Sủng Hôn Chi Ái 1: Daddy Tổng Tài Mau Đuổi Theo Mami
Chương 14
Tĩnh Nghiên
30/04/2021
Tĩnh Lạc bước đến dìu nhóc lên, mấy chị tiếp viên kia cũng hơi buồn buồn vì không được bế cậu nhóc
Được Giang Tĩnh Lạc dìu đi, nhóc cũng cười tươi lên
Nhìn tiểu bảo bối kia, chỉ cần nhìn thôi cũng biết hơn bốn tuổi một chút, mà nói chuyện lanh lợi còn có vô cùng hiểu chuyện làm ai nấy cũng nhìn bằng cặp mắt khác.
Thực sự thì Giang Tĩnh Lạc không thích nổi, mày cô nhíu chặt bước nhanh lên rồi vác theo bảo bối chạy đi, nhìn dáng người cao gầy xinh đẹp của cô, làm ai nấy đều bất ngờ.
Họ không nghĩ đến mẹ của cậu nhóc dễ thương này lại còn trẻ mà xinh đẹp đến thế. Trong lòng vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ.
Sau đấy, lúc lên xe Giang Tĩnh Lạc cuối cùng phải xin lỗi những hành khách trên xe vì hai mẹ con cô lỡ làm trễ thời gian của họ .
Giang Tĩnh Lạc nhìn chằm chằm Giang Tiểu Lục trong khi cậu nhóc đang hậm hực các thứ kia kìa ...
Tiểu bảo bối Lục của cô chỉ mới hơn bốn tuổi thôi đó nghen, thế mà hở ra một cái là giận hết trơn hết trọi rồi đó!
Cô chạm nhẹ vào tiểu Lục, nói nhẹ
- Nào xuống máy bay, cho bốn đưa tự xuống có được chưa?
Hai mẹ con của Giang Tĩnh Lạc và Giang Tiểu Lục chọc cười không ít người xung quanh, bình thường khi lên ngồi máy bay, vì hay có cảm giác khó chịu nên ai nấy cũng muốn khoảng không yên ắng nhưng hiện tại mọi người trong đây đều không nhịn được mà nhìn hướng về phía cả hai mẹ con
Giận dỗi là vậy nhưng sau khi được mẹ dắt đi ăn xong, Tiểu Lục Bảo Bối lại tay cầm máy điện thoại, tay cầm một hộp đồ ăn mà ngồi im thin thít bên cạnh Giang Tĩnh Lạc
Đúng là trẻ con, dỗ dàng chút xíu là bảo bối của cô lại tươi cười và nhõng nhẹo như xưa ngay…
Khi sinh Lục bảo bối này ra, cũng có rất nhiều lí do khiến Giang Tĩnh Lạc tức giận nhưng chỉ sau vài giây được cậu con trai dễ thương an ủi và dỗ dành không khác gì mẹ thì lặp tức cả hai mẹ con như chưa có chuyện gì xảy ra.
Lục bảo bối như vừa suy nghĩ ra cái gì liền nói thầm với Giang Tĩnh Lạc
-Mami!! Con nói này mami không được bảo con là nói xọa nha
-Biết rồi ông cụ non _ Giang Tĩnh Lạc nhìn cử chỉ của thằng con trai mà cười chán để nói
-Lục Lục nói thật nha, nếu mami không giận dữ, không mắng chúng con thì có phải bây giờ ai nhìn mami cũng bảo là cô gái mười lăm đó
Giang Tĩnh Lạc nghe xong mà không chịu nổi cười lên, cô nhìn cậu con trai vẫn đang nhìn cô với gương mặt ngây thơ trong sáng..
-Cái này mami không bảo con nói xạo…mà là quá là xạo ý!
Lục bảo bối nghe vậy liền bĩu môi xuống , nói:
-Con nói thật đó mami! Đúng là mami không như vẻ bề ngoài nhưng mami có một thứ mà ngươi khác mong muốn có được…đó là con trai bảo bối Tiểu Lục Lục đây!! Hì hì
Không nói nữa, Giang Tĩnh Lạc chỉ cốc nhẹ vào đầu Lục bảo bối .
Giang Tĩnh Lạc sau khi nhìn thấy Lục bảo bối ăn xong, liền đưa cho cậu nhóc chiếc điện thoại và thêm một đống đồ ăn vặt cho cậu…thế mà lúc sau im thin thít ngay lập tức .
Biết là trên máy bay thì đương nhiên điện thoại của Giang Tĩnh Lạc sẽ không có mạng nên Tiểu Lục đành lấy từ trong balo nhỏ xinh kia cái máy chơi game, chỉ là thứ đồ chơi trẻ con nhưng trong lúc này có vẻ nó giống như một thứ giết thời gian cho nhóc vậy .
Chơi được một lúc lâu thì Lục Bảo Bối dựa vào vai Giang Tĩnh Lạc ngủ gật .
Giang Tĩnh Lạc nhẹ nhàng và từ từ lấy từ trong tay của nhóc ra máy chơi game, hôn nhẹ lên má cậu . Còn cậu, vừa nhìn thấy máy chơi game lập tức sáng mắt lên, chơi không ngừng...
Những người ngồi chung ở khoang với cô đều rất thân thiện, hạ giúp Giang Tĩnh Lạc nhắc những người ồn ào, và còn tốt hơn nữa họ còn để cho ghế của Tiểu Lục hạ xuống để cậu ngủ thoải mái hơn. Điều này khiến cô không ngừng cảm ơn họ hết lời ....
Vì muốn không làm phiền bất cứ ai trên khoang cũng như máy bay, Giang Tĩnh Lạc cố gắng hành động thật nhẹ nhàng đưa ghế của Giang Tiểu Lục rộng ra để lúc đứng lên nhóc sẽ dễ chịu hơn .
Chiếc máy bay cũng rất nhanh đã cất cánh đến thành phố S – nơi cô cần đến .
Tại Thành Phố S lúc này .
Vì phải đợi chờ tiểu bảo bối Lục xuống máy bay nên các hành khách khác cũng phải chờ một lúc. Giang Tĩnh Lạc như cảm thấy hơi phiền cho họ .
Những người xuống trước hay xuống sau đều nán lại vài phút cười náo nhiệt vì cái sự dễ thương kia không sao chịu nổi .
Giang Tĩnh Lạc vô cùng xấu hổ, cô cúi xuống xin lỗi mọi người .
Thật đúng là hết chịu nổi với ông cụ non này mà, ở đâu cũng quậy phá được, mà đã quậy xong còn giả bộ ngây thơ hồn nhiên nữa mới sợ..
Giang Tĩnh Lạc cố kìm nén cơn giận, tay cô nắm chặt tay của Tiểu Lục .
Tiểu Lục bảo bối bĩu môi nhìn Giang Tĩnh Lạc, cô thật sự giận rồi… lần giận này còn khủng hoảng hơn lúc trước nữa mới là điều khiến nhóc lo lắng .
Được Giang Tĩnh Lạc dìu đi, nhóc cũng cười tươi lên
Nhìn tiểu bảo bối kia, chỉ cần nhìn thôi cũng biết hơn bốn tuổi một chút, mà nói chuyện lanh lợi còn có vô cùng hiểu chuyện làm ai nấy cũng nhìn bằng cặp mắt khác.
Thực sự thì Giang Tĩnh Lạc không thích nổi, mày cô nhíu chặt bước nhanh lên rồi vác theo bảo bối chạy đi, nhìn dáng người cao gầy xinh đẹp của cô, làm ai nấy đều bất ngờ.
Họ không nghĩ đến mẹ của cậu nhóc dễ thương này lại còn trẻ mà xinh đẹp đến thế. Trong lòng vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ.
Sau đấy, lúc lên xe Giang Tĩnh Lạc cuối cùng phải xin lỗi những hành khách trên xe vì hai mẹ con cô lỡ làm trễ thời gian của họ .
Giang Tĩnh Lạc nhìn chằm chằm Giang Tiểu Lục trong khi cậu nhóc đang hậm hực các thứ kia kìa ...
Tiểu bảo bối Lục của cô chỉ mới hơn bốn tuổi thôi đó nghen, thế mà hở ra một cái là giận hết trơn hết trọi rồi đó!
Cô chạm nhẹ vào tiểu Lục, nói nhẹ
- Nào xuống máy bay, cho bốn đưa tự xuống có được chưa?
Hai mẹ con của Giang Tĩnh Lạc và Giang Tiểu Lục chọc cười không ít người xung quanh, bình thường khi lên ngồi máy bay, vì hay có cảm giác khó chịu nên ai nấy cũng muốn khoảng không yên ắng nhưng hiện tại mọi người trong đây đều không nhịn được mà nhìn hướng về phía cả hai mẹ con
Giận dỗi là vậy nhưng sau khi được mẹ dắt đi ăn xong, Tiểu Lục Bảo Bối lại tay cầm máy điện thoại, tay cầm một hộp đồ ăn mà ngồi im thin thít bên cạnh Giang Tĩnh Lạc
Đúng là trẻ con, dỗ dàng chút xíu là bảo bối của cô lại tươi cười và nhõng nhẹo như xưa ngay…
Khi sinh Lục bảo bối này ra, cũng có rất nhiều lí do khiến Giang Tĩnh Lạc tức giận nhưng chỉ sau vài giây được cậu con trai dễ thương an ủi và dỗ dành không khác gì mẹ thì lặp tức cả hai mẹ con như chưa có chuyện gì xảy ra.
Lục bảo bối như vừa suy nghĩ ra cái gì liền nói thầm với Giang Tĩnh Lạc
-Mami!! Con nói này mami không được bảo con là nói xọa nha
-Biết rồi ông cụ non _ Giang Tĩnh Lạc nhìn cử chỉ của thằng con trai mà cười chán để nói
-Lục Lục nói thật nha, nếu mami không giận dữ, không mắng chúng con thì có phải bây giờ ai nhìn mami cũng bảo là cô gái mười lăm đó
Giang Tĩnh Lạc nghe xong mà không chịu nổi cười lên, cô nhìn cậu con trai vẫn đang nhìn cô với gương mặt ngây thơ trong sáng..
-Cái này mami không bảo con nói xạo…mà là quá là xạo ý!
Lục bảo bối nghe vậy liền bĩu môi xuống , nói:
-Con nói thật đó mami! Đúng là mami không như vẻ bề ngoài nhưng mami có một thứ mà ngươi khác mong muốn có được…đó là con trai bảo bối Tiểu Lục Lục đây!! Hì hì
Không nói nữa, Giang Tĩnh Lạc chỉ cốc nhẹ vào đầu Lục bảo bối .
Giang Tĩnh Lạc sau khi nhìn thấy Lục bảo bối ăn xong, liền đưa cho cậu nhóc chiếc điện thoại và thêm một đống đồ ăn vặt cho cậu…thế mà lúc sau im thin thít ngay lập tức .
Biết là trên máy bay thì đương nhiên điện thoại của Giang Tĩnh Lạc sẽ không có mạng nên Tiểu Lục đành lấy từ trong balo nhỏ xinh kia cái máy chơi game, chỉ là thứ đồ chơi trẻ con nhưng trong lúc này có vẻ nó giống như một thứ giết thời gian cho nhóc vậy .
Chơi được một lúc lâu thì Lục Bảo Bối dựa vào vai Giang Tĩnh Lạc ngủ gật .
Giang Tĩnh Lạc nhẹ nhàng và từ từ lấy từ trong tay của nhóc ra máy chơi game, hôn nhẹ lên má cậu . Còn cậu, vừa nhìn thấy máy chơi game lập tức sáng mắt lên, chơi không ngừng...
Những người ngồi chung ở khoang với cô đều rất thân thiện, hạ giúp Giang Tĩnh Lạc nhắc những người ồn ào, và còn tốt hơn nữa họ còn để cho ghế của Tiểu Lục hạ xuống để cậu ngủ thoải mái hơn. Điều này khiến cô không ngừng cảm ơn họ hết lời ....
Vì muốn không làm phiền bất cứ ai trên khoang cũng như máy bay, Giang Tĩnh Lạc cố gắng hành động thật nhẹ nhàng đưa ghế của Giang Tiểu Lục rộng ra để lúc đứng lên nhóc sẽ dễ chịu hơn .
Chiếc máy bay cũng rất nhanh đã cất cánh đến thành phố S – nơi cô cần đến .
Tại Thành Phố S lúc này .
Vì phải đợi chờ tiểu bảo bối Lục xuống máy bay nên các hành khách khác cũng phải chờ một lúc. Giang Tĩnh Lạc như cảm thấy hơi phiền cho họ .
Những người xuống trước hay xuống sau đều nán lại vài phút cười náo nhiệt vì cái sự dễ thương kia không sao chịu nổi .
Giang Tĩnh Lạc vô cùng xấu hổ, cô cúi xuống xin lỗi mọi người .
Thật đúng là hết chịu nổi với ông cụ non này mà, ở đâu cũng quậy phá được, mà đã quậy xong còn giả bộ ngây thơ hồn nhiên nữa mới sợ..
Giang Tĩnh Lạc cố kìm nén cơn giận, tay cô nắm chặt tay của Tiểu Lục .
Tiểu Lục bảo bối bĩu môi nhìn Giang Tĩnh Lạc, cô thật sự giận rồi… lần giận này còn khủng hoảng hơn lúc trước nữa mới là điều khiến nhóc lo lắng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.