Quyển 2 - Chương 890: Âm mưu của Đế Cơ
Ngư Thiên Không
13/01/2014
"Các ngươi, thi hành mệnh lệnh ta phân phó lúc trước !"
Đế Cơ nói với một nhóm Hoa nữ khác đang chờ đợi ở sau lưng.
Đám Hoa nữ lập tức hành lễ, sau đó triệu hồi Hồn sủng tản ra bốn hướng tòa thành.
Thực lực Hoa nữ chắc chắn phải đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng, Sở Mộ nhớ rõ dưới trướng thiếu nữ phản bội có tới một trăm Hoa nữ, cỗ lực lượng này hiển nhiên không thể khinh thường.
Chẳng qua là ngày hôm nay đám Hoa nữ thủ hạ không có xuất hiện toàn bộ ở nơi này, hẳn là bọn họ còn có nhiệm vụ khác cần phải thi hành.
Sở Mộ lẳng lặng quan chiến, đồng thời cũng ngó chừng nhất cử nhất động của thiếu nữ phản bội.
Khi hắn phát hiện một vị Hoa nữ đang bay về phía mình, cặp mắt hắn liền lóe lên tia sáng trắng bạc, bàn tay từ từ nắm lại.
Vị Hoa nữ kia khoảng chừng ba mươi tuổi, khống chế Tinh Dã Ma Câu đạp không lướt đi trên trời cao. Nhưng nàng không có lưu ý đến con đường trước mắt mình dần dần mờ đi.
"Chuyện gì xảy ra ?"
Một hồi sau, vị Hoa nữ kia ý thức được có cái gì đó không đúng, bởi vì nàng cảm giác hình như mình đang chạy tại chỗ.
"Vụt !"
Tinh Dã Ma Câu dốc toàn lực lao đi, phóng xuyên qua màn hắc ám nồng đậm xuất hiện ở một ngõ hẻm xa lạ.
Nếu như nàng nhìn được sau lưng nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện mình đã đi được một đoạn đường rất xa, hơn nữa còn là sai lệch phương hướng. Dựa theo con đường lúc trước căn bản không thể nào đến được chỗ này.
Hoa nữ giật mình một cái, ánh mắt nghi hoặc nhìn tới hai thanh niên nam nữ và một lão giả mù lòa từ trong hẻm bước ra.
Lúc này người thanh niên chậm rãi đi về phía trước, tròng mắt hắn lóe lên hàn quang khiến nàng sợ hãi từ tận đáy lòng. Gã nam tử này mang đến áp lực rất giống Đế Cơ điện hạ, khí tức thần bí và cực độ nguy hiểm.
"Làm sao cạy miệng nàng ra đây? Chẳng lẽ tất cr Hoa nữ đều bị gia trì tinh thần cấm chế ?"
Sở Mộ thu hồi bàn tay đặt trên đầu Hoa nữ trở về, thở dài chán nản nói.
Sở Mộ bắt giữ Hoa nữ hiển nhiên là muốn biết mục đích thật sự của thiếu nữ phản bội, chỉ tiếc là hắn không có biện pháp bức bách nàng nói ra tin tức hữu dụng.
Dưới tình huống bình thường, bất kỳ người nào đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng đều có lòng tự trọng rất cao, thậm chí coi danh dự quan trọng hơn cả tính mạng. Bọn họ rất ít khi thần phục người khác, nhưng không biết thiếu nữ phản bội làm cách nào lại thu phục được rất nhiều thủ hạ trung thành tận tụy, quả thực là coi nàng như là thần linh vậy. Bây giờ Sở Mộ muốn Hoa nữ tiết lộ tin tức có lẽ còn khó khăn hơn giết nàng mấy chục lần.
"Nữ nhân này đúng là thủ đoạn thông thiên, không biết tìm đâu ra một đám thủ hạ trung thành như thế !"
Diệp Khuynh Tư nhìn thân thể Hoa nữ từ từ biến thành tro bụi trong linh hồn ma diễm, mở miệng nói.
Lão già mù không có bình luận gì về hành động của Sở Mộ, chỉ là âm thầm sợ hãi than thở hai người trẻ tuổi này đúng là quyết đoán, vừa biết được ý định không thể hoàn thành liền hủy thi diệt tích. Nếu như bị Hạ Chỉ Hiền phát hiện nhất định sẽ gặp phải phiền toái rất lớn.
"Hạ Chỉ Hiền hẳn là muốn tìm di vật Thừa Mặc lưu lại Hướng Vinh thành. Nếu ta không đoán sai, nàng trồng hoa cỏ khắp tòa thành là muốn đào tạo hệ thống điều tra chi tiết. Những năm gần đây tầng đất phía dưới Hướng Vinh thành dần dần không ổn định là vì nguyên nhân này."
Lão già mù chậm rãi nói.
"Hắn lưu lại thứ gì?"
Sở Mộ hỏi.
Xem ra lão già mù cũng bị Đế Cơ mê hoặc, tất cả thành kiến đều chỉ hướng Hạ Chỉ Hiền.
Lão già mù lắc đầu nói:
"Ta cũng chưa từng thấy nó !"
Đồ vật thiếu nữ phản bội muốn có khẳng định không phải thứ tầm thường, vì thế Sở Mộ dứt khoát phải phá hoại bằng bất cứ giá nào.
Chẳng qua là đồ vật bị chôn trong lòng đất, tòa thành lại rộng lớn như vậy biết tìm ở đâu đây?
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến.
Trên bầu trời, Vong Mộng vẫn giằng co với năm đầu Hồn sủng của Tân Liêu, cho dù chúng nó đã được gia trì mấy tầng trạng thái nhưng đó dù sao vẫn là ngoại lực. Nguyên nhân chủ yếu là vì Vong Mộng không muốn đại khai sát giới mới để cho tình huống này kéo dài.
Vong Mộng rất ít khi thi triển kỹ năng công kích, trong quá trình chiến đấu vẫn lấy né tránh làm chủ. Mỗi khi có cơ hội sẽ buông thả kỹ năng Hắc Ám Điêu Linh phá hủy thực vật ở chung quanh.
Theo chiến đấu trì hoãn thời gian càng lúc càng lâu, quân đoàn Hồn sủng sư vạn người đã lặng lẽ phân bổ ra khắp nội thành.
Nhờ có Tân Liêu đối kháng chính diện kiềm chế Vong Mộng, quân đoàn nhân loại mới có thời gian tụ tập thế trận triển khai công kích. Nếu không, sinh vật cấp chúa tể thi triển bất kỳ kỹ năng nào cũng có thể tiêu diệt một mảng lớn Hồn sủng sư, Hướng Vinh thành chắc chắn gánh vác không nổi tổn thất cỡ đó.
"Nhiều người như vậy liên thủ phát động công kích sợ rằng Vong Mộng cũng bị thương tổn."
Nhìn thấy đội ngũ Thực Vật giới Hồn sủng đang bày thế trận bao vây, Diệp Khuynh Tư lo lắng nói.
Sở Mộ cũng nhíu chặt hai hàng chân mày, lực lượng quân đoàn tuyệt đối không thể bỏ qua. Cho dù là Bán Ma Sở Mộ cũng không dám nói một mình một người khiêu chiến toàn bộ Hướng Vinh thành. Lúc này Vong Mộng đối mặt nhiều địch nhân như vậy khẳng định sẽ chịu thiệt rất lớn.
"Điện hạ, quân đoàn công kích được chưa ?"
Hạ Chỉ Hiền đi tới bên cạnh Đế Cơ, mở miệng hỏi.
Mặc dù Tân Liêu đã được Hạ Chỉ Hiền phụ trợ tạm thời kiềm hãm Vong Mộng không thành vấn đề, nhưng đó không phải là kế hoạch lâu dài. Bởi vì nàng đã nhìn ra được Vong Mộng còn chưa xuất ra toàn bộ thực lực.
Hiện tại nó đã khó đối phó như vậy, một khi Tân Liêu thất bại sẽ ảnh hưởng liên lụy tới kế hoạch của Đế Cơ. Vì vậy điều động lực lượng quân đoàn là nhu cầu cực kỳ cấp bách.
"Chờ một chút !"
Đế Cơ lắc đầu nói.
Hạ Chỉ Hiền cũng không nhiều lời, bản thân nàng là một trong Tứ Hùng mấy năm nay điều tra cũng nhìn không thấu nữ tử này. Thậm chí Hạ Chỉ Hiền bồi dưỡng thực vật khắp thành tìm kiếm di vật Thừa Mặc là do Đế Cơ yêu cầu, chính nàng lại không biết nhiều về Thừa Mặc và Vong Mộng.
Nàng biết đây là kế hoạch do Đế Cơ cố ý an bài, nếu chưa thu được kết quả cuối cùng rất khó đoán được mục đích thật sự của Đế Cơ là gì.
"Điện hạ, được rồi !”
Một lát sau, vị thủ lĩnh nhóm Hoa nữ khống chế Dực hệ Hồn sủng hạ xuống trước mặt Đế Cơ.
Hai mắt Đế Cơ lóe lên quang mang mừng rỡ, cố gắng mấy năm cuối cùng đã tìm thấy rồi sao?
Vẻ mặt Đế Cơ tràn đầy cơ trí, đến lúc này Hạ Chỉ Hiền mới biết hết thảy mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay của nàng, bao gồm Vong Mộng xuất hiện.
"Động thủ !"
Đế Cơ trực tiếp hạ lệnh.
Bỗng nhiên một đóa Thánh hoa màu lam nở rộ từ dưới chân Đế Cơ, sau đó toàn bộ cành hoa chui thẳng xuống đất.
Tia sáng huyễn lệ mê hoặc tựa như thần tích phủ xuống, quang mang thánh khiết giống như bảo thạch mã não từ từ chiếu sáng cả tòa thành.
"Công kích được rồi !"
Đế Cơ lạnh nhạt nói.
Một vạn Nguyên Tố hệ Hồn sủng lập tức niệm chú ngữ.
Vạn đầu Nguyên Tố hệ Hồn sủng liên hợp thi triển công kích sẽ tạo ra uy lực đủ sức thương tổn sinh vật cấp chúa tể. Khi một luồng hỏa diễm đỏ rực đầu tiên bắn tới Vong Mộng, năm đạo kỹ năng dung hợp màu sắc khác nhau cùng lúc nổ tung, năng lượng loạn lưu xung kích khiến cho tòa thành rung động dữ dội.
Hướng Vinh thành chấn động vài lượt rồi yên tĩnh trở lại, các loại kỹ năng Nguyên Tố đua nhau bạo tạc khiến cho không gian chung quanh Vong Mộng liên tục nứt vỡ. Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy vô số lỗ đen kinh tâm động phách, quy mô phá hoại từ từ lan tràn ra khắp tòa thành. Thế nhưng chỉ có khu vực gần Vong Mộng mới bị phá hủy, những phần kiến trúc, tường thành nơi khác đều được một luồng năng lượng màu lam mờ ảo bảo vệ vững chắc, hầu như không bị hao tổn chút nào.
Đế Cơ nói với một nhóm Hoa nữ khác đang chờ đợi ở sau lưng.
Đám Hoa nữ lập tức hành lễ, sau đó triệu hồi Hồn sủng tản ra bốn hướng tòa thành.
Thực lực Hoa nữ chắc chắn phải đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng, Sở Mộ nhớ rõ dưới trướng thiếu nữ phản bội có tới một trăm Hoa nữ, cỗ lực lượng này hiển nhiên không thể khinh thường.
Chẳng qua là ngày hôm nay đám Hoa nữ thủ hạ không có xuất hiện toàn bộ ở nơi này, hẳn là bọn họ còn có nhiệm vụ khác cần phải thi hành.
Sở Mộ lẳng lặng quan chiến, đồng thời cũng ngó chừng nhất cử nhất động của thiếu nữ phản bội.
Khi hắn phát hiện một vị Hoa nữ đang bay về phía mình, cặp mắt hắn liền lóe lên tia sáng trắng bạc, bàn tay từ từ nắm lại.
Vị Hoa nữ kia khoảng chừng ba mươi tuổi, khống chế Tinh Dã Ma Câu đạp không lướt đi trên trời cao. Nhưng nàng không có lưu ý đến con đường trước mắt mình dần dần mờ đi.
"Chuyện gì xảy ra ?"
Một hồi sau, vị Hoa nữ kia ý thức được có cái gì đó không đúng, bởi vì nàng cảm giác hình như mình đang chạy tại chỗ.
"Vụt !"
Tinh Dã Ma Câu dốc toàn lực lao đi, phóng xuyên qua màn hắc ám nồng đậm xuất hiện ở một ngõ hẻm xa lạ.
Nếu như nàng nhìn được sau lưng nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện mình đã đi được một đoạn đường rất xa, hơn nữa còn là sai lệch phương hướng. Dựa theo con đường lúc trước căn bản không thể nào đến được chỗ này.
Hoa nữ giật mình một cái, ánh mắt nghi hoặc nhìn tới hai thanh niên nam nữ và một lão giả mù lòa từ trong hẻm bước ra.
Lúc này người thanh niên chậm rãi đi về phía trước, tròng mắt hắn lóe lên hàn quang khiến nàng sợ hãi từ tận đáy lòng. Gã nam tử này mang đến áp lực rất giống Đế Cơ điện hạ, khí tức thần bí và cực độ nguy hiểm.
"Làm sao cạy miệng nàng ra đây? Chẳng lẽ tất cr Hoa nữ đều bị gia trì tinh thần cấm chế ?"
Sở Mộ thu hồi bàn tay đặt trên đầu Hoa nữ trở về, thở dài chán nản nói.
Sở Mộ bắt giữ Hoa nữ hiển nhiên là muốn biết mục đích thật sự của thiếu nữ phản bội, chỉ tiếc là hắn không có biện pháp bức bách nàng nói ra tin tức hữu dụng.
Dưới tình huống bình thường, bất kỳ người nào đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng đều có lòng tự trọng rất cao, thậm chí coi danh dự quan trọng hơn cả tính mạng. Bọn họ rất ít khi thần phục người khác, nhưng không biết thiếu nữ phản bội làm cách nào lại thu phục được rất nhiều thủ hạ trung thành tận tụy, quả thực là coi nàng như là thần linh vậy. Bây giờ Sở Mộ muốn Hoa nữ tiết lộ tin tức có lẽ còn khó khăn hơn giết nàng mấy chục lần.
"Nữ nhân này đúng là thủ đoạn thông thiên, không biết tìm đâu ra một đám thủ hạ trung thành như thế !"
Diệp Khuynh Tư nhìn thân thể Hoa nữ từ từ biến thành tro bụi trong linh hồn ma diễm, mở miệng nói.
Lão già mù không có bình luận gì về hành động của Sở Mộ, chỉ là âm thầm sợ hãi than thở hai người trẻ tuổi này đúng là quyết đoán, vừa biết được ý định không thể hoàn thành liền hủy thi diệt tích. Nếu như bị Hạ Chỉ Hiền phát hiện nhất định sẽ gặp phải phiền toái rất lớn.
"Hạ Chỉ Hiền hẳn là muốn tìm di vật Thừa Mặc lưu lại Hướng Vinh thành. Nếu ta không đoán sai, nàng trồng hoa cỏ khắp tòa thành là muốn đào tạo hệ thống điều tra chi tiết. Những năm gần đây tầng đất phía dưới Hướng Vinh thành dần dần không ổn định là vì nguyên nhân này."
Lão già mù chậm rãi nói.
"Hắn lưu lại thứ gì?"
Sở Mộ hỏi.
Xem ra lão già mù cũng bị Đế Cơ mê hoặc, tất cả thành kiến đều chỉ hướng Hạ Chỉ Hiền.
Lão già mù lắc đầu nói:
"Ta cũng chưa từng thấy nó !"
Đồ vật thiếu nữ phản bội muốn có khẳng định không phải thứ tầm thường, vì thế Sở Mộ dứt khoát phải phá hoại bằng bất cứ giá nào.
Chẳng qua là đồ vật bị chôn trong lòng đất, tòa thành lại rộng lớn như vậy biết tìm ở đâu đây?
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến.
Trên bầu trời, Vong Mộng vẫn giằng co với năm đầu Hồn sủng của Tân Liêu, cho dù chúng nó đã được gia trì mấy tầng trạng thái nhưng đó dù sao vẫn là ngoại lực. Nguyên nhân chủ yếu là vì Vong Mộng không muốn đại khai sát giới mới để cho tình huống này kéo dài.
Vong Mộng rất ít khi thi triển kỹ năng công kích, trong quá trình chiến đấu vẫn lấy né tránh làm chủ. Mỗi khi có cơ hội sẽ buông thả kỹ năng Hắc Ám Điêu Linh phá hủy thực vật ở chung quanh.
Theo chiến đấu trì hoãn thời gian càng lúc càng lâu, quân đoàn Hồn sủng sư vạn người đã lặng lẽ phân bổ ra khắp nội thành.
Nhờ có Tân Liêu đối kháng chính diện kiềm chế Vong Mộng, quân đoàn nhân loại mới có thời gian tụ tập thế trận triển khai công kích. Nếu không, sinh vật cấp chúa tể thi triển bất kỳ kỹ năng nào cũng có thể tiêu diệt một mảng lớn Hồn sủng sư, Hướng Vinh thành chắc chắn gánh vác không nổi tổn thất cỡ đó.
"Nhiều người như vậy liên thủ phát động công kích sợ rằng Vong Mộng cũng bị thương tổn."
Nhìn thấy đội ngũ Thực Vật giới Hồn sủng đang bày thế trận bao vây, Diệp Khuynh Tư lo lắng nói.
Sở Mộ cũng nhíu chặt hai hàng chân mày, lực lượng quân đoàn tuyệt đối không thể bỏ qua. Cho dù là Bán Ma Sở Mộ cũng không dám nói một mình một người khiêu chiến toàn bộ Hướng Vinh thành. Lúc này Vong Mộng đối mặt nhiều địch nhân như vậy khẳng định sẽ chịu thiệt rất lớn.
"Điện hạ, quân đoàn công kích được chưa ?"
Hạ Chỉ Hiền đi tới bên cạnh Đế Cơ, mở miệng hỏi.
Mặc dù Tân Liêu đã được Hạ Chỉ Hiền phụ trợ tạm thời kiềm hãm Vong Mộng không thành vấn đề, nhưng đó không phải là kế hoạch lâu dài. Bởi vì nàng đã nhìn ra được Vong Mộng còn chưa xuất ra toàn bộ thực lực.
Hiện tại nó đã khó đối phó như vậy, một khi Tân Liêu thất bại sẽ ảnh hưởng liên lụy tới kế hoạch của Đế Cơ. Vì vậy điều động lực lượng quân đoàn là nhu cầu cực kỳ cấp bách.
"Chờ một chút !"
Đế Cơ lắc đầu nói.
Hạ Chỉ Hiền cũng không nhiều lời, bản thân nàng là một trong Tứ Hùng mấy năm nay điều tra cũng nhìn không thấu nữ tử này. Thậm chí Hạ Chỉ Hiền bồi dưỡng thực vật khắp thành tìm kiếm di vật Thừa Mặc là do Đế Cơ yêu cầu, chính nàng lại không biết nhiều về Thừa Mặc và Vong Mộng.
Nàng biết đây là kế hoạch do Đế Cơ cố ý an bài, nếu chưa thu được kết quả cuối cùng rất khó đoán được mục đích thật sự của Đế Cơ là gì.
"Điện hạ, được rồi !”
Một lát sau, vị thủ lĩnh nhóm Hoa nữ khống chế Dực hệ Hồn sủng hạ xuống trước mặt Đế Cơ.
Hai mắt Đế Cơ lóe lên quang mang mừng rỡ, cố gắng mấy năm cuối cùng đã tìm thấy rồi sao?
Vẻ mặt Đế Cơ tràn đầy cơ trí, đến lúc này Hạ Chỉ Hiền mới biết hết thảy mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay của nàng, bao gồm Vong Mộng xuất hiện.
"Động thủ !"
Đế Cơ trực tiếp hạ lệnh.
Bỗng nhiên một đóa Thánh hoa màu lam nở rộ từ dưới chân Đế Cơ, sau đó toàn bộ cành hoa chui thẳng xuống đất.
Tia sáng huyễn lệ mê hoặc tựa như thần tích phủ xuống, quang mang thánh khiết giống như bảo thạch mã não từ từ chiếu sáng cả tòa thành.
"Công kích được rồi !"
Đế Cơ lạnh nhạt nói.
Một vạn Nguyên Tố hệ Hồn sủng lập tức niệm chú ngữ.
Vạn đầu Nguyên Tố hệ Hồn sủng liên hợp thi triển công kích sẽ tạo ra uy lực đủ sức thương tổn sinh vật cấp chúa tể. Khi một luồng hỏa diễm đỏ rực đầu tiên bắn tới Vong Mộng, năm đạo kỹ năng dung hợp màu sắc khác nhau cùng lúc nổ tung, năng lượng loạn lưu xung kích khiến cho tòa thành rung động dữ dội.
Hướng Vinh thành chấn động vài lượt rồi yên tĩnh trở lại, các loại kỹ năng Nguyên Tố đua nhau bạo tạc khiến cho không gian chung quanh Vong Mộng liên tục nứt vỡ. Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy vô số lỗ đen kinh tâm động phách, quy mô phá hoại từ từ lan tràn ra khắp tòa thành. Thế nhưng chỉ có khu vực gần Vong Mộng mới bị phá hủy, những phần kiến trúc, tường thành nơi khác đều được một luồng năng lượng màu lam mờ ảo bảo vệ vững chắc, hầu như không bị hao tổn chút nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.