Sủng Hôn Chi Ái 1: Daddy Tổng Tài Mau Đuổi Theo Mami
Chương 7
Tĩnh Nghiên
30/04/2021
Không biết tuổi tác của anh là bao nhiêu nhưng Tĩnh Lạc chỉ cần nhìn dáng
ngườ to lớn kia, cao hơn cô hẳn mấy cái đầu chắc chắn cũng đoán ra người đàn ông mình đang ôm chân nhất định rất lớn tuổi..
nhưng lớn tuổi thì sao… thứ cô cần chỉ có đẹp trai là được.
Khuôn mặt của Lục Chính Thần như sắp nổi cơn thịnh nộ, thuốc phát tác ngày càng nhanh khiến cơ thể của anh càng ngày càng không chịu được.
Muốn bước nhanh ra ngoài nhưng lại bị Tĩnh Lạc ôm chặt chân thế này thì tất nhiên anh không thể đi được.
Cơ thể khó chịu cộng thêm lời nói của cô khiến Lục Chính Thần càng tức điên, khi mới hai mấy nhưng lại bị một con nhóc nhầm thành ông chú…nhìn anh già lắm sao??
Tiếp tục lời nói, Giang Tĩnh Lạc bằng giọng không sợ trời không sợ đất nói
-Chú… gần đây có khách sạn năm sao!!! Chúng ta vào đấy được không?
Lục Chính Thần thấy cô có vẻ thích thú liền cố gắng kìm lại nói
-Tôi không có tiền, làm sao đây?
Giang Tĩnh Lạc như biết trước mà lục lọi túi, lôi ra một xấp tiền đập vào mặt Lục Chính Thần rồi nói
-Cháu có tiền! Chú yên tâm, cháu sẽ không bạc đãi chú đâu!
Chưa kịp nghe xong câu trả lời của Lục Chính Thần, Giang Tĩnh Lạc đã một mạch kéo anh đi ra ngoài quán bar trong khi những người khác không hề để ý.
Đến cửa cô lôi anh lên một chiếc taxi rồi bắt đến một khách sạn năm sao đúng như cô nói .
Khách sạn này và quán bar CANZI là hai nơi liên kết với nhau do nơi đây chủ yếu phục vụ những vị khách sau khi uống xong mà có nhu cầu nào đó thì đây sẽ là nơi gần nhất của họ.
Lục Chính Thần lúc này đúng là càng ngày cơ thể của anh càng nóng lên dữ dội, nhưng cũng không thể thoát được đôi bàn tay nhỏ nhưng chứa đầy sức lực của cô kéo đi
-Con nhỏ này, cô làm cái gì vậy hả? Bỏ tôi ra, nhanh lên…
Nói như vậy nhưng Lục Chính Thần lại cực kì thích cảm giác được cô nắm chặt tay như này, anh cảm thấy cực kỳ thoải mái vì đôi bàn tay cô cực kì mát lạnh.
Giang Tĩnh Lạc dùng một tay dịu mắt cố gắng nhìn đường, một tay khác vẫn không quên nắm chặt và kéo Lục Chính Thần vào khác sạn. Cô nhíu mày lại, vừa kéo vừa mở cửa phòng ra đẩy anh vào rồi ôm chặt lấy người anh.
-Chú, chú à! Ch..cháu chỉ muốn thử một chút thôi…ch..chú làm ơn đi mà!
Lục Chính Thần cố gắng đẩy Giang Tĩnh Lạp ra, hai mắt mở to ra để nhìn rõ khuôn mặt cô gái đang ôm mình . Nhưng sức của cô thì quá mạnh, anh lại đang trong tình trạng bị bỏ thuốc nên không thể làm được gì.
Giang Tĩnh Lạc nhìn chằm chằm Lục Chính Thần miệng vừa cười khì khì vừa nói
-Chú không cần lo về chuyện tiền bạc, cháu không phải loại người đó đâu nên chú cứ yên tâm
Không những vừa cười vừa nói, bàn tay linh hoạt của cô đã trườn xuống khắp người của Lục Chính Thần khiến anh không thể nào không khó chịu, cơ thể anh càng ngày càng nóng lên…
Sức chịu đựng của anh cũng có giới hạn, anh nắm chặt lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô
Giang Tĩnh Lạc bĩu môi lắc đầu nhìn anh nói
-Chú..chú ơi!!! Cơ thể cháu…nó..nó khó chịu quá
Cả người cô lúc này cũng không khác gì bị bỏ thuốc như Lục Chính Thần, cơ thể cũng càng ngày càng khô nóng do tính kích thích của rượu .
Lục Chính Thần tự nhủ trong lòng nhất định phải kiềm chế lại nhưng phần dưới ở đũng quần của anh thật sự đã không chịu nổi nữa rồi. Cậu nhỏ của anh cứ ***** *** đến mức đau rồi nhưng Lục Chính Thần vẫn cố gắng để nó không thoát ra.
Lúc này Giang Tĩnh Lạc trước mắt Lục Chính Thần thật nhỏ bé, biết là quan hệ dưới độ tuổi là phạm pháp, nếu muốn quan hệ nhất định phải ra mắt cha mẹ nhưng Lục Chính Thần đúng là không thể cưỡng lại được sự quyến rũ của cô gái này.
-C…Chú ơi!!!
Giang Tĩnh Lạc nhìn vào mặt của anh nói, Lục Chính Thần cơ thể càng ngày càng nặng trĩu, anh cố gắng đẩy thật mạnh cô ra . Nhưng Giang Tĩnh Lạc vẫn bám chặt không buông .
Nhìn ở góc độ gần như này Giang Tĩnh Lạc càng phải thừa nhận người đàn ông trước mặt thật tuấn tú, nếu không ngủ chung thì đúng thật là …… quá uổng phí .
Giang Tĩnh Lạc hít sâu vào, hai tay ôm chặt lấy cổ Lục Chính Thần rồi kéo cổ anh xuống. Cô hôn nhẹ lên má anh khiến cơ thể Lục Chính Thân run lẩy bẩy, nheo mắt lại nhìn nhưng vẫn không nhìn được rõ khuôn mặt của cô.
-Cô bé, cô có biết tôi là ai không? Nếu cô không muốn chết thì cút ra nhanh.
-Cháu không biết … cháu không biết bất cứ thứ gì hết!!! Cháu chỉ biết hôm nay chú nhất định phải q..quan hệ với cháu cơ !!! Uhuhu
Giang Tĩnh Lạc nhìn anh rồi lại chằm chằm nhìn về phía chiếc giường , không còn thứ gì để mất Giang Tĩnh Lạc đẩy mạnh Lục CHính Thần xuống giường, nhanh chân chạy lên người anh mà ngồi .
Sau đó cô vươn người ra lục lọi vì, lấy ra một xếp tiền đưa cho anh rồi nói
-Đêm nay cháu bao chú!
Không lẽ cô không biết anh là ai mà lại dám nói ra câu đó, ở thành phố này ai mà không biết Lục Chính Thần là người giàu có và quyền lực nhất ở đây. Giang Tĩnh Lạc nói như vậy không sợ sẽ mất mạng hay sao?
Tiếp tục khung cảnh lãng mạng này Giang Tĩnh Lạc cúi người xuống hôn nhẹ lên môi Lục Chính Thần…
Vì là lần đầu tiên hôn người khác nên lúc hôn cô để lại trên môi anh một dàn nước miếng.
Thật không ngờ một người ưa sạch sẽ và cự kì ghét những thứ dơ bẩn như Lục Chính Thần lại không hề chán ghét cô lúc này, hơn thế nữa anh còn rất hung phấn là đằng khác .
nhưng lớn tuổi thì sao… thứ cô cần chỉ có đẹp trai là được.
Khuôn mặt của Lục Chính Thần như sắp nổi cơn thịnh nộ, thuốc phát tác ngày càng nhanh khiến cơ thể của anh càng ngày càng không chịu được.
Muốn bước nhanh ra ngoài nhưng lại bị Tĩnh Lạc ôm chặt chân thế này thì tất nhiên anh không thể đi được.
Cơ thể khó chịu cộng thêm lời nói của cô khiến Lục Chính Thần càng tức điên, khi mới hai mấy nhưng lại bị một con nhóc nhầm thành ông chú…nhìn anh già lắm sao??
Tiếp tục lời nói, Giang Tĩnh Lạc bằng giọng không sợ trời không sợ đất nói
-Chú… gần đây có khách sạn năm sao!!! Chúng ta vào đấy được không?
Lục Chính Thần thấy cô có vẻ thích thú liền cố gắng kìm lại nói
-Tôi không có tiền, làm sao đây?
Giang Tĩnh Lạc như biết trước mà lục lọi túi, lôi ra một xấp tiền đập vào mặt Lục Chính Thần rồi nói
-Cháu có tiền! Chú yên tâm, cháu sẽ không bạc đãi chú đâu!
Chưa kịp nghe xong câu trả lời của Lục Chính Thần, Giang Tĩnh Lạc đã một mạch kéo anh đi ra ngoài quán bar trong khi những người khác không hề để ý.
Đến cửa cô lôi anh lên một chiếc taxi rồi bắt đến một khách sạn năm sao đúng như cô nói .
Khách sạn này và quán bar CANZI là hai nơi liên kết với nhau do nơi đây chủ yếu phục vụ những vị khách sau khi uống xong mà có nhu cầu nào đó thì đây sẽ là nơi gần nhất của họ.
Lục Chính Thần lúc này đúng là càng ngày cơ thể của anh càng nóng lên dữ dội, nhưng cũng không thể thoát được đôi bàn tay nhỏ nhưng chứa đầy sức lực của cô kéo đi
-Con nhỏ này, cô làm cái gì vậy hả? Bỏ tôi ra, nhanh lên…
Nói như vậy nhưng Lục Chính Thần lại cực kì thích cảm giác được cô nắm chặt tay như này, anh cảm thấy cực kỳ thoải mái vì đôi bàn tay cô cực kì mát lạnh.
Giang Tĩnh Lạc dùng một tay dịu mắt cố gắng nhìn đường, một tay khác vẫn không quên nắm chặt và kéo Lục Chính Thần vào khác sạn. Cô nhíu mày lại, vừa kéo vừa mở cửa phòng ra đẩy anh vào rồi ôm chặt lấy người anh.
-Chú, chú à! Ch..cháu chỉ muốn thử một chút thôi…ch..chú làm ơn đi mà!
Lục Chính Thần cố gắng đẩy Giang Tĩnh Lạp ra, hai mắt mở to ra để nhìn rõ khuôn mặt cô gái đang ôm mình . Nhưng sức của cô thì quá mạnh, anh lại đang trong tình trạng bị bỏ thuốc nên không thể làm được gì.
Giang Tĩnh Lạc nhìn chằm chằm Lục Chính Thần miệng vừa cười khì khì vừa nói
-Chú không cần lo về chuyện tiền bạc, cháu không phải loại người đó đâu nên chú cứ yên tâm
Không những vừa cười vừa nói, bàn tay linh hoạt của cô đã trườn xuống khắp người của Lục Chính Thần khiến anh không thể nào không khó chịu, cơ thể anh càng ngày càng nóng lên…
Sức chịu đựng của anh cũng có giới hạn, anh nắm chặt lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô
Giang Tĩnh Lạc bĩu môi lắc đầu nhìn anh nói
-Chú..chú ơi!!! Cơ thể cháu…nó..nó khó chịu quá
Cả người cô lúc này cũng không khác gì bị bỏ thuốc như Lục Chính Thần, cơ thể cũng càng ngày càng khô nóng do tính kích thích của rượu .
Lục Chính Thần tự nhủ trong lòng nhất định phải kiềm chế lại nhưng phần dưới ở đũng quần của anh thật sự đã không chịu nổi nữa rồi. Cậu nhỏ của anh cứ ***** *** đến mức đau rồi nhưng Lục Chính Thần vẫn cố gắng để nó không thoát ra.
Lúc này Giang Tĩnh Lạc trước mắt Lục Chính Thần thật nhỏ bé, biết là quan hệ dưới độ tuổi là phạm pháp, nếu muốn quan hệ nhất định phải ra mắt cha mẹ nhưng Lục Chính Thần đúng là không thể cưỡng lại được sự quyến rũ của cô gái này.
-C…Chú ơi!!!
Giang Tĩnh Lạc nhìn vào mặt của anh nói, Lục Chính Thần cơ thể càng ngày càng nặng trĩu, anh cố gắng đẩy thật mạnh cô ra . Nhưng Giang Tĩnh Lạc vẫn bám chặt không buông .
Nhìn ở góc độ gần như này Giang Tĩnh Lạc càng phải thừa nhận người đàn ông trước mặt thật tuấn tú, nếu không ngủ chung thì đúng thật là …… quá uổng phí .
Giang Tĩnh Lạc hít sâu vào, hai tay ôm chặt lấy cổ Lục Chính Thần rồi kéo cổ anh xuống. Cô hôn nhẹ lên má anh khiến cơ thể Lục Chính Thân run lẩy bẩy, nheo mắt lại nhìn nhưng vẫn không nhìn được rõ khuôn mặt của cô.
-Cô bé, cô có biết tôi là ai không? Nếu cô không muốn chết thì cút ra nhanh.
-Cháu không biết … cháu không biết bất cứ thứ gì hết!!! Cháu chỉ biết hôm nay chú nhất định phải q..quan hệ với cháu cơ !!! Uhuhu
Giang Tĩnh Lạc nhìn anh rồi lại chằm chằm nhìn về phía chiếc giường , không còn thứ gì để mất Giang Tĩnh Lạc đẩy mạnh Lục CHính Thần xuống giường, nhanh chân chạy lên người anh mà ngồi .
Sau đó cô vươn người ra lục lọi vì, lấy ra một xếp tiền đưa cho anh rồi nói
-Đêm nay cháu bao chú!
Không lẽ cô không biết anh là ai mà lại dám nói ra câu đó, ở thành phố này ai mà không biết Lục Chính Thần là người giàu có và quyền lực nhất ở đây. Giang Tĩnh Lạc nói như vậy không sợ sẽ mất mạng hay sao?
Tiếp tục khung cảnh lãng mạng này Giang Tĩnh Lạc cúi người xuống hôn nhẹ lên môi Lục Chính Thần…
Vì là lần đầu tiên hôn người khác nên lúc hôn cô để lại trên môi anh một dàn nước miếng.
Thật không ngờ một người ưa sạch sẽ và cự kì ghét những thứ dơ bẩn như Lục Chính Thần lại không hề chán ghét cô lúc này, hơn thế nữa anh còn rất hung phấn là đằng khác .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.