Quyển 2 - Chương 1116: Bên ngoài Vân Môn
Ngư Thiên Không
05/03/2014
- Những chuyện này nói sau đi, Thiếu chủ, ta có một tin tức tốt nói cho ngươi biết.
Ly lão nhân nói ra.
- Tin tức gì tốt?
Sở Mộ hỏi.
Đối với Sở Mộ mà nói đại lục mới xuất hiện chính là tin tức tốt.
Thiên Hạ Cảnh, Vạn Tượng Cảnh đối với Sở Mộ mà nói đã không có bất kỳ tính khiêu chiến nào nữa, kể cả Thất Hoang Chi Viên Sở Mộ kinh khủng nhất cũng có thể đi ngang, tiếp tục như vậythì Sở Mộ tuổi còn trẻ đã phải an dưỡng tuổi già.
Hết lần này tới lần khác trong nội tâm Sở Mộ lại có hỏa diễm thiêu đốt kịch liệt, nếu thế giới này chỉ có như vậy thì Sở Mộ nhất định sẽ cảm thấy rất không cam lòng!
- Phụ thân ngươi một năm trước xuất hiện qua, Mục Thanh Y gặp được hắn.
Ly lão nhân nói ra.
Thân thể Sở Mộ run lên thật nhỏ.
- Hắn... Hắn ở đâu!
Sở Mộ vô cùng kích động hỏi.
Rốt cục có tin tức, rốt cục có tin tức!
Sở Mộ đã không biết đã bao nhiêu năm rồi không gặp phụ thân, trong nội tâm cũng lo lắng cho phụ thân, dù sao mỗi một hồn sủng sư đều gặp phải nguy hiểm tính mạng trong lúc lịch lãm rèn luyện...
Bây giờ nghe được Ly lão nhân nói như vậy thì trong nội tâm Sở Mộ phản ứng đầu tiên là an tâm, kế tiếp chính là cấp bách muốn biết hắn ở nơi nào.
Hôm nay Lăng Xiển đã bị mình giải quyết. Thời đại Hồn Minh một tay che trời đã qua, hắn không cần phải tiếp tục lang thang nữa.
Ly lão nhân biết rõ Sở Mộ rất để ý phụ thân của mình, lập tức đem quá trình của Mục Thanh Y miêu tả cho Sở Mộ nghe một lần.
- Ngươi nói là con Dị Tông Yêu đào thoát ra khỏi phong ấn tháp chính là hồn sủng phụ thân của ta?
Sở Mộ sửng sốt.
Thời điểm này Sở Mộ chợt nghe thấy tam đại chủ sủng của Sở Thiên Mang tự vận trong Phong Ấn Tháp, nhưng mà vì sao còn một con chưa chết, hơn nữa còn là cấp chúa tể cường đại!
- Mục Thanh Y tỏ vẻ Dị Tông Yêu bị phát hiện thật ra là do Đế Cơ tính toán nàng, bề ngoài giống như Hùng Thủ cũng biết chuyện này, ngươi có thể triệu hoán nữ nhân kia ra hỏi một hồi.
Ly lão nhân nói ra.
Sở Mộ gật gật đầu niệm chú ngữ.
Vẫn là một đóa thánh hoa xinh đẹp, thời điểm nở ra thì có một nữ tử nhan sắc như thiên tiên xuất hiện trong nhà gỗ.
Nhưng mà tiên nữ đẹp như vậy trên mặt mũi trần ngập oán hận và giận dữ.
Sở Mộ đã sớm quen với bộ dáng này của nàng ta rồi, không nhìn thẳng bất cứ biểu lộ nào của nàng cả, hỏi thăm về chuyện của Dị Tông Yêu sự.
Về chuyện của Dị Tông Yêu thì Vũ Sa quả thật có chút ấn tượng.
Lúc trước nàng đánh cắp năng lượng trong Phong Ấn Tháp thì nàng có cảm giác được có sinh vật đang ẩn nấp trong đó. Trải qua điều tra một phen thì Hùng Thủ phát hiện tron ba con chủ sủng của Sở Thiên Mang bị phong ấn thì có một phong ấn không bị luyện hóa năng lượng, đã nói lên có một con không có thi thể.
Hồn sủng của Sở Thiên Mang cấp bậc khi đó cũng không quá cao, Đế Cơ Vũ Sa sẽ không vì chuyện này mà tốn công tốn sức. Vì vậy đem chuyện này cho Mục Thanh Y tự xử lý, để cho nàng tốn sức trên việc này, sau đó nàng tiếp tục xếp đặt thiết kế âm mưu chờ Mục Thanh Y chui vào bên trong.
- Ta lại thiết lập hoa trận cường hóa Đồ Lục Thú thì hoa trận có bị dấu hiệu bị cắn phá hư, có lẽ chính là Dị Tông Yêu làm a.
Vũ Sa nói chi tiết.
- Năng lực của Dị Tông Yêu không có người nào biết rõ. Chỉ sợ ba con chủ sủng bị giết cũng chỉ là một xếp đặt trong đó mà thôi, mặt khác hai con chủ sủng khác là diệt vong chân chính, Dị Tông Yêu thì ẩn thân trong Phong Ấn Tháp không có chết, như vậy nói rõ Lăng Xiển cũng không truy cứu việc này, Dị Tông Yêu cũng tránh được một kiếp.
Ly lão nhân mở miệng nói ra.
Sở Mộ gật gật đầu, hắn có thể tưởng tượng được Mục Thanh Y miêu tả phụ thân mình và Dị Tông Yêu gặp lại kia, dài hơn hai mươi năm nhưng tình cảm của hồn sủng cùng hồn sủng sư vẫn thâm hậu như trước, cũng giống như cha và con...
- Vân Môn.
Sở Mộ thì thào tự nói, xem ra có thời điểm thì mình phải xuyên qua Vân Môn thôi.
- Thiếu chủ, ngươi ý định giết qua bên kia Vân Môn?
Ly lão nhân hỏi.
- Đương nhiên, ngươi có vấn đề gì sao?
Sở Mộ nói ra.
- Không có, ta muốn nói quá tốt.
Ly lão nhân có chút hưng phấn nói ra.
"..."
Sở Mộ ngược lại nhớ tới Ly lão nhân dường như nói mình cần phải giúp hắn làm một chuyện, chuyện này không phải là đi qua bên ngoài Vân Môn chứ?
Lão già này nghĩ cũng đủ xa nha, lúc ấy mình cũng chỉ đạt tới cấp Đế Hoàng mà thôi.
- Nhưng mà trước khi đi ngươi phải giải quyết chuyện còn lại ở đây đã, bằng không Vạn Tượng Cảnh sẽ không quá bình tĩnh.
Ly lão nhân nói ra.
- Ân.
Sở Mộ gật gật đầu.
Sở Mộ đang muốn nói chuyện thì nhìn thấy một bộ dáng hừ lạnh.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Sở Mộ nói ra.
Sở Mộ đã quy định Vũ Sa, chính mình trước khi không cho nàng nói chuyện thì nàng không được nói.
- Trước kia ta đã noi qua với ngươi, ta thống trị Thiên Hạ Cảnh cùng Vạn Tượng Cảnh là cứu các ngươi đấy.
Đế Cơ Vũ Sa nói ra.
- Nói nghe một chút.
Xem ra nữ nhân này cũng biết không ít chuyện, Sở Mộ ngược lại có hứng thú nghe nàng nói cái gì đã.
- ‘ Tân Nguyệt Chi Địa ’ của các ngươi lịch sử có vấn đề, kẻ thống trị cho tới bây giờ không có thừa nhận chủng tộc nhân loại cao cấp hơn. Trên thực tế Tân Nguyệt Chi Địa Thiên Hạ Cảnh đều lệ thuộc một cảnh lớn hơn bên kia Vân Môn mà thôi, bởi vì khoảng cách khá xa lại bị cấm vực vây quanh nên luôn tự trị. Về sau Vạn Tượng Cảnh quật khởi làm cho Vạn Tượng Cảnh trở thành một Đế Quốc Cấp Ba. Ngay sau đó người bên ngoài Vân Môn phái người tới quản Vạn Tượng Cảnh, người này chính là Mục Vương của các ngươi. Các ngươi không phải kỳ quái Mục Vương rốt cuộc tới từ đâu sao, chuyện này rất đơn giản, hắn đã quay trở về địa phương vốn có của hắn rồi.
Đế Cơ Vũ Sa nói ra.
Tuy Vũ Sa không có nói quá nhiều lời, nhưng nếu không khiến những người này biết rõ tình huống của mình lúc này là thế nào thì nội tâm của nàng không thoải mái.
Sở Mộ liếc mắt nhìn Hàn lão nhân, Hàn lão nhân tỏ vẻ hắn không biết chuyện này.
- Nói tiếp.
Sở Mộ nói ra.
- Sau Mục Vương thì người tới tiếp quản thứ hai chính là minh chủ Lăng Xiển, hắn ở bên ngoài Vân Môn chỉ là nhân loại cấp Thống Lĩnh ở cao hơn Tân Nguyệt Chi Địa mà thôi.
Đế Cơ Vũ Sa nói xong cố ý liếc mắt nhìn Sở Mộ, lãnh lãnh đạm đạm nói ra:
- Rất đả kích a? Người mạnh nhất trong mắt các ngươi chẳng qua là một kẻ lưu vong.
- Như vậy ngươi là người tiếp quản thứ ba?
Hàn lão nhân hỏi.
Hàn lão nhân tự nhiên cũng biết chi tiết của Vũ Sa Đế Cơ.
Đế Cơ Vũ Sa lắc lắc đầu nói:
- Ta không có quan hệ với bọn họ, ta chỉ muốn thống trị nơi này. Ta nói cứu các ngươi là vì Lăng Xiển sau khi bị ta xử lý thì người bên ngoài Vân Môn ta sẽ có biện pháp xử lý, các ngươi vẫn có thể trải qua cuộc sống vốn có, thậm chí ta có thể cho các ngươi trở nên mạnh hơn nữa, trở thành đế quốc cao cấp hơn.
Ly lão nhân nói ra.
- Tin tức gì tốt?
Sở Mộ hỏi.
Đối với Sở Mộ mà nói đại lục mới xuất hiện chính là tin tức tốt.
Thiên Hạ Cảnh, Vạn Tượng Cảnh đối với Sở Mộ mà nói đã không có bất kỳ tính khiêu chiến nào nữa, kể cả Thất Hoang Chi Viên Sở Mộ kinh khủng nhất cũng có thể đi ngang, tiếp tục như vậythì Sở Mộ tuổi còn trẻ đã phải an dưỡng tuổi già.
Hết lần này tới lần khác trong nội tâm Sở Mộ lại có hỏa diễm thiêu đốt kịch liệt, nếu thế giới này chỉ có như vậy thì Sở Mộ nhất định sẽ cảm thấy rất không cam lòng!
- Phụ thân ngươi một năm trước xuất hiện qua, Mục Thanh Y gặp được hắn.
Ly lão nhân nói ra.
Thân thể Sở Mộ run lên thật nhỏ.
- Hắn... Hắn ở đâu!
Sở Mộ vô cùng kích động hỏi.
Rốt cục có tin tức, rốt cục có tin tức!
Sở Mộ đã không biết đã bao nhiêu năm rồi không gặp phụ thân, trong nội tâm cũng lo lắng cho phụ thân, dù sao mỗi một hồn sủng sư đều gặp phải nguy hiểm tính mạng trong lúc lịch lãm rèn luyện...
Bây giờ nghe được Ly lão nhân nói như vậy thì trong nội tâm Sở Mộ phản ứng đầu tiên là an tâm, kế tiếp chính là cấp bách muốn biết hắn ở nơi nào.
Hôm nay Lăng Xiển đã bị mình giải quyết. Thời đại Hồn Minh một tay che trời đã qua, hắn không cần phải tiếp tục lang thang nữa.
Ly lão nhân biết rõ Sở Mộ rất để ý phụ thân của mình, lập tức đem quá trình của Mục Thanh Y miêu tả cho Sở Mộ nghe một lần.
- Ngươi nói là con Dị Tông Yêu đào thoát ra khỏi phong ấn tháp chính là hồn sủng phụ thân của ta?
Sở Mộ sửng sốt.
Thời điểm này Sở Mộ chợt nghe thấy tam đại chủ sủng của Sở Thiên Mang tự vận trong Phong Ấn Tháp, nhưng mà vì sao còn một con chưa chết, hơn nữa còn là cấp chúa tể cường đại!
- Mục Thanh Y tỏ vẻ Dị Tông Yêu bị phát hiện thật ra là do Đế Cơ tính toán nàng, bề ngoài giống như Hùng Thủ cũng biết chuyện này, ngươi có thể triệu hoán nữ nhân kia ra hỏi một hồi.
Ly lão nhân nói ra.
Sở Mộ gật gật đầu niệm chú ngữ.
Vẫn là một đóa thánh hoa xinh đẹp, thời điểm nở ra thì có một nữ tử nhan sắc như thiên tiên xuất hiện trong nhà gỗ.
Nhưng mà tiên nữ đẹp như vậy trên mặt mũi trần ngập oán hận và giận dữ.
Sở Mộ đã sớm quen với bộ dáng này của nàng ta rồi, không nhìn thẳng bất cứ biểu lộ nào của nàng cả, hỏi thăm về chuyện của Dị Tông Yêu sự.
Về chuyện của Dị Tông Yêu thì Vũ Sa quả thật có chút ấn tượng.
Lúc trước nàng đánh cắp năng lượng trong Phong Ấn Tháp thì nàng có cảm giác được có sinh vật đang ẩn nấp trong đó. Trải qua điều tra một phen thì Hùng Thủ phát hiện tron ba con chủ sủng của Sở Thiên Mang bị phong ấn thì có một phong ấn không bị luyện hóa năng lượng, đã nói lên có một con không có thi thể.
Hồn sủng của Sở Thiên Mang cấp bậc khi đó cũng không quá cao, Đế Cơ Vũ Sa sẽ không vì chuyện này mà tốn công tốn sức. Vì vậy đem chuyện này cho Mục Thanh Y tự xử lý, để cho nàng tốn sức trên việc này, sau đó nàng tiếp tục xếp đặt thiết kế âm mưu chờ Mục Thanh Y chui vào bên trong.
- Ta lại thiết lập hoa trận cường hóa Đồ Lục Thú thì hoa trận có bị dấu hiệu bị cắn phá hư, có lẽ chính là Dị Tông Yêu làm a.
Vũ Sa nói chi tiết.
- Năng lực của Dị Tông Yêu không có người nào biết rõ. Chỉ sợ ba con chủ sủng bị giết cũng chỉ là một xếp đặt trong đó mà thôi, mặt khác hai con chủ sủng khác là diệt vong chân chính, Dị Tông Yêu thì ẩn thân trong Phong Ấn Tháp không có chết, như vậy nói rõ Lăng Xiển cũng không truy cứu việc này, Dị Tông Yêu cũng tránh được một kiếp.
Ly lão nhân mở miệng nói ra.
Sở Mộ gật gật đầu, hắn có thể tưởng tượng được Mục Thanh Y miêu tả phụ thân mình và Dị Tông Yêu gặp lại kia, dài hơn hai mươi năm nhưng tình cảm của hồn sủng cùng hồn sủng sư vẫn thâm hậu như trước, cũng giống như cha và con...
- Vân Môn.
Sở Mộ thì thào tự nói, xem ra có thời điểm thì mình phải xuyên qua Vân Môn thôi.
- Thiếu chủ, ngươi ý định giết qua bên kia Vân Môn?
Ly lão nhân hỏi.
- Đương nhiên, ngươi có vấn đề gì sao?
Sở Mộ nói ra.
- Không có, ta muốn nói quá tốt.
Ly lão nhân có chút hưng phấn nói ra.
"..."
Sở Mộ ngược lại nhớ tới Ly lão nhân dường như nói mình cần phải giúp hắn làm một chuyện, chuyện này không phải là đi qua bên ngoài Vân Môn chứ?
Lão già này nghĩ cũng đủ xa nha, lúc ấy mình cũng chỉ đạt tới cấp Đế Hoàng mà thôi.
- Nhưng mà trước khi đi ngươi phải giải quyết chuyện còn lại ở đây đã, bằng không Vạn Tượng Cảnh sẽ không quá bình tĩnh.
Ly lão nhân nói ra.
- Ân.
Sở Mộ gật gật đầu.
Sở Mộ đang muốn nói chuyện thì nhìn thấy một bộ dáng hừ lạnh.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Sở Mộ nói ra.
Sở Mộ đã quy định Vũ Sa, chính mình trước khi không cho nàng nói chuyện thì nàng không được nói.
- Trước kia ta đã noi qua với ngươi, ta thống trị Thiên Hạ Cảnh cùng Vạn Tượng Cảnh là cứu các ngươi đấy.
Đế Cơ Vũ Sa nói ra.
- Nói nghe một chút.
Xem ra nữ nhân này cũng biết không ít chuyện, Sở Mộ ngược lại có hứng thú nghe nàng nói cái gì đã.
- ‘ Tân Nguyệt Chi Địa ’ của các ngươi lịch sử có vấn đề, kẻ thống trị cho tới bây giờ không có thừa nhận chủng tộc nhân loại cao cấp hơn. Trên thực tế Tân Nguyệt Chi Địa Thiên Hạ Cảnh đều lệ thuộc một cảnh lớn hơn bên kia Vân Môn mà thôi, bởi vì khoảng cách khá xa lại bị cấm vực vây quanh nên luôn tự trị. Về sau Vạn Tượng Cảnh quật khởi làm cho Vạn Tượng Cảnh trở thành một Đế Quốc Cấp Ba. Ngay sau đó người bên ngoài Vân Môn phái người tới quản Vạn Tượng Cảnh, người này chính là Mục Vương của các ngươi. Các ngươi không phải kỳ quái Mục Vương rốt cuộc tới từ đâu sao, chuyện này rất đơn giản, hắn đã quay trở về địa phương vốn có của hắn rồi.
Đế Cơ Vũ Sa nói ra.
Tuy Vũ Sa không có nói quá nhiều lời, nhưng nếu không khiến những người này biết rõ tình huống của mình lúc này là thế nào thì nội tâm của nàng không thoải mái.
Sở Mộ liếc mắt nhìn Hàn lão nhân, Hàn lão nhân tỏ vẻ hắn không biết chuyện này.
- Nói tiếp.
Sở Mộ nói ra.
- Sau Mục Vương thì người tới tiếp quản thứ hai chính là minh chủ Lăng Xiển, hắn ở bên ngoài Vân Môn chỉ là nhân loại cấp Thống Lĩnh ở cao hơn Tân Nguyệt Chi Địa mà thôi.
Đế Cơ Vũ Sa nói xong cố ý liếc mắt nhìn Sở Mộ, lãnh lãnh đạm đạm nói ra:
- Rất đả kích a? Người mạnh nhất trong mắt các ngươi chẳng qua là một kẻ lưu vong.
- Như vậy ngươi là người tiếp quản thứ ba?
Hàn lão nhân hỏi.
Hàn lão nhân tự nhiên cũng biết chi tiết của Vũ Sa Đế Cơ.
Đế Cơ Vũ Sa lắc lắc đầu nói:
- Ta không có quan hệ với bọn họ, ta chỉ muốn thống trị nơi này. Ta nói cứu các ngươi là vì Lăng Xiển sau khi bị ta xử lý thì người bên ngoài Vân Môn ta sẽ có biện pháp xử lý, các ngươi vẫn có thể trải qua cuộc sống vốn có, thậm chí ta có thể cho các ngươi trở nên mạnh hơn nữa, trở thành đế quốc cao cấp hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.