn Phong. Cô ôm chặt lấy tấm lưng đầy mồ hôi in đầy vết cào đỏ chói mắt. Hàn Chấn Phong vừa hôn vừa ra vào cùng với dùng tay chơi đùa nơi to lớn mềm mại phía trên làm Triệu Vy chẳng còn đường thoát, chỉ biết nương theo sự cuồng dã, mạnh mẽ của anh.
“Bảo bối, Vy em là của tôi, của một mình tôi!”
“Ưm …á…”
Gian bếp tràn ngập lửa tình của cả hai. Người đàn ông cường trán mạnh mẽ yêu thương cô gái nhỏ với biết bao tư thế. Tiếng r*n rỉ cùng thở dốc hoà huyện vào nhau. Mãi cho đến khi Triệu Vy không thể đứng nổi nữa, Hàn Chấn Phong liền bỏ qua cho cô khi đã làm mấy tư thế đứng. Anh đặt cô nằm lên bàn rồi ép lên người cô tiếp tục ra vào thêm một lúc nữa. Khi Triệu Vy lên đến đỉnh điểm của kho*i cảm cũng là lúc Hàn Chấn Phong phóng ra toàn bộ t*nh d*ch vào cơ thể cô.
Hàn Chấn Phong vén lọn tóc ướt đẫm mồ hôi của Triệu Vy ra sau tai. Anh nhìn cô mê man trong lòng vừa thoả mãn vừa hối lỗi.
“Bảo bối, nhẹ nhàng thế được chưa?”
Triệu Vy vẫn còn đắm chìm trong tư vị dục vọng. Cô theo bản năng gật nhẹ đầu. Hàn Chấn Phong véo má cô, lấy áo choàng tắm mặc cho cô sau đó bế cô lên phòng tắm rửa.
Nằm trên giường Triệu Vy nhớ đến cảnh tượng kích tình ở nhà bếp, cô không khỏi xấu hổ. Mọi nơi trong nhà bếp anh đều ôm cô đến đó đã vậy còn làm tư thế mới nữa. Cô nghĩ đến mình đã phóng đ*ng theo anh bao nhiêu thì lòng lại thẹn thùng bấy nhiêu. Hàn Chấn Phong tắm xong đi đến giường với tay tắt đèn đem bảo bối nhỏ ôm trong ngực.
“Hôm nay em tuyệt lắm đấy!”
“Anh đừng nói nữa mà! Ngại lắm đó!”
Triệu Vy che miệng anh lại. Hàn Chấn Phong nắm lấy cánh tay cô hôn lên, khuôn mặt có chút ranh mãnh nói:
“Nhà bếp rồi vậy lần tới là phòng tắm nhé!”
Triệu Vy trừng mắt anh. Cái đồ vô liêm sĩ này còn dám trêu chọc cô. Bàn tay nhỏ nhắn dời xuống eo của Hàn Chấn Phong dùng mọi sự giận dỗi nhéo một cái thật đau khiến Hàn Chấn Phong phải xuýt xoa. Triệu Vy kéo chăn nằm xuống quay người qua bên kia.
“Mau đi ngủ, trễ rồi!”
Hàn Chấn Phong nở nụ cười điển trai nhìn cô âu yếm rồi cũng nằm xuống chôn mặt vào hõm vai của Triệu Vy, tay ôm chặt cô từ sau, nhẹ nhàng nói khẽ vào tai người nào đó:
“Ngủ ngon bảo bối của tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.