Quyển 2 - Chương 491: Bờ hồ hỗn chiến (thượng,hạ)
Ngư Thiên Không
03/07/2013
Ven bờ sông Thần Hồ coi như là khu vực an toàn, tuyển thủ dừng chân tại đây đã biểu thị mình không có ý định tranh đoạt vinh quang. Kế tiếp chỉ cần chờ đợi thành viên ban tổ chức đến là được.
"Công chúa, ngài nói nữ nhân che mặt kia hả?"
Nữ hộ vệ của Cẩn Nhu công chúa cảnh giác nhìn sang một nữ tử ánh mắt mơ hồ đang ngồi trên bãi cỏ.
Bên cạnh nữ tử kia có hai Hồn sủng sư danh tiếng không nhỏ trong hàng ngũ bậc thang thứ hai, phía sau nàng là Trầm Dịch Thành toàn thân nám đen, vẻ mặt tràn đầy thống khổ.
Lúc này ánh mắt nữ nhân kia cũng đang ngó chừng Cẩn Nhu công chúa, từ trong ánh mắt của nàng không thể nhận ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng mà chính cái loại ánh mắt vô hồn đó khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi khó thể diễn tả bằng lời.
Trong lòng Cẩn Nhu công chúa đang tồn tại oán khí rất lớn, bởi vì chính là nữ nhân này đã giết chết Nham hệ quân chủ làm cho nàng tổn thất một hồn.
Nhưng mà Cẩn Nhu công chúa biết mình không phải là đối thủ của nàng, thậm chí còn phải tùy thời đề phòng nữ nhân kia hạ thủ.
Cẩn Nhu công chúa rất thông minh, khi nàng tiến vào Thần Hồ cố ý gia nhập vào trận doanh Yểm Ma cung. Đồng thời thông qua lực ảnh hưởng của mình trong nhóm thanh niên đồng lứa, bắt đầu tập hợp một nhóm cường giả ngưỡng mộ ngồi sát bên cạnh.
Đám thanh niên cường giả này cũng đang đợi thành viên ban tổ chức đến, tất cả các thế lực đã ước định không phát sinh tranh đấu cho nên nơi này tạm thời bình an vô sự.
Thực lực nữ chủ thượng dĩ nhiên cường đại, nhưng Cẩn Nhu công chúa có thể khẳng định nàng tuyệt đối không dám biểu lộ thực lực của mình dưới tình huống đông người như vậy.
"Ngại nhiều người nhiều miệng sao? Có gan thì chạy tới thác nước Thần Hồ đi, nơi đó cao lắm chỉ có bảy người, cực kỳ thanh tịnh."
Một gã Hồn sủng sư bỗng nhiên đẩy nam tử che chắn trước mặt mình.
"Có ai biết những người đi tới thác nước Thần Hồ trước là ai không?"
Mấy người khác đề ra nghi vấn.
Những Hồn sủng sư nghỉ chân tại Thần Hồ đều là thực lực có hạn, trải qua Mê giới cảnh thứ bảy đã hao phí rất nhiều sức lực. Từ đó có thể thấy được chênh lệch giữa cường giả chân chính và tuyển thủ bình thường to lớn đến mức nào.
Ít nhất những người thông qua các loại nguy hiểm thành công đột phá cảnh, sau đó vẫn còn sức lực đi tới thác nước Thần Hồ tham gia đại chiến, tranh đoạt vinh quang cao nhất cảnh thứ bảy nhất định là mạnh hơn đám người ngồi đây rất nhiều.
"Ta tới đây sớm nhất, nhưng ta chỉ thấy Hồn sủng cung Tiết Tình và Hồn Điện Ly Triển đi tới thác nước Thần Hồ."
Một gã Hồn sủng sư đang đút hồn tinh vào miệng Hồn sủng nói.
"Ly Triển? Chẳng lẽ là đệ đệ Ly Ngân? Thực lực của hắn không phải là rất yếu sao? Tại sao có năng lực tranh đoạt vinh quang cao nhất cảnh thứ bảy?"
Không ít người lập tức đề ra nghi vấn.
Nữ hộ vệ của Cẩn Nhu công chúa ngồi cách đó không xa, có thể nghe thấy những người này nói chuyện với nhau.
Nàng nhìn thoáng qua Cẩn Nhu công chúa, thấp giọng nói:
"Công chúa, Hồn Điện Ly Triển cũng là cường giả ẩn giấu thực lực?”
“Ừ, Hồn Điện tối cường tại bậc thang thứ hai chính là thiếu chủ Phương Trạch, sau đó là La Băng, kế tiếp chính là Ly Triển. Bao gồm những thành viên Hồn Điện cũng không có mấy người biết thực lực chân chính của ba người này."
Cẩn Nhu công chúa nhẹ giọng nói.
Trên thực tế, bây giờ Cẩn Nhu công chúa không có lo lắng những cường giả của các thế lực lớn, cái người làm cho nàng bất an chính là nữ chủ thượng vô hồn ở bên kia.
Người này bình tĩnh tới trình độ băng lãnh, ánh mắt vô thần làm cho người có cảm giác không hề tồn tại, nhưng chỉ khi nào đối mặt mới biết nàng là một ma quỷ đáng sợ và ác độc đến cùng cực.
"Công chúa, lúc trước ngài kết bạn đồng hành với Hồn Điện Sở Thần, vậy ngài cảm thấy thực lực của hắn đứng hàng thứ mấy tại Hồn Điện?" Nữ hộ vệ hỏi.
"Xem như tương đương Ly Triển."
Cẩn Nhu công chúa suy nghĩ chốc lát rồi đáp.
"Cao như vậy? Nếu đúng như thế, chẳng phải hắn là cường giả xếp hạng trước ba tại bậc thang thứ hai Hồn Điện hay sao? Lúc trước ngài dự đoán hắn chỉ trước mười thôi mà?" Nữ hộ vệ kinh ngạc hỏi lại.
"Đó là trước kia."
Cẩn Nhu công chúa thở dài một hơi, chậm rãi nói.
Vừa nhắc đến Sở Mộ, vẻ mặt Cẩn Nhu công chúa bắt đầu ảm đạm xuống.
Ngày thứ mười sáu đến rất nhanh, thời gian đột phá cảnh chuẩn bị kết thúc.
Cẩn Nhu công chúa không biết Sở Mộ có thể chạy tới kịp không, hay là vì chấp nhất tín niệm đã táng thân dưới vực sâu Thiên Túc Ngô Công rồi.
Cẩn Nhu công chúa thất thần rơi vào trầm tư, không biết thời gian trôi qua bao lâu, những người ngồi bên cạnh bỗng nhiên phát ra thanh âm huyên náo, giống như là bàn cãi tranh chấp chuyện gì đó.
"Chuyện gì xảy ra?"
Cẩn Nhu công chúa phát hiện ra hai gã Hồn sủng sư đang tức giận chửi ầm lên, thậm chí đã bắt đầu niệm chú ngữ.
"Không biết, hai người bọn họ tự nhiên cãi nhau, hình như chuẩn bị động thủ." Nữ hộ vệ nói.
Cẩn Nhu công chúa nhíu mày lo lắng, chỉ chốc lát sau nàng cố ý nhìn thoáng nữ chủ thượng ngồi bên bờ hồ.
Nữ chủ thượng vẫn ngồi trên bãi cỏ như trước, nếu như không biết nàng đáng sợ, có lẽ Cẩn Nhu công chúa sẽ cho rằng đây là một thiếu nữ ôn nhu, hiền lành chưa trải sự đời, có lẽ sẽ nghĩ rằng nàng đang có tâm trạng u buồn tự hỏi kế tiếp nên làm thế nào.
Nhưng mà Cẩn Nhu công chúa biết rõ nữ nhân này không thể nào đơn giản như vậy, lại càng không có khả năng chỉ ngồi yên không làm gì hết.
"Mau, ngăn cản bọn họ, có người cố ý dẫn dụ phát sinh chiến đấu."
Trong giây lát bừng tỉnh, Cẩn Nhu công chúa chợt hiểu ra ý đồ của hai người kia.
Thời điểm Cẩn Nhu công chúa hiểu ra ý đồ của bọn họ thì đã muộn, hai người kia cùng lúc triệu hồi ra Hồn sủng. Hơn nữa, rõ ràng là hai người này cũng không có nhắm vào nhau, mà trực tiếp chỉa đầu mâu chiến đấu ra đám người chung quanh, cố ý phá vỡ cục diện an tĩnh hiện tại.
Phần lớn tuyển thủ lưu lại nơi này là vì lợi ích của mình, một khi bị công kích, bọn họ tuyệt đối không thể nào ngồi yên ăn đòn. Ngay khi kỹ năng công kích lan đến gần, bọn họ trước tiên triệu hồi Hồn sủng ra ưu tiên phòng vệ.
Trong khoảnh khắc đã mấy chục đầu Hồn sủng xuất hiện chen chúc nhau ven bờ hồ, sau đó bởi vì kỹ năng liên lụy từ từ chuyển sang hỗn chiến. Cẩn Nhu công chúa vội vàng thối lui ra khỏi chiến trường hỗn loạn.
Nhưng mà mấy người cố ý dẫn phát chiến hỏa rõ ràng đã sớm dự mưu.
Mấy gã Hồn sủng sư ban đầu gây chuyện tìm cách tiếp cận Cẩn Nhu công chúa, những người không muốn bị cuốn vào chiến đấu nhanh chóng chạy sang một bên, đứng nhìn bàng quan.
Nhưng mà trong nhóm người bàng quan vẫn có một số kẻ tâm có quỷ, bọn họ âm thầm vươn bàn tay máu tanh sang tuyển thủ bên cạnh.
"A ~~~!"
Một tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trong khu vực Thần Hồ, ngay sau đó là một vòi máu đỏ lòm từ trong đám người phun trào như suối.
Một cỗ thi thể máu chảy đầm đìa dần dần ngã xuống, tất cả mọi người đứng gần đó không nhịn được hít vào một hơi rét lạnh. Vì muốn bảo đảm mình không bị giết lãng nhách như thế, những người khác nhanh chóng niệm chú ngữ, triệu hồi Hồn sủng của mình ra ngoài.
Rất nhiều Hồn sủng sư không thể nào làm được đến trình độ tâm linh tương thông giống như Sở Mộ, thậm chí phần lớn Hồn sủng sư huấn luyện Hồn sủng lấy hung tàn làm chủ. Một khi bị mùi máu tanh kích thích hoặc là bị người khác công kích sẽ dễ dàng nổi giận. Đến lúc đó ngay cả Hồn sủng sư chủ nhân cũng không có cách nào khống chế nổi nó.
"Ngao ô ngao ô."
Một con Phố Lang bị máu tanh kích thích, hai tròng mắt đỏ rực lập tức nhắm tới Liệt Diễm Yêu cách đó không xa.
Liệt Diễm Yêu vốn chỉ thả ra Huyết Viêm Tường bảo vệ chủ nhân, nhưng mà Huyết Viêm Tường vô tình đả thương Phố Lang ở gần đó. Mà chủng tộc Phố Lang vốn nổi danh hung bạo, sau khi bị mùi máu kích thích lại bỗng dưng bị đánh liền quay đầu sang giết tới Liệt Diễm Yêu.
Một khi Phố Lang và Liệt Diễm Yêu triển khai chiến đấu, vậy thì hai gã Hồn sủng sư bắt buộc phải tập trung khống chế tình hình. Huống chi âm mưu này không có đơn giản như thế, những tên ẩn núp trong đám đông cố ý công kích mấy gã Hồn sủng sư tính cách vọng động, hoặc là Hồn sủng hiếu chiến. Vì thế chiến hỏa lan tràn nhanh như lửa gặp cỏ khô.
Hiện tại bên bờ Thần Hồ toàn là tinh anh các thế lực lớn, không ít người trong đó đã có thù hận với nhau. Cho dù không có thù oán nhưng thường thường bởi vì lập trường không giống nhau nên nhìn đối phương không vừa mắt.
Vốn Thần Hồ là nơi bình an vô sự để cho những tuyển thủ bình thường an toàn đột phá cảnh. Nhưng một khi chiến hỏa nổi lên sẽ có từng nhóm Hồn sủng sư mượn gió bẻ măng, tranh thủ mạt sát đối thủ cạnh tranh của mình.
Cho nên tình hình chiến đấu không thể nào khống chế nổi, chiến hỏa càng đốt càng lớn, cuối cùng cơ hồ toàn bộ Hồn sủng sư tại Thần Hồ lâm vào hỗn chiến. Tiếng dã thú gầm thét, thanh âm niệm chú, tiếng kêu la sợ hãi, kỹ năng các hệ nổ tung khiến cho khu vực Thần Hồ thảm thiết không chịu nổi.
Cẩn Nhu công chúa vẫn chậm rãi lui về phía sau, nàng đã nhận ra mùi vị âm mưu nên hành động rất thận trọng. Khi nàng liếc mắt nhìn tới ven hồ liền phát hiện nữ chủ thượng cũng đang ngó chừng mình, cặp mắt nữ nhân này lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Hiển nhiên là trận chiến hỗn này do nữ chủ thượng phái người đốt lửa, nàng không dám bộc lộ thực lực của mình vào lúc ban ngày ban mặt, giữa đám đông người như vậy.
Nhưng mà nàng có thể tạo ra cục diện hỗn loạn, sau đó thừa dịp hỗn loạn tìm cách khống chế Cẩn Nhu công chúa.
"Công chúa, chúng ta thối lui ra khỏi Thần Hồ trước đã."
Nữ hộ vệ khẩn trương nói với Cẩn Nhu công chúa.
Vào lúc này chung quanh Cẩn Nhu công chúa đã xuất hiện mười mấy đầu Hồn sủng, thực lực chúng nó cũng không yếu, trong lúc phóng thích kỹ năng đánh nhau đôi khi ‘lỡ tay’ đẩy sang Cẩn Nhu công chúa.
"Không được, một khi chúng ta ra khỏi Thần Hồ sẽ không thể thoát khỏi ma trảo của nữ nhân kia." Cẩn Nhu công chúa lắc đầu nói.
Thực lực nữ chủ thượng cường đại hơn bất kỳ người nào ở nơi này, đủ để tất sát bất kỳ một con Hồn sủng nào của Cẩn Nhu công chúa. Bây giờ rời khỏi khu vực Thần Hồ sẽ không có tuyển thủ tồn tại, Cẩn Nhu công chúa lấy cái gì ngăn cản lực lượng Đế Thánh Hoa đây?
"Nhưng mà có mấy người hình như cố ý đẩy chiến hỏa về phía chúng ta."
Nữ hộ vệ đã triệu hồi ra bốn con Hồn sủng, tất cả đều tập trung bảo vệ Cẩn Nhu công chúa, không cho phép bất luận kẻ nào tiếp cận.
Nhưng mà nơi nào có Hồn sủng sẽ lập tức phát sinh chiến đấu, nữ hộ vệ vừa dứt lời thì Lam Yểm Ma của nàng đã bị cuốn vào trong quyết đấu với một người xa lạ.
Cẩn Nhu công chúa đi tới đây đã cực kỳ mỏi mệt rồi, chủ sủng hầu như hao hết thể lực nên bây giờ chỉ có thể triệu hồi thứ sủng ra chiến đấu. Thực lực thứ sủng nằm trong khoảng tám đoạn cao giai -trung đẳng cấp quân chủ, chênh lệch với đám tuyển thủ chung quanh không lớn. Đặc biệt Cẩn Nhu công chúa chợt phát hiện có mấy con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ đang tiến về phía mình.
Cẩn Nhu công chúa nhớ rõ hai người này, bọn họ chính là hai thanh niên cường giả lúc nãy vẫn đứng cạnh nữ chủ thượng. Thực lực hai người này không bằng Phan Trịnh và Lăng Hà, nhưng đều có một con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, đồng thời đối phó cả hai tương đối khó khăn.
Cẩn Nhu công chúa cũng không lo lắng hai người này, mà nữ chủ thượng vẫn ngồi yên lặng trên bờ hồ mới là điểm mấu chốt. Cẩn Nhu công chúa có thể cảm nhận được, một khi cục diện hỗn loạn hơn nữa, nữ nhân này tuyệt đối là hạ thủ không lưu tình. Bởi vì dưới tình huống kỹ năng bay đầy trời kiểu này rất khó nhận ra điểm xuất phát chân chính là từ người nào.
Chiến hỏa vẫn tiếp tục lan tràn, bốn con Hồn sủng của nữ hộ vệ tiến hành đại chiến với đối phương vô cùng kịch liệt. Tám đoạn cao giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ có thể tạo ra kỹ năng uy lực cấp chín dễ dàng, bất kỳ một kỹ năng cấp chín nào cũng có lực phá hoại kinh thiên động địa. Cho nên thời gian trôi qua bao lâu, Cẩn Nhu công cũng bị cuốn vào trong chiến đấu.
Nhìn thấy Cẩn Nhu công chúa đã bị kéo vào chiến trường hỗn loạn hậu, nữ chủ thượng chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt xuất hiện lên nụ cười giả dối.
Nàng đứng dậy rất chậm, ánh mắt hờ hững ngó chừng Cẩn Nhu công chúa, chỉ cần cục diện hỗn loạn thêm một chút thì nàng có thể thi triển lực lượng Đế Thánh Hoa rồi. Đến lúc đó không cần phải lo lắng bị người ngoài phát hiện.
Nếu sự tình tiếp tục phát triển theo hướng này sẽ có trên trăm đầu tám đoạn Hồn sủng cấp quân chủ đồng loạt chiến đấu. Cho dù nàng thi triển kỹ năng mạnh mẽ cỡ nào cũng không có ai nhìn thấy, lại càng không có người nào rảnh rỗi chú ý tới Cẩn Nhu công chúa tự nhiên biến mất khỏi chiến trường.
Nữ chủ thượng chậm rãi đứng lên, không có đi vòng quanh bờ hồ, mà trực tiếp giẫm lên mặt nước đi xuyên qua bờ bên kia. Từng bước từng bước tiến về phía Cẩn Nhu công chúa.
Nàng lẳng lặng chờ đợi, đồng thời nàng cũng đang âm thầm điều khiển cục diện chiến đấu cả khu vực Thần Hồ. Làm cho chung quanh Cẩn Nhu công chúa không có bất kỳ người nào bảo vệ, đến lúc đó sẽ không có ai phát hiện tiểu công chúa Yểm Ma cung bị Đế Thánh Hoa nuốt sống.
Thật ra nữ chủ thượng bây giờ chỉ có hai tên thủ hạ thực lực miễn cưỡng hợp cách, những người khác đều phân tán ra khắp chiến trường dẫn dắt chiến hỏa rồi.
Lúc này hai gã thủ hạ đó đang chiến đấu với hộ vệ của Cẩn Nhu công chúa. Không được bao lâu nữa, đội hình hộ vệ phòng ngự của Cẩn Nhu công chúa sẽ bị phá, Cẩn Nhu công chúa gọi ra thứ sủng hầu như không có tính uy hiếp.
"Công chúa, ngài mau tìm kiếm cường giả Yểm Ma cung khác trợ giúp, ta sợ rằng ứng phó không nổi."
Nữ hộ vệ bối rối nói.
Cẩn Nhu công chúa cắn chặt hàm răng, ánh mắt nhìn quanh tìm xem có cường giả Yểm Ma cung đã từng quen biết nào không.
Nhưng mà nàng vô cùng thất vọng chính là nữ chủ thượng đã sớm tách những thành viên Yểm Ma cung ra nơi khác rồi. Cho dù chung quanh có một vài người ngưỡng mộ nàng, cho dù bọn họ muốn xuất thủ trợ giúp nhưng thực lực chỉ có hạn, rõ ràng là ứng phó không nổi cường giả bậc thang thứ hai nắm trong tay chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ.
Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa dần dần mờ mịt, nàng đã nhìn thấy nữ chủ thượng đang đi đến gần.
"Không nên lãng phí thời gian của ta nữa, mau thúc thủ chịu trói rồi làm theo lời ta nói, ngươi sẽ được bình an vô sự. Nếu không ta sẽ dùng gai hoa đâm nát khuôn mặt dễ nhìn của ngươi."
Nữ chủ thượng bình thản bước đi trên mặt hồ, cách Cẩn Nhu công chúa không tới hai trăm thước.
Trên trán Cẩn Nhu công chúa đổ ra một hàng mồ hôi hột tinh mịn, nàng không biết tại sao nữ chủ thượng cứ thích tìm mình phiền toái.
"Mơ tưởng !"
Muốn Cẩn Nhu công chúa thỏa hiệp với nữ nhân từng giết Hồn sủng của mình quả thật là khó khăn không nhỏ. Chỉ sợ có bảo nàng chết cũng khó lòng ép nàng từ bỏ kháng cự.
"Không biết điều !"
Ánh mắt nữ chủ thượng lạnh như băng, một luồng lực lượng quỷ dị từ trong thân thể của nàng từ từ thức tỉnh.
Mái tóc của nàng tung bay phất phới, tròng mắt trống rỗng vô hồn dần dần hiện đầy sát khí, tư thế cao ngạo như một vị nữ hoàng đứng trên vương tọa. Cho dù xuất hiện ở nơi nào cũng lấy nàng làm trung tâm hết thảy sự việc.
Sắc mặt Cẩn Nhu công chúa càng thêm tái nhợt, nàng biết đó là lực lượng Đế Thánh Hoa chuẩn bị bộc phát. Một khi nữ nhân kia thi triển kỹ năng thì đời nàng coi như xong.
"Vù vù vù vù !”
Trong khi Cẩn Nhu công chúa niệm chú ngữ chuẩn bị thu hồi Hồn sủng vào trong không gian Hồn sủng thúc thủ chịu trói, phía sau nàng bỗng nhiên xuất hiện một luồng Cửu U ma diễm tràn tới nhanh như chớp.
Luồng ma diễm này bá đạo vô song, y như một làn sáng trắng quét qua bên cạnh Cẩn Nhu công chúa.
"A ~!"
"Rống rống rống !"
Ma diễm xuất hiện quá mức đột ngột, mấy gã Hồn sủng sư vốn đang từng bước ép sát Cẩn Nhu công chúa lập tức kêu lên thảm thiết.
Lực lượng Cửu U ma diễm đáng sợ tột đỉnh, trong nháy mắt đã mạt sát hai con tám đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Cả đám địch nhân chung quanh Cẩn Nhu công chúa liền bị trấn trụ ngây người.
Hai mắt Cẩn Nhu công chúa thất thần nhìn tới Cửu U ma diễm, trong giây lát chợt tỉnh ngộ như nhớ ra điều gì, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Một thân ảnh anh tuấn, cô độc đứng ở phía sau nàng không tới trăm thước, ánh mắt hắn nhìn xuyên qua chiến trường hỗn loạn tập trung vào nữ chủ thượng.
Bên cạnh nam tử này chính là Bạch Yểm Ma cao đẳng quân chủ vừa mới thả ra làn sóng Cửu U ma diễm bá đạo.
"Sở Mộ."
Cẩn Nhu công chúa nở nụ cười chất chứa tình cảm khó hiểu, nó bao hàm cảm xúc kinh ngạc, một chút thoải mái vì được giải trừ nguy cơ, cùng với mừng rỡ vì gặp lại nam tử kiên cường này.
"Công chúa, ngài nói nữ nhân che mặt kia hả?"
Nữ hộ vệ của Cẩn Nhu công chúa cảnh giác nhìn sang một nữ tử ánh mắt mơ hồ đang ngồi trên bãi cỏ.
Bên cạnh nữ tử kia có hai Hồn sủng sư danh tiếng không nhỏ trong hàng ngũ bậc thang thứ hai, phía sau nàng là Trầm Dịch Thành toàn thân nám đen, vẻ mặt tràn đầy thống khổ.
Lúc này ánh mắt nữ nhân kia cũng đang ngó chừng Cẩn Nhu công chúa, từ trong ánh mắt của nàng không thể nhận ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng mà chính cái loại ánh mắt vô hồn đó khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi khó thể diễn tả bằng lời.
Trong lòng Cẩn Nhu công chúa đang tồn tại oán khí rất lớn, bởi vì chính là nữ nhân này đã giết chết Nham hệ quân chủ làm cho nàng tổn thất một hồn.
Nhưng mà Cẩn Nhu công chúa biết mình không phải là đối thủ của nàng, thậm chí còn phải tùy thời đề phòng nữ nhân kia hạ thủ.
Cẩn Nhu công chúa rất thông minh, khi nàng tiến vào Thần Hồ cố ý gia nhập vào trận doanh Yểm Ma cung. Đồng thời thông qua lực ảnh hưởng của mình trong nhóm thanh niên đồng lứa, bắt đầu tập hợp một nhóm cường giả ngưỡng mộ ngồi sát bên cạnh.
Đám thanh niên cường giả này cũng đang đợi thành viên ban tổ chức đến, tất cả các thế lực đã ước định không phát sinh tranh đấu cho nên nơi này tạm thời bình an vô sự.
Thực lực nữ chủ thượng dĩ nhiên cường đại, nhưng Cẩn Nhu công chúa có thể khẳng định nàng tuyệt đối không dám biểu lộ thực lực của mình dưới tình huống đông người như vậy.
"Ngại nhiều người nhiều miệng sao? Có gan thì chạy tới thác nước Thần Hồ đi, nơi đó cao lắm chỉ có bảy người, cực kỳ thanh tịnh."
Một gã Hồn sủng sư bỗng nhiên đẩy nam tử che chắn trước mặt mình.
"Có ai biết những người đi tới thác nước Thần Hồ trước là ai không?"
Mấy người khác đề ra nghi vấn.
Những Hồn sủng sư nghỉ chân tại Thần Hồ đều là thực lực có hạn, trải qua Mê giới cảnh thứ bảy đã hao phí rất nhiều sức lực. Từ đó có thể thấy được chênh lệch giữa cường giả chân chính và tuyển thủ bình thường to lớn đến mức nào.
Ít nhất những người thông qua các loại nguy hiểm thành công đột phá cảnh, sau đó vẫn còn sức lực đi tới thác nước Thần Hồ tham gia đại chiến, tranh đoạt vinh quang cao nhất cảnh thứ bảy nhất định là mạnh hơn đám người ngồi đây rất nhiều.
"Ta tới đây sớm nhất, nhưng ta chỉ thấy Hồn sủng cung Tiết Tình và Hồn Điện Ly Triển đi tới thác nước Thần Hồ."
Một gã Hồn sủng sư đang đút hồn tinh vào miệng Hồn sủng nói.
"Ly Triển? Chẳng lẽ là đệ đệ Ly Ngân? Thực lực của hắn không phải là rất yếu sao? Tại sao có năng lực tranh đoạt vinh quang cao nhất cảnh thứ bảy?"
Không ít người lập tức đề ra nghi vấn.
Nữ hộ vệ của Cẩn Nhu công chúa ngồi cách đó không xa, có thể nghe thấy những người này nói chuyện với nhau.
Nàng nhìn thoáng qua Cẩn Nhu công chúa, thấp giọng nói:
"Công chúa, Hồn Điện Ly Triển cũng là cường giả ẩn giấu thực lực?”
“Ừ, Hồn Điện tối cường tại bậc thang thứ hai chính là thiếu chủ Phương Trạch, sau đó là La Băng, kế tiếp chính là Ly Triển. Bao gồm những thành viên Hồn Điện cũng không có mấy người biết thực lực chân chính của ba người này."
Cẩn Nhu công chúa nhẹ giọng nói.
Trên thực tế, bây giờ Cẩn Nhu công chúa không có lo lắng những cường giả của các thế lực lớn, cái người làm cho nàng bất an chính là nữ chủ thượng vô hồn ở bên kia.
Người này bình tĩnh tới trình độ băng lãnh, ánh mắt vô thần làm cho người có cảm giác không hề tồn tại, nhưng chỉ khi nào đối mặt mới biết nàng là một ma quỷ đáng sợ và ác độc đến cùng cực.
"Công chúa, lúc trước ngài kết bạn đồng hành với Hồn Điện Sở Thần, vậy ngài cảm thấy thực lực của hắn đứng hàng thứ mấy tại Hồn Điện?" Nữ hộ vệ hỏi.
"Xem như tương đương Ly Triển."
Cẩn Nhu công chúa suy nghĩ chốc lát rồi đáp.
"Cao như vậy? Nếu đúng như thế, chẳng phải hắn là cường giả xếp hạng trước ba tại bậc thang thứ hai Hồn Điện hay sao? Lúc trước ngài dự đoán hắn chỉ trước mười thôi mà?" Nữ hộ vệ kinh ngạc hỏi lại.
"Đó là trước kia."
Cẩn Nhu công chúa thở dài một hơi, chậm rãi nói.
Vừa nhắc đến Sở Mộ, vẻ mặt Cẩn Nhu công chúa bắt đầu ảm đạm xuống.
Ngày thứ mười sáu đến rất nhanh, thời gian đột phá cảnh chuẩn bị kết thúc.
Cẩn Nhu công chúa không biết Sở Mộ có thể chạy tới kịp không, hay là vì chấp nhất tín niệm đã táng thân dưới vực sâu Thiên Túc Ngô Công rồi.
Cẩn Nhu công chúa thất thần rơi vào trầm tư, không biết thời gian trôi qua bao lâu, những người ngồi bên cạnh bỗng nhiên phát ra thanh âm huyên náo, giống như là bàn cãi tranh chấp chuyện gì đó.
"Chuyện gì xảy ra?"
Cẩn Nhu công chúa phát hiện ra hai gã Hồn sủng sư đang tức giận chửi ầm lên, thậm chí đã bắt đầu niệm chú ngữ.
"Không biết, hai người bọn họ tự nhiên cãi nhau, hình như chuẩn bị động thủ." Nữ hộ vệ nói.
Cẩn Nhu công chúa nhíu mày lo lắng, chỉ chốc lát sau nàng cố ý nhìn thoáng nữ chủ thượng ngồi bên bờ hồ.
Nữ chủ thượng vẫn ngồi trên bãi cỏ như trước, nếu như không biết nàng đáng sợ, có lẽ Cẩn Nhu công chúa sẽ cho rằng đây là một thiếu nữ ôn nhu, hiền lành chưa trải sự đời, có lẽ sẽ nghĩ rằng nàng đang có tâm trạng u buồn tự hỏi kế tiếp nên làm thế nào.
Nhưng mà Cẩn Nhu công chúa biết rõ nữ nhân này không thể nào đơn giản như vậy, lại càng không có khả năng chỉ ngồi yên không làm gì hết.
"Mau, ngăn cản bọn họ, có người cố ý dẫn dụ phát sinh chiến đấu."
Trong giây lát bừng tỉnh, Cẩn Nhu công chúa chợt hiểu ra ý đồ của hai người kia.
Thời điểm Cẩn Nhu công chúa hiểu ra ý đồ của bọn họ thì đã muộn, hai người kia cùng lúc triệu hồi ra Hồn sủng. Hơn nữa, rõ ràng là hai người này cũng không có nhắm vào nhau, mà trực tiếp chỉa đầu mâu chiến đấu ra đám người chung quanh, cố ý phá vỡ cục diện an tĩnh hiện tại.
Phần lớn tuyển thủ lưu lại nơi này là vì lợi ích của mình, một khi bị công kích, bọn họ tuyệt đối không thể nào ngồi yên ăn đòn. Ngay khi kỹ năng công kích lan đến gần, bọn họ trước tiên triệu hồi Hồn sủng ra ưu tiên phòng vệ.
Trong khoảnh khắc đã mấy chục đầu Hồn sủng xuất hiện chen chúc nhau ven bờ hồ, sau đó bởi vì kỹ năng liên lụy từ từ chuyển sang hỗn chiến. Cẩn Nhu công chúa vội vàng thối lui ra khỏi chiến trường hỗn loạn.
Nhưng mà mấy người cố ý dẫn phát chiến hỏa rõ ràng đã sớm dự mưu.
Mấy gã Hồn sủng sư ban đầu gây chuyện tìm cách tiếp cận Cẩn Nhu công chúa, những người không muốn bị cuốn vào chiến đấu nhanh chóng chạy sang một bên, đứng nhìn bàng quan.
Nhưng mà trong nhóm người bàng quan vẫn có một số kẻ tâm có quỷ, bọn họ âm thầm vươn bàn tay máu tanh sang tuyển thủ bên cạnh.
"A ~~~!"
Một tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trong khu vực Thần Hồ, ngay sau đó là một vòi máu đỏ lòm từ trong đám người phun trào như suối.
Một cỗ thi thể máu chảy đầm đìa dần dần ngã xuống, tất cả mọi người đứng gần đó không nhịn được hít vào một hơi rét lạnh. Vì muốn bảo đảm mình không bị giết lãng nhách như thế, những người khác nhanh chóng niệm chú ngữ, triệu hồi Hồn sủng của mình ra ngoài.
Rất nhiều Hồn sủng sư không thể nào làm được đến trình độ tâm linh tương thông giống như Sở Mộ, thậm chí phần lớn Hồn sủng sư huấn luyện Hồn sủng lấy hung tàn làm chủ. Một khi bị mùi máu tanh kích thích hoặc là bị người khác công kích sẽ dễ dàng nổi giận. Đến lúc đó ngay cả Hồn sủng sư chủ nhân cũng không có cách nào khống chế nổi nó.
"Ngao ô ngao ô."
Một con Phố Lang bị máu tanh kích thích, hai tròng mắt đỏ rực lập tức nhắm tới Liệt Diễm Yêu cách đó không xa.
Liệt Diễm Yêu vốn chỉ thả ra Huyết Viêm Tường bảo vệ chủ nhân, nhưng mà Huyết Viêm Tường vô tình đả thương Phố Lang ở gần đó. Mà chủng tộc Phố Lang vốn nổi danh hung bạo, sau khi bị mùi máu kích thích lại bỗng dưng bị đánh liền quay đầu sang giết tới Liệt Diễm Yêu.
Một khi Phố Lang và Liệt Diễm Yêu triển khai chiến đấu, vậy thì hai gã Hồn sủng sư bắt buộc phải tập trung khống chế tình hình. Huống chi âm mưu này không có đơn giản như thế, những tên ẩn núp trong đám đông cố ý công kích mấy gã Hồn sủng sư tính cách vọng động, hoặc là Hồn sủng hiếu chiến. Vì thế chiến hỏa lan tràn nhanh như lửa gặp cỏ khô.
Hiện tại bên bờ Thần Hồ toàn là tinh anh các thế lực lớn, không ít người trong đó đã có thù hận với nhau. Cho dù không có thù oán nhưng thường thường bởi vì lập trường không giống nhau nên nhìn đối phương không vừa mắt.
Vốn Thần Hồ là nơi bình an vô sự để cho những tuyển thủ bình thường an toàn đột phá cảnh. Nhưng một khi chiến hỏa nổi lên sẽ có từng nhóm Hồn sủng sư mượn gió bẻ măng, tranh thủ mạt sát đối thủ cạnh tranh của mình.
Cho nên tình hình chiến đấu không thể nào khống chế nổi, chiến hỏa càng đốt càng lớn, cuối cùng cơ hồ toàn bộ Hồn sủng sư tại Thần Hồ lâm vào hỗn chiến. Tiếng dã thú gầm thét, thanh âm niệm chú, tiếng kêu la sợ hãi, kỹ năng các hệ nổ tung khiến cho khu vực Thần Hồ thảm thiết không chịu nổi.
Cẩn Nhu công chúa vẫn chậm rãi lui về phía sau, nàng đã nhận ra mùi vị âm mưu nên hành động rất thận trọng. Khi nàng liếc mắt nhìn tới ven hồ liền phát hiện nữ chủ thượng cũng đang ngó chừng mình, cặp mắt nữ nhân này lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Hiển nhiên là trận chiến hỗn này do nữ chủ thượng phái người đốt lửa, nàng không dám bộc lộ thực lực của mình vào lúc ban ngày ban mặt, giữa đám đông người như vậy.
Nhưng mà nàng có thể tạo ra cục diện hỗn loạn, sau đó thừa dịp hỗn loạn tìm cách khống chế Cẩn Nhu công chúa.
"Công chúa, chúng ta thối lui ra khỏi Thần Hồ trước đã."
Nữ hộ vệ khẩn trương nói với Cẩn Nhu công chúa.
Vào lúc này chung quanh Cẩn Nhu công chúa đã xuất hiện mười mấy đầu Hồn sủng, thực lực chúng nó cũng không yếu, trong lúc phóng thích kỹ năng đánh nhau đôi khi ‘lỡ tay’ đẩy sang Cẩn Nhu công chúa.
"Không được, một khi chúng ta ra khỏi Thần Hồ sẽ không thể thoát khỏi ma trảo của nữ nhân kia." Cẩn Nhu công chúa lắc đầu nói.
Thực lực nữ chủ thượng cường đại hơn bất kỳ người nào ở nơi này, đủ để tất sát bất kỳ một con Hồn sủng nào của Cẩn Nhu công chúa. Bây giờ rời khỏi khu vực Thần Hồ sẽ không có tuyển thủ tồn tại, Cẩn Nhu công chúa lấy cái gì ngăn cản lực lượng Đế Thánh Hoa đây?
"Nhưng mà có mấy người hình như cố ý đẩy chiến hỏa về phía chúng ta."
Nữ hộ vệ đã triệu hồi ra bốn con Hồn sủng, tất cả đều tập trung bảo vệ Cẩn Nhu công chúa, không cho phép bất luận kẻ nào tiếp cận.
Nhưng mà nơi nào có Hồn sủng sẽ lập tức phát sinh chiến đấu, nữ hộ vệ vừa dứt lời thì Lam Yểm Ma của nàng đã bị cuốn vào trong quyết đấu với một người xa lạ.
Cẩn Nhu công chúa đi tới đây đã cực kỳ mỏi mệt rồi, chủ sủng hầu như hao hết thể lực nên bây giờ chỉ có thể triệu hồi thứ sủng ra chiến đấu. Thực lực thứ sủng nằm trong khoảng tám đoạn cao giai -trung đẳng cấp quân chủ, chênh lệch với đám tuyển thủ chung quanh không lớn. Đặc biệt Cẩn Nhu công chúa chợt phát hiện có mấy con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ đang tiến về phía mình.
Cẩn Nhu công chúa nhớ rõ hai người này, bọn họ chính là hai thanh niên cường giả lúc nãy vẫn đứng cạnh nữ chủ thượng. Thực lực hai người này không bằng Phan Trịnh và Lăng Hà, nhưng đều có một con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, đồng thời đối phó cả hai tương đối khó khăn.
Cẩn Nhu công chúa cũng không lo lắng hai người này, mà nữ chủ thượng vẫn ngồi yên lặng trên bờ hồ mới là điểm mấu chốt. Cẩn Nhu công chúa có thể cảm nhận được, một khi cục diện hỗn loạn hơn nữa, nữ nhân này tuyệt đối là hạ thủ không lưu tình. Bởi vì dưới tình huống kỹ năng bay đầy trời kiểu này rất khó nhận ra điểm xuất phát chân chính là từ người nào.
Chiến hỏa vẫn tiếp tục lan tràn, bốn con Hồn sủng của nữ hộ vệ tiến hành đại chiến với đối phương vô cùng kịch liệt. Tám đoạn cao giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ có thể tạo ra kỹ năng uy lực cấp chín dễ dàng, bất kỳ một kỹ năng cấp chín nào cũng có lực phá hoại kinh thiên động địa. Cho nên thời gian trôi qua bao lâu, Cẩn Nhu công cũng bị cuốn vào trong chiến đấu.
Nhìn thấy Cẩn Nhu công chúa đã bị kéo vào chiến trường hỗn loạn hậu, nữ chủ thượng chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt xuất hiện lên nụ cười giả dối.
Nàng đứng dậy rất chậm, ánh mắt hờ hững ngó chừng Cẩn Nhu công chúa, chỉ cần cục diện hỗn loạn thêm một chút thì nàng có thể thi triển lực lượng Đế Thánh Hoa rồi. Đến lúc đó không cần phải lo lắng bị người ngoài phát hiện.
Nếu sự tình tiếp tục phát triển theo hướng này sẽ có trên trăm đầu tám đoạn Hồn sủng cấp quân chủ đồng loạt chiến đấu. Cho dù nàng thi triển kỹ năng mạnh mẽ cỡ nào cũng không có ai nhìn thấy, lại càng không có người nào rảnh rỗi chú ý tới Cẩn Nhu công chúa tự nhiên biến mất khỏi chiến trường.
Nữ chủ thượng chậm rãi đứng lên, không có đi vòng quanh bờ hồ, mà trực tiếp giẫm lên mặt nước đi xuyên qua bờ bên kia. Từng bước từng bước tiến về phía Cẩn Nhu công chúa.
Nàng lẳng lặng chờ đợi, đồng thời nàng cũng đang âm thầm điều khiển cục diện chiến đấu cả khu vực Thần Hồ. Làm cho chung quanh Cẩn Nhu công chúa không có bất kỳ người nào bảo vệ, đến lúc đó sẽ không có ai phát hiện tiểu công chúa Yểm Ma cung bị Đế Thánh Hoa nuốt sống.
Thật ra nữ chủ thượng bây giờ chỉ có hai tên thủ hạ thực lực miễn cưỡng hợp cách, những người khác đều phân tán ra khắp chiến trường dẫn dắt chiến hỏa rồi.
Lúc này hai gã thủ hạ đó đang chiến đấu với hộ vệ của Cẩn Nhu công chúa. Không được bao lâu nữa, đội hình hộ vệ phòng ngự của Cẩn Nhu công chúa sẽ bị phá, Cẩn Nhu công chúa gọi ra thứ sủng hầu như không có tính uy hiếp.
"Công chúa, ngài mau tìm kiếm cường giả Yểm Ma cung khác trợ giúp, ta sợ rằng ứng phó không nổi."
Nữ hộ vệ bối rối nói.
Cẩn Nhu công chúa cắn chặt hàm răng, ánh mắt nhìn quanh tìm xem có cường giả Yểm Ma cung đã từng quen biết nào không.
Nhưng mà nàng vô cùng thất vọng chính là nữ chủ thượng đã sớm tách những thành viên Yểm Ma cung ra nơi khác rồi. Cho dù chung quanh có một vài người ngưỡng mộ nàng, cho dù bọn họ muốn xuất thủ trợ giúp nhưng thực lực chỉ có hạn, rõ ràng là ứng phó không nổi cường giả bậc thang thứ hai nắm trong tay chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ.
Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa dần dần mờ mịt, nàng đã nhìn thấy nữ chủ thượng đang đi đến gần.
"Không nên lãng phí thời gian của ta nữa, mau thúc thủ chịu trói rồi làm theo lời ta nói, ngươi sẽ được bình an vô sự. Nếu không ta sẽ dùng gai hoa đâm nát khuôn mặt dễ nhìn của ngươi."
Nữ chủ thượng bình thản bước đi trên mặt hồ, cách Cẩn Nhu công chúa không tới hai trăm thước.
Trên trán Cẩn Nhu công chúa đổ ra một hàng mồ hôi hột tinh mịn, nàng không biết tại sao nữ chủ thượng cứ thích tìm mình phiền toái.
"Mơ tưởng !"
Muốn Cẩn Nhu công chúa thỏa hiệp với nữ nhân từng giết Hồn sủng của mình quả thật là khó khăn không nhỏ. Chỉ sợ có bảo nàng chết cũng khó lòng ép nàng từ bỏ kháng cự.
"Không biết điều !"
Ánh mắt nữ chủ thượng lạnh như băng, một luồng lực lượng quỷ dị từ trong thân thể của nàng từ từ thức tỉnh.
Mái tóc của nàng tung bay phất phới, tròng mắt trống rỗng vô hồn dần dần hiện đầy sát khí, tư thế cao ngạo như một vị nữ hoàng đứng trên vương tọa. Cho dù xuất hiện ở nơi nào cũng lấy nàng làm trung tâm hết thảy sự việc.
Sắc mặt Cẩn Nhu công chúa càng thêm tái nhợt, nàng biết đó là lực lượng Đế Thánh Hoa chuẩn bị bộc phát. Một khi nữ nhân kia thi triển kỹ năng thì đời nàng coi như xong.
"Vù vù vù vù !”
Trong khi Cẩn Nhu công chúa niệm chú ngữ chuẩn bị thu hồi Hồn sủng vào trong không gian Hồn sủng thúc thủ chịu trói, phía sau nàng bỗng nhiên xuất hiện một luồng Cửu U ma diễm tràn tới nhanh như chớp.
Luồng ma diễm này bá đạo vô song, y như một làn sáng trắng quét qua bên cạnh Cẩn Nhu công chúa.
"A ~!"
"Rống rống rống !"
Ma diễm xuất hiện quá mức đột ngột, mấy gã Hồn sủng sư vốn đang từng bước ép sát Cẩn Nhu công chúa lập tức kêu lên thảm thiết.
Lực lượng Cửu U ma diễm đáng sợ tột đỉnh, trong nháy mắt đã mạt sát hai con tám đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Cả đám địch nhân chung quanh Cẩn Nhu công chúa liền bị trấn trụ ngây người.
Hai mắt Cẩn Nhu công chúa thất thần nhìn tới Cửu U ma diễm, trong giây lát chợt tỉnh ngộ như nhớ ra điều gì, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Một thân ảnh anh tuấn, cô độc đứng ở phía sau nàng không tới trăm thước, ánh mắt hắn nhìn xuyên qua chiến trường hỗn loạn tập trung vào nữ chủ thượng.
Bên cạnh nam tử này chính là Bạch Yểm Ma cao đẳng quân chủ vừa mới thả ra làn sóng Cửu U ma diễm bá đạo.
"Sở Mộ."
Cẩn Nhu công chúa nở nụ cười chất chứa tình cảm khó hiểu, nó bao hàm cảm xúc kinh ngạc, một chút thoải mái vì được giải trừ nguy cơ, cùng với mừng rỡ vì gặp lại nam tử kiên cường này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.