Sủng Mị

Quyển 2 - Chương 699: Bất Hủ thành rung chuyển - Phong ấn bạo loạn (3,4)

Ngư Thiên Không

30/09/2013

Bất Hủ thành.

Rất khó tưởng tượng một tòa Bất Hủ thành trải qua năm tháng dài lâu lại xuất hiện tai nạn đáng sợ như vậy.

Hết thảy những điều đó xuất hiện quá mức đột ngột, ngày hôm trước Sở Mộ còn đang đảm nhiệm vai trò tuần tra viên thăm dò Bất Hủ thành. Nhiệm vụ của hắn là phong ấn trở lại Huyền Chân Chập và đám Hồn sủng quân chủ chạy trốn.

Nhưng mà chỉ có hai ngày thời gian, Bất Hủ thành đã biến thành địa ngục trần gian.

Có lẽ Huyền Chân Chập cùng với đám Hồn sủng quân chủ đỉnh phong chính là điềm báo trước của tràng tai nạn, nhưng nhóm cao tầng Thiên Hạ thành không có ý thức được chuyện nhỏ này lại dẫn đến hậu quả kinh khủng như thế.

Đúng, không ai ngờ nổi chuyện này lại có thể phát sinh.

Tốc độ phong ấn sụp đổ còn nhanh hơn Sở Mộ tưởng tượng, hắn một đường chạy như điên dọc dấu hiệu màu xanh dẫn tới đại môn Bất Hủ thành, thường xuyên đối mặt một đám sinh vật thủ giới.

Sinh vật thủ giới cũng giống như sinh vật bị phong ấn, chỉ khác ở điểm là chúng nó đông hơn và đại biểu cho một đầu Hồn sủng cường đại hơn sắp sửa xuất hiện.

Trong quá trình Sở Mộ di chuyển đã mấy lần gặp phải sinh vật thủ giới cấp bậc chuẩn đế hoàng. Ngay cả sinh vật thủ giới cũng là đế hoàng, vậy thì hắn lưu lại chậm một chút sẽ có cơ hội đối diện sơ đẳng, thậm chí là trung đẳng đế hoàng.

"Đã chết... bọn họ đều chết hết rồi !"

San tiểu thư bị cảnh tượng gần đó dọa cho sợ hồn phi phách tán.

Lúc nãy Yêu Linh Hồn sủng của San tiểu thư đạp lên thi thể của một gã hộ vệ đi tới.

Hộ tống Sở Mộ và San tiểu thư tiến vào Bất Hủ thành là 10 gã hộ vệ cao cấp. Bọn họ hiển nhiên không biết chút gì về âm mưu của thiếu nữ phản bội, sau khi tai nạn bộc phát đã mất mạng dưới trảo của đám sinh vật hung tàn.

"Nữ nhân kia đúng là đáng sợ."

Lúc này trong lòng Sở Mộ cũng mất đi bình tĩnh thường ngày.

Rõ ràng là nữ nhân hắn đang ám chỉ thiếu nữ phản bội.

Thời điểm Thiên Hạ Quyết diễn ra, bản thân Sở Mộ cũng không biết ý đồ của thiếu nữ phản bội, hắn chỉ muốn lấy lại danh dự mới vô tình phá hư kế hoạch của nàng. Vốn tưởng rằng kế hoạch kia đã bị đánh loạn rồi, ít nhất phải đợi đến đại hội Thiên Hạ Quyết tiếp theo mới có thể hành động.

Nhưng mà Sở Mộ không ngờ nổi, thiếu nữ phản bội vốn không sống trong Thiên Hạ thành lại nắm giữ quyền lực kinh người như thế, đồng thời điều này cũng chứng tỏ âm mưu của nàng vượt xa hắn tưởng tượng trước kia.

Lúc ban đầu hắn làm hết thảy chỉ có thể trì hoãn thời gian hai năm.

"Nếu như tai nạn này phát sinh trong thời điểm Thiên Hạ Quyết diễn ra?"

Sở Mộ âm thầm sũy nghĩ, trong lòng lại càng mưa gió ngập trời.

Trận tai nạn này phát sinh khẳng định sẽ giết sạch tất cả thanh niên đồng lứa có mặt trong Bất Hủ thành.

Trong số Hồn Hoàng tương lai của Thiên Hạ Cảnh có ít nhất một nửa đến từ các tuyển thủ nổi bật trong kỳ Thiên Hạ Quyết. Một khi kế hoạch thành công, thiếu nữ phản bội chỉ mất đi mấy gã Hồn Chủ thuộc hạ, nhưng nàng có thể hủy diệt một nửa cường giả Hồn Hoàng trong Thiên Hạ Cảnh mười mấy năm sau.

Hơn nữa, từ tình hình bây giờ cho thấy giết chết tất cả thanh niên tuyển thủ tham gia Thiên Hạ Quyết chỉ là một trong những kế hoạch của nàng.

Bởi vì cấp bậc sinh vật thủ giới thoát ra quá cao, sinh vật bị phong ấn lại càng kinh khủng. Nếu như chúng nó đào thoát tập thể, Thiên Hạ thành lấy cái gì ra đối kháng với chúng nó đây?

Vào lúc này Vong Giới môn nối liền Bất Hủ thành và Thiên Hạ thành chính là điểm mấu chốt của vấn đề.

"Vụt vụt !"

Bỗng nhiên có một thân ảnh màu trắng xẹt qua bên hông Sở Mộ.

Sở Mộ đang ứng phó hai con sinh vật bị phong ấn chuẩn đế hoàng lập tức sinh ra cảm giác quen thuộc, theo bản năng quay đầu nhìn sang bên cạnh.

Nhưng mà ánh mắt hắn không bắt kịp thân ảnh kia.

"Chẳng lẽ còn có sinh vật khác theo dõi chúng ta?"

San tiểu thư nghi thần nghi quỷ hỏi.

Sở Mộ khẽ lắc đầu, vốn là muốn dùng hồn niệm truy tung nhưng này tốc độ thân ảnh màu trắng quá nhanh, cho dù dùng hồn niệm cũng không đuổi kịp. Thế nhưng, sinh vật kia biểu hiện không giống như muốn gây phiền toái cho hắn, cho nên Sở Mộ bỏ mặc nó tùy ý hành động.

"Ô ô ô !"



Mạc Tà đánh ra một trảo đẩy lùi hai sinh vật bị phong ấn, thực lực nó đã là sơ đẳng đế hoàng, cộng thêm nắm giữ nhiều loại thuộc tính giúp cho lực sát thương tăng cường một mảng lớn. Đối phương chỉ là hai con Hồn sủng chuẩn đế hoàng hiển nhiên không có cách nào ngăn cản.

Chẳng qua là mỗi một con đường dẫn tới đại môn Bất Hủ thành đều có từng nhóm sinh vật thủ giới quấy nhiễu, cứ theo đà này sớm muộn gì Sở Mộ cũng gặp phải sinh vật khó đối phó.

"Không thể tiếp tục đi theo dấu hiệu xanh lục, đường vòng quá xa."

Sở Mộ âm thầm tự nhủ.

Bất Hủ thành phong ấn sinh vật mọi cấp độ, dấu hiệu xanh lục đại biểu cho con đường an toàn rời khỏi Bất Hủ thành. Nhưng con đường này thông thường phải đi vòng qua những phong ấn cao cấp, từ đó kéo dài thời gian chạy trốn của hai người bọn họ.

Nếu đi theo lộ tuyến này có thể bảo đảm Sở Mộ không gặp phải sinh vật thủ giới đẳng cấp cao, nhưng mà sinh vật thủ giới không thể nào di động cùng một chỗ. Sau khi số lượng nhiều hơn sẽ dần dần tản ra, sinh vật cấp quân chủ sẽ quần kết thành đội tạo thành chướng ngại rất lớn. Đó là chưa nói tới đám sinh vật cao cấp bị phong ấn sắp sửa xông ra ngoài, chúng nó mới là yếu tố uy hiếp lớn nhất đối với Sở Mộ.

"Ngươi... ngươi làm gì thế?"

San tiểu thư lại thất kinh, đột ngột hét lớn một tiếng.

"Ta muốn đi ngang qua phong ấn, ngươi thu liễm khí tức cho tốt đi !"

Sở Mộ liếc sang cô nàng yếu bóng vía này, thậm chí trong đầu còn sinh ra ý nghĩa muốn một cước đá văng cái người phiền nhiễu này đi, tố chất thần kinh đúng là quá tệ.

"Đi ngang qua? Không nên a..aa! Ngươi làm thế sẽ kinh động vô số sinh vật cảnh giới, rất có thể sẽ bị chúng nó bao vây."

San tiểu thư tỏ vẻ kiên quyết không đồng ý.

Bất Hủ thành phong ấn dày đặc, rất nhiều địa phương chỉ rõ dấu hiệu màu đỏ cực kỳ nguy hiểm. Nếu hai người bọn họ liều lĩnh đi ngang qua sẽ giẫm lên không ít phong ấn cao cấp, tình hình Bất Hủ thành hiện tại quá mức cấp bách, không có cách nào dự liệu được chuyện gì sẽ phát sinh. Cho nên San tiểu thư tình nguyện một mình xông pha Cấm Vực, chứ kiên quyết không muốn đạp lên khu vực phong ấn cao cấp kia. Lỡ may vận khí xui xẻo, kích thích một đầu Hồn sủng trung đẳng, cao đẳng thì sao?

San tiểu thư liều mạng lắc đầu, Sở Mộ lại trực tiếp ngó lơ, ra lệnh cho Mạc Tà gia tốc xông vào dấu hiệu màu đỏ. Hắn muốn đi bằng con đường ngắn nhất chạy ra khu vực ngoại ô Bất Hủ thành.

San tiểu thư không ngừng la hét chói tai, hết lần này tới lần khác Mạc Tà dùng cái đuôi quấn rất chặt. Cho dù nàng một vạn lần không muốn cũng bị Sở Mộ cưỡng bức kéo vào khu vực phong ấn màu đỏ.

"Vụt vụt vụt !"

Mạc Tà chạy đến đâu cũng lưu lại dấu chân màu ám đỏ trên mặt đất Bất Hủ thành, trong quá trình tăng tốc không biết đã giẫm đạp bao nhiêu để phong ấn khiến cho San tiểu thư mặt mày xám như tro tàn.

San tiểu thư là người được nhóm cao tầng chuyên môn bồi dưỡng làm nhiệm vụ giám sát Bất Hủ thành, vì thế nàng biết rât rõ các loại phong ấn nơi này. Chính là vì biết rõ nên nàng mới sợ, mỗi một lần Sở Mộ và bốn con Hồn sủng đế hoàng giẫm lên đỉnh đầu đám hung vật, trái tim San tiểu thư không nhịn được đập lên kịch liệt.

"Phía trước... phía trước là địa phương phong ấn chủ sủng của một trong Thiên Hạ Tứ Tịch đời trước. Bởi vì trúng độc tinh thần mới phản bội Thiên Hạ thành, đó là một con Hồn sủng trung đẳng đế hoàng vô cùng khát máu. Sở Thần, ngươi bất luận thế nào muốn phải đi vòng cho ta !"

"Á ~~~!"

San tiểu thư còn chưa nói hết, Sở Mộ đã dẫn theo đám Hồn sủng của mình chạy thẳng tới trước, một đường đấu đá lung tung không hề kiêng kỵ chút nào. Bia mộ, đền đài, bức tường phong ấn lần lượt sụp đổ ầm ầm dưới bước chân hung bạo của hắn.

Vốn là đạo phong ấn này tương đối ổn định, kết quả Sở Mộ hung hăng va chạm kích thích tất cả sinh vật thủ giới. Một đám Nham Thạch cự nhân xuất hiện trong nháy mắt, nhanh chóng chiếm đoạt phần lớn khu vực phong ấn.

San tiểu thư thất kinh hồn vía, còn chưa kịp quay đầu lại đã nhìn thấy mấy trăm đầu sinh vật thủ giới cấp quân chủ nhảy ra thiếu chút nữa trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

"Ma Thụ chiến sĩ, giải quyết chướng ngại, đừng cho chúng nó đuổi theo."

Sở Mộ bình tĩnh nói với Ma Thụ chiến sĩ.

Ma Thụ chiến sĩ thả ra một đám rễ cây duỗi dài trên mặt đất, bắt đầu lan tỏa ra bốn phương tám hướng tiến hành cảnh giới.

Chung quanh Sở Mộ là hàng chục căn nhà đá, đình viện đổ nát, Ma Thụ chiến sĩ nhấc lên một đống rễ cây cuồn cuộn phá tan cả tòa phế tích, mỗi cái rễ cây nhặt lấy một tảng nham thạch lớn ném về phía đám sinh vật thủ giới đang truy kích.

"Ngươi... ngươi nổi điên hả? Bất Hủ thành đã có rất nhiều phong ấn rung chuyển, nhà ngươi làm như vậy sẽ phóng thích thêm không ít sinh vật cường đại."

Giọng nói San tiểu thư khàn đặc, hẳn là do la hét quá nhiều.

Có thể nói mỗi một căn nhà đá là một đạo phong ấn, để cho San tiểu thư cơ hồ muốn phát điên chính là Sở Mộ hành động quá mức ngông cuồng. Dưới tình huống bạo loạn nổ ra ngược lại kích thích thêm hàng loạt phong ấn, đặc biệt nơi đây là chỗ phong ấn Hồn sủng trung đẳng cấp đế hoàng và mấy trăm sinh vật thủ giới cấp quân chủ. Chẳng lẽ hắn cảm thấy phiền toái còn chưa đủ sao?

Hắn muốn dùng sinh vật thủ giới tạo ra chướng ngại cho sinh vật bị phong ấn? Cái tên Sở Thần này chẳng lẽ không biết sinh vật thủ giới sẽ một mực truy đuổi cái người thức tỉnh chúng nó hay sao?

"Dù sao cũng loạn thành một đống rồi, có loạn thêm chút ít thì thế nào? Trước giữ mạng rồi lại nói sau !"

Sở Mộ quay đầu lại nhìn tình hình ở phía sau, thuận tiện giải thích với San tiểu thư.

Thật ra Sở Mộ dùng phương pháp này đúng là có hiệu quả nhất định.



Sau khi đám sinh vật thủ giới thức tỉnh lập tức đuổi theo hắn, nhưng thời điểm Hồn sủng bị phong ấn lao ra lại khiến cho chúng nó chú ý. Song phương vốn không có đạt thành tình hữu nghị hay là nhận thức quen biết liền bộc phát va chạm, sau đó diễn biến trận hỗn chiến giữa sinh vật bị phong ấn và đội ngũ sinh vật thủ giới.

San tiểu thư chật vật quay đầu lại nhìn mấy đạo phong ấn trong nội thành không ngừng lóe sáng, khuôn mặt nàng dại ra, ngơ ngẩn đến xuất thần.

San tiểu thư từ nhỏ sinh sống tại Thiên Hạ thành cũng chưa từng thấy qua tràng cảnh rung động như thế, lúc này ở trước mặt nàng là mấy trăm đầu Hồn sủng quân chủ hỗn chiến lẫn nhau, từ các phương hướng khác không ngừng xuất hiện thêm đủ loại sinh vật. Rất nhiều kỹ năng bộc phát, quang mang tráng lệ tỏa sáng trên bầu trời cực kỳ bắt mắt.

Nhưng mà cho dù kỹ năng hoa lệ đến mức nào, trong lòng San tiểu thư chỉ có cảm giác rét lạnh toàn thân.

Bởi vì nơi này chính là Bất Hủ thành, San tiểu thư rõ ràng những sinh vật bị phong ấn có lực lượng hủy thiên diệt địa, mà đám sinh vật đang hỗn chiến kia chỉ là một phần rất nhỏ của trận bạo động.

"Ù ù ù ù !"

“Ầm ầm ầm ~~~!”

Khói mù bốc lên cuồn cuộn bao phủ khu vực nội thành, trận chiến dần dần lan truyền ra xa ảnh hưởng tới các phong ấn lân cận, mặt đất Bất Hủ thành liên tục chấn động khiến cho lòng người bàng hoàng không dứt.

Thế nhưng, cái người gây ra hỗn loạn lại hồn nhiên chạy ra khỏi vòng chiến, lấy tư thái ung dung tuyệt thế phóng thẳng về nơi xa.

"Sở Thần, ta... ta tình nguyện chết ở chỗ này… chết ở chỗ này, chứ kiên quyết không cho ngươi tiếp tục phá hư phong ấn. Ngươi rốt cuộc có biết hành vi của mình sẽ tạo thành hậu quả đáng sợ cỡ nào không?"

San tiểu thư mở miệng mắng to.

Cái tên Sở Thần này hình như không phải tới thủ hộ Bất Hủ thành, biểu hiện của hắn thậm chí còn khoa trương hơn cả đám đạo tặc mưu đồ bất chính kia.

Một đường chạy ngang qua khu vực phong ấn, trái tim San tiểu thư đã muốn tan vỡ mấy lần, cái tên hỗn đản này quấy nhiễu và phá hủy mấy chục đạo phong ấn cao cấp, thả ra không biết bao nhiêu là sinh vật thủ giới và Hồn sủng cấp đế hoàng. Bên trong đó có rất nhiều sơ đẳng đế hoàng, thậm chí trung đẳng đế hoàng cũng xuất hiện hai, ba đầu rồi.

Phải biết rằng phần lớn Hồn sủng cấp đế hoàng phong ấn trong Bất Hủ thành đều là chủng loại hung tàn khát máu, tội ác ngập trời. Nếu muốn phóng thích phải được hai phần ba thành viên cao tầng phê duyệt, đồng thời còn phải được một trong Tứ Tịch đồng ý.

Sở Mộ một đường đấu đá lung tung giải phóng mấy chục đầu hung thú ra ngoài, nếu như ba vị trưởng lão thủ tịch biết được chuyện này sợ rằng sẽ tức giận nổ phổi, phun huyết thành vòi.

San tiểu thư thân là giám sát viên không chỉ bị lột chức, mà còn có khả năng bị ném vào Mê Cung tù ngục ăn năn xám hối vài chục năm. Hồn sủng của hắn khẳng định cũng bị phong ấn trong Bất Hủ thành.

Thế nhưng, Bất Hủ thành hiện tại đã bạo loạn rồi, rất có thể chúng nó sẽ bị phong ấn trong Phong Ấn tháp đáng sợ hơn nữa.

Trên thực tế, Sở Mộ suy nghĩ rất đơn giản, dù sao Bất Hủ thành cũng loạn thành một đống rồi, bây giờ có loạn thêm một chút cũng không quan hệ nhiều lắm.

Lúc này phong ấn rung chuyển chỉ ở hình thức ban đầu, những Hồn sủng cấp đế hoàng thoát khốn cũng chỉ có vài con. Sở Mộ cố ý giẫm đạp gây ra hỗn loạn là để giảm thấp lực chú ý của chúng nó lên thân mình, tạo điều kiện thuận lợi đào thoát.

Dưới tình huống cấp bách thế này, nếu như Sở Mộ chạy đường vòng chắc chắn sẽ bị vây trong Bất Hủ thành, không có cách nào kịp thời chạy ra ngoại ô trước khi bạo loạn chân chính bộc phát.

"Phong ấn 402, phong ấn 390, phong ấn 320..."

"100… phong ấn số 100 ..."

Tất cả phong ấn trong Bất Hủ thành đều được đánh số, những phong ấn xếp hạng trước một ngàn chỉ có một màu duy nhất, đó là màu đỏ chết chóc.

Về phần xếp hạng trước năm trăm đã được đánh dấu đỏ rực, đỏ như máu, đỏ đến mức không thể nào đỏ hơn được nữa.

Càng về sau tâm tình San tiểu thư đã muốn chết lặng, đạp thì đạp đi, chỉ cần không dẫm lên phong ấn dưới 200 may ra còn có đường cứu chữa.

Kết quả là Sở Mộ vô cùng dũng cảm đạp lên một cái phong ấn 140, San tiểu thư rất là dứt khoát, trực tiếp quẹo đầu ngất đi, chính thức bất tỉnh nhân sự.

Không biết thời gian đã qua bao lâu, San tiểu thư bị đường đi xóc nảy đánh thức, nàng chỉ vào Sở Mộ tức giận nói:

"Sở Thần, ta... ta đây chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, cho dù chúng ta còn sống đi ra ngoài, chúng ta cũng chết chắc."

Sở Mộ cũng không biết đánh số phong ấn có khái niệm gì, một đường vọt ra ngoài thành ngược lại thở phào nhẹ nhõm.

Coi như là thời điểm xâm nhạp Cấm Vực, Sở Mộ cũng chưa từng khẩn trương như thế này, cảm giác đạp qua đầu cả đống Hồn sủng cấp đế hoàng và quân đoàn cấp quân chủ đúng là quá mức kích thích. Thỉnh thoảng gặp phải Hồn sủng chuẩn đế hoàng, sơ đẳng đế hoàng cho tới trung đẳng đế hoàng điên cuồng truy đuổi, tự mình thể nghiệm khí tức áp bách nghẹt thở thật sự là mới lạ vô cùng.

Hiển nhiên năng lực thừa nhận của San tiểu thư yếu kém rất nhiều, dọc theo đường đi chỉ biết la hét chói tai, nhắm mắt, khóc rống, bất tỉnh…, từ biểu hiện tâm tình của nàng, Sở Mộ cũng biết được những đạo phong ấn trước kia có cấp bậc gì.

Dĩ nhiên, Sở Mộ giẫm qua phong ấn không thể nào phóng thích toàn bộ, nhưng mà rút giây động rừng là không tránh khỏi. Bất Hủ thành vốn đã hỗn loạn không chịu nổi, trong thành đang có quá nhiều sinh vật cảnh giới, chiến đấu. Đặc biệt là sinh vật thủ giới và sinh vật bị phong ấn là hai trường phái đối lập nhau. Càng về sau, sinh vật thủ giới khẳng định sẽ bị giết sạch, đến lúc đó phong ấn bạo động mới chính thức mở màn.

Sau khi thành công vọt ra khỏi Bất Hủ thành, Sở Mộ cố ý quay đầu lại nhìn cảnh tượng phía sau lưng mình.

Bất Hủ thành chiếm cứ diện tích rộng lớn ngoài sức tưởng tượng, dõi tầm mắt ra xa cũng nhìn không thấy điểm cuối. Nhưng Sở Mộ có thể thấy được rất nhiều khu vực bốc lên bụi mù cuồn cuộn, quang mang bạo liệt không ngừng xuất hiện trên trời cao đen tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sủng Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook